Tuyệt vọng cốt đảo. Từng đạo trong huyết quang ẩn chứa sinh mệnh hi vọng, huyết quang như kèm theo sinh linh ý niệm hóa thành bất diệt nghiệp hỏa đốt cháy u vân.
Dương Thanh Đe thần sắc lạnh lùng, đôi mắt đỏ hồng tràn đầy tín niệm bất khuất, đó là tất thắng chi tâm, là chiến ỷ cuồng nhiệt.
Trên đỉnh đầu hắn, Tuyệt vọng như thiên mạc đen kịt che kín trời xanh nhưng mà bên trong lại có một đám hi vọng thánh hòa hừng hục thiêu đốt.
Tuyệt vọng áo nghĩa trong nháy mắt thăng hoa, quanh thân hắn phát ra năng lượng ba động cuồng bạo, xương cốt toàn thân như pháo nổ. gân thịt đều toát lên lực lượng cuồn cuộn, trong thời gian cục ngắn, sức chiến đấu của hắn lại lẩn nữa được kéo lên một bậc!
Huyền Hà mục hiển kỳ quang khen: “Hắn đột phá rồi!”
Thạch Nham kinh hãi ngưng thần nhìn lại thì phát hiện ra linh hồn tế đàn của Dương Thanh Đe bỗng nhiên hiển hiện ra. Tế đàn này trong vắt nhự một khối thủy tinh trắng, thức hải, áo nghĩa, Hư giới, chủ hồn co lại thành từng tầng, tại mỗi một tầng nối với nhau bởi vô số điện mang do thiên địa năng lượng ngưng kết thành, tế đàn như đang được rèn luyện mà phát ra quang huy chói mắt.
Quang huy đẹp mắt, thần thể Dương Thanh Đế bỗng nhiên biến đổi mà kích phát ra ma huyểt hóa thành bất tử mã thể, toàn thân phút chốc che kín bởi ao giáp gai nhọn, bộ đáng đữ tợn đáng sợ.
Trong chốc lát, lục lượng và cảnh giới của Dương Thanh Đế được kéo lên một độ cao mới, chính thức thoát thai hoán cốt và trờ nên cường hãn khủng bố hơn.
Trong Tuyệt vọng ý cảnh của hắn lại sinh ra một ít tia hi vọng nên càng có thêm lực lượng đáng sợ, dần dần một ít sợi hi vọng như xua tan đi Tuyệt vọng, bất diệt hỏa diễm do hi vọng ngung tụ thành càng thêm hung mãnh nóng bức đem Tuyệt vọng bụi vân của Ba Khố đốt cháy.
Trong mắt Ba Khố toát ra vẻ hồi hộp, hắn tựa hồ không thể tin được sự thật này, mặt mũi tràn đầy vẻ tức giận nhưng ở sâu trong mắt đã hiện lên một tia sợ hãi...
“Người này nhuệ khí đã mất, trận chiến này thắng bại đã phân”. Huyền Hà sờ cẳm rồi đột nhiên cười nói: “Xem ra ngươi lần này có thể đơn giản đạt được tôn chủ vị rồi, ừ, cũng là do bản thân ngươi may mắn tìm được lục lượng áo nghĩa tinh phách của sâm Lá”.
Thạch Nham lông mày cũng không giãn ra. Hắn nhin về phía xa xa nội: “Mấy chỗ kia thắng bại đã phân đâu”.
“Thác Lôi, Bang Đẳng đểu là Thủy Thần nhị trọng thiên, vì tài bồi bọn họ ta cùng Phỉ Liệt Đặc đã nhọc lòng đem rất nhiều Nguyên Thủy cấp tài liệu cho bọn hẳn rèn luyện khí lực, tăng cường cảnh giới thể ngộ, bọnhọ sẽ không thua đâu”. Huyền Hà thoải mái nói.
Huyền Hà vung tay lên, một đạo huyểt hà từ lộng bận tay hắn vọt ra nối thẳng đến Hủ thục chi Đảo.
Hắn cười đi lên phía trước. Một cước vừa hạ xuống, huyểt hà nảy bỗng nhiên thu lại đưa hắn trực tiếp tới chỗ Hủ thực chi Đảo. ;
Thạch Nham thần thức khẽ nhúc nhích nhìn về phía huyết hà này mà âm thẩm ngạc nhiên.
Cái này là do linh hồn lực lượng của Huyền Hà ngưng luyện mà thành, hắn lại phát hiện ra bên trong như có thần thể hài cốt Huyền Hà vậy. Nếu như nhắm mắt lại, hắn sẽ cảm thấy huyết hà này chính là Huyền Hà, trong Huyết Hà có sinh mệnh từ trường, khí tức, linh hồn ba động đểu y hệt như Huyền Hà vậy.
Huyết Hà này phảng phất như một cái thần thể khác của Huyền Hà, giống như một cái hóa thân
vậy.
Theo lời đồn đãi, Bất Tử Ma tộc tộc nhân khi đạt tới cảnh giới cao thì một giọt máu tươi sẽ hóa thành một cái thân thể, coi như là toàn thần bị diệt, chi cần còn lại một giọt ma huyết thì y vẫn có thể bẳng vào giọt ma huyết đó trọng tồ lại thần thể. chỉ cẩn lục lượng tràn đẩy thì có thể trong thời gian cực ngắn khôi phục lại nguyên dạng.
Nhìn Huyết Hà kia, sắc mặt Thạch Nham bỗng thay đổi vì hắn như nhìn thấy vô số Huyền Hà. phảng phất như Huyết Hà này chính là do vô số thân thể, hài cốt, linh hồn Huyền Hà ngưng tụ mà
Mang theo phỏng đoán trong lòng, toàn thân hắn tinh quang như mưa hóa thành một đạo tinh mang lóe lên mà hướng về Hủ thục chi Đảo bay đi rồi cùng này Huyền Hà sóng vai mà đứng.
Lúc này Huyết Hà kia trong nháy mắt trở thành mấy trăm tia máu theo ống tay áo hắn chui vào lóe lên rồi biến mất.
“ Huyết Hà này..”. Thạch Nham nhìn về phía hắn hỏi.
Huyền Hà sững sờ rồi nhếch miệng cười nói:“ Huyểt Hà này là dùng Bất Tử Ma Huyết ngưng luyện mà thành. Ta tu luyện nhiều năm, ngưng luyện được nhiều Bất Tử Ma Huyết, Thần thể đã dung nạp không được nữa nên liền đơn giản luyện hóa biến thành lợi khí. Huyết Hà này do ta tinh thẩn, y chí, huyấ mạch ấn ký của ta, nó giống như một cái thắn ngoại hóa thân vậy, nếu có một ngày ta tiêu vong, chi cần Huyết Hà thoát đi được thì ta vẫn có thể rất nhanh khôi phục lại nhu lúc ban đẩu”.
Lời vừa nói ra, Thạch Nham khiếp sợ cục kỳ. Hắn cũng từ sớm đã hoàn thành việc thay máu, hôm nay trong mạch máu cũng là Bất Tử Ma Huyết nhưng mà Bất Tử Ma Huyết trong cơ thể hắn và Huyết Ma, Dương Thanh Đe, ma huyấ ba người cộng lại sợ là cũng không bằng một phần trăm Huyết Hà. Nếu như Huyết Hà này là do toàn bộ do ma huyết ngưng tụ mả thành Thì ma huyết mà Huyền Hà có thể vận dụng kinh khủng bục nào?
Theo cảnh giới tăng lên, lực lượng tăng cường, ma huyấ sẽ không ngừng được ngưng luyện, sinh mệnh năng lượng ẩn chứa bên trong càng tràn đầy nồng đậm.
Hắn là Thủỵ Thần nhất trọng thiên nhưng trong cơ thể hắn Bất Tử Ma Huyết không giống với Huyền Hà, Huyết Ma, Dương Thanh Đế. eSr
Một giọt Bất Tử Ma Huyết của Huyền Hà năng scPvơi một trăm giọt ma huyết của Huyết Ma có năng lượng đáng sợ hơn, sử dụng một giọt ma huỹểt này tụ tập ra Huyết Hà, theo như điểm ấy mà xem thi lục lượng trong Huyết Hà này có thê nói là kinh thiên động địa!
“Chờ ngươi có thể đạt tới Bất hủ cầnh giới, có được vĩnh cửu sinh mệnh, có vô tận tuế nguyệt tu luyện thi ngươi cũng có thể ngưng luyện ra nhiều ma huyết như vậy thôi”. Huyền Hà cười cười vỗ vỗ bả vai hắn nói: “Ngươi là ngươi thừa kế của chủ nhân, nếu như ngươi đột phá Bất hủ, trong tương lai trình độ của ngươi khẳng định sẽ vượt qua ta, cái ngươi cẩn chỉ là một chút thời gian mà thôi”.
Thạch Nham im lặng.
Không sai, hắn tu luyện Thôn phệ áo nghĩa, có thể luyện hóa linh hồn tế đàn của địch nhân, Tử vong tinh khí tự thân đã có lực lượng cường đại.
Hắn còn trẻ, chỉ cần có đủ thời gian thì sớm muộn gi có một ngày cũng sẽ đạt tới trình độ của Huyền Hà, thậm chí còn vượt qua Huyền Hà, trở thành tồn tại chính thức có thể so sánh với Thị Huyết vô địch!
Đột nhiên, Huyền Hà thần sắc kinh động nhìn về phía Hắc ám chi Đảo mà sắc mặt đột nhiên âm trầm xuống.
Theo ánh mắt của hắn, Thạch Nham từ xa nhìn lại cũng nhíu mày.
Bên kia có Thác Lôi, Thác Lôi là do Phì Liệt Đặc. Huyền Hà an bài, muốn đề hắn nắm lấy Hắc ám khôi thủ. Căn cứ lời Huyền Hà, Phì Liệt Đặc thi trong Hắc ám hệ chúc hắn có cảnh giới cao nhất, là Thủy Thần nhị trọng thiên, ở trong mắt Huyền Hà Thì Thác Lôi nắm chắc chiến thắng.
Tuy nhiên lúc này tình huống hiển nhiên có điềm gi là lạ...
Hắc ám Chi Đảo. trời đất tối đen, nơi đây chì còn lại hai cổ sinh mệnh từ trường nhúc nhích, một cái tự nhiên là Thác Lôi, một người khác là Lan Đa Phu.
Người nọ có tu vi Thủy Thần nhất trọng thiên cảnh giới, là một tinh vục võ giả xa xôi, trước kia chưa tùng nghe qua,ngay cả Huyền Hà, Phì Liệt Đặc cũng khôngbiết người này.
Lan Đa Phu thụ huyết chiếu dẫn dắt mà từ một tinh vực vắng vẻ tiến vào Thị Huyết Thánh Địa. Huyền Hà, Phì Liệt Đặc thấy hắn chỉ là Thủy Thần nhất trọng thiên, hắn có khả năng sẽ không tạo thành uy hiếp cho Thác Lôi nên cũng không có để ờ trong lòng.
Nhưng bây giờ...
Trong bóng tối, sinh mệnh từ trường của Lan Đa Phu cuồngbạo mãnh liệt hơn xa Thác Lôi!
Huyền Hà, Phì Liệt Đặc đểu cảm thấỵ quỷ dị, lúc này cũng đã xuất hiện trên Hắc ám chi Đảo, Lỵ An Na thủy chung vẫn ở nơi đó âm thầm xem xét. Lúc này trên má Lỵ An Na vết sẹo rung động làm cho nàng có vẻ càng thêm hung lệ.
Nàng cực kỳ sốt ruột, thấy Huyền Hà, Phì Liệt Đặc đã đến thì hơi khom người kêu lên: “Lúc mới chiến đấu, đảo nhỏ không có bị Hắc ám bao phủ, cha ta cùng Lan Đạ Phu này giao chiến, hai người đồng thời thi triển Hắc ám áo nghĩa liền đem đảo nhỏ che khuất đi, không thấy một tia ánh sáng, người kia... Không thíchhợp”.
Nàng ám chì Lan Đa Phu, nàng nhìn phi thường cẩn thận, nàng phát hiện ra khi Lan Đa Phu cùng người khác giao chiến thi đều thề hiện ra tu vi Thủy Thần nhất trọng thiên cảnh giới, không có gì thần kỳ.
Nhung mà mấy tên tham dự đoạt khôi giả. mẩy người đều bị phụ thân nàng đánh bại mà rời khỏi Hắc ám chi Đảo. Tuy nhiên khi trên đào chì còn Lan Đa Phu cùng phụ thân nàng Thì Lan Đa Phu trong chốc lát bỗng nhiên ngưng tụ phần đông Hắc ám năng lượng, một hơi liền đem cả đảo nhỏ dùng Hắc ám phongtỏa.
Sau đó sinh mệnh tử trường của Lạn Đa Phu chợt trở nên cục kỳ cường mãnh, đang lúc tầm mắt mọi người bị ngăn trở thì Lan Đạ Phu như thôi phát lực lượng không rõ nào đó, trong nháy mắt thục lục tăng vọt.
Hạn tán phát ra năng lượng nhất cử vượt qua cả Thủy Thần nhị trọng thiên Thác Lôi, ờ trong bóng tối nhằm vào Thác Lôi cuồng oanh lạm tạc và chiếm thượng phong.
Khi Lỵ An Na đang giải thích thì Thạch Nham đã tới rồi buông ra linh hồn thần thức yên lặng cảm ứng trong chốc lát rồi nói ra:“ Lan Đa Phu này dùng phương thức kích phát sinh mệnh tiềm lục để trả giá, đột nhiên kéo lực lượng lên, cái đó và bí quyấ 'Luyện Ngục thiêu đốt' của Thần tộc Tra Đặc Lý Tư gia tộc phi thường tương tự. Không đúng, đây là Luyện Ngục thiêu đốt! Là áo nghĩa mà chỉ Tra Đặc Lý Tư gia tộc mới có. Lan Đa Phu này là Thần tộc tộc nhân, hắn có thể có được Luyện Ngục thiêu đốt áo nghĩa truyền thừa thì tại Tra Đặc Lý Tư gia tộc không nên vô danh như vậy!”
Càng nói về sau, Thạch Nham đột nhiên la hoảng lên.
Cáp Sâm chinh là Thần tộc Tra Đặc Lí Tư gia tộc tộc nhân, hắn cực kỳ điên cuồng và đáng sợ. Từ các phương diện khác xem Thì cáp sâm so với Hắc Cách còn muốn lợi hại hơn. Loại thiêu đốt huyết nhục linh hồn đồi lấy lực lượng cường đại hơn này làm lòng người vô cùng lạnh lẽo.
Lúc này. Lan Đa Phu đang thi triển bí thuật rõ ràng chính là “Luyện Ngục thiêu đốt”, so với cáp Sâm Thì không có sai biệt lắm.
“Rất kỳ quái sao?”
Đột nhiên, Ngự hồn khôi thủ Minh Hạo như quỷ mỵ hiện thân mỉa mai âm lãnh nói: “Năm đó Hỗn loạn khôi thủ Cách Lỗ chẳng phải là Thần tộc Tra Đặc Lí Tư gia tộc tộc nhân sao? Thị Huỵết nhất mạch ta thu nạp thành viên chưa bao giờ phân chủng tộc. mà ngay cả hiện tại bên trong Thần tộc vẫn có người một lòng làm việc cho ta. Thần tộc tộc nhân chẳng lẽ không thể tham đự khôi thủ chi tranh sao?”
Minh Hạo nhìn về phía đảo nhỏ bị Hắc ám bao phủ hờ hững nói: “Cách Lỗ có thể trở thành Hỗn loạn khôi thủ thì Lan Đa Phu sao lai không thể? Nói thiệt cho các ngươi biết. Lan Đa Phu này chính là hậu đại của Cách Lỗ. Cách Lỗ năm đó trước khi đi theo chủ nhân Thì chính là thiên tài của Tra Đặc Lý Tư gia tộc. Lan Đa Phu thân là hậu đại của Cách Lỗ nên hiểu được này Tra Đặc Lý Tư gia tộc áo nghĩa cũng không có gì kỳ lạ”.
“Bùm!”
Một bóng người đen nhánh bỗng nhiên từ dưới đảo nhò lao ra, đó là Thác Lôi đang chật vật thân hình.
Thác Lôi vết máu đầy người, tinh thần uể oải nhưng mà sau khi bị đánh bay ra thì hắn lại không chút nghĩ ngợi lao về Hắc ám chi Đảo.
Đáng tiếc là cái đảo này chỉ có thề ra mà không thề vào, hắn lao tới toàn thần lập tức nứt ra, thân thể gần muốn hòng mất.
Thác Lôi lộ ra vẻ không cam lòng cắn răng lại muốn đi đánh bích chướng.
Trên mặt Lỵ An Na vết sẹo ngọ nguậy. nàng nắm chặt tay, móng tay sắc nhọn cấu vào lòng bàn tay chảy máu tươi đầm đỉa, nàng gẵt gao nhìn về phía Huyền Hà, Phi Liệt Đặc.
Hụyền Hà, Phì Liệt Đặc không chút động lòng, ánh mắt âm hàn vô tình tựa hồ cho rằng Thác
Lôi thất bại thì chết đi vốn là chuyện đương nhiên.