Sát Thủ Vú Em

Chương 12: Chương 12: Hai cặp đam




Edit: Ring.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: ……

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: ……

[Đội ngũ] Thần Nữ Dụ Hoặc: ……

Ba người đồng thời đánh một chuỗi im lặng trên kênh [Đội ngũ]. Nhìn trên danh sách trong đội thì máu của con cá nào đó đang loăn quăn trong ngự hoa viên đột nhiên giảm xuống nhanh chóng.

Vốn trang bị của Khiêu Hải Tự Sát Ngư không xem như hàng đầu. Hắn tuy cũng là Cung Thủ nhưng ngoại trừ cây cung +10 thì các trang bị khác cũng rất bình thường. Đều là cung +10 nhưng của Chinh Chiến Công Tước là Càn Khôn cấp 8 mà Khiêu Hải Tự Sát Ngư chỉ là Thủy Ngân cấp 7, hơn nữa bảo thạch cũng chênh lệch nhau nên công kích kém hơn rất nhiều.

Nhưng phòng ngự cũng không liên quan mấy đến vũ khí.

Chẳng mấy chốc, trên YY đã truyền ra giọng hắn: “Bà mẹ nó! Mấy người không có dẹp đám quái trên đường đi. Tọa kỵ +7 cùng một thân trang bị này của tôi chịu không nổi a!”

Từ YY truyền ra tiếng hệ thống báo Cung Thủ tử vong bên kia máy, ba người trơ mắt nhìn dây máu của hắn từ 3 vạn tuột xuống 0.

Chưa làm xong nhiệm vụ đã thành bữa tối cho quái, hắn sống lại ở cửa phó bản.

Chinh Chiến Công Tước lập tức lên tọa kỵ xông ra ngoài, chỉ để lại hai chữ.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Chờ tôi.

Sự thâm tình cảm động đất trời thế này khiến người ta không khỏi thổn thức.

Hoa Sinh Mê và Thần Nữ Dụ Hoặc lưng tựa lưng ngồi ở một góc hồ sen trong hậu hoa viên, nhìn Hỏa Biên Bức và Tịch Lịch Tử đằng xa tay nắm tay, bốn mắt nhìn nhau.

Bởi vậy có câu nói đúng là không sai: Tự cổ Thiên triều xuất couple, một đôi bách hợp hai cặp đam.

Ôn Tiễu xử xong một túi hạt dưa, không còn chuyện gì làm. Về phần Trần Vũ, cô lại mở acc nhỏ lên đếm tiền.

“Chiến Giáp 68 Vạn Hoa khó kiếm lắm hả?” Ôn Tiễu hỏi Trần Vũ, “Tôi cảm thấy thứ này hẳn là khá nhiều a. Vạn Hoa chuyên thêm máu đều mặc giáp cấp 58 màu tím, cái đó có thể khiến mỗi lần thi triển Thư Hoàng Quyết được thêm 158 máu, 68 phải bị quăng đầy đường mới đúng.”

“Không ít, nhưng mua rẻ một chút không phải tốt hơn sao? Cường hóa +8 tôi định mua giá 4900 kim, khoảng 700 đồng, có thể giúp bà tăng giới hạn máu lên không ít.”

“Bà coi rồi làm.” Về phương diện này Ôn Tiễu rất tin tưởng vào Trần Vũ, chỉ lo là tốc độ quá chậm, sợ Trần Vũ trả giá với người ta tới nửa ngày trời “Thấy giá được thì mua đại đi, có ra tiền mới có thể kiếm lại.”

“Củ Lạc, nếu không phải nghe em nói chuyện từ đầu, phỏng chừng mọi người đều sẽ nghĩ em là nhân yêu.” Khiêu Hải Tự Sát Ngư nói giỡn trên YY.

Ôn Tiễu tiếc hận: “Thật ra em vẫn muốn giả vờ làm nhân yêu, ai ngờ lão Trần mở YY hình thức tự do phá hỏng hết kế hoạch. Có điều cũng không sao, trên liên minh còn chưa có ai nghe em nói chuyện, chỉ cần trong bang thống nhất nói em là nhân yêu thì vẫn sẽ có người tin.”

“Sau đó đám con gái sẽ bị mấy đứa nhân yêu giả mạo tụi em cua hết. Chỉ còn lại một đống trai già FA.”

Trần Vũ từ từ trả lời: “Thật ra Tiễu tỷ làm vậy là vì cứu vớt các em gái khỏi dầu sôi lửa bỏng, miễn cho có cô nàng thuần khiết nào bị hủy trong tay ác bá như mấy người!”

“Anh ngây thơ, chính trực, chăm chỉ như vậy mà giống ác bá sao?”

“Giống!” Trần Vũ cùng Ôn Tiễu đồng thanh. Ngay cả Chinh Chiến Công Tước đang bận rộn kéo thư kí Ngư xông lên cũng dùng tốc độ cực nhanh đánh một chữ “Giống” trong khung tán gẫu.

“Công Tước hôm nay thật không bình thường.” Ngư nghiêm túc nói, “Cả ngày nay tay ổng đều với ra bên ngoài*!”

*R: ý là giúp người ngoài mà không giúp người nhà.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: ……

Hai người nhanh chóng chạy đến hậu hoa viên, Hoa Sinh Mê và Thần Nữ Dụ Hoặc cũng đứng lên.

Thư kí Ngư vừa tới liền chia rẽ đôi Boss dính nhau như hình với bóng kia. Chinh Chiến Công Tước kéo thù hận của Tịch Lịch Tử lại. Thần Nữ Dụ Hoặc không ngừng phóng Thư Hoàng Quyết và Trì Tục. Hoa Sinh Mê gỡ Diệp Bối Linh Phù xuống, nhưng pháp bảo phụ trợ có đến hai cái, ngoại trừ Tử Vân Chướng vừa đưa lên thì vẫn còn một pháp bảo khác nữa, là Tử Kim Thoa có mấy kỹ năng rất hữu dụng.

Một cái là thương tổn nội công, có thể khiến đối phương liên tục trúng độc, trong vòng 5 giây gây tổng sát thương 2500. Một cái khác chính là Hoàn Thân Thuẫn, liên tục giảm thương tổn trong 8 giây.

Cô vừa phóng Hoàn Thân Thuẫn cho Chinh Chiến Công Tước, vừa cống hiến sức lực nhỏ nhoi vào tổng sát thương.

Từ giá trị thương tổn và giá trị thù hận bên trái màn hình, đại khái có thể tính ra được công kích của mỗi người.

Không cần phải nói, giá trị thương tổn của Chinh Chiến Công Tước bỏ xa mấy người còn lại, khoảng cách khá là hư cấu.

“Củ Lạc, sát thương của em có vẻ thấp a.” Ngư vui đùa nói.

“Đúng là hơi thấp.” Ôn Tiễu cũng không thấy ngượng gì, “Đợi đến khi gom đủ trang bị rồi em phải đi phó bản 65, để xem có hên mà ra được Kim Cương Nguyệt Luân Vạn Hoa cấp 8 không. Có rồi lại đi cường hóa.”

“Hai đứa chắc còn đi học hả?” Ngư hỏi.

“Đúng vậy, bây giờ thì đang nghỉ hè.” Trần Vũ trả lời.

“Vậy khai giảng rồi còn rảnh chơi game sao?” Ngư tự hỏi tự trả lời, “Ừ mà sinh viên cũng không nhiều tiết lắm, nhìn hai đứa cũng không giống mọt sách, cùng lắm là tà tà làm biếng đội sổ thôi. Bình thường chắc cúp học không ít?”

Trần Vũ nghiêm trang trả lời, “Anh sai rồi, tôi không phải đội sổ!”

“Vậy là gì?”

“Tôi là thủng sổ, còn hơn cả đội sổ!”

“Em cũng không tính là đội sổ.” Ôn Tiễu thuận theo Trần Vũ, “Em chắc xem như học tàn.”

“Hai đứa… đúng là tự biết thân biết phận….” Ngư ngẩn ngơ trong gió.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Học tàn?

Khi Chinh Chiến Công Tước đánh hai chữ này ra, Khiêu Hải Tự Sát Ngư lập tức hiểu ngay “Công Tước hẳn không biết học tàn là ý gì….”

“Mời tra gu-gồ.” Trần Vũ trả lời.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Đọc!

Trong bốn người, chỉ mỗi Ôn Tiễu có vẻ rảnh tay để mở tìm kiếm.

“Khái niệm học tàn là để chỉ một loại người đặc biệt nằm giữa mọt sách và đội sổ. Bọn họ có khi vượt cả mọt sách, lại xem thường mọt sách, luôn muốn thành thần. Có thiên phú hoặc bản lĩnh trời sinh, xưa nay đi học chỉ xem tâm tình, bài tập gì đó hoàn toàn không quan tâm. Bọn họ không chăm chỉ như mọt sách, cũng không buông thả như đội sổ, nhưng họ lại có một tinh thần vô cùng lạc quan và thoải mái. Học tàn không phải tự giễu mà là một loại tinh thần, đại biểu cho sự khát vọng đối với tương lai và khinh thường đối với hiện tại, tin rằng mỗi người đều có tài năng vô hạn. Đây là một loại thái độ sống, không phải trốn tránh sự thật mà là kỳ vọng vào tương lai.”

*R: dafuq did i just type??? ==” Đừng tra gu-gồ thiệt nhe, hông có đâu. Có tra thì tra chữ 学屌 trên Baidu.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Không tệ…

“Xem ra Củ Lạc cao hơn Thần Nữ một cấp.” Ngư cảm thán, “Anh nghĩ kiểu thích buôn bán như Thần Nữ hẳn là sẽ thích Toán học.”

“Anh sai rồi!” Trần Vũ lại nghiêm trang, “Cái tôi thích là tiền, không phải Toán. Toán học là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng tôi, nhưng lại là sở trường của Tiễu tỷ. Phàm thứ gì có liên quan đến Toán, nó liền nháy mắt thăng cấp lên mọt sách. Phàm là thứ gì không liên quan, nó lập tức tuột xuống đội thủng sổ. Cho nên trung bình lại là thành học tàn.”

“Anh lại nghĩ đa số con gái ghét Toán….”

“Toán học mới là tình yêu đích thực của em.” Ôn Tiễu trả lời.

“Hai đứa là ngành gì?”

“Kinh tế.” Trần Vũ trả lời, “Đầu tư thương mại quốc tế.”

*R: trém ==”.

“Nghe có vẻ rất lợi hại. Đáng tiếc loại không có bằng cấp như anh vĩnh viễn không hiểu nổi.”

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: +1

*R: +1 là như trên, cũng vậy.

“Nhớ hồi còn đi học quá.” Khiêu Hải Tự Sát Ngư đột nhiên bùng nổ bản chất văn nghệ, bắt đầu kể lể.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: +10086

*R: 10086 kiểu như Tổng đài nhận tin nhắn của TQ, còn là đối tượng nhắn tin tự kỷ của nhiều thanh niên, giống tâm sự với Siri vậy đó, mà cái này là nhắn tin.

“Anh còn nhớ mối tình đầu của anh là lúc trung học. Anh gặp nàng ở cổng trường. Những năm tháng ngây ngô tươi đẹp đó thật sự là khiến người ta hoài niệm…”

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: +số điện thoại.

“Anh bây giờ vẫn nhớ rõ nàng mặc đồ gì. Mấy hôm trước anh còn trở lại đó đi một vòng, cảm thụ không khí lúc xưa.”

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: +chứng minh nhân dân.

*R: giải thích một chút. +[số] là như trên, tán thành. Số điện thoại di dộng của TQ có 15 số. Còn CMND thì có tới 18 số.

Ôn Tiễu nhỏ giọng nói: “Sao tôi lại cảm thấy mối tình đầu của Ngư là ảo giác của Công Tước nhỉ?”

“Tôi cũng vậy.” Trần Vũ tán thành.

“Thật ra anh cũng thấy vậy.” Ngư ngạc nhiên mở miệng, “Công Tước, ông ba hồi thêm số điện thoại, bốn hồi thêm chứng minh nhân dân là sao? Chẳng lẽ chúng ta là hai người của hai thế giới song song, gặp chuyện giống y như nhau, hơn nữa còn yêu thầm cùng một cô gái hả?”

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Không có.

“Vậy ông + một đống như vậy làm chi?”

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Thuận tay.

…..

Cho nên, đây là thư kí Ngư bị Chinh Chiến Công Tước đùa giỡn sao?

Hỏa Biên Bức vô cùng căm tức vì mấy người chơi này hoàn toàn không để ý đến kỹ năng Nghịch Thiên của hắn. Ngư vừa đánh quái vừa tám chuyện đã làm rối loạn tiết tấu của cả đội.

Đám người phàm ngu xuẩn này!

Hỏa Biên Bức nháy mắt bùng nổ. “Bùm”, vô số quả cầu lửa bắn ra từ hắn, thiêu đốt người chơi. Bốn nhân vật trên màn hình nháy mắt khiến người ta cảm thấy như phượng hoàng niết bàn, tiếc là con số thương tổn không ngừng toát ra trên đầu đã nói lên tất cả.

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước:!!!

Ngư ngượng ngùng cười gượng mấy tiếng, lúc này mới tập trung đánh quái trở lại.

Dây máu của cả bốn người trong đội nhanh chóng giảm xuống, Ôn Tiễu lập tức điều khiển Hoa Sinh Mê chạy vào góc, đợi thoát khỏi trạng thái chiến đấu rồi thay Diệp Bối Linh Phù thêm máu.

Sau khi tự cho mình một chiêu thêm máu liên tục, cô liền chạy dọc theo hồ sen đến chỗ Ngư, thuận tay quăng một chiêu Hoàn Thân Thuẫn rồi thêm cho Thần Nữ Dụ Hoặc lên đầy máu, cuối cùng mới toàn lực phóng thích Thư Hoàng Quyết lên người Chinh Chiến Công Tước.

Như vậy một lúc, máu của mọi người cũng dần ổn định lại, cho đến khi thương tổn từ quả cầu lửa của Hỏa Biên Bức biến mất.

Một phen hú hồn!

Nếu tin Chinh Chiến Công Tước chết ở phó bản 55 cấp mà truyền ra….. Ôn Tiễu lập tức nghĩ đến lúc Giả Trang Bất Khả Tư Nghị phát Truyền âm kêu người của Quân Lâm liên minh đến ngoại ô Nam Tinh nhận thi thể lúc cô mới vào game, một đống người chơi đã nhảy lên [Thế giới] bàn tán. Có thể thấy được rằng trong game, người có thể gây náo động nhất vĩnh viễn là đại thần.

Đương nhiên, trang bị có trâu đến mấy thì vẫn là người chứ không phải thần. Khi mọi người đều đoán hắn là bị đánh hội đồng hay do đại thần phe đối địch giết thì chỉ có Ôn Tiễu cảm thấy hắn bị quái cắn chết. Bởi vì trên đời có rất nhiều chuyện bạn không thể ngờ đến. Không có những chuyện ngoài ý muốn như vậy thì kênh tin tức của các đài truyền hình đã dẹp từ lâu rồi.

“Phịch!”

Tịch Lịch Tử cuối cùng cũng ngã xuống. Thi thể của hắn che hết cả lương đình. Trên người hắn lóe lên vòng sáng tử vong, mà dưới vòng sáng chính là vũ khí và trang bị rơi ra. Bên kia, Hỏa Biên Bức cảm nhận được cái chết của người yêu liền vội vàng chạy đến. Nhưng sau khi Tịch Lịch Tử chết đi, Hỏa Biên Bức cảm thấy cuộc đời không còn đáng sống nữa nên tất cả hiệu ứng phòng ngự đều biến mất. Hắn mê man nhìn đám người chơi đang tập trung hỏa lực mà rơi những giọt nước mắt đau khổ.

Đúng là một đôi đam mỹ tình thâm đến mức khiến người ta rơi lệ.

Ý thức xã hội và thế giới quan của bộ phận thiết kế cũng khiến người ta rất lo lắng.

Trần Vũ kiểm tra mấy món rơi ra, thấy đều là rác thì bốn người liền lên tọa kỵ, tiến thẳng đến Boss cuối cùng, Lão Quách.

~

Edit cái chương này, não tui nó quắn ép dẹp lép mấy chục tế bào mà còn chưa vừa ý.

Bữa nay bạn rủ đi coi phin 49 Ngày. Người ta ngồi coi, tui ngồi vạch sâu tìm lá. Tóm tắt nội dung phin trong vòng 10 nốt nhac: Một đống đứa tựa tử khuyên nhau đừng tự tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.