Sất Trá Phong Vân

Chương 687: Chương 687: Phản kích ngọc thạch câu phần




Mộc Nột Thiên Sách đáp xuống đất, ngơ ngác nhìn Địa Thứ cao cao. Vấn đề lớn nhất của Ma Pháp Sư chính là lúc phóng ma pháp sẽ xuất hiện dao động lực lượng ma pháp, tựa như khi Cung Tiễn Thủ tỏa định mục tiêu dễ bị người phát hiện.

Vì vượt qua vấn đề này nhiều Ma Pháp Sư cố gắng nghiên cứu, dần có cách vượt qua. Nhưng đa phần cần một đám ma pháp với ma pháp trận đặc biệt trợ giúp mới hoàn thành được. Chỉ có số ít thiên tài ma pháp khống chế nguyên tố ma pháp mới làm được.

Đây không phải vấn đề đẳng cấp Ma Pháp Sư, có lẽ Ma Đạo Sư cũng không thể nhưng một học viên ma pháp dễ dàng làm được. Từ mặt nào đó thì đây là năng lực thiên phú của Ma Pháp Sư.

Ma Pháp Sư Công Hội Ma Pháp Sư nguyên Chân Sách hoàng triều cộng lại số người làm được đếm trên đầu ngón tay, trong Chân Sách hoàng tộc có một người, Trường Không Chân Sách.

[CHARGE=4]

Tam hoàng tử Chân Sách hoàng triều, thiên tài đấu ma song tu, dù là ma pháp hay đấu khí đều không phải kiêm tu bình thường mà đứng trên độ cao nhất định.

Địa Thứ là ma pháp sở trường của Trường Không Chân Sách, khi sử dụng chẳng những không có bất cứ ma pháp dao động còn không kèm sát khí. Trường Không Chân Sách dựa vào năng lực đặc biệt này, tam hoàng tử Chân Sách hoàng triều lập nhiều chiến công trên chiến trường nhân ma.

Trường Không Chân Sách từng được gọi là đệ nhất thế hệ trẻ trong Chân Sách hoàng tộc.

Tam ca? Không đâu! Mộc Nột Thiên Sách quên mất đang ở trên chiến trường, ngơ ngác nhìn Địa Thứ dựng đứng. Là ta nghĩ nhiều, chắc chắn là ta tưởng tượng!

Phập!

Mã tặc xông đến trước mặt Mộc Nột Thiên Sách bỗng thân thể tách làm hai, máu nóng phun lên người lục hoàng tử như bồn nước lạnh tát vào mặt, kéo gã trở về hiện thực. Trảm Mã Đao sắc bén cắm xuống đất run bần bật.

- Ngươi muốn chết sao?

Càn Kình bắn Trảm Mã Đao từ cự ly xa, giơ tay tung Phân Kim Liên Trảm đánh nát một tấm thuẫn bằng da gỗ một đối thủ, bóp nát cổ họng gào thét.

- Làm gì đi!

Làm gì?

Mắt Mộc Nột Thiên Sách sáng lên, bắt lấy Trảm Mã Đao giơ ngang trước ngực, đấu tâm kéo đấu khí liên tục bùng nổ. Tru Ma nhất chiến, nhị chiến, tam chiến . . . Tru Ma thất chiến!

Trong phút chốc thực lực Mộc Nột Thiên Sách tăng lên cao, hai chân đạp đất, thân thể gã như cự long bay lượn. Mộc Nột Thiên Sách một bước, đấu khí liên nổ tung, khí chất bất phàm thay thế cho trước đó suy sụp. Mộc Nột Thiên Sách chém mở kẻ địch ngăn trước mặt xông vào nhà gỗ.

Cửa gỗ rắn chắn trước Trảm Mã Đao thì yếu ớt còn không bằng một trang giấy, vụn gỗ văng khắp nơi. Mộc Nột Thiên Sách tựa như cự long bước vào phòng, mười sáu Ma Pháp Sư núp trong phòng giật nảy mình. Cửa phòng đã được ma pháp trận đặc biệt gia cố.

- Đây là . . .

Mộc Nột Thiên Sách nhìn ma pháp trận dưới đất, ngẩng ra. Tuy trông ma pháp trận bình thường nhưng có chỗ khác biệt, mặc dù che giấu cực sâu lại có chút giống tứ tượng chuyển hoán pháp trận tam ca sáng tạo ra.

Mộc Nột Thiên Sách bật thốt:

- Các ngươi . . .

Mộc Nột Thiên Sách thấy mặt mười sáu Ma Pháp Sư đột nhiên vặn vẹo, xương toàn thân vặn vẹo khó tin. Ma tinh quanh ma pháp trận điên cuồng rót vào người mười sáu Ma Pháp Sư, thân thể bọn họ nhanh chóng phồng to lên như khí cầu.

Từng sợi gân xanh như con giun trưởng thành rất lâu dưới đất bùn, khuôn mặt mười sáu Ma Pháp Sư vặn vẹo đau đớn, dữ tợn.

Đây là? Nguy rồi!

Hai chân Mộc Nột Thiên Sách đạp đất nhanh chóng thụt lùi, Trảm Mã Đao chém một tên mã tặc vọt hướng Càn Kình.

Mộc Nột Thiên Sách hét to:

- Chạy!

Chạy?

Càn Kình thấy ánh mắt Mộc Nột Thiên Sách sốt ruột thì không giữ gìn lại chút đấu khí, chờ khi gã chạy tới trước mặt lập tức túm lấy gã, thúc đẩy Vạn Ảnh bất chấp cực hạn thân thể chịu đựng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Càn Kình bất chấp quy tắc khi Vạn Ảnh phát động thì dưới đất không nên có dấu chân, vì cầu tốc độ hoàn toàn không để ý. Phản lực mạnh mẽ đẩy Càn Kình ra ngoài trại, nhà gỗ Ma Pháp Sư sau lưng bọn họ bỗng nổ tung. Cột lửa to lớn phóng lên cao, vô số phong nhẫn như mảnh vụn lưỡi dao bắn tung tóe. Từng cây Địa Thứ mọc lên như nấm mọc sâu mưa.

Vụ nổ mạnh mẽ đánh vào lưng Càn Kình, Mộc Nột Thiên Sách đẩy hai người ra xa mấy chục thước.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Càn Kình, Mộc Nột Thiên Sách như trái bóng da lăn lông lốc trên mặt đất mấy chục thước mới ngừng, lưng nóng rát. Lưng Mộc Nột Thiên Sách chảy máu, có mấy chục vết thương.

Da Càn Kình chỉ hơi đỏ, y phục thì không may mắn lão lồ da lưng màu mật ong khỏe mạnh.

- Ha ha ha ha ha ha!

Mộc Nột Thiên Sách bò dậy, ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa xoẹt một cái mở cây quạt rách, chậm rãi quạt.

Mộc Nột Thiên Sách nhìn trại hỗn độn, nói:

- Nguy hiểm thật . . .

Càn Kình nhìn phế tích, liên tục gật đầu, lần này thật sự nguy hiểm. Nhưng đoàn mã tặc Bỉ Nhĩ nho nhỏ vì sao có lực lượng mạnh mẽ như vậy? Không có lý nào!

- Còn sống . . .

Mộc Nột Thiên Sách điều chỉnh tư thế ngồi, không quan tâm vết thương sau lưng đau nhức, dựa vào lưng Càn Kình.

Mộc Nột Thiên Sách ngửa đầu lên trời, mỉm cười nói:

- . . . Thật tốt.

Càn Kình lấy một bình dược tề tự mình điều chế ra khỏi Càn Kình đưa cho Mộc Nột Thiên Sách.

- Ta cũng óc . . .

Mộc Nột Thiên Sách nói một nửa nhận lấy dược tề từ tay Càn Kình, nghửi thử, ngây người. Dược tề này . . .

- Đa tạ.

Mộc Nột Thiên Sách mở nắp bôi dược tề lên tay và sau lưng.

- Thiếu chủ . . .

Mộc Nột Thiên Sách nhìn Thiết Nam chạy tới, nhíu mày nói:

- Suýt nữa ta đã chết.

Hai đầu gối Thiết Nam quỳ dưới đất, nói:

- Là lỗi của Thiết Nam.

- Chưa chết.

Hồng Triết Linh Quan ngáp nói:

- Quỳ cái gì?

Mộc Nột Thiên Sách nhìn khuôn mặt Thiết Nam tự trách, người này trông gã từ nhỏ đến lớn, mới rồi chẳng qua muốn gã thấy sinh tử thật sự, không may vụ việc vượt qua dự đoán.

Địa Thứ . . . Ma pháp trận . . . Tự bạo . . .

Sống lưng Mộc Nột Thiên Sách lạnh toát, bản năng liếc bóng tối vô tận xung quanh, muốn tìm kiếm cái gì nhưng cuối cùng không tìm ra.

Tam ca thật sự ra tay? Mộc Nột Thiên Sách lắc đầu. Sẽ không, mục tiêu của tam ca đúng là ngai vàng nhưng không thể nào xuống tay với ta! Nhưng tình huống vừa rồi nên giải thích như thế nào? Không bao nhiêu người biết ta vào tái ngoại, càng không ai biết ta đến tái ngoại làm cái gì.

Tuy rằng tam ca cũng không biết ta ở tái ngoại làm cái gì, nhưng . . . Mộc Nột Thiên Sách thở hắt ra. Với thủ đoạn và năng lực của tam ca của mình ta hướng làm việc đại khái của ta, trong tình huống ta không hay biết chuẩn bị trước cái gì cũng không phải việc khó.

Tam ca, thật sự là ca làm sao? Mộc Nột Thiên Sách ngửa đầu nhìn trời sao. Đều nói hoàng gia vô tình nhưng từ nhỏ cảm tình sáu huynh đệ chúng ta rất tốt. Lần này đi tái ngoại quan sát Càn Kình hành động không lẽ có một số thu hoạch bất ngờ ta không muốn sao?

- Mới rồi có cảm giác gì?

Trầm Thụy Sư Vương Hồng Triết Linh Quan nhìn Mộc Nột Thiên Sách, hỏi:

- Cùng người bên cạnh trải qua sinh tử có cảm giác gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.