Ads
Như mới ngày hôm qua.
Trời quen thuộc, đất quen thuộc, hải dương
vô tận, vô số hòn đảo, đây là Vô Tần hải.
Thiên địa năng lượng như có như không, nếu
không cẩn thận cảm thụ thì thậm chí khó có thể cảm thấy, loại Sinh mệnh chi
tinh chu kỳ năng lượng đã đi tới điểm cuối này, đừng nói Cự nhân tộc không
thích ứng, ngay cả đoàn người Phí Lan, Lỵ An Na đến từ Liệt Diễm tinh vực cũng
đều cảm thấy có chút khó chịu.
Võ giả muốn tu luyện tiến giai, dùng thiên
địa linh khí làm gốc, không ngừng tụ tập, chậm rãi thối luyện, hóa thành tinh
hoa tẩm bổ huyết nhục linh hồn.
Bất kỳ một tinh thần có võ giả cường đại
nào, cũng phải có một điều kiện tiên quyết là Thiên địa năng lượng cực kỳ nồng
đậm.
Không có năng lượng chống đỡ, võ giả căn bản
không thể liên tục tu luyện, tất nhiên cũng khó đạt tới cảnh giới tinh thâm, hiểu
rõ chân lý của lực lượng áo nghĩa.
Sinh mệnh chi tinh của Liệt Diễm tinh vực rất
nhiều, chỗ Cự nhân tộc lại là Sinh mệnh chi tinh cấp bẩy, thiên địa năng lượng
cực kỳ tràn đầy.
Đột nhiên tới Thần Ân đại lục, bọn họ lộ ra
vẻ không thích ứng, loại tinh thần sắp khô kiệt này, khiến cho bọn họ cảmlhấy
như là tiến vào quặng tinh trống không.
Một chiến sĩ của Cự nhân tộc ầm ầm hạ xuống
Âm Phong đảo, thân thể lắc lư, tựa hồ đứng không vững, mấy người trong đó giữ
thăng bằng kém một chút, không ngờ ầm ầm ngã xuống, thần thể khổng lồ như bóng
cao su nảy lên trên đảo.
So sánh với Sinh mệnh chi tinh mà bọn họ sống,
trọng lực của Thần Ân đại lục yếu hơn cả mấy trăm lần.
Cự nhân tộc đã quen với Sinh mệnh chi tinh
kia rồi, thình lình tới đây, cảm thấy thần thể nhẹ như lông chim, căn bản không
thể giữ thăng bằng, cho nên mới tạo ra cảnh huồn cười này.
Lập tức, bọn họ ý thức được sự khác biệt,
ai nấy ngồi xuống, giống trẻ con học bước, chậm rãi thích ứng.
" Cần ta hỗ
trợ gì không?" Ánh mắt Thạch Nham phấn chấn, đi tới bên cạnh lão già Cự
nhân tộc: "Nơi này các ngươi không quen thuộc, có muốn chỉ phương hướng
không?"
" Phương hướng
ư?" Lão già Cự nhân tộc lắc đầu: "Không cần, chúng ta có bản đồ do tổ
tiên lưu lại. đúng rồi, cố thổ hiện giờ cường giả ở cấp bậc nào?"
Thạch Nham cười
khổ: "Chân thần cảnh, ta nghĩ cũng chỉ có thể sinh ra tồn tại cấp bậc này
thôi
Lão già gật đầu:
"Xem ra đối với chúng ta mà nói, ở đây không có bất kỳ nguy hiểm gì, ừ,
chúng ta thích ứng trong chốc lát, chờ thích ứng được rồi sẽ đi tới chỗ trong bản
đồ mà tổ tiên ta ghi lại. Ngươi có việc thì cứ đi làm đi, kệ chúng ta."
"Được."
Thạch Nham cười cười, sau đó mở thần thức để cảm ứng.
Vô Tần hải có vô
số hòn đảo, từng trải qua đủ loại đau khổ, rất nhiều thế lực năm đó bị ma tộc
nhổ tận gốc, rất nhiều phàm nhân bị tàn sát sạch sẽ.
Năm đó,; dưới sự
trợ giúp của truyền tống trận của hắn, một bộ phận thế lực của Dương gia, Hạ
gia, Tậo gia và Tam Thần Giáo độn ra khỏi Vô Tân hải, phân biệt tiến vào Thần
Châu đại địa, tránh được một bộ phận bị thương vong.
Nhưng mà, người
không thông qua truyền tống trận để rời khôi, đại đa số đều bị ma tộc giết sạch,
rất nhiều người bị bắt, tiến vào trong Ma Vực sống cuộc sống vĩnh viễn không thấy
ánh mặt trời.
Thần thức của Thần
Vương cảnh, bao trùm toàn bộ Vô Tẩn hải, các hòn đảo hiện ra rõ ràng trong đầu
hắn.
Trên đại đa số
hòn đảo đều không có sinh linh tồn tại, chỉ có rất ít hòn đảo còn có chút dấu vết
của sinh mệnh, khí tức phi thường mỏng manh, trong mắt hắn, nhỏ yếu như con kiến,
hắn minh bạch, đây chỉ là phàm nhân.
Phàm nhân, trong
mắt võ giả chính là tồn tại thấp nhất, thậm chí còn không bằng mãnh thú.
Nhưng mà, khi những
sinh mệnh phàm nhân ba động hiện ra trong thức hải của hắn, Thạch Nham trong
lòng lại thầm than, cảm thấỵ ở Thần Ân đại lục hiện giờ, làm phàm nhân cũng
chưa chắc đã không tốt.
Phàm nhân không cần
khổ tu, không cầu sinh mệnh lâu dài, cũng không cảm thấy được biển cố của thiên
địa năng lượng, chờ tuổi tới trình độ nhất định thì tự nhiên tiêu vong, vận khí
tốt thì cả đời được hạnh phúc an khang, không cần trải qua chiến đấu.
các hòn đảo của
Vô Tẩn hải xẹt qua trong thức hải hắn, không cảm thấy được hướng đi sinh mệnh của
cường giả, không ít hòn đảo vốn từng cường uy, giờ năng lượng khô kiệt, trở nên
tử khí trầm trầm.
Thần thức vẫn lan ra.
Cũng không biết qua bao lâu, hắn bỗng nhiên
lộ ra vẻ kinh ngạc, nhíu mày, nhẹ giọng hô khẽ: "Kỳ quái."
" Sư huynh, cần chúng ta hỗ trợ
không?" Tạp Thác tiến lên hỏi: "Nếu võ giả nơi này đều chỉ có cấp bậc
chân thần, sư huynh muốn càn quét nơi này quả thực rất dễ dàng.
"Càn quét ư?" Thạch Nham lắc đầu:
"Đây là quê quán của ta, ta không hy vọng nhìn thấy có người làm bậy."
Tạp Thác ngẩn ra, gật đầu, nghiêm túc nói:
"Ta nghe sư huynh."
Hai người Phí Lan và Lỵ An Na sau khi hàng
lâm Thần Ân đại lục thì cũng dùng thần thức cảm ứng tứ phía, đợi cho phát hiện
thiên địa năng lượng nơi này đích xác vô cùng loãng thì mới than khẽ một tiếng,
biết lời nói của Thạch Nham không giả.
Không cần trăm năm thời gian nữa, trên đại
lục này sẽ không còn một tia thiên địa năng lượng để dùng, tới lúc đó, võ giả
không thể tu luyện, cảnh giới sẽ dần dần giảm đi, lực lượng xói mòn dần, tất cả
sinh linh từng vô cùng cường uy đều sẽ gầy yếu.
Chẳng trách Thạch Nham một mực muốn đi tìm
một Sinh mệnh chi tinh.
"Có cần giúp gì không?" Tạp Tu Ân
đi lên, mỉm cười hỏi.
Võ giả đến từ Liệt Diễm tinh vực, một bộ phận
ở lại Sinh mệnh chi tinh mà Cự nhân tộc sống, bộ phận người cầm đầu thì tiến vào
Thần Ân đại lục.
Bọn họ cũng muốn xem tinh thần có thể sinh
ra kỳ tích Thạch Nham này kỳ lạ cỡ nào.
Chỉ là, tới đây rồi, thấy rồi thì ngược lại
cảm thấy thất vọng.
Tộc nhân của Cự nhân tộc vẫn đang thích ứng
với trọng lực của nơi này, thần thức Thạch Nham phiêu đãng, ngây người trong chốc
lát rồi nói: "Ta đi đây."
"Có cần đi theo không?" Tạp Thác
hỏi.
"Không cần." Thạch Nham lắc đầu cự
tuyệt, một cước bước ra, hư không hiện ra vô số không gian sóng gợn, sóng gợn
như dòng nước xiết ngưng luyện thành những thông đạo, phi thường huyền diệu.
Thần thể của hắn xuyên qua trong những
thông đạo này, như ẩn như hiện, tựa hồ gần ngay trước mắt, nhưng sinh mệnh khí
tức lại càng lúc càng xa.
Đây là một loại diễn biến lực lượng của
không gian áo nghĩa.
Thương Khung hải vực, Thiên Yêu sơn mạch.
Trong sơn mạch nối dài, có một khu vực cấnạliịa,
vô số cây cột sáng rực cao vút tới tận trời, cây cột tách ra^iờ mờ hình thành
yêu trận kỳ diệu. Trung ương yêu trận, có bảy bàn tay khổng lồ của yêu tộc cực
lớn nâng, mỗi bàn tay khổng lồ cũng cỡ cả mấy chục mẫu đất, lòng bàn tay lòng
bàn tay yêu văn tinh diệu, bàn tay khổng lồ nâng yêu trận, lờ mờ có vài tia khí
tức mỏng manh ùa ra.
Quỷ Lão, Phệ Kim Tàm, yêu trùng chi vương,
Thánh Linh Thần nhưng chư tiểu từng tách ra khỏi hắn cũng có khí tức cực kỳ mỏng
manh, từ trong yêu trận phóng xuất ra, nếu không phải hắn hôm nay đã đạt tới Thần
Vươngtđỉnh phong thì e là khó có thể cảm ứng được.
Yêu trận không có hào quang lấp lánh, giống
như đã hao hết tất cả năng lượng, trở
thành hòn đá đơn giản.
Thạch Nham cau mày, yên lặng hành tẩu trong
yêu trận, thần thái nghiêm túc.
Không có bất kỳ dị lực nào kích phát ra,
yêu trận này cứ như vật chết, không có một chút năng lượng ba động nào, tựa hồ
đã hư hao rồi.
Thần thức mở ra, đi qua những tài chất
trong yêu trận, không có phát hiện gì.
Đứng ở giữa yêu trận, nhắm mắt lại, hắn
kích phát năng lượng trong Bất tử ma huyết, bằng vào sự ảo diệu của ma huyết, cảm
ứng khí tức của Quỷ Lão, Phẹ Kim Tam.
Quỷ Lão, Phệ Kim Tàm, yêu trùng chi vương
cũng có Bất tử ma huyết của hắn, với cảnh giới của hắn hiện giờ, chỉ cần có mặt
trên Thần Ân đại lục thì hắn tuyệt đối không thể không cảm giác được.
Bất tử ma huyết ùa ra, hóa thành lưu quang
năng lượng kỳ diệu, theo lộ tuyển thần kỳ, không ngờ kích động tới vực ngoại tinh,
bay trong tinh hải, thăm dò những nơi chưa biết.
Nhưng mà, tiêu hao năng lượng của vài giọt
Bất tử ma huyết vẫn không thẹ xác định xác định phương hướng và tinh vực của bọn
họ.
Nhưng có một điểm xác nhận xác nhận, Quỷ
Lão, Phệ Kim Tàm, yêu trùng chi vương và Thánh Linh Thần đều còn sống, hơn nữa,
hắn lờ mờ có cảm giác, mấy tên gia hỏa này hình như còn sống rất thoải mái, giống
như đã cực kỳ cường hãn, loại cảm giác
này dùng bất tử ma huyết để liên hệ được, thật sự khó có thể tả bằng lời.
Nhất là Quỷ Lão, hắn cảm giác được sự cường
hàn của Lực lượng cũng không cũng không kém gì hắn hiện giờ.
Hắn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng
khẳng định một điểm, cũng không phải chỉ có hắn có kỳ ngộ, Quỷ Lão, Phệ Kim
Tàm, yêu trùng chi vương và Thánh Linh Thần, tựa hồ cũng đạt được năng lượng kỳ
diệu nào đó, hơn nữa thoát ly khỏi Thần Ân đại lục, tiến vào vực ngoại không biết
tên.
Hắn không khỏi nhìn về phía yêu trận đã mất
đi tất cả cơ năng, lộ ra vẻ mặt đăm chiêu.
Trầm ngâm hồi lâu, hắn điểm vào trán, thiên
hỏa tế đài từ trong thức hải bay ra, nhìn chàm chàm thiên hỏa tế đài, Thạch
Nham dò hỏi: "Các ngươi Hôm nay đều ở giai đoạn gì rồi."
" Lục giai." Huyền Băng Hàn Diễm
truyền tin.
" Lục giai." Địa Tâm Hỏa trả lời.
Bảy loại thiên hỏa lần lượt truyền ra linh
hồn niệm đầu.
Khi hắn ở Thiên Phạt thành nuốt hết linh hồn
tế đài, linh hồn đạt được lợi ích cực lớn, các thiên hỏa cũng có tiến bộ nhảy vọt,
Huyền Băng Hàn Diễm ở bên trong cấm địa cũng hấp thu được không ít cực hàn chi
lực, Địa Tâm Hỏa và Chu Tước Chân Hỏa thì có được tàn năng của cường giả hỏa diễm,
cũng đột phá, Bì Tuyệt Thi Hỏa thì có được thi độc của Độc yêu long, cũng tăng
cường.
Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tậm Hỏa, Diệt Thể
Lôi Viêm hiện giờ đều lục giai, Cửu u Phệ Hồn Diễm, Âm Linh Quỷ Hỏa, Bì Tuyệt
Thi Hỏa thì ngũ giai, về phần Chụ Tước thì đã lên tới thất giai.
thiên hỏa đã được biết trên Thần Ân đại lục,
không tính Địa Tâm Hỏa thì vốn có chín loại, hiện giờ sáu đã ở trên người hắn,
chỉ còn Luyện Ngục Chân Hỏa, Thái cổ Yêu Hỏa và Hỗn Độn Thánh Hỏa, lời dặn tụ tập
thiên hỏa mà giới linh nói, hắn vân ghi nhớ.
" Còn có hai loại thiên hỏa chưa được
biết, Thái cổ Yêu Hỏa và Hỗn Độn Thánh Hỏa, nếu không ngoài dự kiến thì chắc
cũng ở Thần Ân đại lục, các ngươi tìm kiếm giúp ta. Chúng ta tâm linh tương
thông,chỉ cần các ngươi không ra khỏi Thần Ân đại lục, một khi truyền ra niệm đầu
thì ta lập tức có thể bắt được." Thạch Nham phân phó, thu thiên hỏa tế đài
vào thức hải: "Đi đi, tìm kiếm toàn phương vị cho ta."
Bảy loại thiên hỏa từ trong thức hải của hắn
tản ra, hóa thành bảy cột lửa màu sắc khác nhau, bay về phía bảy phương hương
khác nhau. Thạch Nham thần thái thần thái, không gian ba động phút chốc bắn ra,
dùng không gian áo nghĩa dân đường, bay vào sâu trong rừng Vĩnh Dạ của Thần
Châu đại địa, một bước vạn dặm.