Sất Trá Phong Vân

Chương 1030: Chương 1030: Hai lực lượng sao?




Cửu Dương Phong Hoa cầm trong tay cuốn sách điềm tĩnh nhìn lên đấu khí ánh sáng hình trụ trên không trung. Hồn vực bao phủ từng ngóc ngách trong sân, kích động các loại hoa nở rộ.

Từng hạt giống rơi xuống mặt đất, sau đó mọc lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, tiếp đó nẩy mầm, mọc nhánh, nở hoa...

Chuyện cần thời gian rất lâu mới có khả năng hoàn thành, giờ phút này ở trong hồn vực của nàng lại nhanh chóng hoàn thành.

- Nhiều người như vậy đồng thời nhập thánh sao? Đây là năng lực của Càn Kình? Hắn muốn nói cho người khác biết điều gì hay chỉ đơn thuần tạo thế cho mình?

Cửu Dương Phong Hoa cười nhạt cúi đầu nhìn quyển sách đã ố vàng, không để ý thêm đấu khí ánh sáng hình trụ trên bầu trời nữa:

- Sinh ra ở thời đại như vậy thật tốt. Càng có thể chứng minh thế gia Chiến Thần ta cường đại tới mức nào, chứng minh Cửu Dương Phong Hoa ta là tuyệt đại cường đại như thế nào.



Trong trang viên khắp nơi đều là những kiến trúc lộ vẻ khí phách. Càn Chiến Huyền chắp hai tay ở sau lưng chậm rãi đi ra khỏi phòng. Đôi mắt giống như hổ giống như sư thú vương lóe ra chút hài lòng:

- Tốt, hoàng triều Chân Sách ta lại có nhiều chiến sĩ nhập thánh như vậy, đại nghiệp diệt ma hẳn sẽ thành tựu trong mấy năm này.

- Chỉ có điều đáng tiếc...

Càn Chiến Huyền lắc đầu thở dài:

- Càn Kình là thợ rèn xuất sắc như vậy, nếu như có thể thành thật ở trong Càn gia, ta cũng có thể cho hắn địa vị không tồi. Nhưng hắn lại cứ muốn đi làm chiến sĩ làm gì? Tiếp tục để hắn làm càn, như vậy sau này những người không thức tỉnh lực lượng trong Càn gia đều đi làm chiến sĩ sao? Càn gia sẽ phát triển thế nào? Lỗ hổng ác liệt này tuyệt đối không thể mở ra! Điều này sẽ dao động với căn cơ Càn gia đã tạo dựng qua vô số năm qua.

- Chỉ cần hủy diệt hắn, sử dụng lực lượng tuyệt đối nói cho hắn biết, chiến sĩ bình thường vĩnh viễn không cách nào nào chiến thắng chiến sĩ huyết mạch, cho thêm đãi ngộ không tồi với Càn Thành, hắn sẽ phải trở về.

Thần sắc Càn Vô Song bình tĩnh, giống như tiến vào cảnh giới mới:

- Cho nên, gia chủ đại nhân không cần vì chuyện như vậy mà cảm thán, hẳn phải vui vẻ mới đúng. Chờ tới lúc hắn quy thuận Càn gia ta, những thế lực trong tay hắn cũng đều trở thành của Càn gia ta.

- Chiến sĩ bình thường không cách nào chiến thắng chiến sĩ huyết mạch sao? Người tuổi trẻ, ngươi nói lời này quá vẹn toàn. Muốn làm được điều này có thể rất khó, nhưng sống lưng của chiến sĩ bình thường chắc chắn sẽ không bị cắt đứt. Điều này là vinh quang của chúng ta.

Giọng nói già dặn thoáng lộ vẻ kiêu ngạo, đột nhiên từ trên nóc nhà truyền đến. Thân thể Càn Vô Song chấn động vội vàng ngửa đầu lên. Trong ánh mắt hắn lóe ra sự kinh ngạc và đề phòng. Không ngờ mình không phát hiện ra có người xuất hiện xung quanh đây? Rốt cuộc lão nhân tóc trắng này là ai?

- Diệt Phương Duyên?

Càn Chiến Huyền ung dung ngẩng đầu nhìn lên mái nhà rất tùy ý đứng thẳng, dường như muốn xuyên qua mái nhà nhìn lão già:

- Truyền thụ Đấu Khí Phong Vân thế hệ này, ngươi đã tìm được sao?

Đấu Khí Phong Vân?

Càn Vô Song khẽ nhíu mày. Mình chưa bao giờ nghe nói qua về tên gọi của bộ đấu khí này. Nghe giọng nói của gia chủ, ý tứ dường như người này rất mạnh? Chiến sĩ bình thường có thể mạnh tới mức nào?

- Đương nhiên đã tìm được. Lần này ta tới chính là để tham gia hôn lễ truyền nhân Đấu Khí Phong Vân. Nếu không, ta sẽ không rời khỏi sơn cốc Tứ Quý.

- Hôn lễ truyền nhân Đấu Khí Phong Vân?

Trên khuôn mặt vốn ung dung của Càn Chiến Huyền hiện tại đã không cách nào tiếp tục duy trì sự ung dung như lúc đầu nữa. Vẻ mặt hắn đã tăng thêm vài phần nhận định, lại có chút hoài nghi suy đoán:

- Ngươi muốn nói...?

- Không sai! Chính là tiểu gia hỏa Càn Kình kia.

Diệt Phương Duyên chậm rãi từ trên mái nhà, theo không khí bước từng bước một đi tới mặt đất dưới sân. Thực lực nhập thánh bay lượn báo cho biết Càn Vô Song, lão nhân trước mắt không đơn giản:

- Trước đây rất lâu ta đi qua Càn gia các ngươi, có bỏ lại bên trong một quyển sách của Càn gia các ngươi một tấm bản đồ. Hắc hắc, thật ra...

Diệt Phương Duyên nhún vai:

- Ta không chỉ bỏ ở trong Càn gia, thật ra ba lực lượng đại huyết mạch chung cực, còn có ba lực lượng đại huyết mạch chung cực Ma tộc, cùng với mười đại gia tộc huyết mạch hai bên ta đều đi qua, đều để lại địa đồ và đầu mối. Chỉ có điều, chỉ có Càn Kình tìm được ta.

- Có chút ý tứ, thật sự có chút ý tứ!

Vẻ nghi ngờ trên mặt Càn Chiến Huyền tản ra, khí tức bá đạo tự tin lại bay lên:

- Người thừa kế Đấu Khí Phong Vân Khiêu vô số đời khiêu chiến với Càn gia, không ngờ lần này lại xuất phát từ thành viên đào thải trong Càn gia ta.

- Đương nhiên là có ý tứ.

Diệt Phương Duyên bước về phía ngoài cửa viện, đột nhiên quay đầu lại nói:

- Được rồi! Bảo Cửu đệ của ngươi an phận một chút, đừng tiếp tục suy nghĩ đánh chủ ý vào truyền nhân của ta. Lần này ta chỉ đánh hắn bị thương. Lần sau ta sẽ giết hắn!

Sát khí lạnh thấu xương từ trong cơ thể Diệt Phương Duyên từ trong cơ thể phóng ra. Trong nháy mắt vẻ tươi cười hòa ái trên khuôn mặt hắn tràn ngập sát ý âm u. Mùi máu tanh từ trong lỗ chân lông trực tiếp phun trào, giống như muốn nhuộm cả thiên địa này thành một màu đỏ.

- Lão Cửu?

Sắc mặt Càn Chiến Huyền sửng sốt sau đó lại trở nên ngạo nghễ:

- Càn Chiến Huyền còn chưa bỉ ổi tới như vậy. Chuyện lão Cửu lần này, sau này sẽ tìm ngươi đòi lại. Cho dù hắn làm sai, cũng là người Càn gia ta, còn chưa tới phiên ngươi tới động thủ.

Diệt Phương Duyên đi về phía ngoài cửa, cũng không quay đầu lại nói:

- Càn Chiến Huyền, thời đại của chúng ta gần qua. Thời đại phóng khoáng của thế hệ trẻ gần đến. Ngươi già! Ta cũng già! Chúng ta đều không theo kịp thời đại.

- Càn Chiến Huyền ta sẽ là chúa tể của thời đại này!

Sự bá đạo và tự tin, trước sau vẫn tràn ngập trên từng thớ thịt của Càn Chiến:

- Ngươi đừng tưởng rằng, mấy năm nay ta không có chuẩn bị và cố gắng gì. Thức tỉnh chung cực không nhất định sẽ xuất hiện ở trên người thế hệ trẻ mới được.

Thân ảnh Diệt Phương Duyên đã biến mất, chỉ còn lưu lại trong không trung tiếng cười khe khẽ của hắn.

- Gia chủ, người vừa mới đến kia là...

- Diệt Phương Duyên. Hắn chính là truyền nhân đời trước của Đấu Khí Phong Vân.

Trên khuôn mặt bá đạo của Càn Chiến Huyền thoáng lộ vẻ bội phục:

- Thế gia Phần Đồ, chẳng qua chỉ là một phần lực lượng nổi phía bên trên, luôn khiêu chiến với chiến sĩ huyết mạch. Nhưng cho dù là bất kỳ lực lượng gia tộc huyết mạch nào cũng sẽ không mấy lưu ý tới thế gia Phần Đồ. Trên đời này còn có hai lực lượng chiến sĩ bình thường khác luôn lặng lẽ khiêu chiến với lực lượng huyết mạch chúng ta.

- Hai lực lượng sao? Đó là hai lực lượng nào vậy?

Càn Vô Song cảm thấy rất hiếu kỳ. Mình được xem là đối tượng được Càn gia trọng điểm bồi dưỡng. Nhưng bản thân mình vẫn không biết còn có chuyện như vậy.

- Hai lực lượng! Một trong số đó chính là đấu khí Phong Vân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.