Sất Trá Phong Vân

Chương 1015: Chương 1015: Người lãnh đạo Chiến Đường




Bọn họ muốn hợp tác sao?

Càn Kình nhướng mày lông:

- Không biết Chiến Đường muốn hợp tác với ta như thế nào?

Bốn gã chiến sĩ trẻ tuổi nhìn thái độ Càn Kình tỏ ra không quan tâm như vậy, sắc mặt đang âm trầm gần như đã dậy lên một trận dông tố. Cho tới bây giờ đều là người ngoài đi cầu xin Chiến Đường hợp tác. Ngày hôm nay Chiến Đường chủ động hợp tác với ngươi bất kể thù oán trước đó. Không ngờ ngươi lại có thái độ lạnh lùng như vậy?

Vẻ mặt lão chiến sĩ dần dần trở nên khẩn trương:

- Chúng ta... Cần một số Hồn Binh...

- Hồn Binh sao?

Càn Kình cảm thấy vui vẻ, âm thanh cũng tăng cao:

- Còn là một số nữa sao?

Sắc mặt lão chiến sĩ càng thêm lúng túng. Yêu cầu này của bọn họ quả thực đặc biệt quá đáng. Nhưng hiện nay người dám nói có thể rèn Hồn Binh cũng chỉ có Càn Kình. Đồng thời ở bên cạnh hắn đã có hai chiến sĩ nhập thánh.

- Cũng không phải chúng ta không trả thù lao cho ngươi!

Một chiến sĩ trẻ tuổi cuối cùng không nhịn được mở miệng nói:

- Chiến Đường chúng ta chưa bao giờ chiếm tiện nghi của người khác. Ngươi muốn thù lao thế nào cứ việc nói thẳng ra đi.

Vẻ tươi cười trên mặt Càn Kính càng lúc càng đậm. Trong ánh mắt chiến sĩ trẻ tuổi chỉ có sự xem thường:

- Thế nào? Nghe nói tới thù lao người liền nở nụ cười? Yên tâm, chỉ cần ngươi tạo ra Hồn Binh, chúng ta sẽ trả cho ngươi thù lao gấp đôi...

- Khoản thù lao này ngươi giữ lại mua phần mộ cho chính mình đi.

Đoạn Phong Bất Nhị lạnh lùng cắt ngang lời chiến sĩ Chiến Đường nói:

- Rèn Hồn Binh cho ngươi làm cái gì? Để các ngươi nhập thánh, sau đó quay đầu lại tới ám sát Càn Kình sao? Thù lao? Ha hả, thù lao cái mặt ngươi thì có!

Sắc mặt chiến sĩ trẻ tuổi của Chiến Đường đột nhiên cứng đờ. Ngay lập tức lông mày nhíu lại đầy khó chịu, lửa giận bạo phát ra. Đấu tâm liên tục phát ra đấu khí:

- Ngươi tính là gì...

Lời của người chiến sĩ này còn chưa dứt, Đấu Hồn đỉnh cấp của Đoạn Phong Bất Nhị chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu nổ mạnh. Dưới chân phát ra đấu kỹ thánh cấp tự do đã được Càn Kình đưa cho. Hắn trực tiếp xuất hiện ở trước mặt đối phương. Bàn tay lớn trực tiếp nắm lấy người chiến sĩ kia nâng lên cao, tát mười mấy cái vào mặt đối phương.

Ầm!

Đoạn Phong Bất Nhị ném người chiến sĩ kia xuống mặt đất, sau đó lại trở về chỗ cũ. Tốc độ thực hiện cực nhanh, nhanh giống như hắn căn bản chưa từng hành động vậy.

Mặc dù chưa nhập thánh, nhưng thực lực Đoạn Phong Bất Nhị liên tục tăng vọt. Chiến sĩ bán thánh bình thường ở trước mặt hắn, cũng tuyệt đối chỉ là tay mơ. Đừng nói gì đối phương chỉ là một chiến sĩ nắm giữ đấu tâm.

- Ta là gì, bây giờ ngươi đã biết chưa?

Đoạn Phong Bất Nhị nhìn đối phương này bị đánh răng rơi đầy đất nói:

- Hiện tại ngươi nói cho ta biết, ngươi lại tính là gì mà đòi sai bảo Càn Kình? Ngươi tưởng ngươi là ta sao?

Chiến sĩ trẻ tuổi bị đánh hoàn toàn ngây người. Mình được xem là một trong những chiến sĩ thiên tài. Nếu không đã không thể nào được Chiến Đường coi trọng. Nhưng mình lại bị một chiến sĩ còn nhỏ tuổi hơn so với mình, bạt tai mấy chục cái lại không có bất kỳ khả năng phản kích nào!

Tuy rằng... Mặc dù đối phương là chiến sĩ huyết mạch... Nhưng kết quả này thật sự làm cho người ta chấn kinh.

- Chiến sĩ huyết mạch?

Hai lão chiến sĩ kinh ngạc nhìn Đoạn Phong Bất Nhị. Lực lượng mạnh mẽ như vậy cho dù tiến vào cuộc tranh tài Tân Nhân Vương sợ rằng cũng có thể xuất đầu, không ngờ lại ở bên cạnh Càn Kình?

- Thế nào? Muốn động thủ sao?

Phần Đồ Cuồng Ca bước tới một bước, nhìn ba chiến sĩ trẻ tuổi có vẻ muốn ra tay:

- Không muốn chết, ngồi xuống cho ta!

Tiếng gầm hung bạo như tiếng sấm, kèm theo hai Đấu Hồn cường đại phá thể lao ra.

Ba chiến sĩ trẻ tuổi nhìn thấy chiến sĩ bình thường tuổi còn nhỏ hơn so với chính mình, trên người lao ra lực lượng Đấu Hồn như vậy, hơn nữa còn là lực lượng của hai Đấu Hồn lực, trong lúc nhất thời hoàn toàn ngẩn người.

Nghe thấy tiếng gầm lớn của Phần Đồ Cuồng Ca, ba gã chiến sĩ bình thường kiệt xuất trực tiếp ngồi bệt xuống ghế, ngơ ngác nhìn Phần Đồ Cuồng Ca.

- Hai Đấu Hồn? Chiến sĩ bình thường sao?

Trên mặt hai lão chiến sĩ từ chấn động biến thành kinh ngạc. Cả hai nhìn nhau, nhận ra vẻ không tin qua mắt nhau. Tuổi còn trẻ như vậy làm sao có thể nắm giữ Đấu Hồn? Chẳng lẽ là Đấu Hồn truyền thừa?

- Không có khả năng...

Một lão già trong đó liên tục lắc đầu. Đấu tâm và đấu tâm hoàng kim có thể thông qua người chí thân tiến hành phương thức liều mạng đặc biệt truyền thừa lại. Nhưng cho tới bây giờ Đấu Hồn lại không thể truyền thừa!

Nhưng Phần Đồ Cuồng Ca trước mắt này quá trẻ tuổi! Nếu như không phải Đấu Hồn truyền thừa, các lão nhân thực sự không nghĩ ra, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra. Tại sao là cấp Đấu Hồn không nói, hơn nữa còn tuyệt đối là cấp Đấu Hồn đỉnh cấp. Thực lực mạnh mẽ thậm chí không thua gì lực lượng huyết mạch rắn chín đầu trước đó.

- Ta không thiếu chút nguyên liệu này...

Càn Kình dứt khoát lắcđầu. Loại chuyện giúp địch như vậy mình sẽ không làm. Nếu đối phương nhập thánh thật sự chạy tới ám sát mình, kết quả thật sự đặc biệt rất khó nói.

- Chiến Đường chúng ta biết, Càn hội trưởng và Càn gia huyết mạch Tinh Linh Vương dường như có chút khúc mắc.

Lão chiến sĩ tóc bạc chậm rãi đứng dậy:

- Chiến Đường chúng ta cũng có lực lượng của chính mình, có thể đứng ở bên cạnh Càn hội trưởng trợ giúp, tiến hành trao đổi Hồn Binh. Ngươi nên biết, Chiến Đường chúng ta đối với bất cứ chuyện gì cũng giữ vị trí trung lập. Lần này...

Càn Kình chỉ mỉm cười nhìn lão già Chiến Đường. Ngón tay gõ lên mặt bàn nhẹ nhàng theo tiết tấu, cũng không nói bất kỳ một câu gì. Trong gian phòng khách chỉ vang có tiếng ngón tay gõ lên mặt bàn theo tiết tấu.

Lão già bắt đầu dần dần cảm thấy ngồi không yên. Cho tới bây giờ Chiến Đường đối bất kỳ một thế lực nào cũng là một trợ lực vô cùng lớn. Nhưng đối với Càn Kình, lực lượng của bọn họ quả thực không tính là trợ lực quá lớn.

Tại hoàng triều Chân Sách, cũng không phải chỉ có Chiến Đường nắm giữ các chiến sĩ bình thường cấp Đấu Hồn. Các thế lực khác bên ngoài đều có chiến sĩ bình thường thực lực Đấu Hồn đỉnh cấp, một Hồn Binh gần như đủ khiến cho bất kỳ chiến sĩ bình thường cấp Đấu Hồn đỉnh phong, không có bất kỳ suy tính nào đứng ở bên phía Càn Kình.

- Được rồi...

Lão già Chiến Đường thở dài. Hắn khẽ liếc mắt nhìn một lão già khác, sau đó lại phát ra một tiếng thở dài nữa:

- Chúng ta cũng đã nghĩ tới, ngươi có khả năng không hài lòng với tình hình như vậy. Cho nên, chúng ta đã từng cân nhắc qua, nếu như ngươi nguyện ý, như vậy người lãnh đạo Chiến Đường từ nay về sau sẽ chính là ngươi.

- Cái gì?

Thân thể ba gã chiến sĩ trẻ tuổi vừa tỉnh lại đồng thời chấn động, kinh ngạc nhìn Càn Kình vẫn giữ vẻ bình tĩnh.

Người lãnh đạo Chiến Đường! Chỉ từng ấy tuổi sao? Người lãnh đạo Chiến Đường sao?

Ba gã chiến sĩ trẻ tuổi cả kinh thiếu chút nữa cắn đứt môi. Càn Kình mới bao nhiêu tuổi!

- Nếu Chiến Đường có ý nghĩ như vậy thì nên nói sớm ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.