Sất Trá Phong Vân

Chương 960: Chương 960: Không chết




Nhưng chiến sĩ vong linh trước mắt lại hoàn toàn không lui lại. Trong ánh mắt hắn chỉ có chiến ý hừng hực thiêu đốt, hoàn toàn không có một chút đau đớn bài!

Không đau!

Càn Kình nhất thời nhớ tới một đặc điểm của chiến sĩ vong linh. Dựa theo lời A Khắc Nạp Thập giới thiệu, đó chính là phần lớn vong linh đều không sợ đau đớn!

Không đau, có thể tạo ra phản kích bất cứ lúc nào! Bàn tay chiến sĩ vong linh đang cầm kiếm lớn phun máu. Bàn tay kia biến thành nắm đấm đồng thời nhằm thẳng vào bụng dưới của Càn Kính.

Một đạo Đấu Hồn màu đen xuất hiện từ phía sau Càn Kính. Nó cũng xiết chặt nắm đấm, hung hăng đánh về phía đầu của chiến sĩ vong linh!

Nắm đấm của Đấu Hồn còn mạnh hơn, nhanh hơn so với nắm đấm của chiến sĩ vong linh! Nắm đấm đến từ Đấu Hồn xuất hiện thực sự quá đột ngột mạnh mẽ đập vào mặt của chiến sĩ vong linh!

Mỗi người chỉ có thể có một Đấu Hồn!

Đấu Hồn của Càn Kình là cái búa. Tất cả vong linh ở đây đều nhìn thấy rất rõ ràng. Dù thế nào bọn họ cũng không thể ngờ được Đấu Hồn thứ hai lại đột nhiên xuất hiện như vậy. Đấu Hồn thứ hai này trực tiếp đập trúng đầu của chiến sĩ vong linh kia, lực lượng mạnh mẽ trực tiếp khiến cái đầu này bị đập nát bấy.

Ầm!

Đầu của chiến sĩ vong linh kia giống như một quả dưa hấu nổ tung!

Càn Kình đánh một đòn đắc thủ lại vọt tới trước. Tuy rằng sử dụng hai Đấu Hồn một lúc khiến hắn không bị thất bại, nhưng bây giờ không phải là thời điểm một đấu. Sử dụng tốc độ nhanh nhất đánh ngã đối thủ mới là chuyện đúng đắn.

Thân thể vong linh giống như tháp sắt ngã về phía sau. Càn Kình thuận tay nắm lấy thanh kiếm sắt cực lớn này. Tay trái hắn cầm trường kiếm, tay phải cầm chiến đao xoay tròn như gió, chém những gì ngăn cản ở con đường phía trước.

Hải Thanh Nhi lại phát ra thanh âm quái dị.

Một con quái thú từ trong đại quân vong linh lao ra. Bọn chúng không có hình dáng của nhân loại, lại càng không phải là hình dáng của Ma tộc.

Tuy Càn Kình đã xem qua rất nhiều sách, nhưng hắn cũng chưa từng thấy qua quái vật nào như vậy.

Phía sau lưng nó có chừng hơn mười xúc tua dài tương tự như bạch tuộc, liên tục dao động đong dưa qua lại trên không trung. Nó lại có đầu giống như đầu sói. Chỉ có điều cái đầu sói này còn lớn hơn nhiều so với đầu sư tử. Nó thật sự há mồm ra, có thể trực tiếp cắn một miếng nuốt chửng người vào trong cũng không có bất cứ vấn đề gì. Từng cái răng của nó cũng không phải là răng bình thường, mà là hàm răng cấp Đấu Binh do kim loại rèn ra.

Hàm răng như vậy cắn được trên thân thể con người, cho dù mặc khôi giáp, cũng sẽ khiến khôi giáp hoàn toàn mất đi tác dụng, có thể đơn giản cắn một đối xuyên đi ra.

Gào... Phụt...

Quái thú há mồm ra phát ra tiếng gầm giận dữ, âm thanh hình thành sóng âm. Mắt thường có thể thấy được sóng âm khuyếch tán ra bốn phía. Nhưng sóng âm còn chưa thật sự phát ra, trường kiếm trong tay Càn Kính đã hóa thành một đạo điện quang, giống như biến thân trở thành phi đao, xuyên phá sóng âm, tiến vào trong miệng nó, sau đó từ gáy nó bay ra, đồng thời mang theo máu đỏ, còn có các loại vật thể quái dị.

Chết sao?

Không chết!

Trường kiếm xuyên qua đầu, nhưng quái thú chỉ mới bị thương, cũng không thật sự chết! Chỉ có thể khiến nó càng phẫn nộ rít gào. Những xúc tua giống như bạch tuộc từ trong không trung không ngừng giơ lên đánh xuống, phát ra những âm thanh giống như những chiếc roi thép đánh về phía thân thể Càn Kính.

Thân thể nó không ngừng chuyển động ngọa nguậy, không ngờ lại trở nên đặc biệt kiên cố, phát ra những tiếng động như kim loại va chạm. Không khí sinh ra khí lưu.

Tay trái của Càn Kính giơ lên rót Phong Vân Kim Thân vào trong cánh tay. Một khí lưu nửa lá chắn như ẩn như hiện ở trên cánh tay. Xúc tua cứng rắn giống như hóa thành sắt thép thật sự đánh vào trên cánh tay.

Hai bên thân thể không thua kém gì kim loại va chạm vào nhau. Xúc tua cứng rắn như sắt trực tiếp nổ nát vụn. Máu tươi và thịt nát bay vút lên không trung.

Chát!

Quái thú gầm lên giận dữ. Chiến đao của Càn Kình đã hạ xuống đến trước mặt nó. Thân thể cao lớn ở dưới trùng kích của Trảm Mã Đao và đấu khí bị chém thành hai khúc. Thân thể Càn Kính lao ra từ giữa thân thể nó. Máu tươi đã nhuộm đỏ cả ý phục của hắn. Gần như chỉ trong nháy mắt hắn đã trở thành một huyết nhân.

Nhanh! Ra tay thậm chí còn nhanh hơn so với tia chớp. Hai chiến sĩ vong linh mạnh mẽ, chỉ chớp mắt đã chết ở trong tay Càn Kính!

Hải Thanh Nhi đứng ở trong không trung, thoáng nhíu mày. Trên khuôn mặt vốn luôn bình tĩnh cuối cùng đã có chút biểu tình của nhân loại. Cánh tay nàng nhẹ nhàng giơ lên. Trong đại quân vong linh lại một lần nữa xuất hiện một vong linh mới.

Chiến đấu một chọi một! Trước sau vẫn là cuộc chiến đấu một chọi một!

Trên mặt của mỗi vong linh đều lộ ra một vẻ tự cao tự đại, giống như rất xem thường chuyện cùng nhau bao vây tấn công Càn Kình. Bọn chúng chỉ cần phái ra một chiến sĩ, nhất định có thể đánh thắng được hắn.

- Nhân loại, Áo Cổ Tư Đô ta...

Trong đội ngũ chiến sĩ vong linh, một vong linh lao ra, lần đầu tiên nói ra ngôn ngữ Ma tộc mà Càn Kình có thể nghe hiểu được. Đó là một tên ma vũ sĩ huyết mạch Ma tộc Kỳ Mỹ Lạp. Hắn giơ tay lên, một quyền lên cao hạ xuống, không khí xung quanh lập tức có sự biến hóa. Bàn tay của hắn liên tục quào loạn trên không trung giống như miệng rộng của ma thú. Từng ngón tay cũng tương tự như hàm răng của Kỳ Mỹ Lạp. Từng đợt cát vàng quấn lấy cổ chân Càn Kình.

Phía sau Áo Cổ Tư Đô bốc lên một đạo Đấu Hồn Kỳ Mỹ Lạp thật lớn, cả người giống như đã biến thành ma thú Kỳ Mỹ Lạp cực lớn sống sót từ thời đại hồng hoang, mang theo khí tức cổ xưa đến từ hồng hoang muốn vùi lấp giết chết Càn Kình với tuổi tác nho nhỏ này.

Càn Kình tiến lên trước một bước, chiến đao trong tay luôn luôn đề phòng sự đánh lén có khả năng xuất hiện bất cứ lúc nào. Tay trái hắn giơ lên, năm ngón tay ở trong không trung bỗng nhiên nắm chặt, khiến không khí nổ vang! Không khí phát ra ánh sáng chói lòa. Trong nháy mắt dường như có ngôi sao tiến vào trong tay hắn!

Hồng hoang chuyển kiếp, đến từ thời đại sớm hơn, chứng kiến hồng hoang, chứng kiến nhân loại và Ma tộc quật khởi, chứng kiến tất cả lịch sử trên mảnh đất đại lục này, chỉ có những vì ngôi sao trong bầu trời, đã sớm soi sáng trong suốt vô số năm!

- Hồn vực bạo lực!

Thân thể Càn Kính không hề dừng lại. Tốc độ nắm đấm, cánh tay, còn cả thân thể Áo Cổ Tư Đô hoàn toàn nổ tung còn nhanh hơn so với nhìn bằng mắt thường, Càn Kình chỉ để lại cho hắn một bóng lưng.

Nhanh! Mạnh!

Khí tức chiến sĩ vong linh xung quanh hoàn toàn biến đổi. Càn Kình biểu hiện ra sự cường đại và uy năng, đã vượt quá so với lúc đầu động thủ. Hình như mỗi giây mỗi phút, thực lực người tự sát này đã thăng cấp, tăng lên ngay tại đây.

Khuôn mặt kiêu ngạo của các chiến sĩ vong linh đều lộ vẻ kích động muốn cùng xông lên. Chỉ có điều Hải Thanh Nhi đứng ở trên không trung còn không phát ra mệnh lệnh mới, bọn họ không dám di chuyển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.