“Ngoan!” Ngọc Hoa vừa lau mồ hôi cho mình, vừa vỗ đầu Như Ý, khen: “Như Ý nhà chúng ta nghĩ rất chu đáo.”
Nhìn nữ tử bên cạnh hả hê ngước cằm, trong lòng không khỏi tràn lên một hồi ấm áp. Xem ra phải tìm một cơ hội bày ra của cải nhà mình rồi, bằng không nha đầu này còn tưởng rằng hắn là người nghèo rớt mồng tơi! Ai!
. . . . . .
Trên thực tế, Như Ý không hề thành công mà dẫn Tiêu Thước rời Thanh Đồ thành.
Nguyên nhân là, Triệu quân phái đại biểu tới đàm phán cùng với nàng!
Điều này dĩ nhiên không phải Cung gia kia! Mà là Triệu quân chân chính.
Nhưng những người này hơn nửa cũng đều là Cung Khuê mới thu nhận sau khi chưởng ấn soái, nhưng dù mới thu nhận thế nào, đó cũng là bên trong Triệu quốc.
Các tướng sĩ cũng không biết Cung gia xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ biết mình đánh không lại Mạnh quân. Chỉ từ tư thế đối phương khiêu chiến là có thể nhìn ra được, đây tuyệt đối là một đội ngũ nghiêm chỉnh huấn luyện rất nhiều. Huống chi Mạnh quốc có chiến giáp cứng nhất trong Lục Quốc!
Đại biểu này quỳ gối trước mặt Như Ý, lén lút sau lưng Cung Khuê, còn nói mình đã quyết tâm quyết tử! Chỉ vì nhìn Cung Khuê rất nghe lời Như Ý nói, lúc này lá gan mới tăng lên đi tới nơi này. Xin Như Ý làm cái này, trận đánh này đừng đánh!
Đạo lý nói rõ ràng, lại vỗ vỗ ngực bảo đảm nói:
“Cô nương, bọn ta tuyệt đối không phải là hạng người ham sống sợ chết! Nếu là bảo vệ quốc gia, cho dù chết mười lần trăm lần cũng không tính là gì! Nhưng là tiến công Mạnh, không phải là dùng trứng gà đi đập tảng đá, hơn nữa trận đánh này hoàn toàn không có đạo lý!”
Như ý nghĩ, nói:
“Thật ra thì Triệu quốc cũng không có yếu như ngươi nói, đây không phải là đã thắng ba trận sao!” Nàng mang theo dò xét, thứ nhất thử Triệu quân một chút, thứ hai cũng thử một chút có phải bọn họ thật không muốn đánh lại hay không.
Người nọ nghe được Như Ý hỏi, lập tức liền đáp:
“Vậy coi như thắng cái gì? Hai thành vùng ven trước vốn là người ta Mạnh quốc không muốn đánh! Hao tài tốn của không nói, còn gieo họa dân chúng! Còn Thanh Đồ thành này, trong lòng mọi người càng rõ ràng! Nếu không phải là cô nương một thân một người vào thành lấy thủ cấp tất cả tướng lãnh Mạnh quân, ta sao có thể thuận lợi đi vào? Nói cho cùng, ba tòa vùng ven này vốn cũng không phải là Triệu quân đánh, mà là Mạnh quốc người ta chắp tay nhường cho đấy!”
“Mạnh quốc nhường, đây chẳng phải tốt hơn?” Như Ý cười yếu ớt, “Không chừng bọn họ nhường nghiện, sẽ một đường cứ nhường như vậy!“.