- Ai! Thôi đi! Dù sao ngươi cũng tới phá quán, vậy tới đá một chút là được.
Cánh tay Ân Lạp Khắc lại vung lên trong không trung. Phía sau Càn Kình có một hài đồng chừng mười tuổi chạy ra, đẩy mạnh cánh cửa dày, ngăn ánh sáng ở ngoài cửa.
Ầm!
Lúc cánh cửa đóng lại, giống như một tiếng trống trận đánh vào tim Càn Kình.
Cánh cửa ở hai bên của chữ Đấu có hai hàng người chạy ra. Tướng mạo bọn họ khác nhau, nhưng đều mặc trang phục chiến sĩ màu đen. Bọn họ có người cao có người thấp, có người béo, lại có người gầy. Có nữ có nam có, có trẻ có già. Điểm duy nhất tương đồng chính là trên người bọn họ đều có một chiến ý!
Trên trăm chiến sĩ đồng thời giậm chân phát ra một tiếng hét lớn. Tiếng hét lẫn với tiếng chân đạp xuống đất, nhất thời hình thành một uy thế vô hình, cùng với sàn nhà chấn động ép về phía Càn Kình.
- Nhìn dáng vẻ ngươi không giống với đấu lực bát cấp.
Ân Lạp Khắc quay trở lại phía dưới chữ Đấu, ngồi ngay ngắn. Hai hàng lông mày giống như chiến đao nhíu lại:
- Vậy trực tiếp bắt đầu từ nhất giai đi! Đánh thắng nhất giai, ngươi sẽ nhận được phần thưởng tương ứng, ví dụ như quyển bí mật tu luyện đấu kỹ hoặc đấu khí.
- Ta tới!
Càn Kình nghe thấy một vọng nói thanh thúy vang lên. Một thiếu nữ trẻ tuổi từ trong đám người nhảy ra, dáng chừng mười sáu mười bảy tuổi, lão luyện nhẹ nhàng khoan khoái. Mái tóc nàng màu vàng, ngực mới bắt đầu phát dục, hơi gồ lên một chút. Bởi vì thời gian dài tập luyện kỹ năng chiến đấu của chiến sĩ, vóc người thon dài cao gầy, sau này nói không chừng sẽ là một mỹ nữ không tồi.
Đấu khí Hàng Ma nhất chiến ở trên người thiếu nữ bạo phát. Năm ngón giẫm mạnh xuống sàn. Thân thể giống như lò xo bị ép xuống bỗng nhiên trùng kích. Bàn chân liên tục di chuyển trên sàn gỗ, giống như chuồn chuồn đạp lên mặt nước, trong nháy đã vọt tới trước mặt Càn Kình. Hai vai hơi lay động, hai tay từ bụng đột nhiên bạo phát. Mười ngón tay xòe ra giống một đóa hoa sen nở rộ, hung hăng ấn về phía bụng dưới của Càn Kình.
Đây là đấu kỹ gì vậy? Tại sao lại giống như hoa sen? Động tác lưu loát ưu mỹ, nhìn như muốn ấn vào ở bụng dưới, nhưng hai cánh tay có thể mở ra bất cứ lúc nào, biến thành một đóa hoa sen thật lớn, hoàn toàn bao phủ đối thủ!
Trong miệng Càn Kình chặc lưỡi tán thưởng, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Ầm!
Đấu khí quyền chưởng và cơ bắp phát ra một tiếng động lớn. Đấu khí cường đại khiến y phục che phần bụng của Càn Kình chấn động tung bay.
Một chưởng đánh trúng, hai tay thiếu nữ hoàn toàn không dừng lại. Hai cánh tay mở ra giống như cánh hoa sen nở rộ, từ những vị trí khác nhau ấn lên trên người Càn Kình. Tiếng quyền cước va chạm vang vọng trong sân luận võ yên tĩnh.
Càn Kình đứng yên tại chỗ nhìn thiếu nữ ra quyền cước. Sống trong sơn cốc Tứ Quý hai năm, ngâm mình trong hồ nước kỳ quái kia thật sự không uổng phí. Có lẽ chiến sĩ Hàng Ma cửu chiến khác cũng không cách nào thản nhiên đối mặt với quyền cước của Hàng Ma nhất chiến, sử dụng thân thể cứng rắn chống đỡ mà không bị thương. Nhưng luyện Phong Vân Kim Thân đủ hai năm, nắm đấm của ma vũ sĩ huyết mạch cự ma Ni Lạp còn có thể miễn cưỡng tiếp được, huống gì loại Hàng Ma nhất chiến theo đuổi tốc độ, lại hy sinh không ít lực phá hoại của đấu kỹ, so với gãi ngứa không mạnh hơn bao nhiêu.
Quyền cước va chạm kịch liệt trong sân luận võ vang lên đủ trăm tiếng. Thiếu nữ chiến sĩ khom lưng lau mồ hôi trán, thở hổn hển, miễn cưỡng ngửa đầu nhìn Càn Kình đứng ở tại chỗ, một đầu ngón tay cũng không nhúc nhích.
Phù... phù... phù...
Trong phòng chỉ có tiếng thở hổn hển của thiếu nữ chiến sĩ. Càn Kình khẽ gật đầu đầu, ánh mắt tán thưởng. Có thể ở dưới tình huống đấu khí hoàn toàn bạo phát thi triển hơn trăm lần công kích bạo phát, còn không mệt ngồi dưới đất, thực sự hiếm thấy.
- Đánh đủ chưa?
Càn Kình đưa tay xoa đầu thiếu nữ:
- Tốc độ mặc dù tốt, nhưng phải thích hợp. Quá theo đuổi tốc độ, lấy thủ đoạn đẹp mắt mê hoặc đối thủ là cách tốt. Nhưng tuyệt đối không thể xem hi sinh lực phá hoại là tiền đề. Nếu không nàng đánh người khác một trăm quyền, uy lực không bằng người khác đạp nàng một cước. Như vậy kết cục thế nào, không cần ta nói chứ?
Thiếu nữ dùng sức hất đầu, kéo tay Càn Kình ra. Thân thể hơi thấp xuống, đấu khí theo đó cũng trầm xuống. Cả người đột nhiên trở nên hung bạo!
Càn Kình thậm chí không chớp mắt. Nữ hài trở nên hung bạo không còn là đóa hoa sen nở rộ nữa, mà là một thanh đao! Một thanh chiến đao vừa được rút ra khỏi vỏ phát ra chiến ý lạnh lẽo! Hai tay tạo thành chữ thập giống như một thanh chiến đao muốn đâm thủng bầu trời!
Vèo!
Hai tay vung lên trong trên không trung, phát ra tiếng gió rít, giống như chiến xa cổ hung hăng đánh mạnh vào bụng dưới của Càn Kình, tạo ra tiếng chấn động.
- Đây là đấu kỹ gì vậy?
Càn Kình đưa tay ra, ôm lấy vòng eo thiếu nữ đang tê liệt sau lần phát lực vừa rồi.
- Tuy rằng đấu khí không đủ, không cách nào tổn thương ta, nhưng trong những chiến sĩ đồng cấp với nàng, chiêu này uy lực siêu cường.
Thiếu nữ đỏ mặt thoát ra cánh tay Càn Kình, xoay người chạy vào trong đám người, trốn ở phía sau một nam nhân trông mập mạp như một bánh màn thầu rất lớn mềm mại, len lén nhìn Càn Kình.
- Đấu kỹ hộ thân không tồi.
Ân Lạp Khắc rướn mày, trong mắt bắn ra hàn quang giống như đao phong:
- Cho dù đấu kỹ Nộ Liên không đả thương được ngươi, nhưng không ngờ Pha Địa Trảm cũng không phá được đấu kỹ hộ thể của ngươi. Được! Ngươi thắng được một lần. Hiện tại ngươi có ba lựa chọn. Một: Lấy phần thưởng rời khỏi đây.
Càn Kình lắc đầu. Nếu đã vào được, phải xem thêm một chút. Một tiểu cô nương vừa rồi đã có thể phát ra đấu kỹ lợi hại như vậy, chiến sĩ mạnh hơn thì sao? Học thêm một chút, tới thời điểm đối phó với Viêm Ma, khả năng cũng lớn hơn một chút.
- Hai: cần phần thưởng ngươi đạt được, chúng ta đánh tiếp.
Càn Kình chỉ do dự một lát lại hỏi:
- Còn lựa chọn thứ ba thì sao?
- Ba: Thế chấp phần thưởng ngươi nhận được, chúng ta tiếp tục đánh. Thắng có thể thu được phần thưởng tốt hơn so với phần thưởng đem ra thế chấp.
Ân Lạp Khắc mỉm cười:
- Đương nhiên, nếu như ngươi thua, phần thưởng sẽ không có. Nếu ngươi có thể vẫn thắng, tích lũy đến mức nhất định, thậm chí có thể được quyền hỏi ta một vấn đề.
- Ta thế chấp phần thưởng, chúng ta đánh tiếp.
- Nhanh như vậy đã muốn trả lời ta sao? Ngay cả suy nghĩ một chút cũng không cần?
Ân Lạp Khắc cười thản nhiên nói:
- Thua cái gì cũng bị mất. Nếu như lựa chọn nhận phần thưởng, có thể lấy được Phá Địa Trảm vừa rồi.
Mắt Càn Kình nhìn lướt qua mọi người ngồi ở hai bên, tìm kiếm một đối thủ.
Người chiến sĩ có dáng người mập mạp như quả bóng, đang chắn ở trước thân thể thiếu nữ chậm rãi đứng dậy. Bàn thân thật lớn màu đỏ đi vào giữa sân. Bước chân mang theo đấu khí và thể trọng đi tới, khiến ván gỗ trên sàn đấu thoáng rung chuyển.
Càn Kình ngửa đầu nhìn đối thủ cao hơn một cái đầu, trong lòng âm thầm tính toán.