Sát Thần

Chương 247: Chương 247: Gặp hung hoá kiết






- Âm khí ngưng luyện, ngưng âm hóa lực, đây, đây là chuyện gì?

- Không biết, tên đó rõ ràng là nhân loại, vì sao có thể giống như Âm thú tụ tập âm khí để tu luyện chứ? Hơn nữa, tốc độ hắn tụ tập âm khí còn nhanh hơn Âm thú gấp mấy lần!

- Năng lực này, không phải nhân loại có thể có được! Ngay cả Âm Mị tộc chúng ta cũng không thể tụ tập âm lực nhanh như vậy, thân thể chúng ta một lần không chịu đựng nổi nhiều âm lực như vậy! Tên đó rốt cuộc là gì chứ?

Ba vị thống lĩnh Âm Mị tộc đều kinh hãi, mở to hai mắt, ngây người thảo luận với nhau.

Chỗ Âm thú tụ tập, nam nhân trung niên Hắc Dực tộc có cánh chim màu đen, tướng mạo yêu dị sóng vai đứng với một nữ nhân lớn tuổi xinh đẹp Bạch Dực tộc có cánh chim trắng như tuyết, từ đằng xa nhìn toàn thân Thạch Nham đầy hỏa viêm, nhìn lốc xoáy âm khí xuất hiện trên đỉnh đầu Thạch Nham.

- Đế Sơn, bên trong thân thể người nọ phóng ra, chắc là Thiên hỏa!

Nữ nhân lớn tuổi xinh đẹp có có cánh chim trắng như tuyết, giọng nói dịu dàng uyển chuyển, rất êm tai.

- Đúng là Thiên hỏa!

Đế Sơn tộc trưởng Hắc Dực tộc, trong đôi mắt yêu dị lóe ra dị quang

- Đầu tiên là cấm chế yếu đi, bây giờ lại có người có được Thiên hỏa xuất hiện, xem ra lần này chúng ta thật sự có thể thoát khỏi nơi bị vứt bỏ này rồi. Vũ Nhu, chúng ta phải ngăn cản tên mãng phu Đa Long kia, ta đã nhận ra tiểu tử nhân loại kia có được Thiên hỏa, chắc chính là cái tên đã giết chết Hàn Long theo lời của Đa Long.

- Ừm, phải ngăn cản hắn, tiểu tử nhân loại này tuyệt đối không thể có chuyện!

Vũ Nhu tộc trưởng Bạch Dực tộc khẽ gật đầu.

Đế Sơn tộc trưởng Hắc Dực tộc và Vũ Nhu tộc trưởng Bạch Dực tộc, trao đổi nhanh chóng trong chốc lát rồi đột nhiên rời khỏi khu vực chỗ này.

Rất nhiều cao thủ Hắc Dực tộc và Bạch Dực tộc ở chỗ này đối mặt bao vây vủa Âm thú, nhưng ứng phó cũng không quá khó khăn.

Cao thủ của Hắc Dực tộc và Bạch Dực tộc còn nhiều hơn cao thủ Hôi Dực tộc, những người này dám can đảm từ đằng sau Âm thú đến đây đều là tinh anh trong tộc, kinh nghiệm giao chiến với Âm thú cực kỳ phong phú, một đám đều có thực lực rất mạnh mẽ.

Đối mặt với tập kích của Âm thú, với lại mất đi Đế Sơn và Vũ Nhu tọa trấn nhưng bọn họ vẫn bình tĩnh.

Tạp Ba của Âm Mị tộc có sắc mặt âm trầm, âm thầm cân nhắc một hồi, đột nhiên nói:

- Chúng ta cần phải đi qua xem, tiểu tử nhân loại này rất đặc biệt, có lẽ hắn sẽ là mấu chốt để chúng ta rời khỏi chỗ quỷ quái này!

- Không sai, tên này thật sự không thể chết được, nếu hắn chết đi thì nói không chừng chúng ta thật sự đi không thoát được.

Sau khi trên người Thạch Nham phóng thích Thiên hỏa, lại thi triển Huyền Âm Quyết tụ tập thiên địa âm khí thì ngay cả thái độ của Yết Mãnh cũng đã xảy ra thay đổi vi diệu, thế mà đã bắt đầu bảo vệ an nguy tánh mạng cho Thạch Nham.

- Không sợ nguy hại của Thiên hỏa đối với toàn bộ chủng tộc chúng ta sao?

Dịch Thiên Mạc cười như không cười.

- Tu vi tiểu tử này chỉ có cảnh giới Địa Vị, tạm thời vẫn có thể khống chế đích, chờ chúng ta thoát khỏi chỗ quỷ quái này, tiện tay xử lý hắn là được.

Tạp Ba lạnh lùng nói.

- Không phải thế chứ?

Dịch Thiên Mạc cười cười

- Ta biết, mọi người đều tò mò phương pháp hắn tụ tập âm khí, dù sao, chúng ta Âm Mị tộc tu luyện có liên hệ rất lớn đến âm khí, nếu có thể có được phương pháp tụ tập âm khí kia của hắn, chính là tiến bộ vượt bậc cho Âm Mị tộc chúng ta, đúng không?

- Hừ, đây là đại sự tương lai của toàn bộ chủng tộc chúng ta.

Tạp Ba trầm giọng nói.

- Vậy còn chờ cái gì? Chúng ta nhanh chạy qua thôi, nếu hắn bị Đa Long giết, chúng ta sẽ không chiếm được cái gì.

Yết Mãnh có chút kích động, khẽ quát một tiếng, nhanh chóng bay ra ngoài, ngay cả uy hiếp của Quỷ anh cũng không e ngại.

- Dịch Phong, Thúy Bích, hai người hãy ở lại chỗ này, tuyệt đối không có thể rời khỏi cổ thành.

Dịch Thiên Mạc cúi đầu phân phó một câu, lúc đó mới đi theo.

Toàn thân lượn lờ hỏa viêm, đỉnh đầu lại quấn quanh thiên địa âm khí, lốc xoáy kia chỉ trong mấy chục giây ngắn ngủn đã lớn ra mấy chục lần.

Lúc này, lốc xoáy kia đã thay đổi như lốc xoáy bình thường, âm khí ngút trời như một cự long màu xám, lúc thân ảnh uốn lượn vặn vẹo thì hấp thu thiên địa âm khí gần đó rất nhanh .

Càng nhiều thiên địa âm khí tụ tập đến, Thiên hỏa trên người Thạch Nham cũng đã bị âm lực ảnh hưởng, dần dần hỏa viêm ở bên trong cơ thể đã biến mất.

Đợi khi âm khí như phô thiên cái địa bao phủ khu vực này, thân thể Thạch Nham vẫn còn bị tầng mây âm khí màu xám quấn quanh bao chặt lấy, cực kỳ nồng đậm.

Âm thú vốn muốn xông về phía hắn, bởi vì thân thể đã biến thành nặng nề hơn đã không thể động đậy.

Thân hình Thạch Nham lăng không lơ lững, theo lốc xoáy âm khí lượn vòng trên đỉnh đầu mà thân thể còn đang kéo lên cao rất nhanh, lập tức dừng ở giữa không trung cao trăm mét.

Lốc xoáy âm khí hình thành nhưng hắn khống chế không được, lúc này Đa Long tộc trưởng Hôi Dực tộc kia còn đang truy kích, hắn muốn dừng lại nhưng phát hiện biến đổi thất thường của âm tuyền trong cơ thể hắn đã không bị hắn điều khiển.

Tam Thần Giáo chết tiệt!

Thạch Nham không kềm được mắng to lên, Huyền Âm Quyết và Tinh Thần Võ Hồn của Tam Thần Giáo đều có đặc tính không do hắn khống chế.

Vào thời điểm mấu chốt, dị thường của Huyền Âm Quyết và Tinh Thần Võ Hồn có thể khiến hắn rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Thí dụ như lần này.

Đa Long vẫn còn đang truy kích, mà trong thời điểm mấu chốt này hắn lại không thể động đậy bởi vì dị thường của Huyền Âm Quyết, thân thể bị khóa chặt trên không trung, trong chốc lát một khi Đa Long tiến đến, tự nhiên có thể dễ dàng giết chết hắn.

Dị thường của Huyền Âm Quyết sẽ khiến hắn toi mạng!

Người còn ở giữa không trung, hắn vô lực khống chế âm tuyền dừng lại, bất luận muốn sống hay không thì thiên địa âm khí trên đỉnh đầu đều đang cuồn cuộn chảy vào, từng luồng âm lực có thể cảm nhận được rõ đang tụ tập đến trung tâm âm tuyền bên trong huyệt đạo trước, chậm rãi rót vào huyệt đạo. Rất nhanh, ba viên Âm châu nho nhỏ bên trong trung tâm ba âm tuyền đã nhanh chóng hình thành.

Khi ba viên Âm châu hình thành, lập tức rơi vào bên trong huyệt đạo, luồng âm lực âm nhu có hơi chút băng hàn bắt đầu khuấy đảo bên trong huyệt đạo nội rất nhanh, khiến cho tốc độ xoay chuyển của âm tuyền và lốc xoáy trên đỉnh đầu nhanh hơn.

Thạch Nham cũng dở khóc dở cười.

Thiên địa âm khí nơi này, còn nồng đậm hơn âm khí ở Âm tuyệt chi địa rất nhiều!

Chỉ trong chốc lát như vậy mà bên trong huyệt đạo đã hình thành ba viên Âm châu, nếu không có Đa Long ở đằng sau đuổi giết, hắn sẽ cảm thấy lần này vận khí thật sự là quá tốt, thế mà có thể may mắn đến mức có thể khiến Huyền Âm Quyết hấp thu âm khí tứ phía.

Nhưng mà, uy hiếp của Đa Long lại khiến hắn không thể cao hứng, bất luận trong khoảng thời gian này hắn tụ tập bao nhiêu âm lực, một khi Đa Long đến đây, hắn cũng chỉ có con đường chết.

Theo như lời của Dịch Thúy Bích thì Đa Long là Thiên Vị đỉnh cấp, một chân đã bước vào cảnh giới Thông Thần, pháp lực thông huyền.

Những nhân vật cấp bậc như vậy, muốn giết chết hắn chỉ là một chuyện dễ dàng, bất luận hắn có thể tụ tập được càng nhiều hay không thì đối mặt với đối thủ mình thua kém vài cấp bậc, đều không có tác dụng quá lớn.

Âm thầm cảm nhân được thiên địa âm khí đang tụ tập, Thạch Nham không thể làm gì đành yên lặng chờ Đa Long đến đây.

"Bùm!"

Đa Long vừa mới nhảy vào tầng mây âm khí màu xám, bị hai vòng sóng gợn trắng đen, mạnh mẽ đánh bay ra ngoài.

Thân hình Đa Long liên tục chấn động, bị hai vòng sóng gợn kia đánh tới phải liên tục lui về phía sau, thối lui đến trăm mét thân thế mới đứng vững .

- Đế Sơn! Vũ Nhu!

Đa Long giận tím mặt, hướng tới một phương hướng phẫn nộ quát:

- Vì sao chặn ta?

Ba người Tạp Ba, Yết Mãnh, Dịch Thúy Bích không biết từ khi nào cũng lặng lẽ xuất hiện ở phía sau Đa Long vài trăm mét, đều cau mày nhìn về phía Đa Long.

- Còn các ngươi nữa!

Từ trên người ba người Tạp Ba, Đa Long cũng đã nhận ra ác ý, hai mắt đỏ ngầu, Đa Long đột nhiên quay đầu, nhìn ba người Tạp Ba rất hung tợn, cười lạnh nói:

- Các ngươi cũng muốn chặn ta?

- Nếu ngươi muốn giết tiểu tử kia, ba người chúng ta sẽ liên thủ ngăn cản ngươi.

Yết Mãnh gật gật đầu.

- Các ngươi dám đối địch với ta!

Đa Long ngửa mặt lên trời cười lạnh, sắc mặt dữ tợn nói:

- Đắc tội Hôi Dực tộc ta, các ngươi có biết kết cục hay không?

- Đủ rồi Đa Long!

Giọng nói Đế Sơn đột nhiên truyền đến, một ánh chớp màu đen hiện lên, Đế Sơnkia vỗ vỗ cánh chim, nháy mắt đứng ở trước mặt Đa Long.

Vũ Nhu nhẹ nhàng bay đến, như một cọng lông chim, đã hiện thân sau Đế Sơn, to ra hơi không vui nhìn Đa Long, nói:

- Đa Long, bớt giận đi, chúng ta hãy nói chuyện đã. À, ba người Tạp Ba cũng là có ý tốt, bọn họ đều là vì tương lai hai tộc chúng ta, ngươi đừng phụ lòng.

Đế Sơn và Vũ Nhu, một trái một phải, chắn đường Đa Long tiến lên.

Vẻ mặt Đa Long liên tục biến đổi, lúc đối mặt ba người Tạp Ba thì hắn có thể rít gào, có thể uy hiếp.

Nhưng mà, đối mặt Đế Sơn và Vũ Nhu, hắn lại không có sự quyết đoán này.

Thực lực tổng thể của Hắc Dực tộc và Bạch Dực tộc đều mạnh hơn Hôi Dực tộc bọn họ, thực lực cá nhân hai người Đế Sơn và Vũ Nhu cũng cao hơn Đa Long hắn một bậc.

Đế Sơn thâm độc tàn nhẫn, Vũ Nhu xảo quyệt, sự lợi hại của hai người này thì trong lòng Đa Long hiểu rõ, một mình chống lại một người nào hắn cũng không chiếm được lợi, huống chi hai người này rõ ràng đã cùng chiến tuyến.

Còn có ba người Tạp Ba, Yết Mãnh, Dịch Thiên Mạc, hiển nhiên cũng liên thủ, tình thế nhự vậy thì hắn không thể không thận trọng.

- Vì sao bảo vệ tiểu tử kia?

Đa Long cắn răng, dần dần bình tĩnh lại.

- Hắn có thể mang chúng ta rời khỏi chỗ này này, Thiên hỏa trên người hắn có lẽ có thể đốt sạch cấm chế của Âm thú sơn, các ngươi cũng biết, bên trong Âm thú sơn có lẽ có phương pháp để chúng ta rời đi.

Đế Sơn cười cười, nói với Đa Long:

- Tiểu tử kia có thể chết, nhưng không phải bây giờ, chờ chúng ta tìm được phương pháp rời đi, tiểu tử kia tùy ngươi xử trí, nhưng mà trước đó ngươi không cho phép động vào hắn!

- Các ngươi đều có ý này sao?

Đa Long nhìn xung quanh.

Bốn người Vũ Nhu, Tạp Ba, Yết Mãnh, Dịch Thiên Mạc cùng nhau gật đầu, đều chấp nhận lý do của Đế Sơn.

- Được, ta tạm thời không động hắn, hy vọng phán đoán của các ngươi là đúng.

Sắc mặt Đa Long âm trầm, suy nghĩ trong chốc lát, dưới áp lực của năm người hắn chỉ có thể đồng ý, gật đầu nói:

- Nơi này giao cho các ngươi, ta trở về Hôi Dực tộc trước, có tình hình mới nhớ báo cho ta biết. Còn nữa, sau này tiểu tử kia phải giao cho ta, ta muốn hắn sống!

- Ừm, ta có thể đáp ứng ngươi.

Đế Sơn thản nhiên nói.

Đa Long không nói thêm nữa, rời đi với sắc mặt khó coi, trong chốc đã biến mất không thấy.

- Ta nghĩ, chúng ta có thể đi xem tiểu tử nhân loại kia, thật sự là tiểu tử đáng yêu, hắn mang đến cho chúng ta tia sáng thoát đi.

Vũ Nhu nhẹ giọng cười cười, dáng vẻ mê người

- Ừm, ta biết uy hiếp của Thiên hỏa với Âm Mị tộc các ngươi, nhưng ta hy vọng các ngươi hãy an phận một chút, cũng không nên làm bậy, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí.

Sắc mặt ba người Tạp Ba, Yết Mãnh, Dịch Thiên Mạc liên tục biến đổi, nhưng bị Vũ Nhu nhìn chằm chằm phải cùng nhau gật đầu, tỏ vẻ sẽ nghe theo lời của nàng.

- Nếu chúng ta đạt thành thỏa thuận, vậy có thể đi qua đó.

Đế Sơn tùy tiện nói một câu, liền phóng đi tới chỗ Thạch Nham khu vực âm khí bao phủ, những người còn lại theo sát sau, trong lòng đầy tò mò, đều muốn nhìn xem rốt cuộc giải đất trung tâm kia đã bị Thạch Nham biến thành bộ dáng gì rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.