- Đâu có đâu có! Hiện tại tiểu cô cô là đệ nhất mỹ nhân của hoàng triều Chân Sách! Ai dám nói tiểu cô cô là hoa tàn ít bướm, ta nhất định sẽ rút đao liều mạng với kẻ đó! Chém chết hắn!
- Hoàng triều Chân Sách? Xem ra tiểu cô cô già thật rồi. Ta nhớ lần trước gặp mặt, ngươi còn nói ta là đệ nhất mỹ nhân của ba tộc Nhân Ma Man. Xem ra ngươi đi Ma tộc và Man tộc tìm được người tốt hơn. Bởi vậy tiểu cô cô chỉ có thể là đệ nhất mỹ nữ hoàng triều Chân Sách. Ai... Ngày nào đó ngươi sẽ tìm thấy một người xinh đẹp hơn ở hoàng triều Chân Sách... cuối cùng ngay cả vị trí đệ nhất cuối cùng này của tiểu cô cô cũng không giữ được...
- Tiểu cô cô... Ta nhầm...
Mọi người vừa tránh đường, vừa không nhịn được liên tục cười trộm. Cục diện này thật sự... Thật sự quá buồn cười!
- Chỉ có điều, thật ra có người cho rằng tiểu cô cô không phải là đệ nhất mỹ nhân.
- Là ai? Là ai! Tiểu cô cô nói cho ta biết, ta đi đánh hắn! Để hắn nhận thức rõ sự thực...
Y Toa Bối Lạp dừng chân đứng lại, cười tủm tỉm nhìn vẻ mặt tức giận của Y Toa Tái Nhĩ. Nàng giơ ngón tay lên chỉ vào Càn Kình đang đứng ở cách đó không xa:
- Chính là tên tiểu tử thối này.
Càn Kình một thân mặc trang phục tân lang ngạc nhiên đứng ngẩn ngơ tại chỗ.
Đây là chuyện gì vậy? Đùa giỡn sao? Nếu như hiệu trưởng đại nhân hỏi mình nàng đẹp tới mức nào, mình nhất định sẽ nói bắt đầu từ ngày có Nhân Ma Man, cho tới giờ phút này nàng là đệ nhất mỹ nhân!
Lẽ nào...
Trên mặt Càn Kính hiện ra biểu tình dở khóc dở cười. Đại nhân Xà Hoàng dẫn theo mười tiểu tử tới, bảo mình làm bảo mẫu cho bọn họ, giúp đỡ huấn luyện bọn họ. Hiện tại hình như hiệu trưởng đại nhân cũng hiểu được, cũng dẫn chiến sĩ ưu tú nhất của huyết mạch ngụy long thế hệ trẻ đến.
- Ngươi dám nói tiểu cô cô ta như vậy sao? Ngươi xuống đây!
Y Toa Bối Lạp vừa thả lỗ tai Y Toa Tái Nhĩ ra, đột nhiên cục diện lập tức có sự biến hóa cực lớn. Hắn không phải là dáng vẻ của một tiểu tử còn chưa cai sữa nữa, chợt trở thành lão tướng chinh chiến sa trường. Hơn nữa sát khí nồng đậm giống như nước song lớn cuồn cuộn lao về phía Càn Kình. Mọi người vây xem nhìn thấy sát khí này, lập tức lui về phía sau.
Bàn Hoành Cơ đưa tay nâng cằm cười khẽ:
- Tiểu nha đầu này thật đúng là đủ giảo hoạt! Thì ra tới đây để rèn luyện thế hệ trẻ trong gia tộc của chính mình. Chút sát khí như vậy rốt cuộc cũng không tệ. Nhưng so với Càn Kình...
Ầm ầm!
Sát khí trên người Y Toa Tái Nhĩ va chạm đến thân thể Càn Kính, trong chớp mắt liền cảm giác giống như song lớn sóng biển đập phải sóng thần gầm thét!
Sóng sông cao mấy trượng ở trước mặt sóng thần mấy ngàn trượng, thật sự nhỏ bé thậm chí không bằng cả một bọt nước nhỏ...
Y Toa Tái Nhĩ có một loại cảm giác giống như một mình đối mặt với trăm ngàn vạn đại quân Ma tộc hùng hổ đánh tới. Sát khí cường đại khiến hắn không tự chủ được liên tục lui về phía sau hai bước. Đấu khí hung mãnh đánh xuống mặt đất, lúc này hắn mới dừng lui về phía sau.
- Sát khí mạnh như vậy sao?
Y Toa Tái Nhĩ vừa tiến lên phía trước, chiến thân huyết mạch ngụy long nhất thời mở ra. Thực lực bán thánh trực tiếp phát ra ở trước mặt mọi người. Bàn tay nhanh chóng ngụy long hóa. Một đôi cánh cực lớn tương tự cánh dơi mở ra giống như muốn che phủ cả bầu trời. Đấu khí huyết mạch cường đại phun trào ở trong không khí, phát ra những tiếng động tương tự như tiếng ngụy long thời viễn cổ rít gào!
- Tiếp ta một đòn ngôi sao long quyền!
Y Toa Tái Nhĩ đi nhanh tới một bước, cánh rồng phía sau mở rộng bay lên trời, giống như con chim diều hâu bắt con thỏ, lại càng giống với chiến long được ông trời phái xuống. Đấu khí bắn ra giống như bao phủ Càn Kình ở trong quyền chưởng của mình.
Những người tham gia hôn lễ đều có phần kinh ngạc. Y Toa Tái Nhĩ không hổ danh là thiên tài của chiến sĩ huyết mạch ngụy long, tuổi còn nhỏ như vậy lại có uy năng như thế? Nếu như so sánh hắn với người cùng lứa tuổi khác, sợ rằng thực lực càng mạnh mẽ hơn, có thể thật sự lay động được ba đại lực lượng huyết mạch chung cực?
Thân thể Càn Kính không động không lắc, cổ tay đưa về phía trước, cánh tay hất một cái. Một quyền ầm ầm lao về phía chân trời dường như đột nhiên gặp một phải cột trụ trời. Trong lúc nhấc tay đó giống như tinh quang bắn ra khắp nơi, giống như nắm giữ các vì sao trong tay, lại giống như một tay muốn thu hồi chiến long được trời phái xuống trở về với trời.
Cột trụ đấu khí cực lớn lao ra khỏi nắm đấm của Càn Kính, dứt khoát đập trúng vào ngôi sao long quyền của Y Toa Tái Nhĩ, khiến thân thể Y Toa Tái Nhĩ đang lao trên không trung bất chợt dừng lại, cả người bay ngược trong không trung. Vị trí đấu khí tiếp nhận một quyền này liên tục nổ mạnh giống như sấm sét đánh xuống.
Ầm!
Thân thể Y Toa Tái Nhĩ ngã trên mặt đất, liên tục lăn hơn mười vòng mới dừng lại được. Chiến thân huyết mạch ngụy long trên người hắn chẳng biết đã biến mất từ lúc nào.
Một quyền! Không! Thậm chí ngay cả một quyền cũng không tính! Chỉ mới là đấu khí phóng ra ngoài mà thôi, đã đánh Y Toa Tái Nhĩ bay ra ngoài!
Hội trường yên tĩnh chỉ còn lại có tiếng hít thở. Mọi người ở đây đều gặp qua những cục diện lớn, nhưng chưa từng thấy qua, cũng thật sự không ngờ được, chiến sĩ bình thường có thể cường đại tới cảnh giới như vậy. Chỉ mới khoát tay một cái đã đánh Y Toa Tái Nhĩ hoàn toàn tan tác.
Hơn nữa, một quyền này hiển nhiên là không dùng toàn lực, chỉ vừa mới giơ tay lên bày tỏ mang tính tượng trưng một chút mà thôi, đã đánh chiến sĩ huyết mạch thiên tài ngụy long thành như vậy?
Hoắc Nhĩ Uy Lập trợn tròn mắt gấu nhìn Càn Kình giống như nhìn thiên thần.
Không cần nói tới chuyện thực lực, chỉ riêng một khắc vừa ra tay kia, cảnh giới và khí thế đã vượt xa so với cảnh giới của rất nhiều chiến sĩ nhập thánh! Trong các chiến sĩ bình thường, không ngờ xuất hiện nhân tài kỳ quái như vậy?
Phần lớn các vị khách ở đây đều ngây người. Tuy rằng bọn họ đã từng nghe nói Càn Kình đánh chết Lôi Đình Sư Vương Thiên Luyện Linh Quan, còn khiến Kim Trạch Thiên Lục đã nhập thánh bị thương nặng, nhưng dù sao cũng chỉ là nghe nói mà thôi.
Vừa nãy khí thế Y Toa Tái Nhĩ cường đại thế nào, tất cả mọi người đều chính mắt thấy được!
Người tuổi trẻ khi thế cường đại như vậy, không ngờ không tiếp nổi một quyền tùy ý của Càn Kình?
Lẽ nào? Càn Kình thật ra đã nhập thánh? Nếu không, điều này thực sự không cách nào giải thích được. Thực lực của hai bên tại sao lại chênh lệch lớn như vậy.
Y Toa Tái Nhĩ giống như một cá chép từ dưới đất nhảy lên. Trong nháy mắt chiến thân huyết mạch lại khôi phục, hoàn toàn là bộ dạng không sợ chiến bại lại muốn tiến lên. Nhưng hắn lại thấy Càn Kình từ trong không trung đánh ra một quyền với khí thế cường đại cuồn cuộng không ngừng. Đấu khí giống như sóng biển rít gào, trong nháy mắt hoàn toàn bao phủ khí thế và thân thể của hắn.
Không tốt! Nguy hiểm!
Trong đầu Y Toa Tái Nhĩ lóe lên một suy nghĩ.