Sất Trá Phong Vân

Chương 1140: Chương 1140: Điên rồi sao?




- Không trách được! Không trách được nghe nói lúc đầu Càn Kình áp chế đánh Càn Chiến Huyền một phút, lại không có đánh bại hắn.

- Rất có thể, Càn Kình bởi vì phụ thân mình ở trong tay Càn Chiến Huyền nên không ra hết sức lực?

- Hiển nhiên! Càn Kình bị uy hiếp, cho nên mới không thật sự đánh bại Càn Chiến Huyền! Một thể hai thánh đã cường đại như vậy. Cho dù Càn Chiến Huyền là huyết mạch Tinh Linh Vương thì như thế nào? Càn Kình chính là một thể ba thánh!

Càn Chiến Huyền nhắm mắt không để ý tới ánh mắt và tiếng chất vấn xung quanh. Đối với những nghi ngờ này, căn bản không đáng để mình đi lãng phí cho dù một chút tinh thần đáp lại. Càn Chiến Huyền cái tên vinh quang này, chính là dùng vô số máu tươi và tính mạng Ma tộc chồng chất, xây dựng lên. Sau này còn có thể chồng chất được càng cao hơn!

Cuộc sống của cường giả thật sự dũng mãnh đều không cần giải thích cái gì! Càn Chiến Huyền nhắm mắt cười nhạt.

Nếu như Càn Kình ngươi thật sự đủ mạnh mẽ, như vậy thì nắm lấy Tân Nhân Vương! Ta tin tưởng, nếu như ngươi có thể lấy được Tân Nhân Vương, nhất định còn có thể tìm ta khiêu chiến! Khi đó, ta sẽ một quyền trực tiếp đánh bại ngươi! Không để cho ngươi có bất kỳ cơ hội nào!

Đương nhiên...

Khóe miệng Càn Chiến Huyền cong lên, hiện ra một nụ cười tự tin.

Điều kiện trước tiên là Càn Kình ngươi có thể đi tới đợt tranh tài Tân Nhân Vương cuối cùng, trở thành Tân Nhân Vương thật sự!

Cung tiễn sao? Từ trước cho tới bây giờ đều dành để bắn chim đầu đàn! Uy năng thức tỉnh của ba đại huyết mạch chiến sĩ chung cực cường đại thế nào, người bình thường căn bản không cách nào lý giải được! Tân Nhân Vương chắc chắn sẽ rơi vào trong tay huyết mạch Tinh Linh Vương! Càn Kình căn bản sẽ không lấy được Tân Nhân Vương. Mọi người sẽ rất nhanh quên đi chiến sĩ bình thường, lại tập trung ánh mắt ở trên người chiến sĩ huyết mạch mạnh nhất!

Con người, bao giờ cũng có thói quen sùng bái cường giả.

Càn Chiến Huyền tự tin chậm rãi mở mắt, không hề sợ hãi đối mặt với ánh mắt nghi vấn xung quanh, thản nhiên nói:

- Con người, là một đám sinh vật rất dễ thay đổi, chỉ biết sùng bái cường giả mù quáng.

Bàn Hoành Cơ ở bên cạnh chậm rãi gật đầu. Càn Chiến Huyền có thể đi tới ngày hôm nay, trở thành cường giả như vậy, tuyệt đối không phải đơn giản là do vận khí. Nếu như nghi ngờ của hơn mười vạn người này có thể dao động niềm tin của hắn, vậy hắn đã không phải là Càn Chiến Huyền nữa. Bá quyền của hắn cũng không tồn tại. Mất đi đạo chiến sĩ của mình, hắn thậm chí sợ rằng không thể phát huy ra ngay cả ba thành chiến lực.

Phần Đồ Cuồng Ca đứng ở trên lôi đài nhận lấy ánh mắt chăm chú của mọi người. Hắn cảm giác một sự tự hào và hài lòng nói không nên lời đang nổ tung ở trong ngực mình. Đây chính là chuyện mình vẫn muốn làm được. Ngày hôm nay cuối cùng mình đã làm được! Như vậy, mục tiêu tiếp theo phải là Tân Nhân Vương!

- Càn Kình! Ta sẽ không thua ngươi!

Lời nói của Phần Đồ Cuồng Ca nhất thời khiến cho hai mươi vạn khán giả nghi ngờ.

Tiểu tử này... điên rồi sao? Càn Kình không phải là bạn đồng hành của hắn sao? Sao lại có thể đối xử với bạn đồng hành như vậy?

- Ta chờ ngươi tới khiêu chiến.

Càn Kình đứng dậy nhìn Phần Đồ Cuồng Ca đầy thưởng thức. Không ai hiểu rõ hơn hắn về người bạn đồng hành này. Có thể đi cho tới tình trạng như hôm nay, nắm giữ thực lực như vậy là chuyện khó khăn tới mức nào. Đó là vô số lần phấn đấu sinh tử, mang theo tất cả vinh quang của ca ca, thậm chí cả tính mạng mới có được thực lực như vậy.

Thực lực như vậy, phấn đấu như vậy, đáng để bất kỳ một nam nhân nào máu vẫn thiêu đốt sôi trào kính nể, thưởng thức.

- Đánh với chiến hữu sao? Ta nói này Cuồng Ca, ngươi thật coi mình là người đứng đầu Thực Thánh à?

Đoạn Phong Bất Nhị cao giọng gào thét:

- Đánh thắng con gấu ngu xuẩn vô dụng này, có cái gì để kiêu ngạo? Lão tử cũng có thể giết chết con gấu kia trong nháy mắt.

Sắc mặt gia chủ huyết mạch Bạo Hùng càng thêm âm trầm khó coi. Cường giả thế hệ trẻ gia tộc của mình không chỉ bị người đánh bại, hiện tại đến trong miệng Đoạn Phong Bất Nhị còn trở thành vô dụng? Đường đường là chiến sĩ huyết mạch Thực Thánh, đến trên chiến trường Nhân Ma đều có thể khiến vô số cường giả Ma tộc phải đau đầu. Hôm nay hình như một chút tôn nghiêm cũng không có.

Bàn Hoành Cơ đã thu ánh mắt ở trên người Phần Đồ Cuồng Ca về, ngược lại nhìn chằm chằm vào một lôi đài khác, lôi đài vắng vẻ không bất kỳ chiến sĩ tham chiến nào.

Đó là lôi đài đáng lẽ Càn Vô Thanh phải đứng ở phía đó. Ngày hôm nay trên lôi đài này không có ai cả! Chẳng những không có Càn Vô Thanh, cũng không có đối thủ của Càn Vô Thanh.

Trọng tài đứng ở ngoài lôi đài, đã là lần thứ ba gọi tên người tham chiến. Nếu như gọi mười lần vẫn không xuất hiện, sẽ bị xem là hoàn toàn từ bỏ quyền thi đấu.

Càn Kình nhìn chằm chằm vào lôi đài trống rỗng này, âm thầm suy đoán.

Người đâu? Mỗi lần Càn Vô Thanh đều đến đúng giờ thi đấu. Tại sao ngày hôm nay hắn lại không xuất hiện? Lẽ nào hắn tính toán ra được ta dự định giết hắn sao? Nếu hắn không đến như vậy, hắn sẽ bị loại khỏi cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, càng không có cơ hội lấy được thánh khí cần thiết.

Lần thứ tư, lần thứ năm, lần thứ sáu...

Tên người tham gia thi đấu lần lượt được gọi. Càn Vô Thanh và đối thủ của hắn trước sau vẫn không xuất hiện.

- Lần thứ tám.

Đoạn Phong Bất Nhị nhíu mày giúp đỡ trọng tài ghi nhớ số lần.

Lúc này, một quân tuần thành rất nhanh chạy đến chỗ lôi đài, nói nhỏ bên tai trọng tài điều gì đó. Sắc mặt trọng tài chịu trách nhiệm duy trì trật tự thi đấu rất nhanh lộ vẻ khiếp sợ.

Lúc này Bảo Long Chân Sách ở trên đài chủ tịch, cũng nghe một đại thần sắc mặt lo lắng đến báo cáo, trên mặt cũng lộ ra biểu tình khiếp sợ.

Càn Kình nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Bảo Long Chân Sách. Rốt cuộc là chuyện gì, có thể làm cho hoàng đế bệ hạ phải lộ vẻ chấn động như vậy? Chẳng lẽ là Ma tộc dừng cuộc thi đấu Tân Ma Vương, trực tiếp ngang ngược tiến hành phát động công kích mãnh liệt nhất về phía biên cương hay sao?

- Người tham gia thi đấu đã chết?

Phần Đồ Cuồng Ca đột nhiên mở miệng nói, khiến những người khác đều hoảng sợ.

Mộc Nột Chân Sách phe phẩy cái quạt giấy hỏi ngược lại:

- Chuyện ta còn không biết, làm sao ngươi biết được? Điều này cũng không thể nói lung tung.

- Ta hiểu thần ngữ. Không cần nghe tiếng người khác nói.

Trên mặt Phần Đồ Cuồng Ca lộ ra vài phần kiêu ngạo. Làm hậu nhân của thế gia Phần Đồ, cần phải học chỉ huy quân sự rất nhiều, đồng thời cũng sẽ học các loại kỹ năng quân sự có thể dùng đến. Thần ngữ chính là một loại kỹ năng thành viên gia tộc bọn họ phải học.

- Càn Vô Thanh!

Càn Kình bỗng nhiên thấy thông đạo tham gia thi đấu xuất hiện một chiến sĩ trẻ tuổi biểu tình kiêu ngạo lạnh như băng. Những người tham gia thi đấu khác đứng xung quanh đều theo bản năng tránh về phía hai bên.

Sau khi đã quan sát thủ pháp giết người của Càn Vô Thanh, hoặc nói là thủ pháp gần như ăn người, theo bản năng trong lòng rất nhiều chiến sĩ đều lưu lại một sự e ngại đối với hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.