Sất Trá Phong Vân

Chương 710: Chương 710: Không ngại nhiều (thượng)




Ngươi nói không đánh liền ngừng? Vậy mối thù người thân của chúng ta làm sao? Ngươi nói không đánh liền không đánh? Ngươi sợ chết phải không? Nếu ngươi sợ chết thì đổi người khác làm vua!

Nghĩ đến trong hoàng tộc các quốc nhiều người nghe tin này sẽ mừng rỡ, đây chính là cơ hội tốt nhất soán quyền trở thành hoàng đế.

- Trong lịch sử một khi bắt đầu chiến tranh nếu không có một bên bị đánh bại thì chưa từng ngừng lại.

Đặc Giao Phi nhìn Càn Kình, Mộc Nột Thiên Sách nói:

- Các ngươi muốn nói câu này đúng không? Yên tâm! Có một ngày, một ngày nào đó Vô Sinh Vương sẽ khiến chiến tranh hoàn toàn biến mất!

Càn Kình nhìn Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh cưỡi trên lưng ngựa, hắn không hiểu gã suy nghĩ cái gì. Có lẽ Ma võ sĩ huyết mạch Bất Tử Quân Vương là đẳng cấp thức tỉnh rất cường đại, dù ở trong Ma tộc cũng là ma hùng bá một phương.

Xem ý Đặc Giao Phi nói thì cách tiêu trừ chiến tranh không phải của tên mập mà là suy nghĩ của thủ lĩnh đoàn mã tặc Vô Sinh nghĩ ra.

Những Chiến Sĩ các tộc tụ tập bên cạnh Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh là bởi vì tin tưởng Vua mã tặc này có thể thực hiện lý tưởng Đặc Giao Phi nói.

- Một khi người bị tẩy não . . .

Mộc Nột Thiên Sách nhìn bóng lưng Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh, khẽ thở dài:

- Thật là đáng sợ. Miệng Vua mã tặc nói lý towngr sáng lạn như vậy ai biết mục đích thật sự của hắn là cái gì?

- Khụ. . . Khụ. . .

Thiết Nam ho khan, tỉnh dậy. Càn Kình lấy một viên thuốc ra khỏi đấu giới nhét vào miệng Thiết Nam.

Càn Kình nói:

- Ngươi bị thương khá nặng, trước tiên ăn thứ này đè lại vết thương, chờ đến chỗ trú của mã tặc ta sẽ trị liệu cho ngươi.

- Mã tặc . . . Điện hạ . . .

Thiết Nam kích động lại hôn mê.

Mộc Nột Thiên Sách nghi hoặc nhìn Càn Kình.

- Ăn vào không ngủ không thích hợp ổn định vết thương.

Càn Kình khẽ nói:

- Hắn bị thương không nặng nhưng lá phổi có hai lỗ thủng, gan có bốn lỗ không quá sâu, ruột thủng vài lỗ, có mấy đấu mạch đứt và . . .

Dị đứng ở bên cạnh nghe trán toát mồ hôi lạnh. Bị thương cỡ đó còn không tính nặng? Vậy vết thương gì mới là nặng?

- Ngươi còn biết dược tề?

Đặc Giao Phi nhìn Càn Kình, tò mò hỏi:

- Trình độ gì?

- Miễn cưỡng ăn không chết người.

Càn Kình nhìn Băng Vô Tội bị thương nặng nằm trên ván gỗ phía xa, nói:

- Về bản doanh nếu có tài liệu dược thì ta sẽ điều chế chút Hồi Sinh Xuân Lộ cho hắn.

- Hồi Sinh Xuân Lộ?

Đặc Giao Phi khó hiểu lắc đầu, chạy tới gần Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh.

Đặc Giao Phi hỏi:

- Vô Sinh Vương, Hồi Sinh Xuân Lộ là cái gì?

- Hồi Sinh Xuân Lộ? Đồn rằng dược chữa thương cao cấp trong cấp đại sư.

Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh bất ngờ nhìn Đặc Giao Phi, hỏi:

- Thứ này có kim tệ cũng không mau được, sao ngươi biết tên dược tề?

- Rất khó điều chế sao?

Đặc Giao Phi ngoái đầu nhìn Càn Kình, nói:

- Vậy sao hắn nói là biết làm?

- Cái gì?

Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh quay đầu nhìn Càn Kình, kinh ngạc hỏi:

- Hắn biết chế tạo Hồi Sinh Xuân Lộ?

Đặc Giao Phi gật đầu, nói:

- Tự hắn nói vậy.

Thật hay giả? Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh liên tục ngoái đầu nhìn Càn Kình. Không lẽ Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh vô tình nhặt được bảo bối quý hơn gã tưởng? Dược tề cấp đại sư? Hắn là Dược sư? Chờ về bản doanh tìm thời gian hỏi xem.

Còn có thanh phi đao kia!

Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh xoay phi đao Càn Kình bắn ra, gã chưa trả cho hắn. Kỹ thuật rèn đích thực rất khá, nhưng sờ thì hình như rất phí tài liệu, không biết là Đoàn Tạo Sư nào rèn ra? Loại người này dễ bị Công Hội Thiết Tượng khai trừ, nếu có cơ hội lôi kéo người gia nhập thì tốt rồi.

Hồi Sinh Xuân Lộ?

Dị quay đầu dặn dò thuộc hạ vài câu. Mã tặc đoàn mã tặc thứ hai nhanh như chớp lao hướng khác. Chỉ có thủ lĩnh của bọn họ, Dị tiếp tục đi theo đoàn mã tặc Vô Sinh.

Di tích!

Không phải lần đầu tiên Càn Kình thấy di tích, thậm chí từng thấy di tích lớn đến nhìn không tới giới hạn tại Bàn gia.

Nhưng Càn Kình không nghĩ đến trên đời này có di tích như vậy.

Rõ ràng trên đầu là đất dày sâu trăm thước, di tích không có mặt trời chiếu rọi, vốn nên đầy âm u. Cho dù biến ra ngọn lửa hay ma pháp chiếu sáng thì vẫn có nhiều chỗ tối.

Nhưng khi thấy di tích nơi cư trú của đoàn mã tặc Vô Sinh thì Càn Kình không thể không tán thán di tích trong truyền thuyết có đủ kiểu dáng.

Xuyên thấu, mặt đất dày tồn tại nhưng không che được ánh nắng chiếu rọi. Ánh mặt trời xuyên qua đất dày chiếu rọi mặt đất di tích.

Càn Kình cảm giác được ánh nắng chiếu lên người không phải ánh sáng ma pháp, càng không phải ánh lửa ngọn đuốc mà thật sự là ánh nắng.

Di tích rộng lớn, bốn phía có mã tặc tập luyện kỹ xảo chiến đấu, trong đồng ruộng mênh mông gần đó có ma của Ma tộc, người của Chân Sách hoàng triều cùng nhau gieo trồng cây nông nghiệp!

Di tích rộng lớn hoàn toàn khác với bên ngoài nhân và ma giết nhau.

Đặc Giao Phi kiêu ngạo quay đầu liếc Càn Kình. Mộc Nột Thiên Sách nhíu mày nhìn tình huống xung quanh. Trong phạm vi nhỏ nhân và ma hòa bình ở chung không có, nhưng nếu khiến hai siêu thực lực hòa bình sống chung trên mặt đất thì . . . Ha ha ha ha ha ha!

- Càn Kình, phòng của ngươi ở khu đó, ngươi có thể mang theo nữ nhân không biết mặt đẹp hay xấu nhưng dáng người rất tốt ở đó.

Đặc Giao Phi chỉ vào gian nhà gỗ bình thường cách không xa, nói:

- Chuyện liên quan đến đoàn mã tặc chúng ta chờ ngày mai ta sẽ nói kỹ cho ngươi.

Càn Kình gật đầu, nhìn Dị luôn đi theo. Thủ lĩnh đoàn mã tặc thứ hai cứ đi theo đoàn mã tặc Vô Sinh đến đây, Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh không có vẻ gì muốn đuổi đi.

- Ưm . . .

Dị cảm giác ánh mắt Càn Kình nhìn, biểu tình lúng túng.

- Vết thương cũ của ngươi?

Dị vội gật đầu. Không phải gã không có cốt khí mà mấy năm nay chịu đựng đủ rồi, đấu hồn luôn kẹt ở chỗ mấu chốt, Dị không thể có đột phá gì. Bảy ngày trước Dị nghe Càn Kình nói biết làm Hồi Sinh Xuân Lộ liền muốn biết chuyện này là thật hay giả.

Càn Kình khó xử nhìn Dị, nói:

- Không phải không thể chữa cho ngươi nhưng . . .

- Nhưng sao?

Dị hồi hộp. Bảy ngày nay thắc mắc luôn nằm trong bụng Dị. Dù là người khôn ngoan cỡ nào khi thấy ánh sáng thì sẽ không kiềm chế được, trên người Dị không còn khí thế cao cao tại thượng hôm gặp Càn Kình.

- Nhưng mà . . .

Càn Kình đánh giá Dị từ trên xuống dưới, nói:

- Ngươi định trao đổi cái gì với ta?

Trao đổi cái gì? Dị ngẩn ra, lời này quen thuộc biết mấy. Bảy ngày trước trong bản doanh đoàn mã tặc Hắc Phong Dị nói cùng một câu với Càn Kình, không ngờ vài ngày sau hai bên đổi vị trí.

bí pháp đấu khí của Phùng Liên Thứ Cuồng đã vào tay Càn Kình, bản thân hắn thành một thành viên của đoàn mã tặc Vô Sinh, nếu cố cướp lấy là tuyên chiến với đoàn mã tặc Vô Sinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.