Sất Trá Phong Vân

Chương 776: Chương 776: Không khống chế được




- Ha ha ha ha ha ha! Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ, ngươi không ngờ đúng không? Ngươi chết, vợ của ngươi cũng chết nhưng ta vẫn chơi vợ của ngươi được!

Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc xoa tay hưng phấn đi vào phòng.

Càn Kình ngồi trong góc nóc nhà không ai thấy, liên tục lắc đầu. Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc khẩu vị thật nặng, ta cứ núp tại đây chắc sẽ kiềm không được ói ra, quay về là hơn.

- Càn Kình, ngươi thiếu giết hai Ma tộc của ta thì sẽ chết sao?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chống hông nổi giận trừng Càn Kình đẩy cửa đi vào, khí thế liều mạng với hắn.

- Những người đó đều là thần dân tương lai của bản công chúa!

- Mỹ ma không thể nói vậy.

Đoạn Phong Bất Nhị nằm trên giường hút thuốc lá:

- Trước khi đến chẳng phải đã thiết kế rồi sao? Cần cao điệu, tranh thủ thời gian ngắn nhất khiến cái tên Kích Lưu Phi Kính vang dội khắp Ma tộc, tốt nhất là Chân Sách hoàng triều nghe thấy. Giết vài Ma tộc . . .

- Nói hay lắm, đó không phải giết thần dân của ngươi.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cáu kỉnh vặt lại Đoạn Phong Bất Nhị, buồn bực thở dài, không tiện nói gì thêm. Cái tên Kích Lưu Phi Kính càng nổi nhanh càng tốt, không chỉ sớm ngày tiếp xúc Bát Hoang gia tộc mà quan trọng hơn! Lộ Tây Pháp Lưu Thủy biết danh tiếng Kích Lưu Phi Kính càng vang càng giúp ích cho nàng tranh giành ngôi báu Đại Ma Vương.

Thanh thế là một thứ rất khó nói rõ, từ nhỏ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy được giáo dục rõ ràng về điều này. Kích Lưu Phi Kính càng nổi tiếng thì Lộ Tây Pháp Lưu Thủy càng quan trọng trong mắt Đại Ma Vương.

- Tóm lại nên chú ý mức độ.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn mọi người, nói:

- Khi quá mức thì những đại tộc sẽ không để ý trả giá làm ra vài chuyện, khi đó các ngươi rắc rối to.

Càn Kình im lặng gật đầu, hắn biết rõ điều đó. Sau này ra tay hắn nnên khống chế mức độ, chết nửa, một ma thì Ma tộc nào cũng chịu được, khi đã vượt giới hạn, muốn dọn dẹp sẽ rất khó khăn.

- Mã Môn?

Thiết Khắc cười nhạt, lắc đầu không nói, đứng dậy đi về phòng mình.

- Người ta cũng nên chạy, à không, là ma cũng nên chạy.

Miệng Đoạn Phong Bất Nhị ngậm thuốc lá, hai tay gác sau đầu nghênh ngang ra ngoài cửa.

- Ta không thể để Thiết đẹp trai bỏ lại. Ta còn không biết hắn sao? Chắc lại muốn dùng ma đạo khí trọng lực quái dị luyện tập đấu khí, đấu kỹ. Ta cũng đi!

Phần Đồ Cuồng Ca duỗi eo bước ra ngoài, nói:

- Ta cần cố gắng nhiều hơn bọn họ.

- Mọi người đều đi hết?

Mộc Nột Thiên Sách phẩy quạt bước ra ngoài cửa, nói:

- Làm hoàng tử nên xuất sắc hơn thần dân về mọi mặt, ta cũng đi.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nằm trên giường của Càn Kình, nhấc chân lên. Váy xẻ đến đầu gối, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhích người thân hình như ẩn như hiện thấy bên trong váy rồi lại như không thấy, rất quyén rũ.

- Hay là ta ở lại cùng ngươi?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cắn ngón tay, nói:

- Hoặc ngươi ở lại cùng ta?

Càn Kình đi tới hai bước ôm Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vào lòng, môi kề sat cổ hôn vành tia nàng.

Càn Kình nhỏ giọng nói:

- Ta ở lại cùng nàng.

- A . . .

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hơi bất ngờ, người khẽ run. Đây là lần đầu tiên Càn Kình không trúng xuân dược chủ động ôm, hôn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

- Ngủ đi.

Càn Kình càng ôm chặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, nói:

- Hôm nay cứ để vậy ngủ.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sơ tay vuốt trán Càn Kình, nhận ra chàng trai lớn xác cũng sẽ căng thẳng. Nhân loại Chiến Sĩ vào lãnh địa Ma tộc nếu nói chỉ có hào tình, không hề căng thẳng là không thể nào. Chẳng qua Càn Kình che giấu hồi hộp rất tốt, hoặc nên nói khi vào trạng thái thì hắn quên mất căng thẳng.

Nhưng mỗi khi rời khỏi vai diễn, đứng trong mảnh đất Ma tộc Càn Kình cảm nhận áp lực rất lớn. Đây là một nguyên nhân khiến Càn Kình đồng ý vào Ma tộc.

Lợi dụng vùng đất Ma tộc, ý niệm các Ma tộc để rèn luyện ý chí, tinh thần Chiến Sĩ. Thật ra không chỉ Càn Kình làm chuyện này, những Chiến Sĩ đều lén xâm nhập lãnh địa Ma tộc, nhân tộc của đối phương.

Chẳng qua kiểu đi vào Ma tộc cao điệu như Càn Kình chỉ có bọn họ. Chịu đựng áp lực, trải qua tinh thần rèn luyện sẽ mạnh hơn Chiến Sĩ trên Chiến Sĩ huyết mạch gấp trăm lần.

Càn Kình chịu áp lực lớn hơn các đồng bạn, những người này vốn không cần đi vào đều tìm cái cớ theo hắn.

Đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách trừ bởi vì muốn nhận tẩy lễ tinh thần đặc biệt còn có lo lắng an toàn sinh mạng của Càn Kình.

Càn Kình đánh giỏi, là người có sức chiến đấu cá nhân mạnh nhất đội.

Nhưng lúc đi Càn gia thì Càn Kình cũng là người mạnh nhất, kết quả nhờ vào đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc mới sống tiếp.

Loại chuyện này không phải một lần, cũng không phải hai lần.

Người có mạnh thế nào cũng cần nhờ giúp đỡ.

Càn Kình hiểu rõ suy ghĩ của đồng bạn, biết là hắn kéo đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc vào tinh thần tẩy lễ đáng sợ, sơ suất một cái là sẽ bị lộ thân phận, có lẽ sẽ chết, hoặc bị áp lực tinh thần nặng nề buộc phát điên.

- Vượt qua . . .

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhẹ hôn trán Càn Kình, nói:

- . . . Thì ngươi mạnh nhất, có thể đánh bại Càn gia, khiến đám người kiêu căng kia tiễn phụ thân chúng ta ra . . .

Càn Kình gật đầu không nói.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì thầm bên tai Càn Kình:

- Nghe nói làm chuyện đó trợ giúp thả lỏng, ta có thể . . .

- Nàng không phải công cụ tiết dục của ta.

Càn Kình vùi đầu vào ngực Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, bướng bỉnh lắc đầu.

- Ta . . . Có thể dùng miệng . . . Giúp ngươi . . .

- Ngủ đi.

Càn Kình nhỏ giọng nói:

- Nàng còn dụ dỗ nữa là ta thật sự không kiềm nén nữa.

- Ngốc.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn Càn Kình ngủ say, nhỏ giọng nói:

- Ta muốn ngươi mất kiểm sáot, vì ngươi quá bình tĩnh, đó là điểm ta thích nhất nhưng có khi ta ghét ngươi vì thế. Ngươi luôn muốn chịu trách nhiệm với ta, cứ nghĩ ta là Ma tộc, ngươi không thể gánh nổi trách nhiệm. Ngươi . . . Không thể bớt suy nghĩ được sao?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thấy Càn Kình không nỏi, ngửa đầu nhìn trần nhà, nói:

- Không biết tin tức đã truyền đến trưởng lão đường Ma tộc Mã Môn chưa? Không biết bọn họ sẽ có phản ứng gì.

* * *

- Còn phản ứng gì nữa? Dĩ nhiên là lập tức dẫn theo tất cả Thẩm Phán Quân của Mã Môn chúng ta giải quyết ma máu lai kia!

Trưởng lão đường Ma tộc Mã Môn, một trưởng lão lớn tiếng rống to phun nước miếng ra, mặt râu quai nón, ma pháp trượng kích động gõ mặt bàn biểu thị tức giận.

- Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ trưởng lão hãy chú ý cảm xúc của ngươi, ta biết Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ, nhi tử của ngươi chết làm ngươi rất tức giận nhưng làm ơn đắn đo một chút, ma máu lai này là hỗ trợ của thập công chúa, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy công chúa điện hạ!

Một trưởng lão Ma tộc Mã Môn ngồi đối diện Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ tóc cạo trọc, cằm không có râu, vết chân chim nơi khóe mắt chứng minh tuổi gã không nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.