Sất Trá Phong Vân

Chương 569: Chương 569: Ăn bớt




Thôi. Càn Kình thở dài, người này cũng không biết khiêu vũ. Các nàng không biết khiêu vũ thì tại sao vừa nãy dám dùng ánh mắt xem đồ ngốc nhìn ta?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy khoanh tay trước ngực ép bộ ngực căng tròn, cười nói:

- Trong hoàng tộc chúng ta thì vũ hội là cần thiết nên ta biết khiêu vũ!

Càn Kình thở ra, rốt cuộc có người biết khiêu vũ. Tuy là ma tộc nhưng dù sao văn hóa khiêu vũ không có khác biệt gì lớn.

- Nhưng mà Nguyên Huân Vũ tỷ tỷ.

La Thanh Thanh thiện ý nhắc nhở:

- Tỷ chỉ biết bước nhảy phái nữ, phái nam mới chủ động dẫn bước...

- Ai nói ta nhảy bước nữ?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy giơ tay che môi hồng, cười duyên nói:

- Trong vũ hội ta toàn nhảy kiểu nam, rất nhiều ma nữ xinh đẹp muốn nhảy cùng ta. Nam ma làm gì có tư cách đụng vào thân thể của bản công chúa?

Cái gì? Càn Kình thấy đầu óc rối loạn. Ma nữ này ư9w sao vậy trời.

- Đến đây.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đứng dậy kéo Càn Kình, nói:

- Ta dạy cho ngươi bước nam, lát nữa ta sẽ dạy bước nữ cho Bích Lạc. Chắc Bích Lạc cũng không biết khiêu vũ?

Bích Lạc ngại ngùng gật đầu.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cười khúc khích nói:

- Yên tâm đi, muội muội ta đây sẽ cho tỷ. Yên tâm, muội muội sẽ yêu thương tỷ.

- A Kình, vai ngươi thật rắn chắc, cơ bắp săn chắc, sờ thân thể của ngươi thật đã tay.

Càn Kình vừa học khiêu vũ vừa nghe ma nữ xinh đẹp đùa giỡn, dở khóc dở cười. Càn Kình là nam nhân vậy mà bị ma nữ liên tục đùa giỡn.

- A Kình sao ngươi không nói chuyện? Khiêu vũ cần giao lưu lời nói, dáng người của ta có tốt không? Sờ có thấy mềm mịn không?

- Đừng cách người ta xa như vậy, gần chút, gần chút nữa. Phải ở trạng thái như ngực người ta sắp đụng vào ngươi, lát nữa ngươi khiêu vũ với Bích Lạc tỷ tỷ cũng phải làm như vậy mới được.

- Đêm mai chúng ta sẽ đi vũ hội của thành chủ đại nhân, khi đó ngươi sẽ nhảy với mấy tỷ muội chúng ta nên cần luyện tập nhiều.

Bàn tay gác bên hông ta trượt xuống một chút, nhanh lên! Phải vịn vị trí giữa mông và eo của ta...

Lại xuống nữa?

Càn Kình nhìn chăm chú vào Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, tay còn trượt xuống nữa thì bóp luôn mông của ngươi.

- Tiếp theo chúng ta nhảy ôm lưng, tức là hai thân thể dán nhau. Người của ngươi có phản ứng kìa, xem ra không phải ta không hấp dẫn...

Nhảm nhí!

Càn Kình oán thầm trong bụng. Dáng người bốc lửa như vậy nằm trong ngực mình, Càn Kình là một nam nhân bình thường, thân thể có phản ứng là chuyện thường ở huyện. Nếu ngươi là nam nhân, một thân thể nóng bỏng đầy đặn dán sát thì cũng sẽ rục rịch.

Học xong bước nhảy Càn Kình rất cảm ơn cơ sở bình thường tu luyện đấu kỹ. Những bước nhảy không khó nhớ nhưng khiêu vũ cùng ma nữ này còn mệt hơn đánh một trận với Càn Chiến Huyền.

- Bích Lạc tỷ tỷ, đến lượt tỷ. Oa, da tỷ mịn quá.

- Bích Lạc tỷ tỷ, không ngờ vóc dáng tỷ nhỏ xinh mà ngực cũng to ghê, trúng người ta rồi.

- Bích Lạc tỷ tỷ, mông tỷ sờ đã tay ghê, xúc cảm thật thoải mái, đem nay A Kình rất có phúc.

- Bích Lạc tỷ tỷ, hay là hai chúng ta bỏ nhà ra đi, mặc kệ A Kình, đi ma tộc làm hoàng hậu của ta?

Mặt Bích Lạc đỏ lan đến gáy ngọc, thậm chí toàn thân xấu hổ phấn hồng. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không chịu ngừng, bàn tay đặt sau lưng Bích Lạc trượt lên trượt xuống.

- Bích Lạc tỷ tỷ đừng né, đêm nay có lẽA Kình làm chuyện còn quá đáng hơn ta, tỷ phải thói quen, thói quen.

Càn Kình khoanh tay ngồi trong ghế nệm nhìn chằm chằm từng động tác của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, lòng thầm mắng: Nữ lưu manh này!

Học nhảy xong Bích Lạc xấu hổ muốn bỏ trốn nhưng bị Lộ Tây Pháp Lưu Thủy kéo lại.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói:

- A Kình, đêm nay ngươi sẽ cộng tác với Bích Lạc nên làm quen trước đi, không thì khi đó xấu mặt trước đám đông sẽ không hay.

Càn Kình nhẹ nhàng nắm tay Bích Lạc, cảm nhận bàn tay mềm mại nóng hầm hập.

Càn Kình khẽ hỏi:

- Có thể mời nàng nhảy một điệu không?

Bích Lạc xấu hổ nhưng vẫn ngẩng đầu lên, nàng gật nhẹ đầu. Hai người dắt tay nhau đi vào sân nhảy. Càn Kình cảm giác Bích Lạc hồi hộp, khi tay hắn đặt lên người nàng liền cảm giác vòng eo nàng căng thẳng.

Từ trên cao nhìn xuống với cự ly gần thế này, mắt Càn Kình nóng lên. Vóc dáng của Bích Lạc siêu tốt, bộ y phục này hơi sửa sang lại càng thích hợp với Bích Lạc, phóng đại các ưu điểm trên người hắn.

Càn Kình thở ra một hơi:

- Phù.

Càn Kình thầm quyết tâm vũ hội đêm nay chỉ cho Bích Lạc làm bạn nhảy của hắn, tuyệt đối không để tên nào có cơ hội nếu không thì lòng hắn sẽ rất khó chịu.

- Cổ Nguyệt tỷ tỷ, chúng ta cũng nhảy đi!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thân thiết kéo tay Cổ Nguyệt Gia Anh, nói:

- Đêm mai trên vũ hội của thành chủ đại nhân không lẽ tỷ muốn đứng nhìn chúng ta nhảy với Càn Kình sao?

Một câu hỏi đơn giản đánh tan vách tường trong lòng Cổ Nguyệt Gia Anh, tham gia vào đội khiêu vũ với Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

- Dáng người, mông của Cổ Nguyệt tỷ tỷ cũng siêu đẹp, đôi chân này...

- Ngươi muốn lại bị tét mông?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không tiếp tục nói lời lưu manh, nhưng đôi tay ăn bớt không ngừng sờ thân thể Cổ Nguyệt Gia Anh, lòng thầm khen Càn Kình quá có phước, ôm thân thể nữ nhân này ngủ dù cho làm hoàng đế cũng không đổi!

Lăn qua lộn lại một phen, cuối cùng La Thanh Thanh không trốn thoát ma thủ của nữ lưu manh Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, trừ vị trí chỗ hiểm ra đều bị nàng sờ khắp.

Ba nữ nhân vừa thấy nụ cười xấu xa của nữ lưu manh Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là mặt đỏ rần lên.

Vậy là sao? Càn Kình nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, bốn nữ nhân bị nữ lưu manh này đùa giỡn, nếu tin này đồn ra có lẽ ma tộc sẽ thấy tự hào. Công chúa ma tộc đùa giỡn nam nữ nhân loại, đề tài giật gân biết bao.

- A Kình, ma tộc chúng ta còn có thoát y vũ đặc biệt, có hứng thú đóng cửa...

- Nàng nghỉ giùm đi.

Càn Kình đứng dậy sửa sang lại y phục, nói:

- Lát nữa ta sẽ đi gặp Quân Vô Đạo, thật sự không có sức cùng nàng chơi.

- Quân Vô Đạo?

Hồng hào giảm bướt trên mặt Cổ Nguyệt Gia Anh, đầu chân mày mang theo nghi hoặc hỏi:

- Thủ lĩnh hắc đạo?

Càn Kình sửa sang y phục xong gật đầu, nói:

- Ta cũng lấy làm lạ tại sao hắn hẹn ta.

Cổ Nguyệt Gia Anh trầm ngâm, không đòi đi theo. Nếu đối phương đã hẹn thì chắc không có vấn đè gì xấu, nếu Cổ Nguyệt Gia Anh đòi đi theo ngược lại sẽ khiến nhân vật Quân Vô Đạo xem thường Càn Kình, cho rằng hắn không có gan đi ra ngoài gặp mặt còn mang theo nữ nhân.

- A Kình, bộ y phục ngươi đang mặc đợi vũ hội quan trọng hãy mặc.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ném một bộ đồ mới mua cho Càn Kình, nói:

- Hôm nay ngươi mặc bộ này được rồi, rất đẹp trai.

Y phục Chiến Sĩ màu đen, từ đầu đến chân một màu đen, đai lưng cũng đen xen lẫn hơi thở của Càn Kình có loại đẹp đặc biệt.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy gật đầu lên tục, mỉm cười vừa lòng nói:

- Không uổng là nam nhân của ta, mặc cái gì cũng đẹp mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.