Đó là mùi mà chỉ có tồn tại cấp bậc thuỷ tổ của Thiên Yêu tộc mới có thể có!
Cũng chỉ có hắn dung hợp căn nguyên của Thần Ân đại, mới có thể cảm giác được loại khí tức này, bởi vì hắn chính là Thần Ân, mà bất kỳ thuỷ tổ của Thiên Yêu tộc nào cũng đều được dựng dục ra từ Thần Ân!
Duy Đức Sâm lả thủ lãnh của Tiềm Thần hạm, trên người lưu động huyết mạch của thần tộc, khi hắn phát cuồng, tự nhiên hình thành bất diệt thể của thần tộc, có chỗ độc đáo, thần thể tăng vọt lên mấy thước, người mọc đầy lông như man thú, nhưng rõ ràng là bất diệt thể của thần tộc.
Không ngờ con có huyết mạch của thuỷ tổ Thiên Yêu tộc!
Người này rốt cuộc có lai lịch gì?
Thạch Nham tâm thần chấn động!
Gia Đa! máu của Gia Đa, máu của Gia Đa, khôi thủ hủ thực áo nghĩa của Bát hỗ tòng.
Độc có thể ăn mòn bất kỳ huyết nhục sinh linh nào trên thế gian, chỉ có Gia Đa mới có thể có!
Gia Đa là một loại độc thú hiếm lạ nhất của Thiên Yêu tộc, trong Thiên Yêu tộc, cũng cực kỳ đặc biệt, Gia Đa bị Thiên Yêu tộc xa lánh, trước khi quen biết Thi Huyết, một mình cô độc tu luyện, ở Sinh mệnh chi tinh kịch độc, Sinh mệnh chi tinh đó là một cấm khu của tất cả sinh Ig^
Thi Huyết nhìn trúng sự kỳ diệu của Gia Đa, ban cho Gia Đa chân lý của hủ thực áo nghĩa, bản thân hắn đã tự mang kịch độc, sau khi tu luyện hủ thực áo nghĩa, đưa hủ thực áo nghĩa tới độ cao mà ngay cả Thi Huyết cũng không dự liệu được!
Trong cơ thể Duy Đức Sâm rõ ràng có máu của Gia Đa!
Gia Đa khi Phát cuồng, mất đi lý trí, trong cơ thể tự nhiên tràn ra kịch độc ăn mòn vô hỉnh, hỗn hợp với Từ trường độc đáo đó của hắn, tàn sát bừa bãi trong thiên địa!
Loại toan độc này, Thạch Nham cũng kinh sợ không thôi, ngay cả vách tường không gian cũng có thể tan rã.
Hắn tạm thời không có sức ứng đối, chỉ có thể tạm tránh mũi nhọn, để những người theo hắn tới mau chạy đi.
Hành lang hư không được xây dựng ở phía Quỷ Lào, Bổn Ni, Huyết Ma, sau khi hắn hét to, Quỷ Lão, Bổn Ni, Huyết Ma, Lâm Hinh, Phong Hàn, không kịp nghĩ nhiều, đều hạ đạt mệnh lệnh.
Trong nhất thời, mọi người liên tục nhảy vào hành lang hư không,, rời khỏi.
Bọn họ đối với Thạch Nham không có bất kỳsự hoài nghi nào, tín nhiệm một cách không có lý do, tất cả thành lập thành lập trên cơ sở Thạch Nham mấy lần giúp họ hóa hiểm thành may.
Biển cố do Duy Đức Sâm phát cuồng dẫn tới này, Thạch Nham cảm thấy được một cách sâu sắc, để những người đó thuận lợi bỏ chạy, nhưng tộc nhân của Bố Lôi Khắc Nhĩ gia tộc đi cùng Duy Đức Sâm thì hiển nhiên không ý thức được trình độ đáng sợ của tình thế, sự thật trong dĩ vãng Duy Đức Sâm mấy lần phát cuồng dẫn tới toàn bộ thuộc hạ dưới trướng diệt vong, thủy chung là câu đố khó giải, bị Bố Lôi Khắc Nhĩ gia tộc che giấu.
Dần tới tộc nhân của thần tộc hiện giờ đi theo Duy Đức Sâm căn bản là không biết Duy Đức Sâm một khi phát cuồng sẽ tạo thành hậu quả gì.
Bởi vậy, mắt thấy đám võ giả Quỷ Lào, Bổn Ni, Huyết Ma dẫn tới ai nấy chui vào hành lang bỏ chạy thì bọn họ chỉ cảm thấy không hiểu.
Những người đó căn bản không dám tiến vào hành lang hư không với đám người Huyết Ma, bởi vì hành lang hư không này do Thạch Nham xây dựng ra, bọn họ sợ có cạm bây, đều không truy kích.
Tai ương Khủng bố hàng lâm rất nhanh!
Duy Đức Sâm sau khi Phát cuồng thần chí mơ hồ, một dòng thần thức tỏa định Thạch Nham, trong lòng chỉ tồn tại niệm đầu duy nhất là diệt sát Thạch Nham!
Dị lực trong cơ thể hắn như sóng triềụ toàn ra, từ trường nhanh chóng lan ra, mở rộng cực nhanh, kịch độc ăn mòn vô hình tràn ngập trong từ trường hóa tộc nhân của thần tộc thành hư vô.
Thạch Nham lần đầu lộ ra vẻ kinh sợ.
Trong mắt hắn, tộc nhân của thần tộc sau khi bị vực trường bao phủ, đầu tiên là nhục thân vỡ nát, tiến tới huyết nhục tan rã, cuối cùng thì biến mất.
Trực tiếp bị hòa tan!
Chốc lát, ở hiểm cảnh vực sâu này, có thêm từng đoàn năng lượng nồng đậm!
Năng lượng này đều là sau khi người chết lưu lại, lúc này, dưới sự dân dắt của thôn phê áo nghĩa của Thạch Nham, toàn bộ điên cuồng ùa vào người Thạch Nham!
Nơi này như hải dương năng lượng mênh mông vô tận, năng lượng mà tộc nhân thần tộc sau khi tan rà lưu lại thật sự đã thành toàn cho Thạch Nham.
người ẩn nấp ở đây phải tới mấy vạn tộc nhân của thần tộc, trong đó có rất nhiều người đạt tới Thủy Thần cảnh Nguyên Thần, Hư Thần, thậm chí là Thủy Thần cảnh. Mấy vạn người chậm rãi bị ăn mòn tan rã, năng lượng sinh ra có thể khiến Thạch Nham căn phồng nổ tung, có thể làm huyệt khiếu của hắn toàn bộ vỡ vụn.
Vẻ mặt Thạch Nham rung động, hắn nhìn về phía Duy Đức Sâm với vẻ không dám tin, sắc mặt cực kỳ phấn khích.
Sự đáng sợ của Duy Đức Sâm vượt xa dự liệu của hắn!
Vực trường Đó liên tục lan ra, trong mấy chục giây, đã có hơn một vạn tộc nhân thần tộc biến mất.
Đây là đồ sát mà cường giả ngụy Bất Hủ toàn lực xuất thủ, chỉ sợ cũng không thể thực hiện được, nhưng Duy Đức Sâm chỉ có Thủy Thần nhị trọng thiên không ngờ thực hiện được!
Rất nhiều tộc nhân của thần tộc đều ý thức được không ổn, nhìn các tộc nhân biến mất, ngay cả máu tươi của thần thể đều tan thành hư vô, trong bọn họ rất nhiều người đã sụp đổ, thống khổ, rít gào, hò hét, tuyệt vọng, như rơi vào gợn sóng, bị yêu ma cắn nuốt huyết nhục.
Bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn họ không thể hiểu rõ sự khủng bố của Duy Đức Sâm như Thạch Nham, bọn họ còn tưởng kẻ xuất thủ là người khác.
Kịch độc ăn mòn tồn tại vô hình mang đi các sinh linh, giảo sát tộc nhân của thần tộc, theo vực trường lan ra, ít nhất một phần ba tộc nhân của thần tộc đã biến mất, năng lượng mênh mông mà cả vạn người lưu lại khiến Thạch Nham sắp nổ tung.
Lúc này huyệt khiếu cả người Thạch Nham như bảy trăm hai mươi thế giới vận chuyển tới cực hạn, xoay chuyển điên cuồng, điên cuồng tinh lọc lực lượng!
Lực lượng này như suối chảy, từ trong mỗi một huyệt khiếu của hắn rót vào trong thần lực cổ thụ!
Như vô cùng vô tận!
Thạch Nham có một loại cảm giác thần lực cổ thụ dần dần không chịu nổi, hắn dùng sự tinh diệu của không gian áo nghĩa, không ngừng thuấn di, biến ảo vị trí.
Duy Đức Sâm theo sát không tha! Duy Đức Sâm di động tới đâu, tất nhiên sẽ mang từ trường đến, mà phương vị Thạch Nham di động thường thường đều là chỗ tộc nhân thần tộc còn sót lại tụ tập.
Điều này trực tiếp dẫn tới càng nhiều tộc nhân thần tộc diệt vong hơn!
Như tận thể hàng lâm, thần tộc tuyệt vọng hét lên, thần thể chậm rãi biến thành hư vô.
Trận chiến này đã thể hiện rõ sự khủng bố của Duy Đức Sâm, lại thành toàn cho Thạch Nham, khiến Thạch Nham hấp thu được năng lượng tinh thuần mà trong mấy trăm năm e là cũng không thể có được!
Rất nhanh, lại có vạn tộc nhân thần tộc dưới sự phát cuồng của Duy Đức Sâm, dưới sự cố ý dẫn dất của Thạch Nham, nhất nhất hóa thành hư vô.
Tộc nhân thân tộc còn lại triệt đê sụp đô, bọn họ nhìn ra Thạch Nham rắp tâm hiểm ác, lập tức đều tự chạy trốn, cũng không dám tụ tập ở cùng một chỗ nữa, thậm chí có một số người không tiếc tương lai sẽ bị thương nặng, dùng đủ loại bí pháp độn thuật bay đi.
Lúc này, bảy trăm hai mươi huyệt khiếu của Thạch Nham cơ hồ đã đạt tới cực hạn của cất chứa lực lượng!
Giống như chỉ cần hấp thu thêm một chút lực lượng là sẽ nổ tung mà chết, giống như là một cái chai đã đựng đầy nước, không thể cho thêm một giọt, thêm một giọt là tràn ra.
Thạch Nham tâm thần chấn động, quay đầu nhìn về phía chỗ nhiều cường giả của thần tộc đang tụ tập, địa phương đó là chủ lực của thần tộc, là muốn chuẩn bị trực tiếp đánh vào Lục Lăng tinh địa, hắn nhìn Duy Đức Sâm thật sâu, lẩm bẩm: “Chuyện tốt phải làm tới cùng.”
Nói xong, hắn phóng về phía phương hướng đó.
Duy Đức Sâm phát ra từng trận rít gào, theo sát không tha.
Mang theo vực trường ăn mòn tất cả sinh linh đó!
Quả thực chính là tai ương diệt thế!