Lôi Chấn im lặng nhìn Càn Kình, áp lực vô hình làm không khí biến nặng nề. Đây là sinh tử của gia chủ một đại thế lực nhưng Càn Kình không nhường bước?
- Đại thúc thấy thanh hồn binh này thích hợp với hồn binh không?
Càn Kình không thèm nhìn Lôi Chấn, nói:
- Vân Tinh đại sư bảo nó đã chết nhưng ta bảo đảm sẽ khiến nó sống lai. Khai phong thuật tính cái gì? Đó chỉ là năng lực sơ cấp, trình độ khai phong cao nên là tẩy phong thuật!
Tẩy phong? Vân Tinh Huy Thăng khó hiểu nhìn Càn Kình, lão làm hội trưởng thợ rèn nhiều năm nhưng chưa từng nghe có kỹ xảo kỳ lạ như vậy.
Bàn tay to của Mộc Quy Vô Tâm chộp hồn binh nằm dưới đất, trợn to mắt, nuốt nước miếng, cơ ngực to hơn cả nữ nhân phập phồng liên tục.
- Thanh . . . Thanh . . . Thanh hồn binh này rất thích hợp cho ta nhập thánh!
Biểu tình âm trầm độc ác của Lôi Chấn thả lỏng. Hồn binh? Nhập thánh? Tử hồn binh có thể sống lại? Điều . . . Điều này đủ làm bất cứ Chiến Sĩ bình thường có cơ hội nhập thánh điên cuồng, dù kêu kẻ đó chém đầu Âu Lạp Khắc Lộ Tây Pháp hiện thời cũng sẽ có người liều mạng đi làm.
Thành chủ Lý Đức Ước Khắc ngừng thở. Gấu chó Mộc Quy Vô Tâm có cơ hội nhập thánh? Tinh Thần của ta ơi, Càn Kình nói trước mặt nhiều người khiênts tử hồn binh sống lại thì rõ ràng là không nói bậy.
- Tử hồn binh sống lại?
Vân Tinh Huy Thăng nhỏ giọng nói:
- Nó khó khăn hơn cả rèn hồn binh mới. Nếu nói rèn hồn binh mới là khiến nữ nhân mang thai sinh con thì sống lại hồn binh tương đương khiến xác Chiến Sĩ chết trận bò ra từ nấm mồ.
Thân hình Lôi Chấn vững như núi lắc một cái, ánh mắt đầy độc ác trừng Vân Tinh Huy Thăng. Lời của hội trưởng đại nhân nhìn như lầm bầm nhưng thật ra là nói cho thành chủ Lý Đức Ước Khắc hội trưởng mới nhậm chức của Công Hội Thiết Tượng có năng lực rèn cường đại cỡ nào.
Quả nhiên, Lôi Chấn cảm giác khí thế của thành chủ Lý Đức Ước Khắc hoàn toàn khác. Mới rồi Càn Kình không chết, từ người thành chủ Lý Đức Ước Khắc tăng một phần khí thế đứng bên Càn Kình, thiếu một phần quyết giết người Lôi gia.
Bây giờ sau khi Vân Tinh Huy Thăng lầm bầm, mắt thành chủ Lý Đức Ước Khắc đỏ ngầu như trâu rừng thấy vải đỏ.
Cái gì mà gia chủ của Lôi gia, thế lực Lôi gia, kiêng dè gì? Thành chủ Lý Đức Ước Khắc bất chấp tất cả. Vân Tinh Huy Thăng đại nhân nói một câu gián tiếp chứng minh Càn Kình có thể rèn hồn binh, Mộc Quy Vô Tâm rất có thể trở thành Chiến Sĩ bình thường thứ hai nhập thánh.
Không thể do dự, chờ đợi nữa. Lôi gia tính cái gì? Thành chủ Lý Đức Ước Khắc hoàn toàn bất chấp. Nếu Càn Kình đã quyết định chết sống với Lôi gia thì cứ làm theo lời hắn, nếu đắc tội tiểu tử này là con đường nhập thánh của thành chủ Lý Đức Ước Khắc vẫn không thông.
Vù vù vù vù vù!
Trường kiếm đã dập tắt đấu khí lại bắn ra khí lạnh huyễn lệ, thành chủ Lý Đức Ước Khắc vạch kiếm khí dài trên mặt đất để lại vết hằn sâu mấy tấc. Mùi túc sát tràn ngập không gian trong sân.
Lôi Chấn nghe tiếng kiếm ngân da nổi gai ốc. Đối đầu với Mộc Quy Vô Tâm nếu mọi người muốn đi thì vẫn có một số thoát được, nếu thành chủ Lý Đức Ước Khắc liên hợp với hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo thì hôm nay không ai có thể rời khỏi đây.
- Thành chủ đại nhân.
Trong biểu tình kiêu ngạo của Lôi Chấn toát ra chút cầu xin:
- Chuyện hôm nay nếu người có thể hỗ tợ Lôi gia ta thì sau này Lôi gia sẽ báo đáp thành chủ đại nhân hậu hĩnh đến bất ngờ.
Sau lực lượng Lôi gia bồi dưỡng nhiều năm, Lôi Chấn không muốn bị hao tổn. Sau này Lôi gia còn cần nhờ vào lực lượng này uy hiếp, dù phải hao bao nhiêu tiền cũng quyết đổi mạng của sáu người.
Thành chủ Lý Đức Ước Khắc khẽ thở dài, cúi đầu nhìn trường kiếm, không đáp lời, chỉ có đấu khí phun bắn càng mạnh mẽ.
Tâm tình Lôi Chấn chìm xuống đáy cốc, cách đáp lời này tệ chưa từng thấy. Không lẽ tinh nhuệ của Lôi gia hôm nay sẽ mất tại đây sao?
- Thành chủ đại nhân.
Lôi Chấn hít sâu, mắt lóe tia sáng đỏ quyết tuyệt, nói:
- Lôi gia nguyện làm gia tộc phụ thuộc cho Ước Khắc gia một trăm năm!
Lôi Quang Minh cảm giác tóc dựng đứng như bị điện giật. Gia tộc phụ thuộc trăm năm? Lôi Chấn thốt ra lời này chỉ cần tương lai trăm năm Ước Khắc gia không biến mất thì Lôi gia vĩnh viễn nghe theo lệnh của Ước Khắc gia, dù vào chiến trường nhân ma khi báo lên công huân phải báo là gia tộc phụ thuộc Ước Khắc gia, đa số phần thường và chiến lợi phẩm ưu tiên chia cho Ước Khắc gia tộc.
Gia tộc phụ thuộc ở một số tình huống nào đại gia tộc thà vong tộc cũng không chọn cách đó, nó được pháp luật quốc gia bảo vệ, chỉ cần gia tộc cấp trên không chủ động bỏ gia tộc cấp dưới, chỉ cần gia tộc cấp trên không định nuốt gia tộc cấp dưới thì gia tộc cấp dưới tuyệt đối không thể phản kháng, nếu không sẽ bị quốc gia chế tài.
Mắt Lôi Chấn đỏ ngầu, nặng nề thở dốc nhìn thành chủ Lý Đức Ước Khắc. Hôm nay Càn Kình biểu hiện ra mạnh mẽ cho Lôi Chấn cảm giác đó là hắn không chỉ muốn xử những người Lôi gia ở đây, hắn muốn bóp nát thế lực lớn Lôi gia tại Vĩnh Lưu thành.
Một Hồng Lưu Chiến Bảo không làm gì được Lôi gia, cuối cùng khó nói hai bên ai sẽ thắng. Nhưng thêm một thế lực thành chủ Vĩnh Lưu thành thì tuy thế lực Hồng Lưu Chiến Bảo và thành chủ sẽ suy yếu nhiều, e rằng Lôi gia khó thể tiếp tục đứng trong đại thế lực Vĩnh Lưu thành.
- Gia tộc phụ thuộc . . . Thời gian trăm năm . . . Lôi gia . . .
Thành chủ Lý Đức Ước Khắc cảm giác lòng đang nhỏ máu. Loại điều kiện này nếu đổi lại trước kia thì thành chủ Lý Đức Ước Khắc sẽ không chút suy nghĩ đồng ý ngay. Nguyên Lôi gia! Nếu phủ thành chủ có thế lực Lôi gia thì bất cứ thế lực nào cũng không thể đối kháng phủ thành chủ.
Bốp bốp bốp!
Tiếng vỗ tay nhàn nhã chậm rãi vang lên trong đống đổ nát. Lôi Chấn nhìn qua, thấy một bóng người từ xa đi đến, biểu tình quái dị và cực kỳ khó xem.
Quân Vô Đạo, thủ lĩnh hắc đạo Vĩnh Lưu thành, Quân Vô Đạo của Vô Đạo hội.
Trường bào màu xanh đơn giản, bên hông treo hai cây thương chưa tới một thước. Quân Vô Đạo giơ tay nhấc chân toát ra kiêu hùng hắc đạo bá đạo, cho người cảm giác âm u hơn cả thế lực gia tộc.
- Lôi gia làm gia tộc phụ thuộc cho người ta? Đúng là bỏ vốn lớn.
Quân Vô Đạo nhàn nhã đi tới bên cạnh Càn Kình, quan tâm hỏi:
- Tiểu Kình có sao không?
Càn Kình cười lúng túng nói:
- Nhị thúc, tạm được.
Càn Kình may mắn năng lực chữa lành không tệ, thân thể hắn khá hơn vừa ròi nhiều.
Nhị thúc? Tiểu Kình?
Đầu óc thành chủ Lý Đức Ước Khắc, Mộc Quy Vô Tâm, Lôi Chấn rối loạn. Đây là có ý gì? Càn Kình gọi thủ lĩnh hắc bang Vĩnh Lưu thành Quân Vô Đạo là nhị thúc? Không lẽ hai người có quan hệ thúc điệt?
Trong lòng Lôi Chấn tràn ngập hối hận, lão hối hận lúc trước nên sớm quyết định tự tay giết Càn Kình, hận Lôi Quang Nhật Nguyệt, Lôi Uy, Lôi Nguyệt Nguyệt. Chọc ai không được lại đi trêu vào Càn Kình, vốn tưởng chỉ là Chiến Sĩ bình thường ai ngờ bây giờ xem ra . . .