Thạch Nham cũng không biết điểm đặc biệt của 'Cực Luyện'.
Bên trong Huyết Văn giới, Huyền Băng Hàn Diễm liên tục truyền ra ý niệm, truyền cho hắn tỉ mỉ từng chi tiết tu luyện thuật 'Cực Luyện'.
Dựa theo giải thích của Huyền Băng Hàn Diễm, Thạch Nham dẫn hỏa viêm lực của Địa tâm hoả vạn năm, làm cho hỏa viêm viêm lực tràn đầy trong thân thể chui vào trong gân mạch.
Mấy thiên môn gân mạch bị viêm lực rót vào giống như bị đốt cháy, loại đau đớn này không phải người bình thường có thể chịu được.
Nếu không phải năm đó ở Môn La đảo, thân thể hắn đã từng được hàn lực của Huyền Băng Hàn Diễm rèn luyện, trở nên vô cùng rắn chắn sợ là dưới hỏa viêm lực của Địa tâm hoả thì hắn đã bị đốt thành tro bụi.
Hàn lực của Huyền Băng Hàn Diễm chỉ tản khắp tứ chi bách hải, ngũ tạng lục phủ của hắn, khi hỏa viêm cực nóng của Địa tâm hoả di chuyển trong thân thể hắn thì hàn lực tiềm tàng trong huyết nhục hắn cũng hơi làm giảm bớt đi độ nóng của hỏa viêm.
Cũng bởi vì như thế, thân thể Thạch Nham tuy thừa nhận sự thống khổ vô cùng, nhưng thân thể, gân mạch vẫn chưa bị viêm lực đốt cháy, điểm này cũng sớm trong dự tính của Huyền Băng Hàn Diễm. Nó dám dùng Địa tâm hoả để Thạch Nham tu luyện 'Cực Luyện' cũng là bởi vì biết thân thể Thạch Nham khác hẳn người thường, biết trong huyết nhục Thạch Nham trung ẩn chứa hàn lực của nó, hàn lực này bình thường trong không nhìn thấy không chạm vào được, không lộ ra một tý, nhưng khi thân thể Thạch Nham bị viêm lực cực nóng đốt cháy thì nó sẽ lặng lẽ giúp Thạch Nham giảm bớt đi một ít độ nóng.
Huyền Băng Hàn Diễm biết hàn lực đó đủ để bảo vệ gân mạch, huyết nhục của Thạch Nham không bị Địa tâm hoả đốt cháy nấu chảy, nhưng lại không có tác dụng làm giảm sự đơn đớn về thân thể.
Sự thống khổ mà hắn phải thừa nhận khi thân thể bị đốt cháy sẽ không xảy ra thay đổi gì, thậm chí hàn lực mỏng manh kia sẽ làm cho thần chí Thạch Nham càng thanh tỉnh hơn. Khiến cho hắn càng cảm nhận được sự thống khổ do hỏa viêm đốt thể. Bởi vì thân đang ở trong băng cứng nên từng ngọn lửa nhỏ trong thân thể hắn xuất hiện, làm cho người khác liếc nhìn như thấy thân thể hắn đang bị ngọn lửa hừng hực thiêu đốt. Thân thể hắn cũng đỏ rực đáng sợ như que hàn, lượng nước trong cơ thể đang bị bào mòn mạnh mẽ, thân hình Thạch Nham vốn to lớn biến thành trạng thái giống như khi thi triển võ kỹ Bạo Tẩu, cơ thể khô quắt co rút lại, dần dần gầy ốm lại.
Hỏa viêm đang thiêu đốt trong cơ thể, Thạch Nham liên tục rít gào lên, hai mắt đỏ ngầu, khuôn mặt vô cùng dữ tợn.
Huyền Băng Hàn Diễm không có quấy rầy chỉ lặng lẽ cảm nhận được sự biến hóa của thân thể Thạch Nham, cảm nhận được thân thể Thạch Nham bị hỏa viêm thiêu đốt tự nhiên sinh ra tác dụng chống cự.
Thân thể Thạch Nham đã sớm biến thành màu nâu tối, lúc viêm lực rót vào trong cơ thể hắn thì Thạch Hóa Võ Hồn lập tức phát động ngay.
Đáng tiếc, dưới hỏa viêm mãnh mẽ, hỏa viêm đang hừng hực thiêu đốt trong cơ thể, da thịt màu nâu tối dưới sự thiêu đốt của hỏa viêm đã bị bao trùm trong màu đỏ rực.
Huyền Băng Hàn Diễm lặng lẽ chú ý sự biến hóa của thân thể Thạch Nham, nó phát hiện bên trong trong cơ thể hắn bị đốt cháy, hỏa viêm lực càng lúc càng mạnh, Thạch Hóa Võ Hồn trong cơ thể Thạch Nham cũng càng lúc càng sinh động hình như bị thôi phát ra tiềm lực, chủ động trợ giúp Thạch Nham chống đỡ những thương tổn thân thể, giảm bớt lực phá hoại của hỏa viêm thiêu cháy, đồng thời Bất Tử Võ Hồn của Thạch Nham dường như cũng bị thức tỉnh, bắt đầu rục rịch. Huyền Băng Hàn Diễm dần dần yên tâm.
Nó cũng có chút liều lĩnh khi giao cho Thạch Nham 'Cực luyện' thuật này, vốn tưởng rằng Thạch Nham sẽ không chịu nổi, chắc sẽ bỏ cuộc rất nhanh.
Nào biết đâu Thạch Nham quả nhiên là tên biến thái, độ cứng coi của thần kinh vượt xa người bình thường, tu luyện 'Cực Luyện' thuật thế nhưng vẫn có thể duy trì thanh tỉnh, thật sự dựa theo chỉ bảo của nó từ từ dẫn động viêm lực rèn luyện thân thể, hai loại Võ Hồn dần dần phát huy ra tác dụng, khiến cho Huyền Băng Hàn Diễm biết, chỉ cần Thạch Nham có thể thừa nhận được sự thiêu đốt của hỏa viêm, tiềm lực hai loại Võ Hồn kia kia sẽ bị kích phát ra, sẽ trợ giúp hắn ngăn cản Địa tâm hoả đồng thời cũng có được năng lực tăng trưởng.
Thân thể được rèn luyện, Võ Hồn tiến hóa, hai chỗ tốt này đủ để cho thực lực Thạch Nham tăng lên một đoạn dài.
Từ khi đạt thành thoả thuận với Thạch Nham, Huyền Băng Hàn Diễm đã biết Thạch Nham là người tuân thủ lời hứa, quan hệ giữa nó và Thạch Nham đã bắt đầu trở nên tốt hơn.
Hôm nay, nó bị Huyết Văn giới trên tay Thạch Nham phong ấn, ở bên trong Huyết Văn giới nó khó có thể hoàn toàn phát huy ra lực lượng, chưa có thoát khỏi Huyết Văn giới thì nó không hy vọng Thạch Nham có chuyện gì.
Vạn nhất Thạch Nham xảy ra chuyện, nó khó mà ra khỏi Huyết Văn giới, cho dù là Huyết Văn giới có chủ nhân mới, nó cũng không dám cam đoan chủ nhân kia có thể giống như Thạch Nham, sẽ nguyện ý buông tha nó.
Bởi vậy, lấy tri thức mà nó nắm giữ tăng lên thực lực của Thạch Nham đến mức cao nhất, để tránh khả năng Thạch Nham gặp chuyện không may, đối nó mà nói đây là lựa chọn tốt nhất hiện nay.
Nó cũng đã làm như vậy.
Không biết qua bao lâu, Thạch Nham cảm thấy giống như đã qua một thế kỷ vậy.
Bên ngoài không còn viêm lực thẩm thấu vào, viêm lực trong cơ thể trong quá trính ở rèn luyện thân cũng đã bị tiêu hao gần hết, từ từ giảm bớt cho đến lúc toàn bộ biến mất.
Trải qua tra tấn không phải người hiếm khi được bình yên này, cũng khiến cho Thạch Nham sinh ra cảm giác dường như đã có qua mấy đời vậy.
- Sao vậy?
Tinh thần đi vào Huyết Văn giới, Thạch Nham hỏi Huyền Băng Hàn Diễm.
- Tạm thời nghỉ một chút, ngươi tiếp tục câu thông với linh hồn Địa tâm hoả, cứ cách một lúc sau mỗi lần ngươi tu luyện đều phải đưa tinh thần ý thức câu thông với Địa tâm hoả. Trước khi sinh mệnh hình thái của Địa tâm hoả hoàn toàn thành hình, ngươi cần phải lưu lại vĩnh viễn ấn ký của ngươi vào linh hồn nó, khiến cho nó vĩnh viễn nhớ rõ ngươi.
- Được!
Không nói nhiều, trao đổi với Huyền Băng Hàn Diễm xong, Thạch Nham lập tức ngưng kết tinh thần ý thức, chậm rãi tới gần Hỏa tinh ngọc chỗ ở của Địa tâm hoả vạn năm.
Tinh thần ý thức vừa chạm vào Hỏa tinh ngọc, Địa tâm hoả vạn năm bên trong Hỏa tinh ngọc đột nhiên biến hành khuôn mặt tươi cười.
Địa tâm hoả không phải vật chết, ở trong hỏa tinh ngọc nó vẫn luôn liên tục biến hóa, biến hóa thành đủ loại hình thái kỳ diệu. Lúc này đây, nó biến thành khuôn mặt tươi cười, hình như rất vui vẻ.
Tinh thần ý thức của Thạch Nham cũng đã nhận ra cảm xúc kinh hỉ của nó.
Không biết vì sao, Địa tâm hoả lúc này càng không muốn xa rời hắn, bao lấy tinh thần ý thức của hắn, chơi đùa cho đã đến mệt mỏi nhưng Địa tâm hoả vẫn không muốn Thạch Nham rời đi.
Thạch Nham bất đắc dĩ, chỉ có thể lưu lại tinh thần ý thức chơi đùa với nó, mãi đến lúc tinh thần ý thức của Thạch Nham cực kỳ mệt mỏi không chịu nổi nữa, mà chính Địa tâm hoả hình như cũng đã mệt mỏi, lúc đó mới buông tha hắn để cho Thạch Nham nhân cơ hội này mà rời đi
- Lần này mệt quá.
- Có cảm thấy lần này nó càng yêu thích ngươi hơn hay không? Càng lúc càng ỷ lại ngươi, xem ngươi trở thành người chí thân? Có cảm giác này không?
Bên trong Huyết Văn giới, truyền ra ý thức của Huyền Băng Hàn Diễm
- Quả thật là có cảm giác này.
- Vậy là được rồi.
Huyền Băng Hàn Diễm hình như đã biết sẽ có kết quả này
- Thân thể của ngươi được Địa tâm hoả rèn luyện trong chốc lát, trong cơ thể ngươi đã có khí tức hỏa viêm, ngay cả bên trong tinh thần lực của ngươi cũng kèm theo hỏa viêm lực. Mà những lực lượng đó hoàn toàn là của nó, đương nhiên nó sẽ thích khí tức đó, sẽ cảm thấy ngươi và nó giống nhau, thậm chí coi ngươi như đồng loại, tự nhiên sẽ càng lúc càng xem ngươi như người chí thân.
Thạch Nham ngạc nhiên.
- Ta để ngươi dùng hỏa viêm rèn luyện thân thể cũng hoàn toàn là vì thu phục Địa tâm hoả. Chỉ có khi bên trong thân thể của ngươi cũng tràn đầy khí tức của nó thì nó mới có thể xem ngươi như đồng loại, người thân cận nhất, sẽ không rời bỏ ngươi.
Huyền Băng Hàn Diễm từ tốn nói:
- Cho nên, sau này ngươi càng phải dụng tâm hơn, ngươi tu luyện 'Cực Luyện' chẳng những có thể khiến cho ngươi thân thể càng cường hãn mà cũng có thể khiến Võ Hồn của ngươi tiến hóa, càng có thể khiến cho ngươi thu được Địa tâm hoả, nhiều chỗ tốt như vậy thì sao ngươi không dụng tâm hơn.
- Ừm, ta biết làm thế nào.
"Được tồi, sau đây ta tiếp tục giúp ngươi đưa vào hỏa viêm lực càng nhiều, lần này cường độ sẽ càng lớn hơn!
Sắc mặt Thạch Nham khẽ biến, nhưng khuôn mặt kiên nghị gật gật đầu
- Làm đi!
Ngay sau đó, viêm lực cuồn cuộn đột nhiên từ bốn phương tám hướng tràn vào, viêm lực lúc này đây cực kỳ hung mãnh nóng bỏng, trong nháy mắt đã bao lấy thân thể hắn.
Viêm lực nồng đậm giống như tạo thành một tầng giáp khác bám vào bên ngoài thân thể hắn, chia tách thân thể hắn và băng cứng.
- Bắt đầu đi!
Huyền Băng Hàn Diễm đưa tin.
Thạch Nham bỗng nhắm mắt, dẫn động hỏa viêm lực bên ngoài thân thể tiến vào giữa mấy cái kinh mạch đặc biệt trong cơ thể.
Bên trong đầm nham thạch nóng chảy, không có trời trăng sao sáng, cũng không có khái niệm thời gian.
Ở dưới đáy đầm, Thạch Nham cứ điên cuồng tu luyện 'Cực Luyện' tàn phá bản thân, mỗi lần nghỉ ngơi thì lại phóng ra tinh thần ý thức câu thông với Địa tâm hoả trong Hỏa tinh ngọc.
Từng ngày từng đêm qua.
'Cực Luyện' rèn luyện thân thể, tinh thần ý thức câu thông với Địa tâm hoả, lại có chút hao tổn tinh thần lực, Thạch Nham vừa luyện thể, lại vừa luyện thần, không có một khắc buông lỏng, dồn toàn bộ tinh lực tra tấn bản thân tàn khốc.
Vào một ngày.
Hắn đang tiến hành khổ tu 'Cực Luyện'.
Lúc này, khi hắn đưa nhiều hỏa viêm lực nồng đậm vào thân thể, thừa nhận sự thống khổ vô cùng, lúc hỏa viêm di chuyển trong kinh mạch, tinh thần lực chìm vào trong cơ thể bỗng nhiên phát hiện cảnh kỳ diệu.
Tinh thần lực đang thăm dò bên trong huyết nhục, đột nhiên hắn phát hiện huyết nhục bị phóng đại lên vô hạn, thậm chí hắn có thể thấy rõ mỗi một tế bào, mỗi một thớ thịt... Không biết do tinh thần lực tăng cường, hay là thân thể lúc tu luyện 'Cực Luyện' đã xảy ra biến hóa. Quả thật hắn đã nhìn thấy rất rõ những thứ nhỏ nhất trong thân thể, huyết nhục được phóng đại vô số lần, Thạch Nham có thể nhìn thấy tế bào, thớ thịt và nhiều bọt nước màu trắng ngà!
Bọt nước màu trắng ngà!
Chúng nó còn nhỏ hơn cả tế bào thân thể, lại tản ra khí tức bất thường, tinh thần lực Thạch Nham đi vào bên trong một bọt nước màu trắng ngà, cảm thụ thật cẩn thận, đó là lực lượng kỳ dị do Võ Hồn thần bí phóng ra!
Mỗi một lần, sau khi nó hấp thu đủ tinh khí sẽ tiến hành tinh lọc, đều sẽ từ bên trong này tràn ra lực lượng kỳ dị.
Loại lực lượng này có thể thôi phát Võ Hồn, tăng cường Võ Hồn, làm hùng hậu Tinh Nguyên!
Những bọt nước màu trắng ngà nhìn còn nhỏ hơn tế bào, đúng là từ trong đó tràn lực lượng thần kỳ! Hình dạng của chúng là những bọt nước màu trắng ngà rải rác trong tế bào, trong các thớ thịt, có khắp mọi nơi.
- Đó là cái gì?
Bên trong Huyết Văn giới, đột nhiên truyền ra ý thức của Huyền Băng Hàn Diễm
- Trong gọt nước màu trắng ngà kia ẩn chứa lực lượng rất thần kỳ, lực lượng này hình. . . hình như rất có ích cho thân thể ngươi. Ngươi có thể thử mở chúng ra, phân tán trong khắp huyết nhục tế bào, thớ thịt, tất nhiên sẽ rất có lợi cho ngươi!