Chỗ hội tụ của vẫn thạch lưu Phía trước, trên một chiếc chiến xa dùng xương thú làm thành, mười tên tộc nhân của dị tộc cầm thương mà đứng.
Da thịt của người dị tộc này màu nâu bụi, lưng nổi cao, đầu có sường nhọn, đuôi cứng như sắt đá, phủ đầy hoa văn yêu dị.
Bọn họ thân cao gần ba thước, bộ dạng xấu xí đáng sợ, tay cực lớn, đầu ngón tay như móc, trên người truyền đến khí tức hung lệ bưu hãn.
Mười tộc nhân dị tộc cưỡi chiến xa, như vệ sĩ tuần tra, đi đi lại lại trong vẫn thạch lưu.
“ Bọn họ chính là tộc nhân của Long Tích tộc.”
Mã Hi Toa nhìn về phía người dị tộc này, hào quang trên vòng tay lấp lánh, như một loại lệnh bài thông hành kỳ dị, khiến tộc nhân của Long Tích tộc cậu chú ý tới bọn họ, lập tức vây tới.
Áo Đại Lệ biến sắc, lặng lẽ dựa vào Thạch Nham, vào lúc này không dám chủ động xuất đầu.
Cảnh giới Của nàng ta vẫn rất thấp, trên người của tộc nhân Long Tích tộc nàng ta cảm ứng được khí tức ba động đáng sợ, cho nên rất sáng suốt tránh lui.
“ Một Bất Hủ nhất trọng thiên, còn lại cũng chỉ là cấp bậc Thủy Thần, không cần quá mức lo lắng.” Thạch Nham trấn an.
“ Bọn họ đều là vệ sĩ bên ngoài của Long Tích tộc, lần này Long Tích thức tỉnh ăn cơm, hấp dẫn rất nhiều người tới đây, có điều chỉ có người có lệnh bài mới có thể được tiến vào lãnh địa của Long Tích tộc. Bọn họ chính là phụ trách kiểm tra, người trở mặt với Long Tích tộc đều sẽ bị chặn lại ở bên ngoài, không cho phép xâm nhập.” Mã Hi Toa giải thích.
Nàng ta cũng lần đầu tiến vào vực ngoại, nhưng trước đó đã được Á Đương Tư, Y Phu Lâm giải thích tất cả, bởi vậy rất nhiều chuyện đều hiểu rõ, không mờ mịt như Thạch Nham.
Thạch Nham khẽ gật đầu, vẻ mặt lại ngưng trọng đến cực điểm, chuẩn bị tùy thời xuất thủ.
Hắn không biết hai tên tộc nhân ác độc của Thiên Mục tộc Á Đương Tư và Y Phu Lâm này sau khi mất đi trói buộc sẽ thi triển quỹ tích gì, nếu đối phương liên hợp với tộc nhân Long Tích tộc đối phó hắn, hắn phải giữ hình thái chiến đấu, lập tức dùng thế công hung tàn để đáng tan lòng tin của bọn họ.
“ Ta ứng phó ứng phó.” Mã Hi Toa nhìn về phía hai sư huynh.
Á Đương Tư, Y Phu Lâm nghiêm mặt không lên tiếng, như chấp nhận.
Mã Hi Toa lập tức cao giọng dùng ngôn ngữ cổ quái câu thông với tộc nhân của Long Tích tộc, lấy ra thủ trạc trên cánh tay, đưa cho võ giả Bất Hủ Long Tích tộc cầm đầu, người đó mắt hung, một thân sát khí, hắn lấy đeo vòng tay dể kiểm tra rồi sắc mặt mới ôn hòa.
Hắn chỉ về phía Thạch Nham, Áo Đại Lệ rõ ràng bất đồng với Mã Hi Toa, như là hỏi thân phận lai lịch của bọn họ, Mã Hi Toa sớm đã có lý do, lập tức giải thích một phen.
Người đó trầm ngâm một chút rồi phất tay, ý bảo cho đi.
Lập tức, vẫn thạch dưới thân Thạch Nham xẹt qua vòng vệ sĩ Long Tích tộc thứ nhất, một lần nữa tụ vào vẫn thạch lưu, tiếp tục tới lãnh địa của Long Tích tộc.
“ Ngươi nói với hắn thế?” Áo Đại Lệ kinh ngạc.
“ Ta nói, các ngươi là nô bộc của chúng ta.” Mã Hi Toa cũng không giấu diếm: “Cảnh giới của cảnh giới hơi thấp, chỉ có nói như vậy bọn họ mới cho phép các ngươi cùng đi qua, bởi vì người hoang vực các ngươi. Đã rất lâu rồi không hoạt động trong vực hải, người của Long Tích tộc đối với các ngươi cũng rất xa lạ.”
Vượt qua được sự tra hỏi của Long Tích tộc, Mã Hi Toa sắc mặt thả lỏng. Á Đương Tư, Y Phu Lâm rõ ràng cũng cảm thấy an toàn hơn không ít, lông mày đang nhíu chặt cũng giãn ra.
“ Người Hoang vực Chúng ta, cũng có không ít người cảnh giới Bất Hủ ma luyện ở đây, chẳng lẽ không ai thấy ư?” Áo Đại Lệ hỏi.
Đây cũng là nghi hoặc của Thạch Nham.
Dựa theo hắn biết, Huyền Hà và Tứ Đại Thiên Vương của thần tộc đều du lịch trong Hư vô vực hải, ngay cả Tinh Hỏa là ngụy Bất Hủ cũng hoạt động ở bên ngoài, ngự hồn khôi thủ Minh Hạo, bản thể thậm chí thủy chung đều ở Hư vô vực hải, vì sao Mã Hi Toa nói sinh linh của Hoang vực đã lâu không xuất hiện?
Chẳng lẽ, Huyền Hà, Tứ Đại Thiên Vương, Minh Hạo bọn họ những năm gần đây đều không trao đổi với người dị tộc?
Quả thực không thể tưởng tượng.
“ Có lẽ người Hoang vực các ngươi đã từng du đãng ở trong vực hải. Nhưng nếu bọn họ không chủ động tới địa phương có sinh linh tụ tập, không biết nơi đặc thù mà sinh linh đẳng cấp cao thường xuyên xuất hiện thì bọn họ cho dù là du đãng mấy ngàn năm. Khả năng cũng khó gặp được một người, bởi vì Hư vô vực hải thật sự quá lớn.”
Mã Hi Toa giải thích.
“Ví dụ như một mình ngươi, du đãng trong đại hải rộng lớn vô ngần, trong đại hải, có thể cũng có rất nhiều người như ngươi, đến từ những bờ biển bất đồng, nhưng cơ hội các ngươi có thể gặp nhau có được bao nhiêu? Trừ phi ngươi có biết một số hải đảo, biết hải đảo mọi người thường xuyên dừng lại, hơn nữa tới chỗ này, như vậy ngươi mới có cơ hội nhìn thấy những người khác.”
So sánh của Nàng ta rất trực quan, rất rõ ràng, Thạch Nham, Áo Đại Lệ lập tức liền minh bạch.
Hư vô vực hải Mênh mông bát ngát, người dị tộc chắc không hề thiếu, nhưng bọn họ đều sẽ thường lui tới ở một số khu vực cố định, nếu ngươi không biết khu vực cố định này, vậy đúng như mò kim đáy bể, xác suất gặp được người dị tộc cực kì nhỏ.
Bởi vì vực hải thật sự quá lớn, lớn đến một võ giả Bất Hủ từ một khu vực này tới một khu vực khác chắc cũng mất mấy trăm năm thậm chí cả ngàn năm.
Hai người Á Đương Tư, Y Phu Lâm đối với hai người Thạch Nham vẫn giữ thái độ không tốt, nhưng mà hai người cũng không ngăn cản Mã Hi Toa giải thích, bởi vì đây đều là thưởng thứcl đối với bọn họ không có một chút ảnh hưởng nào cả, không có liên quan tới bí mật của Thiên Mục tộc.
Những lời của Mã Hi Toa khiến Áo Đại Lệ ánh mắt ảm đạm, rất lâu không có sinh linh của Hoang vực hoạt động, cũng có nghĩa là Mã Hi Toa cũng khó liên hệ với người quen, tất nhiên cũng không thể tìm được cửa trở về, nói cách khác bọn họ sẽ còn bị nhốt ở đây một đoạn thời gian.
“ Các ngươi đối đãi với ám năng lượng như thế nào?” Thạch Nham bỗng nhiên nói.
Hắn thông qua những lời của Tử Diệu, Thiên Tà, biết lực lượng mới trong thức hải hắn chính là ám năng lượng, cũng chính là năng lượng năm đó Thi Huyết nắm giữ.
Năng lượng năm đó ở ngoài Hoang vực trừ Thi Huyết ra thì hắn là người thứ hai lĩnh ngộ ra.
Hắn biết rõ ám năng lượng đó diệu dụng vô cùng, hơn nữa uy lực cũng cực kỳ kinh người, nhưng hắn lại không biết cách vận dụng năng lượng này, không biết lai lịch và chỗ thần kỳ cụ thể, trong mắt hắn, Mã Hi Toa bọn họ thường xuyên trao đổi với người dị tộc, nhất định biết được chỗ đặc thù của ám năng lượng.
Hắn muốn biết thêm về ám năng lượng.
Hắn vừa hỏi vậy, rất thần kỳ, Mã Hi Toa vẻ mặt ngạc nhiên, lắc đầu nói: “Ám năng lượng ư? Đó là năng lượng gì? Ta chưa từng nghe qua.”
Y Phu Lâm Vẫn luôn trầm mặc thì lại đột nhiên biến sắc, hắn vẻ mặt hoảng sợ, nhìn về phía Thạch Nham, đột nhiên nói: “Ngươi, ngươi kích sát người đứng đầu Hoang vực, hoàn toàn thay thế thái sơ sinh linh rồi ư?”
“ Không.” Thạch Nham lắc đầu.
“ Vậy ngươi sao biết ám năng lượng?” Y Phu Lâm cả kinh nói.
Thạch Nham kinh ngạc, lập tức tâm thần khẽ động, dùng thức hải chi lực ngự động, nhục thân đột nhiên như rơi vào trong hư ảo, một cỗ linh hồn ba động vô hình nhộn nhạo mà ra, hư không xung quanh như sụp đổ, vẫn thạch như bị bàn tay khổng lồ vô hình oanh kích, nổ ra từng mạnh.
“ Ta có thể vận dụng ám năng lượng, tuy rằng chỉ ở giai đoạn nhận thức tối sơ cấp nhất, nhưng ta quả thực đã nắm giữ.” Hắn giải thích.
Y Phu Lâm rung động, hít sâu một hơi rồi chua sót nói: “Sớm nói ngươi hiểu rõ ám năng lượng thì ta dù chết cũng sẽ không trêu chọc ngươi, đúng là quái vật.”
“ Sư huynh?” Lúc này ngay cả Á Đương Tư cũng hồ đồ, hắn cũng không biết chỗ huyền diệu của ám năng lượng, lộ ra vẻ mặt nghi hoặc khó hiểu.
“ Ám năng lượng còn gọi là phụ năng lượng, hoàn toàn ngược lại với thần lực chúng ta nắm giữ, năng lượng này chính là không thể nhận ra, lại là năng lượng thôi động vũ trụ tinh hải, nó còn được gọi là sáng thế năng lượng, chỉ có người hiểu rõ ám năng lượng mới có thể sáng tạo ra vũ trụ, mới có thể đột phá Bất Hủ, đạt thành cảnh giới Vực Tổ.”
“trong tinh hải mênh mông, người hiểu rõ chân lý của ám năng lượng cũng rất thưa thớt, mỗi một người đều là nhân vật đỉnh! Ám năng lượng có thể sáng thế, hình thành vũ trụ mới, cũng có thể diệt thế, có thể hủy diệt vũ trụ hiện, đây là thần bí chi lực độc hữu của người cảnh giới Vực Tổ, là sinh linh mạnh nhất của thời đại thái sơ lưu truyền ra.”
“ Nghe nói, chung kết của thời đại thái sơ, chính là bởi vì lạm dụng ám năng lượng, dẫn tới vũ trụ sụp đổ, vẫn diệt rất lớn, tiến tới hình thành Hư vô vực hải hiện giờ.”
“ Thiên Mục tộc Chúng ta còn không có tiền bối hiểu rõ chân lý của ám năng lượng, theo ta được biết, mỗi một nhân vật biết được ám năng lượng đều là Vực Tổ một phương của vũ trụ hiện giờ. Vực Tổ là xưng hô với người đột phá cảnh giới Bất Hủ, có thể sáng tạo một mảng vũ trụ riêng, luyện hóa sinh linh, mỗi một thái sơ sinh linh cường đại đều là Vực Tổ. Là tổ tiên của một vũ trụ, nắm trong tay sinh tử vẫn diệt của một phương vũ trụ, bóp méo thiên địa quy tắc, chính là Chân Thần duy nhất.”
Hắn lại nhìn Thạch Nham, thần sắc tràn ngập kiêng kị: “Ngươi mới có cảnh giới Thủy Thần tam trọng thiên, không ngờ có thể thấy rõ ám năng lượng, chẳng trách đáng sợ như vậy, điều này có nghĩa là tương lai sau khi ngươi đột phá Bất Hủ, sẽ càng khủng bố hơn, tương lai có thể trở thành Vực Tổ, luyện chế vũ trụ của mình, sáng tạo vạn vật sinh linh của ngươi.”
Những lời hắn nói khiến tất cả mọi người rung động không thôi, Á Đương Tư, Mã Hi Toa cũng hoảng sợ.
“ Tiền bối đời hai của Long Tích tộc, tên gia hỏa tên là Long Tích ăn cơm cũng có thể dẫn động vẫn thạch tụ tập, phải chăng cũng đã thấy rõ chân lý của ám năng lượng?” Thạch Nham nói.
“ Không.” Y Phu Lâm lắc đầu: “Lực lượng cảnh giới của hắn cũng rất gần Vực Tổ, đáng tiếc chính là bởi vì không thấm nhuần chân lý ám năng lượng, không thể ngưng kết giới hoàn toàn mới, cho nên không thể tính là Vực Tổl nhưng dù vậy, hắn cũng là cường giả khủng bố tuyệt luân, ở trong Hư vô vực hải cũng có tiếng tăm lừng lẫy.”
Sau khi Biết được Thạch Nham người mang ám năng lượng, thái độ của Y Phu Lâm hoàn toàn bất đồng, giống như quên mất cừu hận lúc trước, trở nên hỏi gì đáp nấy.
Thạch Nham vẻ mặt thất vọng.
Hắn nghe thấy Long Tích là đời thứ hai của thái sơ sinh linh Tích, tưởng Long Tích nắm giữ ám năng lượng, lòng tràn đầy chờ mong muốn thăm hỏi ảo diệu, không ngờ sinh linh đáng sợ như vậy cũng không phá được chân lý của ám năng lượng.
Hắn bỗng nhiên ý thức được, Thi Huyết năm đó nếu không chết, cho dù là ở trong Hư vô vực hải cũng xứng là tồn tại cấp bậc bá chủ!
Sờ sờ cằm, hắn suy nghĩ một chút rồi bỗng nhiên dùng không gian lợi nhận cắt vẫn thạch dưới thân, để lộ ra một góc của ngọc đỉnh ba chân, làm phù văn như nòng nọc thoáng hiện, sau đó dò hỏi: “Đây chính là phù văn thái sơ cổ à? Các ngươi có nhận ra không, còn nữa, có biết làm thế nào để luyện hóa thứ này không?”
Y Phu Lâm cúi đầu, trực tiếp ngây ra như gà gỗ.
Cả nửa ngày sau hắn mới rụt rè hỏi: “Ngài nói thật đi, ngài có phải đã giết Vực Tổ của ngài rồi không? Hoàn toàn thay thế thái sơ sinh linh đó, bằng không, vì sao ngài chẳng những nắm giữ ám năng lượng mà còn có thái sơ thần khí?”