Trên giường đá lạnh như băng, lông mi Áo Đại Lệ khi thì phát run, mắt lộ vẻ đau đớn cực lớn, như bị tra tấn ở trong cảnh mơ.
A Đại Lạp đau lòng nắm thật chặt bàn tay Áo Đại Lệ, thở nhẹ: “Sẽ tốt, tất cả đều chuyển biến tốt đẹp, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp thức tỉnh ngươi...”
“Càng ngày càng gian nan.” Minh Hồng sắc mặt nghiêm trọng, nhìn về phía Thạch Nham, “Lực lượng của nó đang tăng cường, ngay cả ta... cũng có thể cảm giác một hai, Áo Đại Lệ càng ngày càng hư nhược, nếu ngươi không có biện pháp, linh hồn hỏa của nàng có lẽ sẽ dập tắt ở thời gian ngắn.”
Minh Hồng ánh mắt ảm đạm, hắn rất rõ ràng, một khi Áo Đại Lệ vẫn diệt, hắn thân là hồn nô cũng không còn tồn tại.
Bọn người A Đại Lạp, Cát Lạp Tháp, đều nhanh chóng hận không thể nhanh chóng tìm phương pháp thức tỉnh Áo Đại Lệ, mà ngay cả thánh thú Thanh Long cũng đều nhíu mày, lẩm bẩm nói: “Áo Đại Lệ một khi diệt vong, nàng dung hợp bổn nguyên, sẽ tự nhiên dung hợp vào cơ thể nó, nó mang ba cái phân thân thu hồi, mục tiêu động thủ kế tiếp chính là ngươi.” Hắn nhìn về phía Thạch Nham.
“Ta thử xem đi.” Thạch Nham thầm than, vận chuyển sinh mệnh áo nghĩa, hắn lấy sinh mệnh năng lượng muốn bao trùm linh hồn Áo Đại Lệ.
Một đạo nhũ bạch sắc lưu tuyền, dũng mãnh vào não hải Áo Đại Lệ, đi ân cần săn sóc đàn tế nàng, nhưng mà chỉ là một sát na, Thạch Nham liền ý thức được không đúng, Áo Đại Lệ bị ảnh hưởng linh hồn, linh hồn suy kiệt, không phải tánh mạng áo nghĩa có thể khôi phục lại, phương pháp của hắn hiển nhiên không đúng.
Nếu như thân thể Áo Đại Lệ bị trọng thương, sinh mệnh lực có thể giúp nàng khôi phục, thí dụ như hai vị lào nhân Bạch cốt Tộc ngủ say là vì sinh cơ trong cơ thể quá hư nhược, tiến tới ảnh hưởng linh hồn.
Áo Đại Lệ không giống, sinh mệnh thần thể nàng chấn động rất mãnh liệt, xảy ra vấn đề là linh hồn đàn tế, là chủ hồn!
Thạch Nham trong lúc nhất thời cũng không có cách nào giải quyết phiền toái.
Xa xa, Hi La, Mạn Đế Ti mọi người, chứng kiến hắn tỉnh lại, dắt tay nhau cùng tới.
Trong mấy người còn có hai lão nhân Bạch cốt Tộc, bọn họ chưa khôi phục như lúc ban đầu. Nhưng đã không ảnh hưởng hành động, bọn họ ở tiểu khô lâu chỉ dẫn xuống, đến gặp mặt Thạch Nham, hai gã lão nhân Bạch cốt Tộc ở trước mắt Thạch Nham lấy lễ nghi tôn quý nhất Bạch Cốt Tộc tỏ vẻ cảm kích, cảm kích Thạch Nham đưa bọn họ tỉnh lại.
“Cảm tạ trợ giúp của ngươi.” Đức Khố Lạp thành khẩn nói.
Hắn là sinh phụ tiểu khô lâu, Vực Tổ nhị trọng thiên cảnh giới, cường đại như nhau Hi La. Đáng tiếc hôm nay xa xa không có khôi phục.
“Không cần khách khí.”
“Ta nhìn thấy ngươi gặp nan đề.” Đức Khố Lạp một thân bạch cốt như thủy tinh. Trong bạch cốt có thể chứng kiến điểm điểm tinh quang, như là thần thể trong suốt, cực kỳ kỳ lạ. Đôi mắt hắn như lục bảo thạch, thanh u trong vắt, làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái. Sau khi hắn tới cúi đầu nhìn về phía Áo Đại Lệ, nói: “Nàng đang bị Thái Sơ sinh linh hấp thu bổn nguyên lực...”
Chúng nhân nhãn tình sáng lên, đều nhìn về Bạch cốt Tộc lão giả cổ xưa này, đều âm thầm chờ mong.
Thạch Nham trong lòng cũng vừa động, “Ngài sống tuế nguyệt đã lâu, kiến thức phi phàm, hẳn là biết cứu nàng như thế nào?”
“Linh hồn nàng có một bộ phận Thái Sơ sinh linh bổn nguyên, theo nó dần dần cường đại, nó dựa vào linh hồn ấn ký khí tức. Có thể dần dần hấp thu bổn nguyên khí tức.” Đức Khố Lạp rất thẳng thắn, “Ta có thể nói rõ, Thái Sơ sinh linh phân thân đã phân liệt, một khi bắt đầu dung hợp cuối cùng chỉ có thể tồn tại một cái. Hoặc là nàng đủ cường đại, có thể nuốt hết phân thân ý thức còn lại, hoặc là bị phân thân khác nuốt hết. Cuối cùng đi về con đường dung hợp, cái này không có biện pháp thay đổi, chỉ là đặc tính của Thái Sơ sinh linh...”
A Đại Lạp sắp tuyệt vọng, thống khổ nói;, “Ý của ngài là hoặc nàng mạnh mẽ nuốt hết Hoang. Hoặc là bị Hoang dung hợp? Lại không có phương pháp khác?”
“Không có phương pháp khác.” Đức Khố Lạp ánh mắt bình tĩnh, “Bổn nguyên nàng dung hợp sẽ theo linh hồn của nàng tiêu tán cùng một chô, nếu như không có ngoài ý muốn, nàng sẽ triệt để tiêu tán.”
Tộc nhân Minh Hoàng Tộc, nghe vậy toàn bộ đều tối sầm lại, biểu lộ cứng ngắc.
“Đương nhiên, nếu như các ngươi chỉ muốn bảo trụ tánh mạng của nàng, cũng có một phương pháp.” Đức Khố Lạp lại nói.
“Phương pháp gì?” Thạch Nham, Áo Đại Lệ bọn người đồng thời quát.
“Tình huông nàng hôm nay, đã đên trạng thái bêt bát nhât. vận mệnh nàng bị Hoang dung hợp đã không cách nào cải biển.” Đức Khố Lạp đột nhiên nhìn về phía Thạch Nham, nói: “Đừng quên, ngươi là một trong Hoang! Ngươi cũng có thể dung hợp nàng, nếu như ngươi nguyện ý, nàng cũng nguyện ý phối hợp ngươi, ngươi có thể chỉ lấy bổn nguyên, mà bỏ qua linh hồn của nàng...”
“Ta?” Thạch Nham chấn động.
“Đây là phương pháp duy nhất.” Minh Hạo đột nhiên đi tới, “Vị tiền bối này nói rất đúng. Chuyện cho tới bây giờ, Áo Đại Lệ chỉ có bỏ qua bổn nguyên, mới có thể có một con đường sống. Bổn nguyên của nàng, hoặc là bị Hoang dung hợp, hoặc là bị Thạch Nham dung hợp, bị Hoang dung hợp thì linh hồn đều chôn vùi, chính thức không còn tồn tại. Mà nếu như là Thạch Nham, nàng chỉ là mất đi bổn nguyên mà thôi, cảnh giới cùng linh hồn thân thể hẳn là không có quá nhiều ảnh hưởng.”
Hắn nhìn về phía Đức Khố Lạp, lấy ánh mắt chứng thực.
Đức Khố Lạp gật đầu, “Không sai, nếu như Thạch Nham và nàng hai bên đều nguyện ý, nàng cũng chủ động phối hợp, như vậy nàng chỉ mất đi bổn nguyên, mất đi một bộ phận linh hồn ý thức Hoang, mà sẽ không hoàn toàn đánh mất chính mình. Nói một cách khác, nàng chỉ là vứt bỏ thứ không thuộc về mình trong linh hồn, nàng vẫn là nàng.”
“Cứ làm như vậy đi!” Minh Hạo quát khẽ, quyết đoán yêu cầu: “Thạch Nham! Hiện tại ngươi liền bắt tay vào hành động, mang bổn nguyên Áo Đại Lệ dung nhập, như vậy ngươi liền có được hai phần năm linh hồn ý thức Hoang, Hoang không hoàn chỉnh, không cách nào chính thức thống ngự Hoang lãnh thổ, chúng ta còn có cơ hội!”
“Cơ hội gì?” A Đại Lạp mọi người không hiểu.
“Chờ một ngày kia Thạch Nham đủ cường đại, có thể đạt tới Vực Tổ cảnh giới, có thể chống lại nó! Thậm chí có thể luyện hóa nó!” Minh Hạo thần sắc âm lãnh, nổì: “Cũng chỉ có Thạch Nham, ở tương lai có thể thành công thực hiện phản kích, bởi vì hắn căn bản không bị quy tắc Hoang lãnh thổ ảnh hưởng!”
Biết Thạch Nham là vực ngoại hồn giả ít càng thêm ít, nhưng Minh Hạo thân là ngự hồn khôi thủ, tự nhiên đáy lòng sáng như tuyết.
Minh Hạo rốt cục cũng rõ ràng nguyên nhân thực sự Thị Huyết nhọc lòng muốn dẫn dắt vực ngoại hồn, thì ra từ lúc mới bắt đầu, Thị Huyết đã chuẩn bị kỹ càng cho hôm nay, năm đó Thị Huyết thất bại, là do thân thể hắn từ Hoang rèn luyện, linh hồn sinh ra ở Hoang lãnh thổ.
Đây là nguyên nhân căn bản!
Để người thừa kể không dẫm lên vết xe đổ, năm đó hắn hạ mệnh lệnh cho Huyền Sơn, Huyền Hà, Lạc la dẫn dắt vực ngoại chi hồn!
“Đại ca, ngươi khẳng định như vậy đi?” A Đại Lạp còn đang do dự.
“Nếu như ngươi muốn nhìn Áo Đại Lệ đi tìm chết, ngươi còn có thể tiếp tục chờ tiếp nữa, cơ hội duy nhất này một khi bỏ lỡ, chẳng những Áo Đại Lệ sẽ chết, mà còn làm cho Hoang dung hợp thêm một phần bổn nguyên, nó sẽ trở nên cường đại được bao nhiêu ai cũng không dự đoán được. Khi đó, có lẽ Thạch Nham sẽ chính thức không có một tia cơ hội.” Minh Hạo hừ lạnh.
Lời vừa nói ra, phần đông võ giả đến từ Hoang lành thổ đều ngồi không yên, đều ý thức được sự thật tàn khốc, bọn họ bắt đầu thúc giục Thạch Nham, thúc giục hắn bắt tay vào hành động.
“Ngươi, ngươi đi làm đi, xin ngươi nhất định phải cam đoan Áo Đại Lệ linh hồn không diệt!” A Đại Lạp rốt cục vô lực đáp ứng.
Nàng là Minh Hoàng Tộc tộc trưởng hiện nay, lại là mẹ đẻ Áo Đại Lệ, nàng gật đầu, có nghĩa việc không có người phản đối.
“Làm sao có thể ở sau khi hấp thu bổn nguyên, còn có thể bảo chứng linh hồn nàng bất diệt, cam đoan cảnh giới của nàng không bị ảnh hưởng?” Thạch Nham cắn răng một cái, cũng không do dự nữa, hắn nhìn về phía Đức Khố Lạp, “Ta không quá rõ ràng.”
“Ngươi cần lấy linh hồn xâm nhập linh hồn đàn tế nàng, cùng chủ hồn nàng đạt thành liên lạc, để cho chủ hồn nàng phối hợp ngươi, chủ động mang bổn nguyên tách ra. Một khi bổn nguyên tách ra ngoài, ngươi phải dung hợp trước, bằng không Hoang sẽ cướp lấy, cho nên ngươi cũng phải cẩn thận.” Đức Khố Lạp nhắc nhở.
Thạch Nham có chút khẩn trương, hắn trầm ngâm trong chốc lát, thấy Áo Đại Lệ càng hư nhược rồi, linh hồn như muốn nát bấỵ tiêu tán, đang lúc mọi người gấp gáp thúc giục, hắn đột nhiên nhìn về phía Áo Đại Lệ.
Một đám linh hồn từ lửa khói ngưng kết từ trong đồng tử hắn bay bật ra, như một tiểu tinh linh nhanh nhẹn mà động, theo khóe mắt Áo Đại Lệ chui vào linh hồn của nàng.
Trong một mảng thức hải, tọa lạc đàn tế Áo Đại Lệ, tầng áo nghĩa như u minh luyện ngục, trung tâm thức hải và tầng áo nghĩa có rất nhiều hung hồn ác quỷ, những hung hồn ác quỷ kia vừa thấy phó hồn Thạch Nham xuất hiện, như con muỗi ngửi được mùi máu tươi, bỗng nhiên cuồng bạo hung lệ liều mạng xông tới, muốn đem phó hồn Thạch Nham xé rách nát bấy.
“Im lặng cho ta!”
Tiếng hô to lớn của Minh Hồng vang vọng ở trong thức hải Áo Đại Lệ, những hung hồn ác quỷ âm linh kia, ở dưới tiếng gầm giận dữ của hắn, toàn bộ trung thực xuống.
Minh Hồng vốn là hung hồn hung lệ nhất ở đây, hắn trợ giúp Áo Đại Lệ trấn áp thống trị bọn chúng, hắn là thủ lĩnh hung hồn, dưới sự uy hiếp của hắn tất cả đều ngừng lại, không dám tiếp tục động thủ với Thạch Nham.
Cũng là như thể, linh hồn Thạch Nham mới có thể tiếp tục bước tiến lên, lướt qua mấy trăm vạn hung hồn ác quỷ, đi lên phía trên tầng áo nghĩa.
Phía trên tầng áo nghĩa, là thủy giới của Áo Đại Lệ, thủy giới một mảng trời mênh mông u ám, âm trầm băng hàn, bên trong huyền diệu mơ hồ thấy không rõ, mơ hồ có thể trông thấy một cái đỉnh rất lớn chuyển động ở trong thủy giới, có rất nhiều Thái Sơ phù văn ở lập loè, đỉnh này là Luyện Hồn Đỉnh, dung hợp cùng linh hồn Áo Đại Lệ!
Linh hồn Thạch Nham vừa xuất hiện ở cạnh thủy giới, trong Luyện Hồn Đỉnh đột nhiên truyền đến một hồi chấn động khủng bố.
Chấn động nọ, rõ ràng nhằm vào Thạch Nham mà đến, sau đó liền giữa ức vạn ký hiệu lập loè, hóa thành thượng cổ ác thần đầy trời, đều hướng phía phó hồn Thạch Nham xung phong liều chết.
Đây là bản năng hộ chủ của Thái Sơ thần khí.
Thạch Nham hình thái linh hồn, mắt thấy nguyên một đám Ma Thần mà đến, có cảm giác bị triệt để bao phủ, hắn đột nhiên biến ảo linh hồn khí tức, chỉ thấy rất nhiều ngọn lửa thiêu đốt đầy trời hiện ra, những ngọn lửa kia có sinh mệnh khí tức, như nguyên một đám hỏa diễm tinh linh, giằng co với những hung ma dữ tợn kia.
Cùng thời khắc đó, Thạch Nham truyền đến một cỗ linh hồn ý niệm, như là một đạo ánh sáng, vạch phá thế giới u ám này.
“Ta là Thạch Nham!” Hắn hướng phía Áo Đại Lệ truyền ra tấn niệm.
“Hô...”
Đáp lại mơ hồ từ cực xa nơi truyền đến, truyền tấn cũng không phải đến từ Áo Đại Lệ, mà lại tới từ áo nghĩa phù tháp!
Thạch Nham ngây người.