Thị vệ Long Tích tộc vẫn luôn chú ý đến tình huống ở thạch động của Thạch Nham. Đến khi cửa thạch động bị phong bế, bọn họ không nhìn thấy tình hình bên trong thì đứng ngồi không yên.
“Oanh!”
Cửa đá bị phong bế lại nổ tung một lần nữa. Mấy người Long Tích tộc đứng từ xa nhìn lại, chỉ thấy mấy người Thạch Nham bình yên vô sự, ngược lại mấy người Ba Lạp Qua biến mất không thấy thì lòng trầm xuống.
Sắc mặt bọn họ trở nên ngưng trọng, nhìn nhau một cái, lập tức bay về phía Thạch Nham.
Ba Lạp Qua là người phụ trách của Địa Quỷ tộc lần này, cũng có quan hệ với Tân Cách của Hồn tộc, hắn tới gây sự với Thạch Nham, chỉ cần hắn bình yên vô sự, Long Tích tộc cũng chỉ có thể nhẫn nại, không dám làm gì.
Thế nhưng nếu hắn có chuyện, một khi Địa Quỷ lão tổ và Tân Cách biết thì mọi việc sẽ lớn đấy.
Chỉ tích tắc, những thị vệ của Long Tích tộc đã xông vào thạch động của Thạch Nham.
Vài tên thị vệ cẩn thận bố trí kết giới, phong bế lại cửa động, sau đó hỏi: “Người của Địa Quỷ tộc đâu rồi?”
Thạch Nham biết tại sao bọn họ khẩn trương, trấn định nói: “Bọn họ đến đây bắt chúng ta phải bán, chặn giết chúng ta, bị chúng ta giết ngược, bây giờ thi cốt không tồn, có vấn đề gì sao?”
Xong rồi!
Mặt mấy tên Long Tích tộc đen lại, ý thức được đã xảỵ ra đại sự. Một người trong đó đột nhiên hít sâu một hơi, lấy ra một khối âm thạch, bẩm báo: “Đỗ Lăc đaí nhân, có viêc lớn rồi, Ba Lap Qua đã chết...”
Đỗ Lặc là một cường giả dưới trướng của Long Tích, vốn phụ trách vấn đề của các khu vực, nghe thấy hắn bẩm báo cũng thất kinh, hỏi vị trí rồi tiến tới với tốc độ nhanh nhất.
Trong thạch động, những người của Long Tích tộc vẻ mặt chua sót, cực kỳ sầu khổ.
Ba Lạp Qua chết, có thể sẽ mang đến phiền toái rất lớn cho Long Tích tộc, nếu để cho bọn Thạch Nham thoát thân thì càng khó có thể giải quyết.
Sau lưng Địa Quỷ tộc là Hồn tộc, mà bây giờ Tân Cách còn đang ở Long Tích tinh, Ba Lạp Qua cũng thường xuyên bẩm báo tin tức cho Tân Cách, bởi vì Long Tích tộc cũng nghe nói Tân Cách đang sai Địa Quỷ tộc tìm kiếm người nào đó.
Bây giờ đột nhiên Ba Lạp Qua chết, Tân Cách chắc chắn sẽ tra hỏi, nếu Địa Quỷ lão tổ biết thủ hạ mà hắn phái đến Long Tích tinh chết ở đây cũng sẽ nổi giận lôi đình, không chừng còn trực tiếp khởi binh vấn tội.
“Tam thời các ngươi không được rời khỏi đây!” Người của Long Tích tộc nói nghiêm túc.
Thạch Nham nhếch miệng cười. Hắn làm cho chuyện này lớn lên chủ yếu là muốn gặp mặt người có thể làm chủ ở Long Tích tộc, đương nhiên không giận dữ, chờ Đô Lặc tới.
Đỗ Lặc phi cực nhanh, chỉ khoảng nửa canh giờ đã đến rồi.
Hạ xuống nơi này hắn đã phát hiện ra tình huống không đúng. Vô số các chủng tộc hạng ba đều đứng ở cửa động, nhìn về phía một thạch động, châu đầu ghé tai nói chuyện, vẻ mặt cực kỳ cổ quái.
Những người đó có phấn chấn, có vẻ vui sướng khi người khác gặp họa, thế nhưng nhiều nhất là thờ ơ lạnh nhạt.
“Ba Lạp Qua còn chưa ra, có thể xảy ra chuyện gì không?”
“Sao có thể? Ba Lạp qua là Bất Hủ nhị trọng thiên, lại là người của Địa Quỷ tộc, ai dám hạ độc thủ với hắn?”
“Thể sao còn chưa ra?”
“Địa Quỷ tộc tâm tính tàn độc dâm tiện, nói không chừng còn đang phong bế thạch động, tra tấn người của Thiên Mục tộc ở bên trong. Ai mà biết được?”
Thạch Nham và Địa Quỷ tộc giao chiến ở bên trong thạch động, cửa động cũng được phong bể, người ngoài rất khó nhìn thấy tình huống bên trong.
Người biết được Ba Lạp Qua đã chết chỉ có Đồ Thích Kỉ và Nhà Vân, thể nhưng hai vợ chồng này cũng có chút mê mang: “Áo nghĩa pháp quyết của Địa Quỷ tộc là do Hồn tộc ban cho, cho dù linh hồn tế đài có sụp đổ thì chủ hồn cũng có thể hóa thành nhiều phần để chạy, không có áo nghĩa hay bí bảo chuyên dụng thì rất khó giết được triệt để. Vì sao không có nổi một tia linh hồn chạy thoát? Chẳng lẽ người của Địa Quỷ tộc đến cả linh hồn cũng bị thiêu diệt?” Nhã Vân khó hiểu.
“Ta cũng đang ngạc nhiên.” Đồ Thích Kì thầm kinh hãi: “Người có thể giải quyết ở Long Tích tộc đã đến rồi, chúng ta cứ chờ xem. Tiểu tử kia có thể dẫn người cấp cao đến, chỉ cần thông minh một chút là có thể đưa cục diện đi theo hướng tốt mất.”
“Xem ra lần này thật sự muốn nhờ vào hắn.” Nhà Vân cười cười: “Nếu có thể thuyết phục được Long Tích thì việc đối phó Tân Cách tại Long Tích tinh này chắc chắn sẽ thành công! Như vậy Long Tích tộc cũng sẽ dựa vào Huyền Thiên tộc chúng ta, thật là hoàn mỹ.”
Đồ Thích Kì cũng cười hắc hắc.
“Ta là Đỗ Lặc!” Bên ngoài cửa động truyền vào một tiếng hô trầm thấp.
Người của Long Tích tộc vội vàng phá bỏ phong ấn, cung kính đón Đỗ Lặc vào. Đỗ Lặc là người có thể chân chính nhìn thấy Long Tích, vừa vào sắc mặt đã rất khó coi, hít sâu một hơi nói: “Ngươi chắc là tất cả người của Địa Quỷ tộc đều bị đánh chết chứ?”
'Là hắn nói.” Một người chỉ về phía Thạch Nham.
Thạch Nham ung dung: “Địa Quỷ tộc định cưỡng ép, hơn nữa còn định giết người đoạt vật, chúng ta đành phải xuất thủ.”
Đỗ Lặc đảo mắt nhìn qua đủ cả năm người Thạch Nham, bình tĩnh nói: “Chỉ dựa vào mấy ngươi các ngươi mà đánh chết được bọn Ba Lạp Qua?”
Thạch Nham cũng không muốn lăng phí thời gian vô vị ở đây, biết lần này Đỗ Lặc đến, mình mà không đưa ra được công đạo thì có thể bị bắt, để cho Long Tích tộc giao cho Địa Quỷ tộc và Hồn tộc xử lý: “Ta tu luyện áo nghĩa đặc thù, dẫn bạo không gian, làm cho bọn họ vỡ nát mà chết.”
Hắn thuận miệng giải thích một phen, sau đó vẻ mặt trở nên kinh nể nói: “Nghe nói lão tổ của các ngươi dừng ở cảnh giới Bất Hủ đỉnh phong, chỉ cần lĩnh ngộ năng lượng ám là có thể đột phá đến cảnh giới Vực Tổ. Đúng rồi, ta cũng có biết vài thứ về năng lượng ám, muốn dựa vào nó để đổi một viên bất hủ đan, không biết có thể chuyển lời cho lão tổ không?”
“Tiểu tử ngươi tưởng rằng chỉ cần nói như vậy là chúng ta sẽ tha cho ngươi?” Đỗ Lặc thấy Thạch Nham không hề e ngại thì thầm tán thưởng, có điều nói rất nhanh: “Nói thật, chúng ta không có một chút hảo cảm gì với Địa Quỷ tộc, các ngươi có thể giết bọn hắn ta cũng sẽ vỗ tay vui mừng. Đáng tiếc Địa Quỷ tộc có quan hệ với Hồn tộc, chúng ta vân phải giải quyết.”
Nói vậy là hắn chuẫn bị phân phó người giam mấy người Thạch Nham lại.
Hiển nhiên hắn không tin Thạch Nham biết năng lượng ám, chỉ coi đấy là lời chối tội của Thạch Nham. Dù sao Thạch Nham trong mắt hắn chỉ là một người cảnh giới Thủy Thần.
Hắn chưa từng nghe nói một Thủy Thần lại có thể lĩnh ngộ năng lượng ám.
“Có lẽ ta làm thể này các ngươi sẽ dễ tin hơn.”
Thạch Nham bình tĩnh vận chuyển lực lượng, thần thức như gợn sóng lan tỏa ra xung quanh, làm cho các vách đá đột nhiên bạo vang, vỡ vụn.
Một lực vô hình cũng xâm nhập vào ý thức linh hồn của mấy người Đỗ Lặc, làm cho bọn họ toát mồ hôi lạnh, mặt lộ vẻ không thể tin nổi.
“Sao có thể? Sao, sao có thể?” vẻ mặt Đỗ Lặc vô cùng hoảng sợ.
Huyền bí của năng lượng ám hắn đã từng nghe nói, biết năng lượng này vô cùng thần bí, vô ảnh vô hình, có thể khuếch tán mà không ai biết, còn có lực phá hoại hơn cả thần lực.
Biểu hiện của Thạch Nham giống hệt lời đồn, đều là đặc trưng của năng lượng ám.
“Ta muốn gặp lão tổ của các ngươi.” Thạch Nham nói đơn giản.
Ánh mắt Đỗ Lặc phức tạp, trầm ngâm một lát rồi bỗng nhiên quay qua nói với mấy người bên cạnh: “Việc này cấm các ngươi nhiều lời. Các ngươi an bài một chút, di chuyển bọn họ sang khu vực khác, đừng cho ai biết. Việc Địa Quỷ tộc chết cũng tạm thời phong bế, không cho ai biết cả! Không, phong bể cả khu vực này, không cho phép bất cứ ai rời khỏi, cũng không cho ai vào đây!”
Những người của Long Tích tộc đêu biêt đây là chuyện lớn, đêu gật dầu.
“Không cần đổi khu vực khác, bên kia ta có hai bằng hữu, các ngươi sắp xếp bọn họ qua bên đó là được.” Thạch Nham chỉ về thạch động của Đo Thích Kì và Nha Vân. sịrQ*
“Chuyện này không liên quan đến ngươi. Chúng ta sẽ sắp xếp che giấu việc này khi ngứơi gặp mặt lăo tổ.” Đỗ Lặc hừ một tiếng, lập tức nói: “Ngươi đi theo ta, ta mang ngươi đi gặp lão tổ!”
Đỗ Lặc biết sở dĩ Long Tích tộc sợ Hồn tộc là vì lão tổ chưa đột phá đến cảnh giới Vực Tổ. Chỉ cần lão tổ đột phá, cho dù cường giả Vực Tổ đến thì hạ sát thủ cũng không phải lo lắng hậu quả.
Hắn cũng biết việc mấu chốt nhất của Long Tích bây giờ là gì. Thạch Nham này hiểu rõ năng lượng ám, nếu có thể cho lão tổ cơ hội đột phá thì những tên Địa Quỷ tộc kia chết cứ chết, chẳng có vấn đề gì.
Đỗ Lặc dẫn Thạch Nham đi xuyên qua một thạch đạo. Đỗ Lặc dùng thần thức mở cơ quan, thạch đạo lập tức mở ra, để lộ ra một cửa động, đi thẳng xuống chỗ sâu nhất của Long Tích tinh.
Thạch Nham đi thẳng một đường vào trong lòng đất, đến một khu nham thạch nóng chảy khắp nơi. Đỗ Lặc dẫn hắn đến đây thì quỳ xuống, dùng ngôn ngữ của Long Tích tộc gọi vào bên trong dung nham, kêu gọi Long Tích lão tổ hiện thân.
Một lát sau, phân thân của Long Tích hiện ra phía trên nham thạch, dừng trước mặt Đô Lặc và Thạch Nham, ngạc nhiên hỏi: “Tiểu tử này là ai?”
“Chuyện là thể này...”
Đỗ Lặc nhanh chóng giải thích mọi chuyện. Đợi đến khi hắn nói Thạch Nham hiểu năng lượng ám thì cả thân hình Long Tích run rẩy, hai mắt tỏa sáng như thái dương.
“Chỉ cần ngươi có thể giúp ta thì việc Địa Quỷ tộc kia ngươi có thể yên tâm, kể cả bất hủ đan cũng không có vấn đề gì!” Long Tích khẳng định.
Đối với Long Tích thì không có gì quan trọng hơn việc đột phá Vực Tổ cả. Chỉ cần có thể có năng lượng ám, bước vào cảnh giới Vực Tổ thì Địa Quỷ lão tổ hắn có thể thoải mái chém giết, cho dù Hồn tộc muốn đối phó hắn thì cũng phải suy nghĩ xem có đáng gây chiến không.
“Hồn tộc đã xuống tay với ngươi rồi. Trong bụng bản thể của ngươi có một món thái sơ thần khí cự đỉnh ba chân.” Thạch Nham nhìn hắn, đưa ra một tin tức càng rung động hơn: “Nếu lần này ngươi không kết minh với Hồn tộc thì ngươi sẽ chết. Đây là thần khí mà Tân Cách mượn của cường giả Vực Tổ để đối phó với ngươi.”