Sất Trá Phong Vân

Chương 870: Chương 870: Đánh thành thịt băm




Đó chính là áp chế lực lượng huyết mạch, khiến đối thủ không thể phát huy thực lực vốn có.

Lực lượng bán thánh suy là vương giả trong ma thú loài rắn nhưng trước mặt huyết mạch Cửu Đầu Xà cấp hoàng giả thì kém hơn chút. Chỉ cần Đoạn Phong Bất Nhị kích phát lực lượng huyết mạch thì nhiều ít có thể ảnh hưởng đến thực lực của đối phương.

Thực lực bán thánh? Đó là khái niệm gì? Càn Kình biết rõ nếu đánh nhau trên chiến trường thì mọi người không đủ một tay Đồ Tra xử lý, có lẽ hắn tiến vào cảnh giới có thể đối kháng thậm chí là chiến thắng.

Nhưng bây giờ . . . Càn Kình rất buồn bực. Mãi mà Càn Kình không thể ngưng luyện ra đấu hồn, dựa theo tình huống trước kia hắn nên ngưng luyện trước đám người Thiết đẹp trai mới đúng.

Dù sao bây giờ lượng hoặc chất đấu khí của Càn Kình đã vượt qua đỉnh hoàng kim đấu tâm, cố tình hắn chưa thể ngưng luyện ra đấu hồn.

Trước nay Càn Kình luôn tiến bộ một bước trước mọi người, nay tuột hậu, mặc dù sức chiến đấu không thua kém nhưng hắn vẫn thấy buồn bực. Bố Lai Khắc đại thúc nói bốn lửa hợp nhất, rốt cuộc ngọn lửa thứ bốn là cái gì?

Phần Đồ Cuồng Ca lại điêu khắc mặt bàn định ra kế hoạch thứ hai. Nếu lần đầu tiên tập kích thất bại thì bù đắp như thế nào mới có cơ hội giết Đồ Tra.

Phần Đồ Cuồng Ca thuộc quân nhân thế gia, lúc này gã lộ ra ưu thế, sở trường của mình. Phần Đồ Cuồng Ca một lúc định ra bốn kế hoạch có thể dùng đơn độc hoặc liên tục, khả năng ứng biến các tình huống sẽ xảy ra, thậm chí khả năng chiến đấu thất bại nên rút quân như thế nào.

- Lợi hại!

Đoạn Phong Bất Nhị giơ ngón cái, nói:

- Cuồng Ca, sau này ngươi có làm nguyên soái cũng dễ như chơi.

Phần Đồ Cuồng Ca mỉm cười. Nguyên soái không phải mục tiêu của Phần Đồ Cuồng Ca, gã là Chiến Sĩ của Phần Đồ thế gia, trở thành nguyên soái không phải chuyện đáng để kiêu ngạo. Đệ tử nào trong Phần Đồ thế gia đều làm nguyên soái được.

Làm Chiến Sĩ Phần Đồ thế gia, mục tiêu cuối cùng phải là khiêu chiến Chiến Sĩ huyết mạch, mang đến hy vọng cho các Chiến Sĩ bình thường, mang đến ánh sáng, kiên quyết giơ lên cờ to Chiến Sĩ bình thường, đây mới là điều Chiến Sĩ Phần Đồ thế gia nên làm.

Nặng nề, cực kỳ nặng, gánh nặng dè mấy ngàn vạn năm bây giờ đã dần dần dời đến trên người Phần Đồ Cuồng Ca. Dù Phần Đồ Cuồng Ca có muốn nhận gánh nặng này hay không thì gã buộc phải làm.

Bởi vì Phần Đồ Cuồng Ca họ Phần Đồ, đây là trách nhiệm, nghĩa vụ gã không thể đùn đẩy.

Kế hoạch, kế hoạch tái chiến vô cùng tỉ mỉ. Đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ở trong phòng, không dùng đấu khí diễn luyện thử, điều chỉnh phối hợp ăn ý.

Vào lúc tập kích càngp hối hợp ăn ý thì xác suất thành công càng lớn.

Khi tập luyện đến quen thuộc như hơi thở, Càn Kình chỉnh lý trang bị trong Càn Kình, mặc y phục Chiến Sĩ, cầm gậy chống. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy và Mộc Nột Thiên Sách dìu Càn Kình vẻ mặt bệnh nặng ra khỏi phòng, leo lên xe ngựa thái tử Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ra lệnh luôn đậu ngoài cửa phòng chạy hướng địa cung.

Trên mặt đất không nhìn ra địa cung khổng lồ, mãi khi đến lối vào thì mắt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tràn ngập ngạc nhiên, không ngờ chỗ này có lối vào như vậy.

Vị trí cửa vào có ma đứng chờ sẵn, là Đồ Tra, Ma võ sĩ huyết mạch Huyền Xà, cường giả được gọi là đã đến cảnh giới bán thánh. Đồ Tra chắp hai tay sau lưng, mắt toát ra cảnh giác nhìn chằm chằm vào Càn Kình.

Đồ Tra sắc mặt âm trầm nói:

- Phi Kính đại sư, chuyện gì đây?

- Có chuyện gì? Ngươi mù mắt sao?

Mặt Mộc Nột Thiên Sách lạnh băng cao giọng quát:

- Không thấy Phi Kính đại sư bị thương cần chúng ta dìu mới đi được sao?

Khuôn mặt kiêu ngạo, âm trầm của Đồ Tra biến xanh mét, dù da gã đen thui vẫn nhìn ra được mặt gã xanh lè. Ma võ sĩ huyết mạch Huyền Xà cao quý, cường giả cảnh giới bán thánh thế nhưng bị ma đê tiện phun nước miếng vào mặt.

Ngực Đồ Tra phập phồng, hung dữ trừng Mộc Nột Thiên Sách. Ma thấp tiện dám mở miệng mắn gã? Phản rồi, muốn chết sao? Nếu không phải Kích Lưu Phi Kính còn có ích thì một tay ta giết hết các ngươi!

- Chỗ chúng ta có ma chăm sóc Phi Kính đại sư . . .

- Mắt thủ lĩnh nhà ngươi bị mù, ta không tin thuộc hạ của ngươi.

Mộc Nột Thiên Sách một lần nữa khiêu khích nói chọc trán Đồ Tra nổi gân xanh, hận không thể bóp chết Ma tộc đê tiện này.

Đường đường là Ma võ sĩ huyết mạch Huyền Xà, cường giả cảnh giới bán thánh thế mà bị ma thấp hèn sỉ nhục, còn dám cắt ngang lời gã nói. Nếu là bình thường thì Đồ Tra có giết cả nhà cũng không quá đáng.

- Nhưng mà . . .

- Đồ Tra, ngươi không tin chúng ta, chúng ta cũng không tin người thái tử các ngươi.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đánh gãy lời Đồ Tra, lạnh lùng nói:

- Ta đang lo Phi Kính đại sư vào trong đó trợ giúp các ngươi hoàn thành công tác xong sẽ bị các ngươi giết chết.

Đồ Tra định nổi giận nghe Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói xong mặt càng âm trầm. Không uổng là công chúa xuất thân hoàng tộc, hiểu rất rõ chuyện này, nhưng dù nàng biết thì sao?

Mắt Đồ Tra lóe tia kiêu ngạo. Thực lực đám ma các ngươi cộng lại không đủ ta đánh một đấm, kết cuộc bảo vệ Kích Lưu Phi Kính chỉ có một, đó là chết.

Đương nhiên công chúa có thể sống. Đồ Tra cười lạnh lùng. Nhưng công chúa xinh đẹp bị nhiều ma ngủ rồi mới có thể rời đi.

- Rốt cuộc có cho chúng ta vào không, tên ma ngu ngốc?

Mộc Nột Thiên Sách chợt hét chói tai:

- Ta cho ngươi biết, ma ngu ngốc, nếu không để chúng ta vào thì chúng ta sẽ đi ngay, không thèm giúp phe thái tử các ngươi nữa!

Trán Đồ Tra nổi gân xanh, siết tay kêu răng rắc. Ma hạ tiện vênh váo này phải bị giết!

Tốt, rất tốt!

Đồ Tra hít sâu, ma thấp kém chết tiệt phải chết trong hôm nay! Cho tên ma này vào địa cùng, ma này hơi làm trái quy tắc một chút là ta sẽ có lý do chính đáng giết chết, giết ma thấp tiện trước khi công chúa Lộ Tây Pháp Lưu Thủy kịp kêu ngừng. Đúng vậy, đánh thành thịt băm!

Mộc Nột Thiên Sách nhìn tròng mắt Đồ Tra xoay tròn, lòng thầm đắc ý. Ngó tên đen như than này là biết tính tình kiêu ngạo, bá đạo, bình thường ít có ai dám cãi lời. Loại ma này dựa vào thực lực bản thân có sự tự tin, bá đạo cực đoan, không chịu nổi bị sỉ nhục.

Ma cường đại khi không chịu đựng được nhục nhã nhất định sẽ giết chết đối thủ. Khóe môi Mộc Nột Thiên Sách cong lên nụ cười âm hiểm. Đồ Tra sẽ vì giết Mộc Nột Thiên Sách mà đồng ý cho mọi người vào địa cung, tìm cớ giết chết Mộc Nột Thiên Sách.

Đồ Tra tự tin cười nói:

- Nếu công chúa điện hạ yêu cầu đi vào thì cứ vào đi.

Trong so đấu đại tái ngự tiền hoàng tộc, thuộc hạ của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chiến đấu đã lộ hết thực lực, nói đến thì Kích Lưu Phi Kính còn có chút năng lực chỉ tiếc hắn vẫn đang bị thương.

Dù Kích Lưu Phi Kính không bị thương thì Đồ Tra tự tin thắng hắn dễ dàng, cùng lúc đó đánh gục các ma vào địa cung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.