- Nói như vậy, ta rất chờ mong...
Ân Lạp Khắc lại nở nụ cười:
- Thật không nghĩ tới, tốc độ trưởng thành của tiểu tử này nhanh hơn nhiều so với dự đoán của ta. Có ý tứ, thật sự thú vị! Có thể chính hắn còn không phát hiện ra, hắn ở bên trong thế giới vô tận này đã gần như không có cản trở về mặt thời gian. Sẽ không còn hạn chế mười sáu tiếng nữa.
- Thời gian làm sao lại trôi qua chậm như vậy? Còn chưa tới mười sáu tiếng sao?
Càn Kình lại thu nạp đầy tất cả đấu khí, rất hiếu kỳ goi hệ thống tinh linh ra. Đó là do đại thúc Bố Lai Khắc và A Khắc Nạp Thập liên thủ tạo ra một luyện kim gần như có mạng sống.
- Nhà chơi Càn Kình, ngươi đã ở chỗ này mười tám tiếng. Thời gian cực hạn của ngươi ở nơi này là một trăm năm. Xin hỏi hiện tại có muốn rời khỏi thế giới vô tận không?
- Mười tám tiếng? Một trăm năm sao?
Càn Kình rùng mình một cái:
- May là ta cảm giác không đúng, đã sớm hỏi. Nếu không thật sự sẽ bỏ lỡ cuộc tranh tài Tân Nhân Vương! Hiện tại ta yêu cầu rời khỏi.
Ánh mắt lại mơ hồ vặn vẹo. Càn Kình đột nhiên muốn mở ra, nhưng không kịp. Cả người hắn đã rời khỏi thế giới vô tận.
- Nói quá sớm, sớm biết vậy nói muộn mấy phút.
Càn Kình ngồi dậy lắc đầu:
- Ta nên lấy ra một khối đấu tinh thu vào bên trong đấu giới mới đúng.
Càn Kình đứng dậy ra khỏi phòng, phát hiện mọi người đã sớm chờ ở ngoài cửa. So với buổi tối ngày hôm qua, trên phương diện thực lực đám người tuổi trẻ trước mắt này, gần như mỗi người đều có sự nâng cao bay vọt.
Tuy rằng trang phục của Bàn Hoành Cơ vẫn như ngày hôm qua, nhưng khí tức trên người phát ra so với ngày hôm qua lại có sự chênh lệch như giữa trời và đất. Tuy không đột phá tiến vào thức tỉnh chung cực, nhưng trên phương diện thực lực vẫn có nâng cao cực lớn. Đặc biệt là tính hoàn chỉnh của hai hồn vực càng làm cho năng lực chiến đấu chỉnh thể của vị Xà Hoàng này tăng vọt.
Trong một đêm, Càn Kình phát hiện Lý Phách vị lão nhân gia tộc huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu này hình như trẻ lại hai mươi tuổi, sức sống lại một lần nữa toả sáng.
Bàn Hoành Cơ thấy Càn Kình, Vạn Giải Chi Nhãn chợt mở ra quan sát Càn Kính từ trên xuống dưới:
- Một đêm vừa rồi ngươi đã gặp được chuyện gì vậy? Tại sao ta lại cảm giác ngươi hoàn toàn khác với ngày hôm qua? Hình như... Hình như trải qua một cuộc huấn luyện đặc biệt, vô cùng gian khổ.
Vô cùng gian khổ sao?
Càn Kình ngẫm lại đêm qua, vô số lần đánh ra khiến đấu khí trong cơ thể cạn sạch, cảnh tượng chiến đấu kịch liệt với hơn mười con ma thú cao cấp, nào chỉ đơn giản là vô cùng gian khổ như vậy. Có thể nói là trải qua vô số lần sinh tử.
- Ngươi bây giờ mạnh tới mức nào?
Bàn Hoành Cơ nhìn Càn Kình một chút, lại nhìn Bàn Mộng Thần một chút:
- Gặp phải Càn Kình, phải cẩn thận một chút. Hắn còn mạnh hơn sự tượng tượng của ngươi đêm qua. Mạnh hơn rất nhiều, rất nhiều.
Bàn Mộng Thần cũng nắm giữ Vạn Giải Chi Nhãn, cẩn thận quan sát ở trên người Càn Kính một hồi khẽ lắc đầu:
- Nhìn không thấu, nhìn không thấu. Giống như ta nhìn không thấu Xà Hoàng vậy.
Đoạn Phong Bất Nhị mở ra con mắt chân lý của mình sau khi biến dị, cẩn thận quan sát Càn Kình một hồi:
- So với hôm qua, ngươi quả thực mạnh mẽ hơn rất nhiều. Hơn nữa hai phong ấn của ngươi hiện tại đều chưa mở ra.
- Thế nào cũng được.
Lý Lôi Long rất chờ đợi nhìn Càn Kình:
- Ta rất muốn đánh với ngươi một trận. Có lẽ chỉ có ngươi tạo áp lực cho ta, mới có thể làm cho ta tiến vào thức tỉnh chung cực chí cao này.
Thức tỉnh chung cực!
Trong lòng Lý Lôi Long, hào khí tăng lên vạn trượng. Mình hoàn toàn không sợ chiến bại, bởi vì mình nắm giữ cơ hội thức tỉnh chung cực. Cho dù bị Càn Kình đánh bại một nghìn lần một vạn lần, chỉ cần mình có thể bị áp lực ép cho nhanh chóng xuất hiện thức tỉnh chung cực, như vậy tất cả thất bại đều sẽ bị thắng lợi vô địch cuối cùng thay thế!
Lịch sử, vĩnh viễn chỉ có thể nhớ người chiến thắng sau cùng. Trung đó thắng lợi bao nhiêu lần, người chiến bại cuối cùng, ở trong lịch sử vẫn là người thất bại.
- Đánh tới trận chung kết cuối cùng.
Càn Kình nhún vai:
- Ta sẽ ở đó chờ ngươi đến khiêu chiến.
Lý Phách nhìn theo bóng lưng Càn Kình đi về phía ngoài cửa, khẽ lắc đầu. Người trẻ tuổi này nếu như là chiến sĩ huyết mạch thức tỉnh huyết mạch Tinh Linh Vương, hiện tại nhất định đã đạt đến mức thức tỉnh chung cực. Hơn nữa rất khả năng thật sự trở thành chiến sĩ mạnh nhất trong tất cả chiến sĩ huyết mạch chung cực!
Tinh thần tự tin và khí phách vô địch như vậy, chỉ tiếc là...
Lý Phách khẽ lắc đầu thở dài. Người trẻ tuổi này không thức tỉnh huyết mạch, ai mới thật sự là chiến sĩ mạnh nhất? Để trở thành chiến sĩ mạnh nhất thật sự, không biết sẽ cần bao nhiêu lâu?
Bàn Hoành Cơ đưa tay nâng cằm cười híp mắt nhìn Càn Kình. Từ trước tới nay đều là chiến sĩ bình thường đi khiêu chiến chiến sĩ huyết mạch. Đây vẫn là lần đầu tiên có chiến sĩ bình thường nói với chiến sĩ huyết mạch, hơn nữa còn là chiến sĩ huyết mạch có thể thức tỉnh chung cực, ta chờ ngươi tới khiêu chiến.
Thời gian cuộc tranh tài Tân Nhân Vương thập lục cường được tiến hành muộn hơn so với những lần trước rất nhiều. Mọi người ăn cơm trưa xong, lập tức chen chúc tiến vào trong hội trường kích động lòng người nhất này.
Cửu Dương Phong Thái, Đoạn Phong Bất Nhị, Bàn Mộng Thần, sư vương ngủ say, Vô Danh, Càn Vô Thanh, Phần Đồ Cuồng Ca, vương tử Man tộc Bỉ Đắc Lợi Đặc, Thiết Qua Chiến Hồn, Sơn Xuyên, Y Toa Tái Nhĩ!
Bởi vì Bích Lạc bỏ quyền từ bỏ quyền thi đấu, Bàn Mộng Thừa đã được thay thế vị trí của nàng tiến vào thập lục cường.
Mười hai chiến sĩ mạnh nhất thế hệ trẻ tiến vào thập lục cường. Mỗi người cầm một chiếc cờ lớn dựng thật cao ở bên ngoài lôi đài. Còn có cờ ở bốn phía thật giống như được người ta cố ý di chuyển, lẳng lặng đứng ở giữa mười lá cờ, giống bương giả được thần tử cung phụng.
Càn Vô Tinh Thần! Cửu Dương Phong Hoa! Lý Lôi Long!
Ba gia tộc đại huyết mạch chiến sĩ chung cực, bọn họ có khả năng thức tỉnh chung cực nhất, đặt ở vị trí trung tâm. Mà ở vị trí trung tâm nhất, để một lá cờ rõ ràng càng khiến người ta chú ý: Càn Kình!
Hai mươi mấy vạn khán giả thấy một cảnh tượng như vậy cảm xúc dâng trào. Đã bao nhiêu lâu, chiến sĩ bình thường đừng nói là thập lục cường, cho dù tiến vào bách cường cũng chỉ là nằm mơ.
Hôm nay! Trong thập lục cường có tới bốn người! Bốn người là chiến sĩ bình thường! Gần một phần ba số người! Điều này không thể dùng từ kỳ tích là có thể hình dung được, cũng không phải sáng tạo lịch sử là có thể hình dung. Đây hoàn toàn chính là phá vỡ lịch sử, phá vỡ lịch sử!
Quan trọng nhất, từ khi bắt đầu có cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, theo quy định tâm điểm đều chỉ đặt ba lá cờ. Bởi vì Càn Kình xuất hiện, để nơi này biến thành bốn lá cờ. Hơn nữa lá cờ của Càn Kình hiển nhiên còn khiến người ta chú ý hươn ba lá cờ khác. Giống như ba lá cờ là vương, Càn Kình là đế!