Sát Thần

Chương 184: Chương 184: Chấp nhận






Thạch Nham bỗng động tâm.

Huyền Băng Hàn Diễm tuy trân quý nhưng trí nhớ và kiến thức võ đạo của những Võ Giả Thần cảnh mà nó nắm giữ, đối Thạch Nham mà nói, càng trân quý hơn!

Nếu như Huyền Băng Hàn Diễm thật sự nguyện ý nói tỉ mỉ trí nhớ và kiến thức võ đạo của những Võ Giả Thần cảnh cho hắn, thì chẳng phải tương đương với Luân Hồi Võ Hồn của Hạ gia sao?

Sở dĩ Luân Hồi Võ Hồn của Hạ gia mạnh mẽ, là vì có thể có được trí nhớ và kiến thức võ đạo của kiếp trước, chuyện này có thể khiến cho bọn họ rút ngắn con đường tu luyện võ đạo, khiến cho bọn họ bớt đi công sức thậm chí hoàn toàn tránh khỏi bình cảnh!

Đây là thiên phú cực kỳ đáng sợ!

Nếu có thể thông qua Huyền Băng Hàn Diễm, mà có được thể ngộ về võ đạo của cường giả Thần cảnh. Thạch Nham trên con đường tu luyện võ đạo sẽ được rút ngắn hơn nhiều, muốn chiếm lấy Huyền Băng Hàn Diễm phải lấy được chín loại thiên địa dị bảo chí dương chí cương, còn cần cảnh giới bản thân hắn bước vào cấp bậc rất cao.

Đối với Thạch Nham mà nói, những điều kiện đó còn lâu mới đủ, không biết năm nào tháng nào mới có thể đạt thành, nhưng mà một khi đạt thành giao dịch với Huyền Băng Hàn Diễm, hắn lập tức có thể nhận được lợi ích từ chỗ Huyền Băng Hàn Diễm, còn có thể có cơ hội thu thập được Địa tâm hoả sắp lột xác thành Thiên hỏa!

Cân nhắc hai bên một hồi, Thạch Nham cảm thấy chuyện giao dịch này không thiệt.

- Ta đáp ứng ngươi!

Trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc Thạch Nham truyền vào cho Huyền Băng Hàn Diễm bên trong Huyết Văn giới tin tức đồng ý.

- Tốt!

Huyền Băng Hàn Diễm còn hưng phấn hơn hắn, lập tức đáp lại

- Ngươi sẽ không chịu thiệt đâu! Tin tưởng ta! Có tri thức của ta thì con đường tu luyện võ đạo của ngươi sẽ nhanh hơn người khác rất nhiều! Có ta trợ giúp ngươi, nhận thức của ngươi về võ đạo thậm chí có thể cao thâm hơn cả rất nhiều cường giả Thần cảnh bây giờ!

- Hiện tại nên làm gì? Ý ta là nên làm thế nào mới có thể thu được Địa tâm hoả.

- Địa tâm hoả bây giờ đang trong lột xác thành Thiên hỏa, lúc này ý thức của Địa tâm hoả cực kỳ đơn thuần, giống như là đứa trẻ mới sinh. Lúc này, chỉ cần ngươi liên tục nhắn ý niệm hữu hảo ôn hòa cho nó, liên tục trao đổi với nó, nó sẽ nhớ kỹ ngươi, xem ngươi trở thành người chí thân!

Thạch Nham ngạc nhiên.

- Vận khí ngươi rất tốt.

Huyền Băng Hàn Diễm tiếp tục nói: "Chờ khi hình thái sinh mệnh chân chính của nó thành hình, ngươi muốn thu nó chỉ có cách mạnh mẽ chiếm lấy thôi, chuyện này cần nhờ vào lực lượng của ngươi có thể hoàn toàn áp chế nó! Khiến nó sợ hãi ngươi, vĩnh viễn không dám phản kháng ngươi, như vậy ngươi có thể có được mọi thứ của nó, nô dịch nó, khiến nó trở thành một loại lực lượng của ngươi, tùy tâm sở dục khống chế nó.

- Loại phương pháp thu lấy này cực kỳ bá đạo, nếu như thế thì cho dù nó bị ngươi thu phục, một khi ngày nào đó ngươi bị trọng thương, lực lượng không thể khống chế nó, nó sẽ lập tức phản phệ, nghĩ hết mọi biện pháp thoát khỏi ngươi, thậm chí tìm cơ hội giết ngươi, loại này phương pháp có hại cũng có lợi, mà lực lượng của ngươi bây giờ khó lòng thực hiện. Cũng đừng nên suy nghĩ.

- Trước khi hình thái sinh mệnh của nó chưa có thật sự hình thành, ngươi dùng phương pháp của ta liên tục truyền đến ý niệm thiện ý, đối đãi với nó như trở thành bằng hữu thân nhất của mình, trước khi hình thái sinh mệnh chân chính của nó hình thành, ngươi có thể lưu lại khắc sâu ấn ký của ngươi trong linh hồn nó. Chờ hình thái sinh mệnh của nó thành hình, ấn ký ngươi lưu lại trong linh hồn nó sẽ vĩnh viễn không biến mất, nó cũng sẽ xem ngươi trở thành người thân cận nhất. Sau này ngươi có thể thông qua câu thông mà thu được lực lượng của nó, khiến nó giúp ngươi đối địch, hơn nữa lúc ngươi bị thương nặng, cho dù là nó có lực lượng thoát khỏi ngươi thì nó cũng sẽ không phải làm như vậy, ngược lại sẽ toàn tâm toàn ý trợ giúp ngươi.

- Đương nhiên, loại thu hoạch này cũng có chỗ hại, bởi vì quan hệ của các ngươi là ngang nhau, lúc quan trọng ngươi khó có thể hy sinh nó mà sống sót, lúc gặp phải thiên địch thì nó cũng sẽ không nghe lời ngươi nói, còn có thể không dám giao chiến trốn đi, nói cách khác ngươi rất khó khống chế nó tùy tâm sở dục, khiến cho nó vì ngươi mà chết.

- Vừa rồi ta thả ra tinh thần lực thăm dò, nó nhận thấy lập tức phản kích ngay, ta vốn không thể tới gần được nó.

- Đó là bởi vì vừa rồi trong tinh thần lực của ngươi có kèm theo khí tức của ta, thuộc tính của ta vừa khéo lại đối lấp với nó, theo bản năng nó sẽ e ngại chán ghét ta. Lần sau lúc ngươi dùng tinh thần lực tới gần nó, không được mang theo khí tức của ta, chỉ phát ra ý niệm thân thiện đơn thuần, chậm rãi tới gần, không nên làm nó kinh sợ, dần dần nó sẽ chấp nhận ngươi.

- Như vậy à!

Thạch Nham sửng sốt một lát, lập tức nói:

- Ta thử một lần xem!

- Ừm, nhớ kỹ, không được tới gần nó quá nhanh. Lúc này nó cực kỳ cẩn thận, có sự cảnh giác rất mạnh mẽ. Ngươi phải từ từ tiến đến, không thể nóng vội, trước tiên khiến cho nó quen thuộc ngươi, khiến cho nó buông lỏng cảnh giác với ngươi, liên tục truyền ra ý niệm ôn hòa thân mật không ngừng nghỉ, tốn thêm ít thời gian chờ nó cảm thấy ngươi thật sự không muốn thương tổn nó, nó sẽ buông bỏ cảnh giác với ngươi.

Thạch Nham thầm kinh ngạc.

Phương pháp thu phục Địa tâm hoả của Huyền Băng Hàn Diễm, thật ra không khác mấy với phương pháp thu phục ấu thú. Cần phải từng bước đi đến, tiến hành một cách thong thả, khiến cho nó từng chút nhận biết, thích ứng dần dần, chờ nó quen thuộc mọi thứ của ngươi, mới có thể buông bỏ tất cả sự cảnh giác, cuối cùng sẽ chủ động thân cận ngươi, coi ngươi trở thành bằng hữu đáng giá ở chung nhất.

Trao đổi một hồi với Huyền Băng Hàn Diễm, Thạch Nham tự cảm thấy mình được lợi không ít, tên này không biết tồn tại qua bao nhiêu năm tháng, chiếm được kinh lịch nhân sinh của biết bao nhiêu cường giả Thần cảnh, cũng có hiểu biết sâu về một ít ngoại tộc trong thiên địa, Thạch Nham nín thở ngưng thần lại thử thả ra tinh thần lực, lặng lẽ tới gần tới khu vực kia, lúc này bên trong tinh thần lực hắn không có kèm theo một chút khí tức của Huyền Băng Hàn Diễm, bên trong đó đều là ý niệm thân thiện ôn hòa, trong lòng không có một chút tà niệm.

Dần dần, tinh thần lực của Thạch Nham đã tới khu vực cực nóng nơi có hỏa viêm lực hung dữ. Hỏa viêm vô cùng đậm đặc giống như một vầng thái dương đẹp mắt, không ngừng phóng ra năng lượng hỏa viêm kinh người, bên trong năng lượng hỏa viêm kia lại có ý thức cực kỳ mỏng manh.

Thạch Nham thật cẩn thận, dựa theo cách Huyền Băng Hàn Diễm đưa thiện ý vào tinh thần lực, tới gần nơi hỏa viêm kia từng tấc một.

Trong khoảng khắc tinh thần lực của hắn tiếp xúc với năng lượng hỏa viêm lực kia, ý thức đơn giản bên trong hỏa viêm lập tức bắt đầu cảnh giác, hình như tùy thời chuẩn bị triển khai công kích tinh thần ý thức của Thạch Nham.

Trong lòng Thạch Nham căng thẳng, càng cẩn thận hơn, không dám nóng vội, nhưng tinh thần lực của Thạch Nham vẫn duy trì trạng thái tiếp xúc ban đầu với hỏa viêm, không có chút xíu mạo muội xâm nhập. Chỉ liên tục truyền đi truyền lại ý niệm thân thiện trong đầu ra ngoài. Ý thức đơn giản bên trong năng lượng hỏa viêm dường như có chút mê hoặc, không có lập tức công kích mà luồng ý thức mỏng manh kia từng chút trở nên mạnh hơn, dường như đã biến thành một sợi tơ khó nhìn thấy, bao phủ lấy tinh thần lực của Thạch Nham chậm rãi cảm nhận ý niệm hữu hảo mà Thạch Nham truyền ra.

Ý thức của Địa tâm hoả cảnh giác theo bản năng, còn cẩn thận hơn cả Thạch Nham, luồng ý thức kia bao bọc tinh thần ý thức của Thạch Nham lại. Mặc dù không có lập tức công kích nhưng lại chuẩn bị tùy thời công kích ngay. Thạch Nham có chút khẩn trương, sợ kia Địa tâm hoả đột nhiên nổi nóng mà công kích, thả ra từng luồng tinh thần ý thức, không dám vọng động mà vẫn tiếp tục truyền ra ý niệm hữu hảo.

- Lui lại đã, chờ qua một thời gian rồi lại thử tiếp. Cho nó không gian để nó tự suy nghĩ, để cho lần sau khi tinh thần lực của ngươi tiến vào thì nó sẽ không còn khẩn trương như vậy. Lúc này, ý thức của nó còn chưa đầy đủ, khiến nó có năng lực tự suy nghĩ của mình cũng sẽ trợ giúp nó hình thành hình thái sinh mệnh nhanh hơn.

Huyền Băng Hàn Diễm đưa tin, Thạch Nham nghe theo chậm rãi thu hồi từng luồng tinh thần ý niệm kia lại, hắn cảm nhận được rõ ý thức của Địa tâm hoả vào lúc hắn thu tinh thần lực lại, hình như đang do dự, đang do dự có nên công kích hay không.

Trong lòng Thạch Nham cực kỳ khẩn trương, quá trình chậm rãi thu hồi tinh thần lực giống như túm lấy sợi rễ cây kéo từng một tấc một, hắn biết lực lượng hỏa viêm của Địa tâm hoả có thể đốt cháy sạch sẽ toàn bộ tinh thần lực của hắn, thậm chí có thể thông qua tinh thần lực nối liền với hắn linh hồn, đuổi theo diệt sát linh hồn hắn!

Nếu như Địa tâm hoả thật sự làm như vậy thì e là linh hồn hắn sẽ bị bị thương nặng ngay, thậm chí có thể bị đốt cháy!

Chuyện này vô cùng nguy hiểm!

Thạch Nham hết sức tập trung, không dám thả lỏng chút nào, cũng không dám căng thẳng quá mức, sợ tốc độ thu lại tinh thần lực quá nhanh sẽ khiến cho Địa tâm hoả hiểu lầm hắn mà phát động công kích. Giống như là cầm dây chỉ xâu kim, trình độ nắm bắt phải cực kỳ tinh chuẩn. Sơ ý một cái sẽ có khả năng thất bại, mà phải trả giá có thể sẽ là sinh mệnh của hắn.

Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Thạch Nham cảm thấy như là đã qua một thế kỷ, từng luồng tinh thần lực hắn thả ra mới chỉ thu lại từng chút một ra khỏi hỏa viêm của Địa tâm hỏa.

Trong quá trình đó, ý thức của Địa tâm hoả vẫn chưa từng thả lỏng, mãi đến khi hắn rút lại toàn bộ tinh thần lực, ý thức của Địa tâm hoả mới ngừng truy tìm hắn.

- Hà!

Ở bên trong khối băng mềm dẻo mà Huyền Băng Hàn Diễm tạo ra, Thạch Nham thở ra một hơi thật dài, tinh thần cực kỳ mệt mỏi, nói lia lịa:

- Thật sự là quá nguy hiểm, chuyện này còn hao tâm tổn trí hơn việc giao thủ với Võ Giả cao hơn ta một cấp.

- Không tệ lắm, bước đầu tiên xem như đã đạt được hiệu quả như mong muốn. Lần sau lúc tinh thần lực của ngươi lại tiến vào, nó sẽ không sẽ khẩn trương như vậy, lần sau lúc ngươi thu hồi tinh thần lực chỉ cần dựa theo tiết tấu hôm nay, nhất định sẽ không có việc gì.

Huyền Băng Hàn Diễm đưa tin,

- Ừm.

Thời gian tiếp theo, Thạch Nham dựa theo chỉ đạo của Huyền Băng Hàn Diễm, cứ cách một thời gian, lại thả ra tinh thần ý thức đầy thân mật, ôn hòa, chậm rãi tới gần vầng sáng hỏa viêm của Địa tâm hoả. Lần thứ hai quả nhiên thoải mái hơn lần đầu tiên một tí, sau khi Địa tâm hỏa cảm ứng được tinh thần lực của Thạch Nham đến đây, tuy rằng cũng hơi cẩn thận nhưng dường như đã buông lỏng hơn.

Lúc Thạch Nham rút tinh thần lực về, Địa tâm hoả cũng không có truy tìm như trước, không có định tùy thời chuẩn bị công kích.

Lần thứ ba, Địa tâm hoả càng buông lỏng hơn.

Vào lúc này khi Thạch Nham đưa tinh thần ý thức tới gần Địa tâm hoả thì nó đã hoàn toàn buông bỏ cảnh giác, không có một chút ý thức muốn phản kích.

Thạch Nham thầm kinh hỉ, tiếp tục theo phương pháp này, cứ cách một thời gian lại truyền đến ý niệm thân thiện của mình cho Đia tâm hoả. Không biết qua bao lâu, Thạch Nham cũng không biết đã biết làm bao nhiêu lần rồi, một lần nọ khi Thạch Nham thu hồi tinh thần lực ra khỏi vầng sáng hỏa viêm của Địa tâm hoả thì lần đầu tiên Thạch Nham cảm ứng được, Địa tâm hoả dường như có chút không nỡ!

Chính là không nỡ!

Cảm giác rõ ràng như thế, rõ ràng đến mức dường như Thạch Nham nhìn thấy một đứa bé, sau khi bằng hữu rời đi để lộ ra tình cảm không nỡ xa.

- Tốt lắm! Nó đã bắt đầu chấp nhận ngươi, chỉ cần tiếp tục như vậy, không bao lâu sau chúng ta có thể tới gần nó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.