Một luồng đấu khí sắc bén vốn đủ giết Càn Thành mấy chục lần, hơn trăm lần. Càn Chiến Huyền ngạc nhiên nhìn Phần Đồ Cuồng Ca hộc máu, thanh niên này mạnh hơn lần trước rất nhiều, thật bất ngờ.
Theo Càn Chiến Huyền tính toán thì dù thanh niên này chạy ra chắn, tập trung tất cả lực lượng chặn đấu khí công kích cũng sẽ mất mạng, đấu khí dễ dàng xuyên thủng người gã giết Càn Thành.
Nhưng cố tình có sai lệch, Càn Thành không chết, thanh niên Phần Đồ Cuồng Ca cũng sống. Đấu khí đánh vào người Phần Đồ Cuồng Ca như đập trúng Chiến Sĩ mặc nhuyễn thiếp giáp rồi mới trúng da thịt, đà đi xuyên thủng bị giảm uy lực, không thể giết Càn Thành.
Càn Chiến Huyền bỗng phát hiện thanh niên tên Phần Đồ Cuồng Ca trong tài liệu khiến gã rất ghét, đặc biệt là nụ cười kia. Rõ ràng bị trọng thương, sắc mặt vàng như giấy vậy mà trong mắt đầy ý cười khinh thường, kiêu ngạo.
Đấu khí của Phần Đồ thế gia mạnh như vậy sao? Chẳng những năng lực phòng ngự cực kỳ xuất sắc mà năng lực công kích cũng tốt. Loại năng lực này dường như đã vượt qua đấu khí của Phần Đồ thế gia vô số năm qua, không lẽ là đấu khí bọn họ mới sáng chế ra?
Không biết từ khi nào Bàn Hoành Cơ hưng phấn siết chặt hai tay. Càn Kình có được như hôm nay là nhờ công rất lớn của Càn Thành, người không có chút thực lực Chiến Sĩ. Không có Càn Thành thì không có Càn Kình bây giờ.
Đương nhiên Càn Chiến Huyền đang đổ thùng dầu vào đống củi Càn Kình đã nhen nhúm lửa.
Lưng Càn Kình hơi cong chậm rãi thẳng, từng chút một xoay hướng Càn Vô Thiên. Vì phụ thân của mình có thể thua, nhịn. Nhưng phụ thân nói đúng, dù đánh thua thì phụ thân có thể sống tốt không?
Không! Đây chính là Càn gia, Càn Kình đi ra từ Càn gia, không ai hiểu rõ Càn gia hơn hắn!
- Càn gia!
Giận!
Càn Kình ít khi nổi giận, lần này thì hắn giận thật. Càn Kình đã nhâm tính rời khỏi Càn gia làm hắn áy náy với phụ thân, Càn gia máu lạnh vô tình, tất cả trộn lẫn thành giận.
Đấu tâm!
Càn Kình kích phát hết đấu khí trong một trăm lẻ tám đấu khiếu, đấu khí mạnh mẽ chạy khắp thân thể, đẩy Phong Vân Kim Thân lên cao, thạch thân, thiết thân, cương thân!
Đánh!
Chẳng phải Càn Chiến Huyền ngươi tự hào Chiến Sĩ huyết mạch của Càn gia là vô địch sao? Chẳng phải Càn Chiến Huyền nhà ngươi không coi Chiến Sĩ bình thường ra gì sao? Đánh! Dù hôm nay bị Càn Chiến Huyền nhà ngươi đánh chết thì ta quyết tiêu diệt một đám Chiến Sĩ huyết mạch của Càn gia.
Ngươi có thể giết ta nhưng ngươi không thể giết chết xà hoàng Bàn Hoành Cơ! Ngươi có thể khiến dân chúng Càn thành đứng xem không nói ra điều đã thấy nhưng không thể chặn miệng xà hoàng Bàn Hoành Cơ!
Ngươi có thể không để ý người trong thiên hạ nhìn ngươi như thế nào, vậy khi bàn dân thiên hạ biết Chiến Sĩ huyết mạch của Càn gia ngươi thua Chiến Sĩ bình thường thì ngươi còn lờ đi sao?
Đấu tâm! Đấu tâm!
Càn Thần Vũ trừng Càn Kình suýt rớt tròng. Càn Kình không phải là Chiến Sĩ thức tỉnh huyết mạch Tinh Linh Vương vậy mà trong hai tháng ngắn ngủi cô đọng ra đấu tâm cường đại. Sao có thể? Sao có thể!? Càn Vô Thanh thức tỉnh huyết mạch Tinh Linh Vương tam giai phải liều đấu sinh tử mới có được đấu tâm, sao Càn Kình đơn giản làm được?
Hiếm khi đuôi mày Càn Chiến Huyền giật giật, ánh mắt sắc bén đầy nghi hoặc bắn hướng xà hoàng Bàn Hoành Cơ.
Đấu tâm!
Chiến Sĩ bình thường muốn có đấu tâm là chuyện người thường khó thể tưởng tượng. Tạm gác đấu tâm sang một bên, hiển nhiên Càn Kình đã giải mở đấu khí tỏa, làm sao hắn làm được?Hôm đó Càn Chiến Huyền đánh một đấm đấu khí tỏa tuy khinh thường dốc hết sức nhưng không phải ai cũng giải mở được. Cho dù cường giả có được đấu tâm cũng không thể giải mở đấu khí tỏa.
Xà hoàng! Có thể dễ dàng giải mở đấu khí tỏa chỉ có... Càn Chiến Huyền nhìn chằm chằm Bàn Hoành Cơ đứng bên cạnh làm bộ vô tội, không có vẻ gì bất ngờ. Chỉ có vị xà hoàng này mới làm được.
- Chiến Huyền huynh, đừng nhìn ta như vậy.
Bàn Hoành Cơ mỉm cười nhìn Càn Kình trong vòng chiến, nói:
- Trong giới Chiến Sĩ chúng ta nếu giải đấu khí tỏa của người khác là tỏ ý khiêu chiến đối phương. Tuy ta rất muốn đánh nhau với ngươi nhưng là ở thi đấu biểu diễn trên đại tái Nhân Vương, tuyệt đối sẽ không giải đấu khí tỏa của ngươi.
Càn Chiến Huyền nghi hoặc nhìn khuôn mặt cười của Bàn Hoành Cơ. Cho dù không phải là ngươi thì chắc ngươi biết tình huống, nếu không thì tại sao chẳng có vẻ gì bất ngờ với biểu hiện của Càn Kình?
- Chiến Huyền huynh, ngươi vẫn nghi ngờ ta?
Khuôn mặt cười của Bàn Hoành Cơ lộ vẻ bất mãn, cao giọng gằn hỏi, uy nghiêm xà hoàng tỏa ra.
- Bàn Hoành Cơ ta có cần nói dối không? Bàn Hoành Cơ ta sợ Càn Chiến Huyền ngươi sao? Sợ đến nỗi nói dối che giấu? Ngươi nghĩ ngươi là ai? Đại Ma Vương sao?
Càn Chiến Huyền hừ mạnh, nhíu mày quay đầu nhìn vòng chiến, suy nghĩ lung tung trong đầu. Tại sao trong chớp mắt đó gã cảm giác Càn Chiến Huyền thật sự muốn đánh nhau với gã.
Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà thức tỉnh thiên cực đúng là rất kinh người, xem như cực kỳ xuất sắc trong mười Chiến Sĩ huyết mạch. Nhưng chiến đấu với kẻ thức tỉnh thiên cực trong lịch sử gia tộc thức tỉnh huyết mạch chung cực thì Bàn Hoành Cơ sẽ không chiếm ưu thế gì.
Tại sao? Rốt cuộc là tại sao? Mày Càn Chiến Huyền nhíu càng chặt.
Tại sao? Đây rốt cuộc là tại sao? Mày Càn Chiến Huyền càng nhíu chặt. Bao nhiêu năm qua Bàn Hoành Cơ không đánh nhau tại sao hôm nay đột nhiên nổi hứng? Không lẽ Bàn Hoành Cơ có bài tẩy gì? Thức tỉnh thiên cực nên là cực hạn của Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà, nếu Bàn Hoành Cơ đột phá thức tỉnh thiên cực thì gã phải đi kim loại dẫn dắt Bàn gia lên đỉnh huy hoàng nhất, càn quét ma tộc rồi.
- Đấu tâm?
Mắt Càn Vô Thiên như sói phát ra tia sáng, giống sói hoang đói bụng mấy ngày bỗng thấy cục thịt tươi mới.
- Tốt, tốt! Không ngờ ngươi cũng có đấu tâm, thật tốt quá! Hãy để ta phá hủy đấu tâm của ngươi. Ủa? Thực lực của ngươi... Phục Ma bát chiến? Sao có thể?
Đuôi mày mắt phải Càn Thần Phong nhướng lên. Phục Ma bát chiến làm sao có thể có đấu tâm? Đấu tâm chỉ có trên người Chiến Sĩ Tru Ma nhất chiến, vậy là sao?
Đấu tâm nhanh chóng mở ra trên người Càn Vô Thiên, đấu khí cuồng bạo trong phút chốc đẩy thực lực của gã lên Tru Ma nhất chiến. Đấu khí không hề dừng lại, một đường tăng vùn vụt, Tru Ma nhị chiến!
Càn Vô Thiên mới đánh bại Càn Vô Thanh, chưa hoàn toàn bùng nổ sức chiến đấu đấu ma song tu. Mới rồi Càn Vô Thiên thậm chí không phát ra hết đấu khí, bây giờ mới là thực lực chân chính của gã.
Tinh thần lực mênh mông nhanh chóng bùng nổ trong người Càn Vô Thiên. Chiến Sĩ của Càn gia thức tỉnh lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương trước giờ không chỉ đơn thuần về mặt ý nghĩa Chiến Sĩ, mỗi người đều là Chiến Sĩ đặc biệt đấu ma song tu!