Sát Thần

Chương 1342: Chương 1342: Nguyên nhân hậu quả




Thiên Tà đã thôn phê Tây Trạch, Lăng Tường, Lạc Lâm ở trong địa cung của Cự Lan thương hội để tăng cường lực lượng cảnh giới bản thân, đạt tới trình độ có thể so sánh với Thần Chủ, Minh Hạo. Bây giờ hắn thể hiện thực lực chân chính của mình ra, thực sự đáng sợ.

Tất cả mọi người ở đây, nếu là đơn đả độc đấu, có lẽ không ai là đối thủ của Thiên Ta.

Có điều Phì Liệt Đặc, Lôi Địch, Thanh Long cùng nhau liên thủ, lại thêm cả Huyền Hà thì dù Thiên Tà có lực lượng ngập trời cũng phải luống cuống tay chân.

“Thiên Tà! Ngươi thầm cấu kết với vực ngoại sinh linh, âm mưu chiếm đoạt thế giới của chúng ta. Tội của ngươi đáng chết vạn lần!” Lôi Địch táo bạo như sấm, quanh người ngưng kết vô số lôi cầu, rơi về phía Thiên Tà liên miên không dứt.

“Truyện đùa!” Thiên Tà bĩu môi, lạnh lùng nói: “Ta vốn không phải là người ở thế giới của các ngươi! Ta là do chủ mẫu sáng tạo ra, giống như Thị Huyết sáng tạo ra Thị Huyết vậy. Ta tiến vào thế giới của các ngươi, tiến vào Thủy giới của Hoang đều là để chuẩn bị cho chủ mâu thức tỉnh.”

Mọi người nghe hắn nói vậy thì vô cùng chấn động, mắt lộ vẻ kinh ngạc cực độ.

Tin tức Thiên Tà nói thật sự quá kinh người. Từ trước đến nay lai lịch của Thị Huyết đều cực kỳ bí ẩn, có rất nhiều người đã từng dò xét quá khứ mà cũng không tìm được lai lịch của hắn.

Thiên Tà nói Thị Huyết là do Hoang sáng tạo ra? Sao có thể như vậy được?

“Ba ba ba!”

Trên người Thiên Tà xuất hiện vô số hồng quang, đánh nát lôi cầu của Lôi Địch, vẻ mặt hung ác nói: “Sao thế? Không tin? Không tưởng được sao?”

Huyền Hà, Phì Liệt Đặc bâỵ giờ cũng đã tụ tập quanh người Thạch Nham, muốn toàn lực bảo hộ hắn, cam đoan hắn không bị hại.

Bọn họ đều nhận ra, Tử Diệu có thể lợi dụng loại năng lực thần bí này để thẩm thấu mị hoặc vào trong tế đài của mọi người, có thể cướp đi lý trí của bọn họ. Chỉ có Thạch Nham, người cũng biết loại năng lượng này mới có thể làm cho bọn họ tỉnh lại.

Bởi vậy để cho Thạch Nham bình yên vô sự là điều quan trọng nhất trong trận chiến này. Bọn họ sẽ trở thành tấm lá chắn cho Thạch Nham.

“Nếu ngươi bảo Thị Huyết là do Phệ sáng tạo ra, có lẽ chúng ta sẽ tin tưởng hơn.” Lúc này vẻ mặt Thạch Nham cực kỳ lãnh khốc, huyết giáp bao phủ khắp người, trước ngực như mở ra một đóa hoa đỏ tươi đầy yêu dị. Đôi cốt cánh sau lưng hắn mở rộng, ba động hủy thiên diệt địa trong cơ thể hắn điên cuồng lộ ra.

“Hô!”

Huyết đồng do huyết kiếm biến thành lặng lẽ hiện lên trên đầu hắn. Huyết quang bên trong huyết đồng sáng rực, như đang không ngừng phóng thích tà lực trùng kích tâm linh thức hải của mọi người.

Mắt Áo Đại Lệ lộ ra vẻ kinh dị, đôi môi hơi mở ra, hiển nhiên là bị dọa thành như vậy.

Mẫu thân A Đại Lạp của nàng và võ giả của Minh Hoàng tộc cũng cực kỳ sợ hãi, nhìn về phía Thạch Nham đầy quái dị.

Bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy khí lực sau khi tiến hóa của Thạch Nham. Bây giờ nhìn thấy quả thật là tâm linh như bị trùng kích cực lớn, cảm giác cực kỳ bất an.

Bởi vì Thạch Nham toát ra sinh mệnh từ trường vô cùng to lớn cuồng bạo, không ngờ lại có thể khiến cho bọn họ cảm thấy bất lực, không thể địch nổi. Đây là một loại kiêng kị sâu trong linh hồn, giống như năm xưa bọn họ đối mặt với Thị Huyết vậy.

Giống như sinh linh cấp thấp lần đầu tiên nhìn thấy sinh linh cấp cao, bản năng có cảm giác chênh lệch như vậy.

Huyền Hà, Phì Liệt Đặc, Thanh Long tạm dừng công kích Thiên Tà, vẻ mặt ngưng trọng, chờ Thiên Tà giải thích tiếp.

Thân là cao thủ dưới trướng Thị Huyết, Huyền Hà, Phì Liệt Đặc đên bây giờ cũng không biết rõ được lai lịch của Thị Huyết. Lúc trước Minh Hạo đã từng đoán Thị Huyết có lẽ là dung hợp tinh huyết của tứ đại chủng tộc, thế nhưng đó cũng chỉ là lời đoán vô căn cứ mà thôi.

Thiên Tà có quan hệ mật thiết với Hủy, Hủy lại là thái sơ sinh linh, chắc sẽ dạy cho Thiên Tà rất nhiều thứ, làm cho kiến thức Thiên Tà trở nên bất phàm.

Bọn họ cảm thấy những gì Thiên Tà nói tiếp có thể là sự thật, có thể nói ra được thân phận chân chính của Thị Huyết.

Thiên Tấ bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía Tử Diệu, giống như đang chờ ý kiến vậy.

Tử Diệu ngạo mạn gật đầu. _________

Thiên Tà cung kính thi lễ, lập tức quay người cười nói: “Hoang bị thương nặng, thân thể bị chia thành năm phần, Hoang là chủ nào, Thần Ân, Thần Trạch, cổ Thần, cổ Ma đều là phân thân, là bốn thân thể. Bốn thân thể chia ra sáng tạo Thần tộc, Bất Tử ma tộc, Thiên Yêu tộc, Minh Hoàng tộc.”

“Mười vạn năm trước, tiền bối của bốn đại chủng tộc tiến vào Hoang, muốn luyện hóa Hoang. Đây thật ra là hành động của phân thân muốn thay thể chủ não, đáng tiếc cuối cùng lại thất bại.”

“Sau đó rất nhiều năm, bốn phân thân của Hoang đều tự chiến đấu với nhau, dùng tứ đại chủng tộc trong Thủy giới của Hoang đấu tranh Bất Hủ, làm cho Thủy giới của nó không ngừng chiến loạn, tinh vực bạo toái hủy diệt, khiển cho Thủy giới của nó phình ra, làm chậm lại tốc độ thức tỉnh của chủ não.”

Lần này khi Thiên Tà nói chuyện mọi người đều ngưng thần nín thở, lắng nghe nghiêm túc.

Không ai xuất thủ nữa.

Bời vì lần này Thiên Tà nói những thứ liên quan đến câu hỏi của cả tinh hải, làm cho vô số người đau đầu vô số năm, ai cũng muốn biết lý do trong đó.

“Mười vạn năm trước bốn người thất bại, bị Hoang đánh chết, khi đó Hoang ý thức được nếu cứ để cho bốn phân thân tùy ý làm bậy thì có khả năng sẽ phát sinh chuyện không khống chế được. Khi đó Hoang đã lợi dụng tinh huyết của tiền bối bốn đại chủng tộc để ngưng kết ra Thị Huyết. Tinh huyết của Thị Huyết ẩn chứa ưu điểm của bốn đại chủng tộc, gần với huyết dịch hoàn mỹ của thai sơ sinh linh. Hoang sáng tạo ra Thị Huyết là muốn cho Thị Huyệt hủy diệt bốn đại chủng tộc, muốn dùng Thị Huyết hoàn thành hợp nhất chủ nào với phân thân, triệt để thức dậy.”

“Đáng tiếc khi Thị Huyết vừa có ý thức, cũng vừa được Hoang truyền thừa áo nghĩa thì đã bị Phệ đột nhiên xâm nhập.”

“Phệ là huyết hải thánh địa của Thị Huyết nhất mạch, là vực sâu hắc ám, cũng là một thái sơ sinh linh, là tử địch của Hoang. Phệ thừa dịp Hoang vừa thối luyện Thị Huyết xong, lực lượng không đủ thì truyền thừa áo nghĩa của nó cho Thị Huyết. Áo nghĩa của Phệ là thôn phệ. dựa vào bát đại tà lực, Phệ muốn thông qua Thị Huyết để hủy diệt Thủy giới của Hoang, hủy diệt tinh vực chủ thể của nó.”

“Thị Huyết là mấu chốt đấu tranh của Hoang và Phệ trong hàng tỉ năm. Hoang muốn dùng Thị Huyết để hoàn thảnh việc dung hợp chủ thân và phân thân, tiến tới thức tỉnh, không ngờ lại bị Phệ xâm nhập, truyền thừa áo nghĩa của Phệ.”

“Hoang thối luyện, truyền thừa áo nghĩa của Phệ đã làm cho Thị Huyết hoành không xuất thể, vượt qua bốn đại chủng tộc. Từ đầu Thị Huyết đã đại sát tứ phương, điên cuồng giết chóc, làm cho sinh linh đồ thán, thông qua thôn phê áo nghĩa để tích lũy lực lượng, đạt tới trình độ rất cao.”

“Thị Huyết chính là thiên tài, hậu kì không có ai chỉ điểm hắn vẫn lĩnh ngộ được năng lượng ám mà chỉ có thái sơ sinh linh mới biết, cũng dần nhận thức được ý nghĩa tồn tại của hắn, nhận thức được hắn chỉ là điểm mấu chốt trong trận đấu giữa Hoang Và Phệ.”

“Vỉ vậy mà về sau Thị Huyết thay đổi thái độ, không giết chóc nữa mà quảng thu môn đồ, tổ kiển thế lực, muốn phản kháng tất cả. Thị Huyết tu luyện đã vượt qua cảnh giới Bất Hủ, đạt tới trình độ có thể so được với thái sơ sinh linh, hắn muốn thoát khỏi sự bài bố của Hoang và Phệ, muốn bay thật cao, không ngờ lại bị Phệ ước thúc. Cuối cùng hắn liều mạng với Phệ, không ngờ thắng lợi. Đương nhiên, Thị Huyết cũng bị Phệ làm trọng thương. Khi hắn đang suy yếu thì Hoang lại xuất thủ, để cho Thần Chủ liên hợp mọi người quần ẩu hắn, làm cho hắn triệt để vẫn diệt.”

“Mười vạn năm qua, Thị Huyết chính là người đầu tiên có thể vượt qua Thủy giới này, là cường giả có thể bay ra khỏi tinh hải này. Hắn lĩnh ngộ năng lượng ám, có năng lực hủy thiệt thế giới này. Nếu không phải mệnh cách của hắn tại đây thì có lẽ hắn đã thành công rồi.”

Thiên Tà quay đầu lại, kinh sợ nhìn Tử Diệu, lập tức xoay người nói tiếp: “Chủ của ta vốn bị thương nặng nhất, vốn không thể tham gia vào cuộc chiến giữa Hoang và Phê. Thể nhưng vì Hoang, Phệ đấu tranh cả tỉ năm chưa bao giờ dừng lại, cộng thêm Thị Huyết xuất hiện, làm cho Hoang, Phệ bị trọng thương, làm cho chúng tạm thời rơi vào trạng thái hôn mê, thế nên bây giờ trong vũ trụ này, chủ mẫu của ta là người mạnh nhất. Chỉ cần các ngươi quy phục chủ mẫu, chủ mẫu có thể tha thứ cho sự mạo phạm của các ngươi, làm cho các ngươi có thể vượt qua thiên địa.”

“Hàng tỉ năm qua, Hoang, Phệ chưa bao giờ ngừng tranh đấu? Tại sao không dừng?” Phì Liệt Đặc ngạc nhiên.

Thiên Tà khinh thường cười nói: “Trong vũ trụ kia có thánh địa của Thị Huyết các ngươi, đó là một vực sâu hắc ám, cũng chính là ý thức của Phệ được ngưng kết lại. Đây giống như ngươi dùng ý thức linh hồn của ngươi xâm nhập vào bên trong Thủy giới của Huyền Hà làm loạn, muốn phá hư Thủy giới của Huyền Hà vậy. Ta nói vậy ngươi hiểu chưa?”

Phì Liệt Đặc kinh ngạc: “Vực sâu hắc ám của Thị Huyết nhất mạch là ngưng kết ý thức linh hồn của Phệ? Là Phệ xâm nhập vào Thủy giới của Hoang?”

“Đúng vậy. Loại tranh đấu này một trận có thể kéo dài đến hàng tỉ năm. Nói vậy là cho đến bây giờ, chúng vẫn đang ở trong trạng thái giao chiến, dùng một loại phương thức chiến đấu mà chúng ta vĩnh viên không thể tìm ra được để chiến đấu. Thị Huyết cũng chỉ là một đoạn nhạc đệm trong chiến đấu của bọn họ.” Thiên Tà giải thích.

Mọi người đều cảm thấy sợ hài.

Thử nghĩ xem, trong vũ trụ mênh mông, Phệ dùng ý thức linh hồn ngưng kết vực sâu hắc ám, xâm nhập Thủy giới của Hoang. Hai sinh linh không biết đã tồn tại bao nhiêu tỉ năm đang giao chiến, hơn nữa còn đã giao chiến vô số năm.

Mà bọn họ chỉ là sinh linh nhỏ bé trong Thủy giới của Hoang...

Có lẽ những thái sơ sinh linh như Hoang, Phệ khi nhìn bọn họ cũng giống như cách bọn họ nhìn con sâu cái kiến trong Thủy giới của mình vậy.

Đây là một loại tàn phá cực lớn với tâm linh của bọn họ!

Thiên Tà giải thích rất đơn giản, thế nhưng Thạch Nham lại khắc sâu. Tâm thần hắn thay đổi, ý thức của hắn đi vào trong Thủy giới, quét qua từng tinh thần trong đó, mặt lộ vẻ cười khổ.

Nếu mình chỉ là một giọt nước, một con sâu trong Thủy giới của người khác, nhất cử nhất động đều trong cảm giác, dưới cái nhìn chăm chú của người khác thì đau khổ như thế nào?

Chẳng trách Thị Huyết muốn liều mạng phản kháng, muốn thoát tất cả, phá đi lồng giam.

Đáng tiếc, Thị Huyết lại do Hoang thối luyện ra. Đây đúng là chỗ bi ai của hắn.

Giống như bây giờ hắn dung hợp với đại lục cổ Thần Ân, hắn có thể thấy rõ được nhất cử nhất động đối với từng sinh linh sinh ra trên Thần Ân đại lục, có lực ước thúc cực lớn với Thiên Yêu tộc. Đây còn là vì hắn chưa dung hợp được căn nguyên một cách đầy đủ, nếu hắn dung hợp được căn nguyên Thần Ân một cách triệt để thì hắn có thể giống như Thần Chủ, có thể nắm giữ sinh tử của/môi một người trong Thiên Yêu tộc!

Thạch Nham tỉnh ra, hoàn toàn tỉnh ra.

Hắn cuối cùng cũng biết tại sao trước khi Thị Huyết chết, di huấn duy nhất để lại là người thừa kể do ba người Huyền Hà, Huyền Sơn, Lạc La tuyển chọn phải là linh hồn ngoại vực.

Bởi chỉ có vậy mới có thể không quan tâm đến quy tắc mệnh cách, có thể phá tan lồng giam, không sợ lực ước thúc với mệnh cách của Hoang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.