Sát Thần

Chương 1368: Chương 1368: Mắt thần hoặc




Trong phòng ở thạch thất.

Sắc mặt Y Phu Lâm, Á Đương Tư, Mã Hi Toa không tốt, thấy Thạch Nham đi ra, ba người miễn cưỡng tươi cười, tiếp đón..

Thạch Nham chú ý một chút, phát hiện trước của thạch động có một bóng dáng lóe lên biến mất, giống như theo đuôi ba ngươi tới đây.

“Ngươi có thu hoạch gì không?” Mã Hi Toa ngồi xuống, rót một ngụm cho mình, uống cạn, sau đó mới hỏi Thạch Nham.

“ừ, đúng là chúng ta có chút thu hoạch.” Thạch Nham cười nói.

Hắn vừa mới nói xong, giật mình, bỗng nhiên nhìn về phía cửa động.

Một người của Long Tích tộc, chỉ có cảnh giới Thủy Thần nhị trọng thiên bỗng nhiên hiện ra, hô khẽ trước cửa: “Ta có thể vào không?”

Ba người Thiên Mục tộc đều lộ vẻ căng thẳng, ngưng kết thần lực chuẩn bị.

“Vào đi.” Y Phu Lâm cẩn thận nói, thầm nháy mắt với Thạch Nham một cái, dặn Thạch Nham cẩn thận một chút.

Tên tộc nhân Long Tích tộc kia thân cao ba thước, người như một khối nham thạch, cái đuôi đầy gai chạm đất, bước đi tạo ra những tiếng cực kỳ trói tai.

Sau khi hắn tiên vào liên nói ngay với ba người Y Phu Lâm: “Ta khuyên các ngươi tốt nhất nên rời khỏi đây sớm đi, người của Địa Quỷ tộc đã biết vị trí của các ngươi, chỉ sợ sẽ làm khó các ngươi.”

“Đây là lãnh địa của Long Tích tộc các ngươi, chẳng lẽ Long Tích tộc các ngươi không thể đảm bảo an toàn cho chúng ta? Chúng ta được các ngươi mời đến, chỉ có chút chuyện nhỏ mà thái độ của các ngươi đã thể này rồi?” Mã Hi Toa cực kỳ tức giận, quát to.

Thạch Nham im lặng, không biết việc gì đã xảy ra, nhẹ nhàng hỏi Y Phu Lâm.

“Là thể này, lần này chúng ta đến đây cũng có vài thứ muốn trao đổi. Lúc nãy chúng ta bày ra ở một góc, bị một người của Địa Quỷ tộc nhìn thấy, hắn lại không có thứ phù hợp với chúng ta nên muốn ép chúng ta phải đổi, chúng ta có chút vấn đề với hắn.” Y Phu Lâm giải thích.

“Địa Quỷ tộc?” Thạch Nham nhíu mày.

Sau khi cầm thiên huyễn tinh la bàn của Đồ Thích Kì, hắn đã từng nhìn qua tình hình của các lãnh thổ phụ cận. Chuyện về Địa Quỷ tộc trong thiên huyễn tinh la bàn cũng có ghi lại.

Hắn biết một khu vực gần đây là nơi của Địa Quỷ tộc. Địa Quỷ tộc trong tinh hải là một chủng tộc hạng hai, tộc trưởng có cảnh giới Bất Hủ tam trọng thiên, tuy không lợi hại như Long Tích nhưng cũng có chút uy danh.

Chủ yếu nhất là Địa Quỷ tộc là chó săn trung thành nhất của Hồn tộc. Tộc trưởng của Địa Quỷ tộc nghe nói trước kia là nô bộc của một cường giả Vực Tổ của Hồn tộc, tu luyện áo nghĩa pháp quyết mà Hồn tộc ban cho, đột phá đến cảnh giới Bất Hủ tam trọng thiên, quauy về Địa Quỷ tộc tự xưng là lão tổ.

Cũng vì vậy mà Địa Quỷ tộc trở thành thủ hạ của Hồn tộc. Nghe nói sở dĩ Địa Quỷ lão tổ trở về Địa Quỷ tộc là để giám sát Long Tích tộc, khuyên bảo Long Tích kết minh với Hồn tộc.

Thiên Mục tộc chỉ là một chủng tộc hạng ba, không có thế lực cường đại như Địa Quỷ tộc, cũng không có chỗ dựa vững chắc, phát sinh xung đột với Địa Quỷ tộc tất nhiên là không có lợi.

“Người của Địa Quỷ tộc sau khi tách ra khỏi các ngươi lập tức đi khu vực khác, hẳn là báo lại cho cao thủ của Địa Quỷ tộc. Địa Quỷ tộc và Hồn tộc có quan hệ chặt chẽ, lần này Tân Cách của Hồn tộc cũng ở đây, chúng ta... rất khó nghĩ. Các ngươi hoặc đem mắt thần hoặc trao đổi hoặc là rời đi sớm đi, nếu không chúng ta cũng không thể bảo vệ được các ngươi.”

Người của Long Tích tộc kia khuyên vài câu rồi vội vàng rời đi, để cho bọn họ tự giải quyết.

“Mắt thần hoặc? Là cái gì?” Thạch Nham cau mày: “Tên Địa Quỷ tộc kia tại sao lại nhìn trúng mắt thần hoặc của các ngươi?”

“Chính là cái này.” Lòng bàn tay Mà Hi Toa có thêm một con mắt. Con mắt như tinh thạch hồng nhạt, cực kỳ lạ có ba động lập lánh mê hoặc lòng người: “Đây là con mắt thứ ba Giĩá một tiền bối trong tộc ta. Sau khi bà vẫn lạc, con mắt này vẫn được giữ lại. Con mắt này có thể mê hoặc lòng người, khiển cho người ta không tự chủ được mà nói ra bí mật trong nội tâm. Người của Địa Quỷ tộc nói mắt này phải hiến cho đại thống lĩnh của Hồn tộc, có tác dụng rất lớn, ép chúng ta phải đổi cho hắn.”

“Ba!”

Cửa đá đang đóng chặt của Áo Đại lệ bỗng nhiên mở ra. Nàng ta khôi phục vẻ lãnh ngạo hờ hững, thay một bộ quần áo trắng ngần, bỗng nhiên hiện ra, kêu khẽ: “Mắt thần hoặc này là muốn hiến cho Tân Cách, để Tân Cách đối phó với Minh Hồng! Chắc chắn là như vậy!”

Thạch Nham cẩn thận suy nghĩ, lập tức hiểu ra, thầm nghĩ Áo Đại Lệ quả nhiên thông minh, chỉ nháy mắt đã nghĩ ra.

Tân Cách luyện Minh Hồng thành hung ỉiồn, thế nhưng áo nghĩa của Minh Hồng cũng có liên quan đến linh hồn, vậỵ nên có phương pháp độc đáo bảo vệ ký ức của mình không bị tìm kiếm, một khi bị câu hồn thuật là linh hồn sẽ tự bạo, làm cho Tân Cách không chiếm được gì.

Đương nhiên, biện pháp của Minh Hồng không phải vạn vô nhất thất. Chỉ cần Tân Cách đưa Minh Hồng đến chỗ cường giả Vực Tổ, dựa vào huyền diệu của bọn họ thì tất nhiên sẽ có biện pháp không làm tổn thương linh hồn Minh Hồng mà lấy được ký ức.

Bởi vì Tân Cách muốn độc bá huyền diệu của Hoang vực, muốn dựa vào thân thể phân liệt của Hoang để đột phá cảnh giới Vực Tổ nên mới che giấu việc này, vậy nên chỉ có thể tự mình nghĩ cách.

Mắt thần hoặc của Thiên Mục tộc cực kỳ huyền diệu. Đây là một loại mị hoặc linh hồn, có thể có hiệu quả thần kỳ, có thể trở thành thứ để đối phó Minh Hồng. Tên Địa Quỷ tộc kia chắc là đầu phục Tân Cách, thế nên phát hiện ra mắt này mới mừng như điên, liều lĩnh ép mua.

Vô số ý niệm hiện lên trong đầu. Thạch Nham ý thức được tình thế, nói: “Tên Địa Quỷ tộc cảnh giới gì? Nếu hắn mang viện binh tới thì sẽ cảnh giới gì?”

“Tên Địa Quỷ tộc kia chỉ là Thủy Thần tam trọng thiên, cảnh giới cũng không cao, chính vì vậy mà hắn cũng chỉ có tư cách hoạt động ở khu vực này. Có điều người Địa Quỷ tộc ở Long Tích tinh này cũng không chỉ có một mình hắn. Nếu hắn dám làn càn như vậy thì nhất định là biết còn người của Địa Quỷ tộc, cảnh giới cũng cao hơn chúng ta.”

Hơn nữa bọn chúng có quan hệ với Hồn tộc, cho dù Địa Quỷ tộc làm càn thì Long Tích tộc cũng có khả năng giả về không thấy. Người đó có thể nói cho chúng ta biết nguy hiểm coi như là không tồi rồi. Ai, không ngờ lại xui xẻo như vậy, không ngờ lại bị Địa Quỷ tộc theo dõi.”

Y Phu Lâm cau mày, trầm ngâm, đang tính có nên rời khôi Long Tích tinh hay không.

“Thạch Nham, chúng ta cũng có thể nhờ...” Áo Đại Lệ hô khẽ.

Bởi vì việc này liên quan đến Minh Hồng, liên quan đến cửa Hoang vực, nàng cực kỳ khẩn trương, lập tức nghĩ đến việc nhờ Huyền Thiên tộc. Có Đồ Thích Kì, có Nhã Vân hỗ trợ, tiêu diệt người của Địa Quỷ tộc dễ như trở bàn tay.

Vẻ mặt Thạch Nham ngưng trọng.

Hắn biết việc này rất quan toọng. Nếu Tân Cách thông qua Minh Hồng, tìm được cửa vào Hoang vực thì sau này Hoang vực có thể phải chịu Hồn tộc xâm nhập hàng ngày. Cho dù Tân Cách có thất bại thì càng nhiều cường giả Hồn tộc cũng sẽ tiến tới.

Bởi vì Hoang bị thương nặng, ở trong trạng thái phân liệt, bởi vì Hoang nắm giữ hai món thái sơ thần khí, những cường giả Vực Tổ của Hồn tộc khi biết tất nhiên sẽ không từ bỏ.

Bây giờ Hoang vực vì Hủy thức tỉnh đã không biết ở vào tình trạng gì rồi, có thêm Hồn tộc thì hàng tỉ sinh linh Hoang vực chẳng phải không còn đường sống?

“Mắt thần hoặc có thể mê hoặc tâm trí võ giả cảnh giới Bất Hủ không?” Thạch Nham đột nhiên hỏi.

“Có thể!” Y Phu Lâm, Á Đương Tư vội vàng gật đầu, đồng thanh nói: “ít nhất là hai chúng ta đều không chịu nổi, đều trúng chiêu, căn bản không ngăn cản được bao lâu.”

“Thử thi triển với ta xem.” Thạch Nham nói với Mã Hi Toa.

Mã Hi Toa do dự một chút nói: “Ngươi nhìn vào đó, ta xuất ra lực linh hồn, ngươi đừng dời mắt đi là được.”

“Được.”

Mă Hi Toa liền đưa mắt thần hoặc đưa đến trước mặt Thạch Nham. Nàng ta vận dụng lực linh hồn, con mắt kia đột nhiên tản ra một quầng sáng màu hồng nhạt, như một bức họa trực tiếp kéo Thạch Nham vào.

Thạch Nham lập tức bị trầm luân vào trong đó5 giống như vừa làm lại việc với Áo Đại Lệ lúc nãy, lập tức thở gấp, ánh mắt mất đi sự thanh tinh.

Như trầm vào mộng đẹp, mình không muốn tỉnh lại, không muốn quay về sự thật.

Vẻ mặt Áo Đại Lệ lập tức trở nên mất tự nhiên, sắc mặt và khí tức của Thạch Nham lúc này chính là hình thái lúc nãy, nhất là động tác của hắn giống như đang mua vùi cùng giai nhân, còn lộ ra vẻ háo sắc, tay chân giống như đang vuốt ve, khiến mặt nàng trở nên rất kỳ lạ.

“Đủ rồi!” Nàng bỗng nhiên hét lên.

Mã Hi Toa lập tức che đi quang mang của mắt thần hoặc, sau đó chỉ thấy Thạch Nham như tỉnh lại, ánh mắt nóng rực nhìn về phía Áo Đại Lệ.

Mặt Áo Đại Lệ đỏ lên, lườm hắn một cái nói “Ngươi lại nói.”

Thạch Nham sững sờ một chút, lập tức khôi phục thanh tỉnh, thầm hô một tiếng lợi hại, nói: “Thứ này tuyệt đối không được để cho Địa Quỷ tộc lấỵ được. Minh Hồng chỉ còn là trạng thái linh hồn, cho dù cảnh giới của hắn cao thâm hơn ta thì có lẽ trạng thái thuần linh hồn cũng không chống cự được bao lâu. Chúng ta phải sẵn sàng chờ địch.”

“Địa Quỷ tộc đến đây nhất định là có nắm chắc, chúng ta chưa chắc đã đối phó được.” Mã Hi Toa nói.

“Không sao, để cho bọn chúng tới.” Thạch Nham hít một hơi, sẵng giọng nói: “Bọn chúng dám đến ta sẽ có cách giết toàn bộ, trừ phi bọn chúng đạt tới cảnh giới Bất Hủ tam trọng thiên, mà như vậy ta cũng có cường viện. Được rôì, một khi đánh chết người Địa Quỷ tộc ta sẽ lập tức liên hệ Long Tích Tộc, nói ta biết năng lượng ám. Ta không tin Long Tích dám làm gì ta!”

Mắt Áo Đại Lệ sáng lên: “Ngươi chuẩn bị làm gì?”

Thạch Nham nhìn về phía thạch thất, nói: “Có huyễn giới thạch có thể tạo ra cạm bẫy, không sợ bọn chúng không tiến vào.”

“Huyễn giới thạch có thể giết Bất Hủ nhị trọng thiên sao?” Áo Đại Lệ ngạc nhiên.

“Không biết, có thể thử một chút, nhưng trọng thương là chắc chắn.”

“Được, chúng ta sẽ chờ bọn chúng chủ động tới đây, sau đó sẽ cho chúng một bài học bằng máu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.