Hồn kỹ mà cường giả cảnh giới Chân Thần tam trùng thiên từng tu luyện, tuy rằng chỉ là cơ bản nhất nhưng vẫn khiến cho Thạch Nham vô cùng mừng rỡ.
Có thể nói là Huyền Băng Hàn Diễm đã lao lực hao tâm chỉ vì lợi dụng Thạch Nham để lấy Tụ hồn châu.
Nó chẳng những giải thích rành mạch lai lịch, công dụng của Thôn hồn thú và Tụ hồn châu, còn đưa cho Thạch Nham một loại hồn kỹ mà nó cướp được trong trí nhớ, chỉ vì để cho Thạch Nham có thể ngăn cản được một đợt linh hồn công kích của Tụ hồn châu.
Sắc mặt Thạch Nham vui vẻ, trốn trong đống lá cổ thụ rậm rạp, tinh thần chìm vào trong Huyết Văn Giới, nghiêm túc lắng nghe Huyền Băng Hàn Diễm giới thiệu.
- Con đường tu luyện của nhân loại Võ Giả các ngươi, sẽ đã bị ảnh hưởng bởi lòng cừu hận, tham niệm, vọng niệm, chấp niệm, oán niệm, những thứ đó gọi chung là tâm ma, có thể khiến cho các ngươi tẩu hỏa nhập ma, toàn bộ tu vi một thân bị phế bỏ. Nhưng mà, cũng có cường giả có đại thần thông, đại nghị lực, chẳng những không sợ tâm ma, còn có thể dùng tâm ma làm chuyện nào đó.
- Tâm ma?
Thạch Nham hơi kinh ngạc
- Hồn kỹ mà ngươi muốn nói cho ta có liên quan đến tâm ma sao?”
- Đúng là lợi dụng lòng cừu hận, tham niệm, vọng niệm, chấp niệm, oán niệm những tâm ma đó của ngươi, dùng phương pháp đặc biệt tụ thành một cảm xúc tâm ma, sau đó lưu lại một ấn ký linh hồn của ngươi khắc vào trong tâm ma, có thể trong thời gian ngắn hình thành Ma Hồn. Ma Hồn xem như một giả hồn của ngươi, lúc gặp phải linh hồn công kích của Tụ hồn châu, ngươi chỉ cần thả ra Ma Hồn thì lực lượng linh hồn của Tụ hồn châu sẽ hủy đi diệt giả hồn, còn chân hồn của ngươi lại không bị ảnh hưởng chút nào.
- Ma Hồn? Chính là giả hồn?
- Hừ.
Huyền Băng Hàn Diễm có chút bực bội
- Ma Hồn mà tên kia tu luyện đương nhiên không chỉ như thế, hắn có thể lợi dụng tâm ma tu thành Ma Hồn chân chính. Ma Hồn chân chính, chính là linh hồn thứ hai, cũng có được thần thông pháp lực, thậm chí có thức hải thứ hai, một khi tìm được thân thể thích hợp, thậm chí Ma Hồn có thể hình thành Ma Hồn thứ hai do tâm ma của hắn ngưng tụ thành, có lạc ấn sinh mệnh của chủ hồn nên sẽ có được trí nhớ và tri thức của chủ hồn, Ma Hồn chỉ cần yếu hơn chủ hồn thì sẽ bị chủ hồn khống chế, chỉ khi nào Ma Hồn mạnh hơn chủ hồn, thậm chí có thể khống chế chủ hồn, khiến một cường giả Thần cảnh biến thành cuồng ma khát máu.
- Nếu theo như ngươi nói, có Ma Hồn chẳng phải là có thêm một cái mạng sao?
- Chính loại tu luyện thành Ma Hồn như thế này mà trong lúc mấu chốt, chủ hồn có thể hy sinh Ma Hồn để chạy trốn. Chỉ cần sống sót, còn có thể tiếp tục tụ lại Ma Hồn, diệu dụng vô cùng, chủ hồn và Ma Hồn, chỉ cần một cái còn sống đều có thể trùng sinh lại một cái, hỗ trợ cho nhau, cực kỳ lợi hại.
- Hì hì, phương pháp tu luyện Ma Hồn này quả nhiên lợi hại.
- Hừ ta sẽ không nói phương pháp tu luyện Ma Hồn cho ngươi đâu, ta dạy cho ngươi cũng chỉ là hình thành giả hồn, chỉ có thể hy sinh, không có pháp lực gì. Nếu để ngươi biết phương pháp tu luyện Ma Hồn, tương lai chắc chắn ngươi sẽ đối phó ta, ngươi cũng không cần nghĩ đến nữa.
Thạch Nham cười gượng hai tiếng, biết muốn trong thời gian ngắn từ chỗ Huyền Băng Hàn Diễm lấy được phương pháp tu luyện Ma Hồn sợ là sẽ vô ích, hắn cũng không cường cầu, tiếp tục đưa tin:
- Vậy ngươi nói cho ta phương pháp ngưng luyện giả hồn đi.
- Là thế này, ngươi tụ tập lòng cừu hận, tham niệm, vọng niệm, chấp niệm, oán niệm lại, còn có đủ loại cảm xúc tiêu cực trong cơ thể ngươi nữa, ở trong đầu ngưng tụ thành một tụ hồn. Một khị tụ hồn thành, linh hồn ngươi rót nhanh vào trong giả hồn, sau đó nhanh chóng rút ra, như vậy là có thể ở trong giả hồn lưu lại lạc ấn linh hồn của ngươi, khiến cho tụ hồn có được hồn ấn của ngươi rồi hình thành giả hồn.
- Đơn giản như vậy?
- Đương nhiên không chỉ như thế. Nửa chừng, ta sẽ khống chế một phần lực lượng, ta sẽ hơi cải tạo lại linh hồn ngươi. Sau đó ngươi mới có thể rót linh hồn vào, ta không giúp thì ngươi sẽ bị giả hồn giữ lại, tâm ma sẽ làm chủ ngươi, khiến ngươi trở thành cuồng ma hiếu sát, không có ý thức tự chủ.
- Nửa chừng, ngươi giúp ta? Giúp thế nào được?
Thạch Nham hừ lạnh một tiếng
- Ngươi đừng hòng thoát ra khỏi Huyết Văn giới.
- Chiếc nhẫn quỷ quái này vẫn trói buộc ta, linh hồn của ta không thoát ra được, nhưng ý thức của ta có thể thoát ra một ít. Hừ, linh hồn của ta nếu có thể rời khỏi chiếc nhẫn quỷ này, ta đã sớm rời khỏi rồi.
- Được rồi, bây giờ chúng ta hãy thử xem.
Thạch Nham thân là chủ nhân Huyết Văn giới, hắn dường như có thể khống chế Huyết Văn giới một tí xíu.
Nhưng mà, hắn đã sớm hạ quyết tâm, bất luận như thế nào, hắn cũng sẽ không giải trừ lực lượng trói buộc Huyền Băng Hàn Diễm ở trong Huyết Văn Giới, Huyền Băng Hàn Diễm quá mức tà ác cường đại, luôn luôn muốn chiếm lấy linh hồn, đoạt xá thân thể hắn.
So với Tụ hồn châu thì hắn càng kiêng kị Huyền Băng Hàn Diễm hơn. Cho nên từ đầu tới cuối, hắn vẫn cứ nhấn mạnh sẽ không mở ra Huyết Văn giới dù một tý.
- Ít nói nhảm nhanh tiến hành đi, Tụ hồn châu hình thành hồn kính, tùy thời có thể kéo linh hồn Ma nhân kia đến đây. Linh hồn Ma nhân kia vừa đến, chúng ta nhất định phải lập tức chạy tới Tụ hồn đàm, ngươi phải lấy được Tụ hồn châu trước khi Ma nhân tìm tới ngươi, mới có thể dùng Tụ hồn châu hút hắn, nếu không ngươi chỉ có con đường chết.
Huyền Băng Hàn Diễm vừa nói như vậy, Thạch Nham cũng không dám chần chờ, hít sâu một hơi, chậm rãi thu hồi tinh thần ra khỉu Huyết Văn giới.
Đánh giá bốn phía một lúc, Thạch Nham cảm thấy nơi đây không ổn lắm, nơi này là lối vào sơn cốc giấu Tụ hồn châu, chắc chắn sẽ không có người Cổ gia người đến đây, nếu đến sẽ là cao thủ lại vừa lúc thả ra thần thức tìm kiếm, nói không chừng có thể phát hiện ra tung tích của hắn.
Suy nghĩ một chút, để cho bảo đảm, Thạch Nham từ phía trên phi thân nhảy xuống dưới, nhanh chóng rời xa sơn cốc.
Mấy giờ sau, Thạch Nham đi đến bên cạnh ụ đất, hắn đào một cái hốc trong ụ đất này, chui vào chuẩn bị ngưng tụ giả hồn.
Thi triển ra võ kỹ Bạo Tẩu, đủ loại lực lượng tiêu cực dũng mãnh trào ra, lúc huyệt đạo không có tinh lọc lực lượng, cảm xúc tiêu cực này hình như còn giấu ở bên trong huyệt đạo đủ để ảnh hưởng tâm linh hắn.
Thạch Nham thả ra tinh thần lực, cố ý tụ tập một phần cảm xúc tiêu cực từ bên trong huyệt đạo trên người, chậm rãi rót vào trong đầu.
Đủ loại ý niệm lòng thù hận, tham niệm, vọng niệm, chấp niệm, oán niệm xuất hiện nhiều lần trong lòng Thạch Nham, được Huyền Băng Hàn Diễm giải thích kỹ rồi nên một khi những ý niệm đó xuất hiện trong đầu thì lập tức ngưng tụ lại với cảm xúc tiêu cực, dần dần tập trung lại trong đầu.
Rất lâu sau đó, trong đầu Thạch Nham có thêm luồng khí xoáy mờ ảo, trong luồng khí xoáy tràn đầy đủ loại cảm xúc tiêu cực và tâm ma, những cảm xúc đó ngưng luyện thành một khối không khí, liên tục ảnh hưởng đến Thạch Nham khiến cho hắn nghiến răng nghiến lợi, trong lòng sinh ra ý niệm khát máu giết chóc.
Tình hình này có chút tương tự như khi huyệt đạo của Thạch Nham tinh lọc này lực lượng, nhưng lại hơi yếu đi một ít, vẫn chưa hoàn toàn phá hủy tâm chí của Thạch Nham, khiến cho Thạch Nham chưa lâm vào cảnh không biết mình là ai.
- Tốt lắm, để ta giúp ngươi cải tạo một chút.
Huyền Băng Hàn Diễm từ trong Huyết Văn Giới truyền ra một luồng ý thức, lặng lẽ tiến vào trong đầu Thạch Nham.
Thạch Nham như gặp phải đại địch, cũng không phải lo lắng luồng khí xoáy hình thành trong đầu, mà là sợ Huyền Băng Hàn Diễm đột nhiên phá hoại.
Hắn cảm ứng thật cẩn thận luồng ý thức kia của Huyền Băng Hàn Diễm, lại phát hiện ý thức đó cũng không mạnh, hình như trong đó cũng không có trí nhớ và trí tuệ, giống như tinh thần lực của hắn, chỉ là một luồng năng lượng tinh thần đơn thuần, luồng năng lượng tinh thần này không có bất cứ ý định xâm lược nào.
Thạch Nham không dám buông lỏng, âm thầm đề phòng, sẵn sàng hành động một khi luồng năng lượng tinh thần kia của Huyền Băng Hàn Diễm gây bất lợi, thì hắn ngay lập tức không tiếc mọi thứ ngăn cản lại.
Hắn lo lắng Huyền Băng Hàn Diễm sẽ động tay động chân.
Cũng may, luồng năng lượng tinh thần của Huyền Băng Hàn Diễm hình như thật sự không có ác ý, toàn bộ luồng khí tức băng hàn nà rót vào chính giữa khối không khí mở ảo.
Sau khi được luồng năng lượng linh hồn băng hàn của Huyền Băng Hàn Diễm rót vào, thì khối không khí chứa đủ loại tâm ma trong đầu Thạch Nham hình như bị phân tán đều ra, ngay cả cảm xúc tiêu cực mà hắn tụ tập lại, mà ở dưới luồng khí tức băng hàn của Huyền Băng Hàn Diễm cũng trở nên ôn hòa lại.
- Được rồi, đưa linh hồn của ngươi vào trong, sau đó lập tức rời khỏi.
Huyền Băng Hàn Diễm truyền ra tín hiệu.
Không dám chần chờ, Thạch Nham tập trung tinh thần, bắt đầu tụ tập tinh thần lực, tụ tập khí tức linh hồn một cách chậm rãi, hình thành một chùm sáng rồi đột ngột đâm vào bên trong giả hồn kia.
Trong một chốc, Thạch Nham tiến vào bên trong tầng tầng lớp lớp ảo giác, cha mẹ mất sớm, cuộc vô vị, ngạt thở khi thám hiểm lâm vào tuyệt cảnh... cứ lần lượt hiện lên trong lòng.
Đủ khuôn mặt quỷ quái dữ tợn xuất hiện trong những ảo giác hồi ức, toàn bộ đều giơ nanh múa vuốt nhào lên như muốn kéo hắn xuống Cửu U hoàng tuyền...
Lại có tuyệt thế mỹ nữ xinh đẹp động lòng người, ăn mặc hở hang, tư thế nằm ngang uốn dọc, khoe ra những tư thế thiên kiều bách mị...
Đủ loại ảo giác xuất hiện trong giả hồn, chùm tia sáng linh hồn của Thạch Nham trong nháy mắt xuyên qua đó, lại có thể thấy được vô số thứ hung ác và dụ hoặc.
Rốt cuộc, đủ loại hung hiểm và dụ hoặc nhanh chóng biến mất, lúc Thạch Nham phát hiện mình xuyên qua những dụ hoặc đó thì hắn đột nhiên kinh sợ.
Bên trong giả hồn kia, thế mà lại hiện ra một đống hình ảnh thu nhỏ của mình.
Đống hình ảnh thu nhỏ bên trong các loại ảo giác, có khuôn mặt dữ tợn hung lệ cuồng bạo hiếu sát như muốn hủy diệt hết mọi thứ, đủ hình ảnh linh hồn thu nhỏ của mình trong ảo giác đều không có một cái nào bình thường cả.
- Đó là hình ảnh thu nhỏ linh hồn lạc hấn của ngươi, nó cũng đã kích hoạt giả hồn, khiến cho giả hồn có được một phần ý thức của ngươi. Yên tâm, giả hồn này không có pháp lực gì sẽ không ảnh hưởng được ngươi, chỉ cần lúc ngươi chạm vào Tụ hồn châu lập tức đưa giả hồn chắn ở phía trước là có thể ngăn cản được linh hồn công kích của Tụ hồn châu, là có thể lấy được Tụ hồn châu.
- Giả hồn...
Thạch Nham kinh ngạc
- Vì sao, vì sao ta cảm thấy ta vẫn còn ở trong ảo giác kia, vì sao... vì sao ta cảm giác mình hình như vẫn chưa có đi ra? Cái tên ta trong ảo giác, thật sự giống như ta, này, đây là chuyện gì thế?
- Ngươi đã lưu lại linh hồn lạc ấn ở bên trong, tuy rằng giả hồn không có pháp lực, nhưng cũng là hình ảnh thu nhỏ tâm ma của ngươi nên nó có liên hệ với chân hồn của ngươi. Ngươi có cảm giác này cũng rất bình thường, chờ ngươi thật sự hình thành Ma Hồn, thể hội của ngươi seẽ càng kỳ diệu hơn, nhưng mà ta vĩnh viễn sẽ không nói cho ngươi phương pháp tu luyện Ma Hồn thật sự.
Tinh thần rời khỏi Huyết Văn Giới, Huyền Băng Hàn Diễm không nghe được lời lầm bầm của hắn, những vẫn lóe sáng lên.
... ... ... ... ... ... ... ... ...
Ba ngày sau.
Thạch Nham vẫn đang quan sát bầu trời, đột nhiên phát hiện trên trời xuất hiện rất nhiều bóng đen, bóng đen xếp thành hàng, chậm rãi bay tới hướng quặng mỏ lớn nhất của Cổ gia.
Thạch Nham ngẩng đầu nhìn, lập tức nhận ra bóng đen này, đúng là Thanh huyết ma bức mà hắn đã từng cưỡi.
Sắc mặt khẽ biến, Thạch Nham thầm đoán từ chỗ hắn đến quặng mỏ của Cổ gia thì cũng mất ít nhất nửa ngày. Mà chạy tới sơn cốc chỗ Tụ hồn châu chỗ lại chỉ cần hai giờ.
Trầm ngâm một lát, Thạch Nham lập tức quyết định phóng về hướng sơn cốc chỗ Tụ hồn châu.