Ads
Vào một thoáng thanh âm của Phí Lan truyền
ra, giống như có ma lực vô cùng thẩm thấu xuống, sự trói buộc đang bao phủ tâm
linh của mọi người lập tức được giải khai.
Áp lực của Thạch Nham biến mất.
Tất cả cường giả của Liệt Diễm tinh vực vào
một khắc này cũng đều thoải mái, giống như cự thạch đè nặng trên người đã được
dỡ bỏ.
Ý cảnh lực trường mà tên tộc nhân của thần
tộc phóng thích, ngay sau câu nói đó của bà ta, bị xé rách trực tiếp.
"Phí
Lan!"
" Là Phí
Lan!"
" Không ngờ
là bà ta!"
các lược đoạt giả
có không ít người từng tới cửa hàng của Phí Lan, nhận được thanh âm thương lão
này.
Trong nhất thời,
Tất cả mọi người nhao nhao lên tiếng, ai nấy sắc mặt cực kỳ khiếp sợ.
"bà ta chính
là người thủ hộ của Thiên Phạt thành!" Phong Khả ngây ra một thoáng rồi có
phản ứng, vẻ mặt mừng rỡ.
Hai mắt của các
Lược đoạt giả sáng rực, theo bản năng ngẩng đầu nhìn trời, thần thái ngạc nhiên
đến cực điểm. .
quầng sáng Hắc ám
hạ xuống, hai đạo thân ảnh hiện ra, một là Phí Lan, một là Lỵ An Na.
Áo Cổ Đa nhìn Lỵ An
Na một cái, sắc mặt rúng động, hiện ra vẻ không dám tin: "Ngươi, ngươi
không ngờ đã đột phá."
Đám người Phạm Hạc
và Bích Thiên, Mạc Ny Tạp, cũng biến sắc, nhìn Lỵ An Na.
Bọn họ đều cảm thấy
được ba động từ trên người Lỵ An Na truyền đến, chính là chỉ cường giả Nguyên
Thần tam trọng thiên mới có, trừ Phạm Hạc ra, mọi người còn lại đều chịu ảnh hưởng,
thức hải giống như chìm vào trong bóng đêm.
Đây là lực lượng
áo nghĩa đã tinh luyện còn một điểm, áp
lực tự nhiên hình thành.
" Còn có tàn
nghiệt." Người của Thần tộc khóe miệng lành liệt, hừ một tiếng:
"Không ngờ Thi Huyết nhất mạch ở Liệt Diễm tinh vực cũng không hề thiểu dư
nghiệt,, cũng tốt, quét sạch luôn một lần cho đỡ phiền."
" Ngươi nếu ở
thời kì toàn thịnh thì đích xác có năng lực này, đáng tiếc ngươi không phải ở
trạng thái đỉnh phong." Phí Lan mặt nhăn nheo, hai mắt vẫn đục ngầu:
"Đen đến coi như là đúng lúc!" Nếu cho ngươi thêm thời gian, nói
không chừng ngươi thực sự có thể khôi phục đỉnh phong, nhưng hiện tại, ngươi sẽ
chết."
Tiếng nói vừa dứt,
thân thể Phí Lan vặn vẹo biến ảo, thành một đoàn trọc khí ăn mòn, lan tràn tới
người của thần tộc.
Một cỗ ý cảnh ăn
mòn bất kỳ lực lượng áo nghĩanào từ trong đoàn trọc khí đoàn phóng thích ra,
hai con lôi điện giao long mà cường giả của thần tộc lúc trước ngưng luyện ra bị
trọc khí chạm đến, lập tức tiêu tán, lực lượng quy về, hư vô, bị thiên địa dung
hòa.
" Hư Thần,
người của Thần tộc biến sắc, lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt ngưng trọng: "Không
ngờ ở Liệt Diễm tinh vực còn có cường giả Hư Thần sinh ra, chẳng trách khẩu khí
cuồng vọng như vậy."
Lời vừa nói ra,
đám cường giả Phạm Hạc, Áo cổ Đa, Bích Thiên, Mạc Ny Tạp, Phong Khả bỗng nhiên
trợn tròn mắt.
Mặc cho bọn họ tưởng
tượng như thế nào cũng không đoán được bà lão náu mình ở Thiên Phạt thành mấy
ngàn năm, chỉ trông coi một cửa hàng không ngờ chính là tồn tại Hư Thần cảnh,
so với Độ Thiên Kỳ, U Minh minh chủ còn
siêu tuyệt hơn.
Hư Thần cảnh, cảnh
giới mà Độ Thiên Kỳ và U Minh minh chủ
theo đuổi suốt đời không ngờ thật sự tồn tại ở Liệt Diễm tinh vực, còn luôn ở
Thần Phạt chi địa, ngay trong Thiên Phạt thành.
"A!"
Phong Nhiêu há to miệng, thân thể mềm mại run rẩy, mắt đẹp nở rộ vô số tinh
quang, nhìn về phía trọc khí mà Phí Lan hóa thành không chớp mắt,
Tạp Thác hai mắt
sáng rực, cố nén kích động trong lòng, run giọng nói: "Sư huynh, sư huynh,
tiền bối không ngờ là Hư Thần cảnh!" Thần thể Thạch Nham cũng chấn động, bị
sự thật nàỵ làm kinh sợ: "Thì ra ở Hư Thần cảnh, chẳng trách có thể dễ
dàng giết chết Phạm Dạ, có thể khiến tất cả cường giả thúc thủ vô sách, ép cho
bọn họ không thể động đậy." Vào lúc này, hắn mới biết được vì sao đám người
Áo cổ Đa, Bích Thiên, Lý Nhạc Phong tề tụ một chỗ, dùng hết khí lực, vẫn không
thể bức Lỵ An Na ra được.
Hư Thần.
Tất cả đã có đáp
án.
Cảnh giới Siêu
tuyệt, lực lượng cường hãn chưa từng được thể hiện ở Liệt Diễm tinh vực, đủ để
làm tất cả kinh sợ,
Đừng nói đám người
Áo cổ Đa, Bích Thiên, Lý Nhạc Phong, cho dù là Độ Thiên Kỳ và U Minh minh chủ đích thân đến thì có thể làm được
Khuôn mặt đầy vết
seo của Lỵ An Na liên tục thay đổi, khóe miệng hiện ra hung lệ chi ý, liếc đám
người Áo Cổ Đa, Bích Thiên một cái, chậm rãi đứng bên cạnh Thạch Nham rồi nhíu
mày thúc giục: "Ngươi còn chờ gì nữa?"
Thạch Nham sững sờ
một chút rồi lập tức có phản ứng, cười gượng một tiếng rồi lập tức ngồi xếp bằng
trong hư không, linh hồn niệm đầu nối với một khe hở không gian, phóng xuất ra
niệm đầu: "Toàn lực luyện hóa yêu hoa và tộc nhân thần tộc trong đó cho
ta, bên ta không cần lo lắng, có cường giả hàng lâm rồi."
Từng dòng linh hồn
chi lực tinh thuần của hắn từ trong linh hồn tế đài kéo dài ra, chui vào trong
khe hở không gian, tăng cường năng lượng cho thiên hỏa.
Thiên hỏa và hắn
tâm linh liên hệ, sống trong linh hồn tế đài của hắn, điều duy nhất hắn có thể
giúp thiên hỏa chính là phóng thích linh hồn chi lực tinh thuần.
Có được sự bổ
sung của linh hồn chi lực của hắn, cách nhau không biết bao nhiêu tầng không
gian, hắn vẫn có thể cảm giác được sự vui sướng của Địa Tâm Hỏa và Chu Tước
Chân Hỏa, tiến hành luyện hóa người thần tộc bị thương nặng.
Linh hồn phóng
thích, hắn không có thời gian chú ý tới thế cục chung quanh, có Lỵ An Na đứng
bên cạnh, hắn biết không ai có thể thương tổn hắn, một chút lo lắng cũng không
có.
Cấm Hồn đài bị vỡ
thành vô số khối, chia làm các khu vực, cường giả của tam đại thế lực chiếm lấy
khu, lược đoạt giả ở khu khác, đoàn người ThạcỉrNham, Tạp Thác, Lỵ An Na thì ở
một khu.
Cường giả các
khu, đều ngẩng đầu nhìn vào sâu trong hư không, chỉ thấy một đoàn khí ăn mòn dần
dần khuếch tán, che lấp cả trời.
dưới ảnh hưởng của
khí ăn mòn, các loại lực lượng áo nghĩa và cảnh giới tựa hồ đều bị ảnh hưởng, dần
dần tan rã.
Thần thể của tộc
nhân thần tộc kia cũng bị khí ăn mòn bao phủ, mọi người không thể nhìn thấy, chỉ
có thể cảm ứng được hai cô ý cảnh năng lượng hủy diệt tinh thần không ngừng va
chạm, bất kỳ một vật nào bị một cô năng lượng này bắn vào, tựa hồ cũng lập tức
bị hủy diệt.
dưới sự cố ý bao
phủ của Phí Lan, trên trời không có lực lượng nào hạ xuống, linh hồn tế đài của
mọi người cũng không bị ảnh hưởng, có thể dùng thần hồn để cảm ứng thay đổi
kinh thiên trên trời.
Không biết vì
sao, sau khi thanh âm của Phí Lan truyền ra, mãnh thú vốn đang trùng kích cuồng
bạo tựa hồ tạm thời im lặng, không nóng lòng muốn xông vào đây.
Chô Hư không bị
sương khói bao phủ, lờ mờ có thể thây được mây chục cái bóng khổng lồ, giống
như thân thể của mãnh thú, lẳng lặng bồng bềnh ở trong hư không, giống như đang
mở to mắt, nhìn nhất cử nhất động của nơi này, tựa hồ đang chuẩn bị chờ kết quả,
rồi mới tới tiến hành xung phong liều chết cuối cùng.
" Nguyên Thần
cảnh, không tồi, ngươi cũng đột phá rồi." Lỵ An Na liếc Tạp Thác một cái,
chậm rãi gật đầu, công nhận sự cố gắng của hắn.
Không biết vì
sao, dưới ánh mắt của Lỵ An Na, Tạp Thác có chút bất an: "Chỉ là vận khí tốt,
trên đường gặp được Tự Tại Thiên Vương điện, hấp thu một dòng hỗn loạn chi lực."
Tạp Thác giải thích.
" Hấp thu một
dòng hỗn loạn chi lực ư?" Lỵ An Na nhíu màỵ: "Tự Tại Thiên Vương điện
đó ở đâu? Ngươi hấp thu lực lượng giam cầm nó, cự hạm đó chẳng phải giãy ra được
ư?"
Tạp Thác ngạc
nhiên, thành thực gật đầu: "Đúng là vậy."
Sắc mặt Lỵ An Na
trầm xuống: "Linh hồn khô kiệt của Tự Tại Thiên vương hợp nhất với Thiên
Vương điện, hỗn loạn chi lực giống như đang dần dần tiêu diệt tinh thần ý chí của
hắn, qua lâu như vậy, hắn chắc dầu hết đèn tắt rồi. Ngươi hấp thu hỗn loạn chi
lực trấn áp, Thiên Vương điện giãy ra, Tự Tại Thiên vương nếu chưa chết thì có
hy vọng khôi phục, đồ ngu xuẩn!"
Sắc mặt Tạp Thác
run run, ý thức được mình đã làm chuyện ngu xuẩn, không dám phản bác, cúi đầu
không nói được một lời.
" Ngươi
chính là nhờ cơ duyên này mới đột phá tới Nguyên Thần cảnh?" Lỵ An Na hỏi
lại?
Tạp Thác tiếp tục
gật đầu, vẻ mặt chua sót.
" Quên
đi!" ít nhất cũng thành toàn cho ngươi, giúp ngươi đột phá." Lỵ An Na
trầm ngâm một chút, có chút tiếc nuối bất đắc dĩ: "Hắn cho dù là chạy trốn
được, không có trăm năm thời gian thì cũng không thể khôi phục, trăm năm thời
gian. Có lẽ đối với hắn là đủ rồi."
Ánh mắt của nàng
nhìn về phía Thạch Nham.
Tạp Thác thì mạc
danh kỳ diệu.
Lỵ An Na không giải
thích: "vẫn thân chi địa này nổ tung là sao?"
Tạp Thác vẻ mặt
chấn động, vội vàng kể lại chi tiết, không dám bỏ sót cái gì, cường điệu tác dụng
nổi bật của Thạch Nham.
Lỵ An Na nghiêm
túc lắng nghe, không ngắt lời, chờ Tạp Thác nói xong, mới chậm rãi gật đầu:
"Triệu hồi thần kiếm tới, không sai, phương châm rất chính xác, không ngờ
phá hủy được Vân thân chi địa, làm việc không sơ xuất, rất có trách nhiệm."
Tạp Thác cười gượng,
không nói chen vào, như là đệ tử nhu thuận.
Phong Nhiêu thủy
chung không nói gì, kính sợ nhìn về phía Lỵ An Na, nhìn nữ đao phủ hung danh chấn
thiên này, tâm thần bất an, cảm thấy cả người không thoải mái.
Lỵ An Na căn bản
không thèm nhìn nàng ta cái nào, hoặc là nói chuyện với Tạp Thác, hoặc là nhìn
về phía Thạch Nham, trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của nàng ta.
Trong mắt Lỵ An
Na, tựa hồ chỉ có người được truyền thừa mới được nàng ta nhìn, người còn lại đều
không đáng.
các cường giả của
Liệt Diễm tinh vực ngẩng đầu nhìn trời, chỉ thấy hư không như bị ép thành một
góc, khí ăn mòn vắt ngang trong thiên địa, một cô ba động khiển tất cả mọi người
sinh ra cảm giác muốn quỳ bái, linh hồn cũng mệt mỏi.
Cùng không biết
qua bao lâu, hư không truyền đên tiếng nô mãnh liệt, khí ăn mòn co rút lại, lập
tức lại đột nhiên bành trướng.
Một linh hồn tế
đài sáng rực từ trong khí ăn mòn bắn ra, hóa thành một dòng điện quang, khi mọi
người chưa kịp phản ứng thì nháy mắt đã lao về phía Thạch Nham, dưới cái nhìn
chăm chú của mọi người, phút chốc chui vào trong một khe hở không gian, biến mất.
Mọi người chỉ có
thể trơ mắt nhìn, linh hồn tế đài huyền diệu đó không phải là ba tầng như bình
thường, mà là có bốn tầng.
Linh hồn tế đài Bốn
tầng, chui vào trong khe hở không gian mà Thạch Nham tách ra, trong nháy mắt
đã biến mất.
Khí ăn mòn Trên
trời chậm rãi mấp máy, tựa hồ cũng tiêu hao cực lớn, đang tiến hành dung hợp,
Phí Lan tựa hồ không có sức đuổi theo, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn người đó bỏ
trốn.
"Vậy mà vẫn
có thể chạy thoát, thần tộc quả nhiên cường hàn khủng bố như truyền thuyết
nói." Ánh mắt Lỵ An Na bình tĩnh, nhìn linh hồn tế đài bốn tầng biến mất
trong khe hở không gian, sắc mặt trầm trọng, thì thào nói nhỏ.
Tạp Thác hoảng sợ,
ngơ ngác nhìn khe hở không gian đó: "Hắn sẽ không ở trong không gian loạn
lưu cứu vớt tộc nhân của hắn chứ?"
Lỵ An Na biến sắc.