Sát Thần

Chương 64: Chương 64: Dược Vương Mộc Tuân






Võ đấu trường.

Mười mấy tên Võ Giả cảnh giới khác nhau, thoải mái nhảy lên giữa từng võ đấu trường, cùng đối thủ tiến hành tranh đấu kịch liệt. Từng luồng sáng kỳ dị, ở giữa võ đấu trường phóng ra, giống như linh xà di chuyền ở trên không trung võ đấu trường.

Các loại vũ kỹ hiếm lạ cổ quái, xuất hiện từ trong tay các Võ Giả tham gia, một ít vũ kỹ cực kỳ quái dị, ngay cả mọi người của ngũ đại thế gia đều có chút ngạc nhiên.

Trên lầu cao Thạch gia.

Thạch Nham đứng ở bên cạnh Thạch Kiên, trong mắt dị quang nhấp nháy, tầm mắt liên tục di chuyển lên từng võ đấu trường.

Thạch Kiên thân là đứng đầu một nhà, vẫn đứng ở bên cạnh liên tục giải thích cho hắn.

Chỉ cần hắn biểu lộ ra hứng thú với chiến đấu ở võ đấu trường nào đó, Thạch Kiên sẽ lập tức giải thích đại khái thực lực song phương giao chiến, cấp bậc vũ kỹ, còn có đủ loại kỹ xảo giao chiến, nói cho hắn đối mặt một loại đối thủ, nên áp dụng phương pháp gì mới có thể thắng lợi nhanh nhất.

Trên thạch lâu, Thạch Thiết đang thấp giọng giải thích cho cháu mình tình hình giữa võ đấu trường, giải thích tỉ mỉ rất nhiều vũ kỹ được thi triển ra, chỉ rõ ưu thế cùng bất lợi của các loại vũ kỹ, nói cho bọn họ đụng phải loại này đối thủ nên làm thế nào thủ thắng, nhược điểm người như thế ở chỗ nào.

Thạch Kiên cùng Thạch Thiết thân là đứng đầu thế gia, thường ngày rất ít nói chuyện nhưng lần này lại đặc liệt, từ lúc Võ Đấu Hội bắt đầu miệng hai người này đã không hề rãnh rỗi.

Thạch Nãng lôi kéo Thạch Thiên Khiếu vào một góc, cũng làm thế với Thạch Thiên Khiếu, chỉ trỏ vào người nào đó giữa võ đấu trường, Thạch Thiên Khiếu thường hay gật đầu, ngẫu nhiên lên tiếng đặt câu hỏi.

Một ít cung phụng Thạch gia từ vùng khác đến, bao gồm những hảo thủ chi thứ gia tộc, đều đang âm thầm quan sát tình huống thạch lâu, nhìn thấy Thạch Kiên tận hết sức lực giảng giải cho Thạch Nham, trong lòng đều âm thầm tò mò.

"Lão điên, tiểu oa nhi kia là ai? Vì sao gia chủ lại tận tâm hết sức như vậy?" Khô Long đứng ở bên cạnh Hàn Phong, quan sát trong chốc lát, âm thầm kinh hãi, chỉ vào Thạch Nham dò hỏi.

Khô Long cũng là cung phụng Thạch gia, tu vi cảnh giới Niết Bàn nhất trùng thiên, trước giờ luôn đóng giữ ở thành thị khác, cũng không rõ chuyện của Thạch Nham, nhìn thấy Thạch Kiên chiếu cố Thạch Nham như vậy, cảm thấy vô cùng kỳ quái.

"Đó là Nham thiếu gia." Hàn Phong vẻ mặt lạnh nhạt, liếc mắt nhìn Khô Long, thản nhiên nói: "Chính là thiếu gia trước kia thường xuyên không ở nhà, thích ở các địa phương tìm kiếm cổ tích, ừm, là đứa nhỏ của Dương Hải và Tình tiểu thư."

"Không phải đâu?"

Khô Long vẻ mặt kinh ngạc, cổ quái nói: "Cái tên thiếu gia kia không phải chưa bao giờ tu võ đạo sao? Theo ta được biết, hắn từ nhỏ đến lớn đều để ý một ít thứ ngạc nhiên cổ quái, chưa từng có đặt tâm tư vào tu luyện võ đạo mà? Gia chủ làm sao sẽ xem trọng một tên như vậy chứ?"

"Nham thiếu gia đã không còn là Nham thiếu gia trước kia nữa."

Hàn Phong hơi híp mắt, thản nhiên nói: "Về sau nếu Nham thiếu gia bảo ngươi làm việc, tốt nhất ngươi toàn lực đi làm, đối với ngươi không có chỗ hại." Hàn Phong tuy rằng biết không ít, nhưng cũng rất kín miệng, nếu không phải Khô Long thân thiết với hắn, thì ngay cả một câu nhắc nhở hắn cũng lười nói.

Khô Long cũng biết tính tình của Hàn Phong, nghe Hàn Phong vừa nói như vậy, vẻ mặt hắn ngạc nhiên sửng sốt một hồi lâu mới nhẹ nhàng gật đầu.

Tuy rằng trong lòng hắn vẫn đầy nghi hoặc, nhưng biết được thiếu gia này tuyệt đối là người được gia chủ ân sủng, âm thầm quyết định về sau phải tìm cơ hội thân cận với Thạch Nham hơn.

Ngoài Khô Long ra, còn có rất nhiều cung phụng cùng chi thứ của Thạch gia, cũng đều ở lặng lẽ hỏi người bên cạnh, muốn biết rốt cuộc Thạch Kiên làm sao vậy, vì sao tất cả tinh lực đều đặt ở trên người một tiểu tử vô danh như vậy.

Rất nhanh thân phận của Thạch Nham được làm rõ, thiếu gia mười bảy năm nay chưa từng được đối đãi quá đặc biệt, lập tức thành nhân vật tiêu điểm của Thạch gia.

"Gia gia, Tiểu Nham thật sự thành Võ Giả sao? Còn có được tu vi cảnh giới Tiên Thiên tam trùng thiên?" Thạch Thiên Kha đứng ở bên cạnh Thạch Thiết, nhìn thấy Thạch Kiên đều đặt tất cả tâm tư ở trên người Thạch Nham, rốt cục nhịn không được hỏi.

Thạch Thiết liếc mắt bên kia, nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Không sai, tiểu tử Thạch Nham này không chịu thua kém, đích thực thần kỳ bước vào cảnh giới Tiên Thiên tam trùng thiên, Võ Đấu Hội lúc này đây hắn có thể cũng sẽ tham chiến."

Thạch Thiết thời gian này, tâm tư đều đặt ở trên người ba đứa cháu của mình, đối với tình huống của Thạch Nham cũng không rõ lắm, hắn chỉ biết là Thạch Nham đích thực có được Võ Hồn của gia tộc, còn trở thành một Võ Giả cảnh giới Tiên Thiên tam trùng thiên.

Nhưng mà, sự kỳ lạ có liên quan đến Võ Hồn của Thạch Nham, hắn lại không biết, trong lòng hắn cũng có chút kỳ quái, cảm thấy Thạch Kiên coi trọng Thạch Nham, hình như là có chút thái quá.

Nhưng mà hắn cũng không nghĩ nhiều, dù sao Thạch Nham chính là cháu ruột đại ca hắn, Thạch Thiên Khiếu lại không không chịu thua kém, hôm nay đột nhiên nhảy ra một Thạch Nham đạt tới cảnh giới Tiên Thiên tam trùng thiên, hắn chỉ nghĩ lúc này Thạch Kiên quá hưng phấn, lại không biết đây là bởi vì Thạch Nham có được Song Võ Hồn, hơn nữa Thạch Hóa Võ Hồn trong đó còn thần kỳ đột phá đến giai đoạn thứ hai.

"Thiên Vẫn, Võ Đấu Hội năm nay, chắc là do ngươi đấu Mặc Chiến. Một lần trước Thiên Kha thua, lần này ngươi không thể bại bởi Mặc Chiến, bằng không người khác sẽ khi Thạch gia đời ba chúng ta vô năng!" Thạch Thiết dặn dò Thạch Thiên Vẫn bên cạnh.

"Vâng, con nhất định sẽ thắng Mặc Chiến." Thạch Thiên Vẫn tự tin nói.

Thạch Thiên Vẫn năm nay chỉ có mười chín tuổi, lại đạt tới cảnh giới Tiên Thiên tam trùng thiên, đúng là độ tuổi vô cùng hăng hái.

Trước khi Thạch Nham chưa xuất hiện, hắn là kiêu ngạo thế hệ đời ba của Thạch gia, Thạch Kiên cũng thường hay tự mình đi qua chỉ đạo hắn tu luyện võ đạo, nhưng bởi vì Thạch Nham đột nhiên xuất hiện, một thời gian gần đây Thạch Kiên đã rất ít khi hỏi đến hắn.

Thạch Nham mười bảy năm, đều dùng tinh lực vào việc thăm dò cổ văn, thời gian ở trong nhà cũng không dài, bởi vì hắn không tu luyện võ đạo cho nên không có xung đột với bất kỳ ai trong nhà, Thạch Thiên Vẫn cũng không có để ý hắn.

Nhưng mà, hôm nay Thạch Nham đột nhiên xuất hiện, thái độ của Thạch Kiên cũng theo đó đã xảy ra biến hóa thật lớn, việc này khiến cho Thạch Thiên Vẫn có chút không thoải mái.

Nhưng mà bởi vì bên ngoài Thạch gia có cường địch là Mặc gia, Lăng gia. Nên quan hệ hai huynh đệ Thạch Kiên, Thạch Thiết cũng rất tốt, phụ mẫu đời hai mấy năm nay cũng đều là sóng vai phân cao thấp với Mặc gia, cho nên quan hệ thế hệ bọn họ cũng không tệ, đám người Thạch Thiên Vẫn cũng thường hay được Thạch Thiên Khiếu mang theo ra ngoài ăn chơi đàng điếm.

Cho nên trong lòng Thạch Thiên Vẫn tuy rằng không thoải mái, nhưng vẫn không có biểu hiện quá mức kịch liệt, chỉ là muốn biểu hiện mình trên Võ Đấu Hội, lấy việc này làm cho Thạch Kiên hiểu được rốt cuộc ai mới là hy vọng tương lai củaThạch gia.

"Ồ!" Thạch Kiên đang giải thích một trận chiến đu cho Thạch Nham, đột nhiên kinh hô một tiếng, hai mắt thần quang đột nhiên hiện lên, bỗng nhiên phóng hướng đến mấy người đột nhiên xuất hiện bên cạnh võ đấu trường.

"Là ai đến?" Thạch Nham nhíu mày, cũng tiến lên gần, hướng tới phương hướng Thạch Kiên nhìn.

Một nhóm bảy người từ bên ngoài quảng trường Thần Thạch chậm rãi đi tới, một người dẫn đầu khoảng năm mươi tuổi, mũi ưng, khuôn mặt hung ác nham hiểm, đầu đội phát quan, mặc một bộ ngân bào, ở vị trí vai trái trên ngân bào, còn có thêu năm loại dược thảo khác nhau.

"Luyện Dược Sư Linh cấp ngũ phẩm." Thạch Nham chỉ nhìn lướt qua, liền nhìn ra thân phận của đối phương.

Cấp bậc Luyện Dược Sư cùng vũ kỹ giống nhau chia làm năm loại, phân biệt vì Phàm cấp, Huyền cấp, Linh cấp, Thánh cấp, Thần cấp, lúc trước hắn ở U Ám sâm lâm giết chết Tạp Lỗ, chính là một tên Luyện Dược Sư Phàm cấp, mà lại bị Mặc gia đối đãi như bảo bối, hôm nay Luyện Dược Sư xuất hiện lại là Linh cấp hiếm thấy, thân phận người này tuyệt đối không thấp!

"Đây là sư phó của Tạp Lỗ, Dược Vương Mộc Tuân." Thạch Kiên liếc mắt nhìn Thạch Nham, nói: "Mộc Tuân chẳng những là một tên Luyện Dược Sư Linh cấp ngũ phẩm, còn là một cường giả cảnh giới Niết Bàn nhị trùng thiên, Dược Vương Cốc cũng là một tổ chức đặc thù, tuy rằng không tham dự tranh đấu của thế lực khắp nơi, nhưng lại có quan hệ tầng tầng lớp lớp với thế lực khắp nơi . . ."

Tạp Lỗ chết ở trong tay Thạch Nham, việc này rất ít người biết được, hôm nay Thạch Nham lại thay đổi tướng mạo, có thể biết thân phận của Thạch Nham chỉ có mấy người ít ỏi, nên Thạch Kiên không lo lắng Mộc Tuân có thể tìm được Thạch Nham, ngược lại có chút vui sướng khi người khác gặp họa, cười lạnh nói: "Lúc này Mộc Tuân đến đây, sợ là vì tìm tàn đồ bị trộm, Tạp Lỗ là theo người Mặc gia tiến vào U Ám sâm lâm, Mộc Tuân khẳng định sẽ tìm Mặc Đà phiền toái, hắc hắc, lúc này có trò hay xem."

"Dược Vương Mộc Tuân!"

Võ Giả gần võ đấu trường, rất nhanh đã phát hiện thân phận người tới, một đám kinh hô ra tiếng, chủ động tránh ra một đường cho Mộc Tuân.

Còn có rất nhiều Võ Giả, chen lấn về phía trước, điên cuồng thét to nói: "Dược Vương, ta góp nhặt rất nhiều dược liệu, xin ngài giúp ta luyện một đan dược được không! Cầu ngài!"

Lời này vừa nói ra, rất nhiều Võ Giả ngoài võ đấu trường đều sôi trào, cũng lớn tiếng thét to, hy vọng Mộc Tuân có thể luyện chế ra một viên đan dược cho bọn họ.

Mộc Tuân vừa đến, chú ý của rất nhiều người đặt ở trên người hắn, không có tiếp tục xem chiến đấu trong võ đấu trường.

Trên lầu cao của Bắc Minh gia, Tả gia, Lăng gia, Mặc gia, rất nhiều người cũng đều ngồi không yên, có rất nhiều cao thủ thế gia cao cao tại thượng đều được gia chủ ra hiệu, nhanh chóng lao xuống lầu cao, bằng nhanh nhất tốc độ đi đến bên cạnh Dược Vương Mộc Tuân, mời Mộc Tuân có thể đi đến thạch lâu của bọn họ quan sát Võ Đấu Hội.

Thạch gia bên này, Thạch Thiết không cần Thạch Kiên phân phó, cũng sớm vọt đi xuống.

Đột nhiên, ở bên cạnh Dược Vương Mộc Tuân, lập tức xuất hiện nhân vật trung tâm của ngũ đại thế gia, vẻ mặt mấy người này còn đều là tươi cười, hy vọng Mộc Tuân có thể nhận lời đi đến lầu cao của bọn họ.

"Mộc Tuân chắc chắn sẽ đi Mặc gia, hắc hắc, nhưng mà không có chuyện tốt với hắn." Thạch Kiên vẻ mặt địa vui sướng khi người gặp họa.

Quả nhiên.

Thạch Kiên nói xong, thấy khuôn mặt của Mộc Tuân âm trầm, không một lời hướng tới thạch lâu của Mặc gia, nhưng không có nói mọi câu với Mặc Triều Ca tiến đến mời hắn, trực tiếp gạt Mặc Triều Ca lượng qua một bên.

Mặc Triều Ca còn không dám tức giận, cứ luôn tươi cười cúi đầu khom lưng đi theo hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.