Buổi chiều tan làm, Tinh Nhiên đứng dậy mang túi xách đi về trước hoàn toàn không chú ý đến anh, anh co mày đứng dậy
Hừ, bỏ về không thèm nói mình câu nào
Ngoài cổng công ty, cô đứng trước máy bán nước tự động, lấy một lon coca cười hí hửng
Nhớ lại dáng vẻ bị chọc tức của anh ta thì mình không nhịn cười được
Có gì vui đến thế sao?
Một giọng nói vang lên từ phía sau cô, cô chợt quay lại lấp mấp
Ơ...Quân Tổng..à không Khiết Tường chứ?
Khiết Tường bật cười rồi chỉ tay về máy bán nước tự động nói
Tinh Nhiên, lấy giúp tôi một lon caca luôn có được không?
Cô gật đầu lấy lon coca đưa cho Khiết Tường
Của anh đây
Khiết Tường mỉm cười nhận lấy rồi hỏi
Cảm ơn, lúc nãy tôi thấy cô đứng cười rất vui có chuyện gì à?
Cô chợt cười gượng
À không, a..là vì hôm nay tôi được về sớm nên vui ấy mà
Khiết Tường bật cười
Vậy à?
Gần cổng công ty, anh ngồi trong xe tức tối nhìn Tinh Nhiên và Khiết Tường đang nói chuyện vui vẻ trước mặt mình,anh nhăn mặt
Hừ, thật chướng mắt
Rồi tức giận đạp phanh chạy xe một cách nghênh ngang lao qua chỗ Khiết Tường và Tinh Nhiên đang đứng, anh rẽ phải chạy đi mất
Cô nhìn chiếc xe nghênh ngang đó nhíu mày nghĩ thầm
(Đó không phải là...xe của anh ta sao?)
Khiết Tường lên tiếng
Không ngờ trong công ty tôi lại có người chạy xe phóng đãng như vậy, Tinh Nhiên cô đi trên đường cũng phải cẩn thận những người lái xe như thế này, đừng để bị thương
Cô nhìn Khiết Tường cười gượng
A...vâng tôi biết rồi, cảm ơn anh đã quan tâm
Tại một đoạn đường, anh dừng xe rồi đập tay vào vô lăng nghiến răng
Đáng ghét, nếu không có Tinh Nhiên ở đó thì mình đã lao xe đâm chết tên kia cũng nên
Buổi tối, tại bàn ăn ở phòng anh, Tinh Nhiên đặt các món ăn lên bàn, anh gắp lên miệng ăn rồi nhíu mày đặt đũa xuống bàn làm một tiếng cạch lớn khó chịu nói
Không ngon, nấu món khác đi
Tinh Nhiên nhíu mày
Anh kiếm chuyện phải không? Tôi nấu trước giờ anh có chê tiếng nào đâu
Anh vểnh mày nhìn cô tức tối nói
Tôi nói không ngon là không ngon, nấu món khác đi
Cô nhăn mặt gắp thức ăn bỏ vào miệng tiếp lời
Xin lỗi, tủ lạnh hết thực phẩm rồi, chẳng còn gì để nấu cả nên anh ăn tạm đi
Anh bật đứng dậy đi vào phòng mình một cách cáo gắt
Thế thì cô ăn một mình đi
Anh bước vào phòng đóng cửa lại làm một tiếng rầm lớn
Cô ngồi vừa ăn vừa nhìn khó hiểu lẩm bẩm
Hay mình không cho anh ta chạm vào mình nên anh ta mới khó chịu như thế?
Tại phòng ngủ anh, anh nhăn mặt ngồi trên giường
( hừ, thật khó chịu, con nhóc đó chẳng hiểu gì cả)
Một lúc sau, anh thay đồ rồi bước ra khỏi phòng, Tinh Nhiên đang dọn bát thì bật nhìn anh ngạc nhiên hỏi
Anh thay đồ định đi đâu thế?
Anh lạnh lùng đội chiếc mũ khuất đen khuất mặt lên
Đi làm công việc chính của tôi
Cô ngạc nhiên
Ơ...anh làm việc gì?
Anh nhíu mày
Cô không cần phải biết, làm xong việc của mình thì về phòng mình đi
Anh nói xong mở cửa đi mất
Cô đứng tò mò nhíu mày lẩm bẩm
Mình vẫn luôn thắc mắc anh ta làm nghề gì?Nhân cơ hội này mình có thể biết anh ta làm gì rồi
Cô nhanh chóng dọn bát rồi xuống cổng chung cư theo dõi anh, cô đi theo anh trên một con đường tối rồi tự hỏi
( Lạ thật, anh ta đi làm việc mà không lấy xe, lại phải đi bộ, còn ăn mặc bí ẩn nữa chứ? Không lẽ anh ta định đi cướp sao?)
Cô đi phía sau anh nhẹ nhè, phía trước cô anh chợt dừng chân lại rồi quay mặt ra sau, nhưng phía sau anh chẳng có gì cả, anh thầm nghĩ
( Hửm? Do mình tưởng tượng sao?)
Anh quay mặt lại đi tiếp,cô đứng nấp ở con hẻm thở phào
May quá, xém bị anh ta phát hiện rồi
Cô tiếp tục đi theo anh thêm một đoạn đường, anh dừng chân rồi nhìn một quán bar trước mặt mình, rồi bước vào trong mất, cô đi đến nhìn quán bar ấy nhíu mày
Ha, tưởng anh ta đi làm việc gì, hóa ra là đến quan bar vui chơi, vậy mà nói là đi làm việc chính, đúng là dối người mà
Cô đang đứng trước quán bar lẩm bẩm thì có hai người đàn ông đi từ phía sau bật nói
A...mỹ nữ, sao lại đứng ở đây một mình thế này? Em không vào trong sao?
Cô quay lại nhìn hai tên đó rồi xua tay qua lại cười nói
A...không tôi chỉ là...
Hai tên cười đó cười khoái chí
Nhìn qua em thì chắc là cô gái ngoan nên chưa biết ăn chơi là gì? Hay đi theo bọn anh vào bên trong quẩy một lần cho biết nhé
Dứt lời hai tên đó kéo hai tay cô vào trong quán bar, cô lấp mấp
Ơ...khoan đã...tôi không muốn...buông tay tôi ra