Không khí đại sảnh thay đổi theo Vân Tinh Huy Thăng xuất hiện. Mọi người nín thở nhìn thần tượng trong lòng đám thợ rèn Vĩnh Lưu hành tỉnh sẽ làm ra hành động gì. Mấy ngày trước Lôi Quang Minh chịu thiệt trong Hồng Lưu Chiến Bảo, mọi người nhiều ít có nghe nói về chuyện này.
Hội trưởng Công Hội Thiết Tượng này từ lâu đã ít khi tham gia chuyện gì, lột lòng nghiên cứu kỹ thuật rèn càng cao thâm hôm nay xuất hiện tại đây, động cơ khiến người suy đoán.
- Đúng là ta.
Càn Kình đặt ly rượu lên bàn dài trải khăn trắng, bình tĩnh nhìn Vân Tinh Huy Thăng đi tới.
Càn Kình hỏi:
- Lão nhân gia tình ta có chuyện gì?
Chân mày trắng hơi ngắn của Vân Tinh Huy Thăng nhướng lên, hơi bất ngờ thanh niên trước mắt bình tĩnh đối diện lão. Dù là hội trưởng Công Hội Chiến Sĩ ngang ngược, thô lỗ như Mộc Quy Vô Tâm khi thấy Vân Tinh Huy Thăng trong giọng nói sẽ có chút phập phồng. Mấy năm nay chỉ có Lôi Địch khi gặp Vân Tinh Huy Thăng là thong dong, thoải mái, nhưng đó là sau khi gặp nhiều lần mới biểu hiện ra.
Đôi mắt sáng của Vân Tinh Huy Thăng sắc bén đánh giá Càn Kình. Càn Kình thản nhiên nhận đánh giá, cũng quan sát thợ rèn già toàn thân phát ra mùi rèn.
So với quần áo Lôi Quang Minh mặc đồ đắt tiền lộ rõ thân phận thì hội trưởng đại nhân Công Hội Thiết Tượng ăn mặc đã không thể hình dung mộc mạc hết cỡ, khắp người Vân Tinh Huy Thăng chỉ thiếu một miếng phòng cháy trước ngực thợ rèn là gom đủ trang phục công tác rèn bên thiết lô.
Vân Tinh Huy Thăng ăn mặc như vậy nếu không có người bên cạnh vây quanh, không có khí thế cường đại đặc biệt rất dễ bị nhìn lầm là thợ rèn già trong tiệm rèn vô danh ven đường chứ không phải đệ nhất nhân Công Hội Thiết Tượng Vĩnh Lưu thành.
Ăn mặc đơn giản, khí thế quái dị. Càn Kình không biết tại sao rõ ràng thợ rèn già trước mắt là sư phụ của Lôi Quang Minh, rất có thể đến gây chuyện với hắn nhưng Càn Kình không sinh ra một chút địch ý, ngược lại muốn thân cận, cảm giác như khi gặp sư phụ thợ rèn Bố Lai Khắc đại thúc.
- Nghe nói ngươi biết rèn?
Vân Tinh Huy Thăng nhìn đôi tay Càn Kình, hơi nghi ngờ. Tuổi người thợ rèn này nếu luôn khổ luyện kỹ xảo rèn thi hai tay nên đầy vết chai, vết bỏng.
Nhưng bàn tay thanh niên không có chút vết thương bị bỏng nào, thậm chí không có vết chai huấn luyện Chiến Sĩ, bàn tay giống như người bình thường.
Bàn tay này là của người từng rèn sao? Vân Tinh Huy Thăng thẫn thờ nhìn tay Càn Kình. Vân Tinh Huy Thăng từng thấy bàn tay giống như vậy nhưng không phải của người sống mà là pho tượng, một pho tượng điêu khắc Thần Tượng.
Thần Tượng?
Vân Tinh Huy Thăng bật cười.
Sao có thể? Tiểu tử trước mắt dù có rèn từ trong bụng mẹ thì tối đa chỉ có hai mươi năm, sao có thể trở thành Thần Tượng?
Càn Kình gãi mũi, kỹ thuật của hắn ở trong mắt Lôi Địch không là cái thứ gì.
Càn Kình nói:
- Có học một chút, không quá rành, không xem như hiểu.
Vân Tinh Huy Thăng quay đầu lại, nghi hoặc nhìn đồ đệ Lôi Quang Minh đứng không xa. Chẳng phải Lôi Quang Minh nói Càn Kình rất kiêu ngạo? Bây giờ trông Càn Kình thật khiêm tốn, nếu có loại kỹ thuật như Lôi Quang Minh nói thì nhiều người sẽ đáp là biết rèn mà không đơn giản là chỉ học một chút.
Thần Tượng uất ức nhìn Vân Tinh Huy Thăng. Lần đó Lôi Quang Minh gặp Càn Kình thì tiểu tử này cực kỳ phách lối, không thèm nhìn người, cầm búa đập sắt 'đập' mọi người ra Hồng Lưu Chiến Bảo.
- Ta nghe đồ đệ của ta nói kỹ thuật rèn của ngươi không tệ.
Vân Tinh Huy Thăng ôn hòa ý hỏi:
- Có thể cho ta xem được không?
Quả nhiên!
Mộc Quy Vô Tâm đánh rùng mình, tim thành chủ Lý Đức Ước khắc co rút. Hội trưởng đại nhân Công Hội Thiết Tượng vẻ mặt tươi cười hiền lành hôm nay nhân lúc các nhân vật tai to mặt lớn đều có mặt đến phá đây mà.
- Có thể.
Càn Kình gật đầu, nhìn bốn phía.
Càn Kình nói:
- Nhưng chỗ này không có đả thiết lô, không tiện.
Tiếng cười sang sảng của Vân Tinh Huy Thăng vang khắp sân nhảy, ánh mắt nhìn hướng thành chủ Lý Đức Ước khắc.
Vân Tinh Huy Thăng nói:
- Đường đường là phủ thành chủ làm sao không có đả thiết lô được? Người nói xem, thành chủ đại nhân?
Thành chủ Lý Đức Ước khắc thở dài. Bất cứ thế lực nào đều thuê thợ rèn, sao phủ thành chủ ngoại lệ được? Nếu hôm nay thành chủ Lý Đức Ước khắc nói với Vân Tinh Huy Thăng không có lò rèn thì ngày mai đám thợ rèn sùng bái gã sẽ gói ghém đồ đạc từ chức, không công tác trong phủ thành chủ nữa.
Vân Tinh Huy Thăng rất vừa lòng câu trả lời của thành chủ Lý Đức Ước khắc, nhẹ vung tay. Hai thợ rèn sau lưng Vân Tinh Huy Thăng nâng cái hộp ngỗ dài bốn thước, rộng một thước rưỡi, bề ngoài đơn giản đặt trước mặt thành chủ Lý Đức Ước khắc.
- Hôm nay là sinh nhật của thành chủ đại nhân, ta vừa mới biết được nên tặng vũ khí Quân Dương kiếm mới đúc cho thành chủ Lý Đức Ước khắc.
Hộp gỗ dài màu vàng từ từ mở ra, một vỏ kiếm đơn giản che trường kiếm, nhìn từ bề ngoài trông như tiệm thợ rèn đúc cuốc ven đường tạo ra thiết kiếm bình thường.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc khom người cầm chuôi kiếm, người run lên, mắt lóe tia vui sướng khó tin, ngơ ngác nhìn Vân Tinh Huy Thăng cười tủm tỉm.
đấu binh, đấu binh cao cấp! Thành chủ Lý Đức Ước khắc la Chiến Sĩ, khoảnh khắc nắm chuôi kiếm liền cảm giác chiến kiếm bị vỏ da thô che chắn, đây là một thanh đấu binh phẩm chất cực kỳ cao.
Vù vù vù vù vù!
đấu khí rót vào thân kiếm, chiến kiếm ngủ say phát ra tiếng kiếm ngân chói tai. Đấu khí xen lẫn mũi kiếm phong hóa thành kiếm khí chớp mắt cắt nát vỏ da bao thân kiếm, lộ ra thân kiếm huyễn lệ lóe tia sáng lạnh.
Ồn ào!
Mọi người trong đại sảnh cùng ồ lên, sau đó liên tiếp vang hút ngụm khí lạnh. Tròng mắt Lôi Quang Minh muốn lồi ra. Đấu binh cửu giai! Trời ạ, không ngờ là đấu binh cửu giai!
Tư Đạt Khắc không thể giữ tâm tình xem kịch vui ban đầu. Dù Thủy Tinh Ma Pháp Tháp xuất thân từ Ma Pháp Sư nhưng nhìn ra được chiến kiếm trong tay thành chủ đại nhân là đấu binh thượng đẳng, thậm chí xuất sắc hơn cả chiến kiếm đấu binh của Lôi Địch.
Danh tác, thật sự là danh tác. Tư Đạt Khắc nhìn Vân Tinh Huy Thăng, lén giơ ngón cái lên. Đây chính là khác biệt giữa hội trưởng và phó hội trưởng, khí phách hai bên hoàn toàn không cùng đẳng cấp. Vì dạy Hồng Lưu Chiến Bảo bài học trực tiếp dùng đấu binh cửu giai lôi kéo thành chủ đại nhân.
Một ngày nào đó thành chủ sẽ già, chỉ có tể truyền kim tiền, thế lực vinh diệu nhất định cho nhi tử nhưng không cách nào truyền cho thực lực. Nếu có một thanh đấu binh cửu giai truyền cho hậu đại là quả cân nặg ký giúp gia tộc tiếp tục lớn mạnh.
- Đấu binh cửu giai!
Ngón tay thành chủ Lý Đức Ước khắc búng kiếm phong, nghe thanh âm giòn vang, cảm nhận đấu khí chạy nhanh lên xuống trong thân kiếm.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc khen rằng:
- Kiếm tốt, thật là kiếm tốt!
Vân Tinh Huy Thăng vừa lòng nhận ánh mắt hâm mộ xung quanh, cuối cùng nhìn hướng Càn Kình.
Vân Tinh Huy Thăng nói:
- Chàng trai, ngươi cũng học chút ít về rèn, hay là bình luận thanh kiếm này xem?