Bùm!
Một Ma võ sĩ đấu tâm đánh trúng lưng Phần Đồ Cuồng Ca, tiếng va chạm rắn chắc như gõ vào kim loại. Thân thể Phần Đồ Cuồng Ca gần như đông lại tùy theo nắm đấm trong khoảnh khắc đấu khí chảy xuôi, tựa như băng cứng bị đột nhiên đánh nát!
Thoải mái! Phần Đồ Cuồng Ca ngửa đầu hú dài, ngoái đầu lại bóp đầu địch thủ, năm ngón tay mạnh ấn. Trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi của đối thủ Càn Kình bóp nát đầu.
Kiều Tạp tức giận quát:
- Ta muốn giết các ngươi!
Kiều Tạp tập trung chú ý vài hai tên trộm, khí thế nhằm vào Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, áp lực khổng lồ bao phủ toàn chiến trường.
- Kiều Tạp, đừng quên nhiệm vụ của ngươi!
Lộ Tây Pháp Trí Phong lại rống to:
- Bọn họ chết sống có quan trọng không?
Câu nói như tia chớp đánh trúng Kiều Tạp. Đúng vậy, giết hai tên này cũng không ích gì, giết Kích Lưu Phi Kính mới được!
- Kích Lưu Phi Kính, hãy cảm nhận Địa Ngục Hỏa mạnh nhất của ta đi!
- Nguy hiểm, tránh mau!
Mắt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sáng lên, Hủy Diệt Ma Nhãn bắn hướng Kiều Tạp giúp Càn Kình tranh thủ thêm nhiều thời gian.
- Tránh? Có kịp không?
Kiều Tạp lắc người, tốc độ nhanh như Vạn Ảnh. Đường Hủy Diệt Ma Nhãn bắn chỉ trúng vị trí Kiều Tạp đứng ban đầu để lại cái bóng, gã đã xuất hiện trước mặt Càn Kình. Năm ngón tay xòe ra chụp xuống Càn Kình.
Không kịp? Hai đùi Càn Kình rung nhanh, Vạn Ảnh!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bàn tay sinh ra đấu khí to lớn chỉ đập trúng cái bóng của Càn Kình, mặt đất sụp đổ, bùn đất như hóa thành tro.
Địa Ngục Hỏa! Trong trạng thái thiêu đốt đấu hồn Kiều Tạp gần với nhập thánh, dù là cường giả đấu hồn thập giai ở trước mặt gã cũng không thể thắng nổi.
Hai lần Vạn Ảnh! Càn Kình xuất hiện sau lưng Kiều Tạp, trán toát ra mồ hôi lạnh. Vạn Ảnh tạo nên gánh nặng cho thân thể nhiều hơn bất cứ ai nghĩ, đối diện công kích của Kiều Tạp càng cần dốc hết uy lực mới tránh đi.
Thăng Phong Thập Bát Chuy đệ tứ chuy!
Bùm!
Một kích tay như chùy đủ đập vỡ đá hoa cương, dù là thiết thuẫn cứng rắn đều không thể phòng ngự, một kích đập vào xương sống Kiều Tạp nhô cao như mãng xà. Một tiếng trầm đục, Kiều Tạp há mồm hộc máu.
Đau thấu óc làm Kiều Tạp thẳng sống lưng, trở tay vỗ ra sau lưng, tay xẹt qua đâu là có tiếng quỷ khóc thần gào.
Mạnh mẽ đáng sợ như vậy? Không thể đập gãy xương sống của hắn? Nếu không phải mới rồi Đoạn Phong Bất Nhị nuốt một phần lực lượng . . . Khóe mắt Càn Kình giật giật, chân lại di chuyển nhanh, mồ hôi nhỏ giọt làm bạn với tàn ảnh vị trí đứng ban đầu, thân thể hắn xuất hiện sau lưng Kiều Tạp.
Cùng lúc đó, một bàn tay to từ sau lưng Kiều Tạp giáng xuống, cùng với nó là tiếng cười châm chọc của gã.
- Ta biết ngay ngươi sẽ đánh sau lưng!
Bị đối thủ đoán được! Khóe môi Càn Kình cong lên tự giễu, sử dụng kỹ xảo chiến đấu hai lần, đối thủ không ngốc.
Rầm!
Mặt đất lại thủng lỗ, Càn Kình thở gấp xuất hiện bên cạnh Kiều Tạp, Thăng Phong Thập Bát Chuy bao phủ đầu gã.
Giọng nói của Kiều Tạp tràn ngập tự tin:
- Ta biết ngươi sẽ làm như vậy.
Trong khoảnh khắc Kiều Tạp thiêu đốt đấu hồn, gã cảm giác thiên địa đều nằm trong tay gã. Thính giác, thị giác, phán đoán, ngũ giác, thậm chí lục cảm của Kiều Tạp đều vượt qua bình thường rất nhiều.
Đó là một loại cảnh giới, đồn rằng chỉ khi nhập thánh mới có cảm giác như vậy.
Có lẽ sau khi nhập thánh sẽ cảm giác rõ ràng hơn gấp trăm ngàn lần, nhưng cường giả không nhập thánh trước nay không thể nào có được cảm giác đó.
Bây giờ tuy Kiều Tạp không tính là bán thánh nhưng gần như đệ nhất nhân dưới bán thánh.
Một kích vỡ đầu! Càn Kình phát hiện hắn quá tự tin, đối thủ khác với các đối thủ trước kia, có lẽ hơi giống nhưng bắt đầu từ bây giờ đã khác đi, làm người ta khó nắm bắt, suy đoán.
Vạn Ảnh! Càn Kình cảm giác đôi chân sắp gãy, Thăng Phong Thập Bát Chuy thu lại không va chạm với cánh tay Kiều Tạp giơ cao quá đầu, thân thể Càn Kình xuất hiện trước mặt gã.
Một đầu gối đập vào mặt, tốc độ đầu gối nhanh chóng phóng to trong con ngươi của Càn Kình, như bánh xe to cùng với tiếng rít chói tai, sức gió muốn thổi hắn tung lên bầu trời.
Tất cả đều nằm trong dự đoán. Kiều Tạp cười tự tin nhìn đối thủ giống con thỏ lọt vào bẫy, dù có nhảy nhót cỡ nào cũng không thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay của gã, ngoan ngoãn chờ bị làm thịt.
Càn Kình cũng cười. Tuy đầu gối cương mãnh nhưng thiếu nhanh nhạy .ếnu đụng quyền chưởng, trong trạng thái này Càn Kình sẽ bị Kiều Tạp bắt ngay.
Thăng Phong Thập Bát Chuy đệ tứ chuy!
Bùm!
Nụ cười nanh tranh cứng ngắc trên mặt Kiều Tạp, một chùy này đập vào vị trí . . . Quá chính xác. Kiều Tạp không bùng nổ ra được một nửa lực lượng đã bị đập vào điểm trung tâm. Tiểu tử này quá may mắn, dù là cường giả đẳng cấp nhập thánh cũng không thể nào tìm ra điểm chính lực lượng của ta!
Điểm chính lực lượng như bảy tấc rắn, bị đánh trúng rồi thì không thể phát huy được một nửa uy lực.
Người Càn Kình lảo đảo sang một bên, cổ tay không ngừng rung. Dù Càn Kình lợi dụng năng lực đặc biệt của Thăng Phong Thập Bát Chuy đánh trúng điểm chính lực lượng của Kiều Tạp nhưng vẫn bị chấn đến đấu khí tán loạn.
- Tiểu tử, may mắn sẽ không luôn theo ngươi.
Hai tay Kiều Tạp quay ngược lại chặn các vị trí Càn Kình có thể né.
Trốn? Tránh? Càn Kình trầm vai, hạ eo, hai tay giơ lên trên, xoay cổ chân, hai cánh tay theo lực eo đánh ra.
- Bắt được ngươi rồi!
Khóe môi Kiều Tạp giật giật đau, cố nén đau đớn lòng bàn tay bị Càn Kình đánh trúng, gượng cười, tay bắt chặt tay Càn Kình. Đấu khí mạnh mẽ hung mãnh tuôn hướng Càn Kình.
Vứt bỏ tất cả, đơn thuần so đấu đấu khí. Vứt bỏ kỹ xảo, vứt bỏ may mắn, chỉ so đấu đấu khí, thứ tự đấu kỹ, là so đấu sinh tử!
Kiều Tạp biết rõ chỉ cần bắt được đối thủ thì mọi chuyện trước đó đều sẽ . . .
Bùm!
Khớp tay Kiều Tạp bỗng nổ ra một đoàn máu, cùng lúc đó, vai, đầu gối, lưng, cổ, các nơi trên người gã nổ từng đoàn hoa máu.
Đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi!
Càn Kình cười nhạt nhìn địch thủ khó đối phó. Mới rồi Càn Kình một đấm đánh vào đầu gối Kiều Tạp song song nổ đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi nay rốt cuộc bắt đầu phát huy tác dụng!
Đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi không chỉ tổn thương cơ bắp mà còn có xương, nội tạng, đấu mạch, đấu khiếu. Đấu mạch như cầu đường cho xe ngựa đi, nếu cầu gãy thì dù thiên lý mã mạnh mẽ cỡ nào cũng chỉ có thể đứng bên kia cầu nhìn, không thể phát huy tác dụng.
- Ngươi . . .
- Bắt được ta?
Càn Kình âm trầm nói:
- Thì ngươi vẫn chết.
- Ta chết?
Kiều Tạp bật cười nói:
- Đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi đúng là đáng sợ nhưng ta chết thì ngươi cũng đừng hòng sống! Đấu mạch gãy thì sao? Xông cho ta!
Phập! Phập! Phập! Phập! Phập!
Kiều Tạp không quan tâm đấu mạch bị gãy, đấu khí điên cuồng xông qua đấu mạch gãy như một đống xác chết lấp đầy bên dưới cầu rồi ỗng qua.
Trong khoảnh khắc Càn Kình biết hắn nhìn thấu Ma tộc này, nhìn thấu uy lực đấu hồn nổ. Lực lượng mạnh mẽ tựa như băng tuyết năm xưa.