“Không phải nói nửa năm, lúc này mới bao lâu?” Một hồi lâu, vẫn là hỏi ra chuyện trong lòng. Chuyển an tán mang đến tác dụng phụ cần nửa năm mới có thể tiêu tan, nàng vẫn luôn lo lắng.
Ai ngờ Ngọc Hoa lại đáp:
“Đồ nhi không phải ngươi nói cao thủ chân chính không cần nửa năm, nhất định sẽ vượt ra thời gian quy luật của dược tính đồng thời sáng tạo ra kỳ tích sao! Vi sư liền tạo một chút kỳ tích, có phải ngươi nên tới kiểm nghiệm thành quả hay không?”
Vừa nói vừa bắt đầu động thủ cởi y phục đồ nhi mình.
Như Ý 囧 rồi, đưa tay đi ngăn cản, lại nghiêm mặt cầu xin nói:
“Sư phụ ngươi muốn làm gì?”
Người nọ hoàn toàn không hay biết có gì không ổn, chuyện đương nhiên đáp:
“Vi sư chứng minh cho ngươi thấy nội lực của ta đã hoàn toàn khôi phục rồi.”
Ba nút ở cổ đã bị cởi ra, da thịt trơn bóng trắng noãn bại lộ bên ngoài, thỉnh thoảng hơi thở ấm áp của hắn từ nhẹ tới gấp gáp, làm cho nàng cũng nóng ran .
“Nhưng sư phụ. . . . . .” Nàng vẫn cố gắng tranh thủ, “Chứng minh nội lực đã khôi phục, không phải ngươi nên vào trong viện bay 1 vòng, hoặc là đánh chưởng sao? Tại sao. . . . . . Ai yêu ngươi cởi y phục ta làm gì! Ô ô, như vậy chứng minh nội lực cái gì a! Ô —— sư phụ người phải kín đáo! Có hiểu hay không!”
Tay vội vàng cởi áo dừng một chút, rồi sau đó lại bắt đầu tiếp tục động tác. Vạt áo đã mở ra toàn bộ, trước mắt đang đấu tranh với đai lưng trên eo nàng.
“Đồ nhi ngoan, lời nói chút kỳ kỳ quái quái. Cái gì kín không kín .”
“Ô ô ——” Như Ý gần như tuyệt vọng, ở trước mặt người này cho tới bây giờ nàng sẽ không gặp may chiếm nửa điểm tiện nghi.”Sư phụ không chơi như vậy, ngươi khi dễ ta, ô ô ——”
Tay di động ở trên eo nàng cuối cùng dừng lại, Như Ý cả kinh, thầm nghĩ? Lời của mình có hiệu quả rồi hả? Người này phát lương tâm?
Vừa cúi đầuvừa nhìn, lại 囧 rồi.
Không trách được người ta bất động, đã cởi gần hết rồi!
Dưới mắt nàng áo ngoài đã cởi ra, áo lót vải bông cũng bị rộng mở, chỉ chừa cái yếm trắng nhạt ở trên thân, còn có thể mơ hồ nhìn ra hai vật thể kiêu ngạo đứng vững ở ngọn núi.
“Vi sư sao có thể khi dễ đồ nhi ngoan!” Âm thanh của nam nhân lại nổi lên, sau đó dừng lại, giống như là đang suy tư cái gì, một hồi lâu lại nói: “Vậy. . . . . . Như vậy đi! Hiện tại đổi cho ngươi khi phụ ta!”
“Hả?” Nàng sững sờ, theo bản năng liền mở miệng hỏi: “Ta khi dễ ngươi thế nào?”
Đối phương tà tà cười một tiếng, đáp:
“Ngươi tới cởi quần áo ta!”
. . . . . . Ni Mã! Vậy thì có cái gì khác nhau sao? .