Đi đi.
Càn Kình sửa sang trang phục, nói:
- Chúng ta nên đi Càn gia hoàn thành ước định.
Càn gia.
Trong đầu đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc hiện ra hình ảnh trước cửa Càn gia, Càn Chiến Huyền bá đạo, ngang ngược, ra tay độc ác, nhân lúc phát động công kích sử dụng ý thức đấu tâm tỏa khóa lại đấu khí của Càn Kình khiến người ngoài trông như hắn vẫn có thực lực mạnh mẽ nhưng không biết đấu khí không thể chuyển động trong đấu khiếu, không thể thi triển sức bật đấu khí.
Một Chiến Sĩ không có thực lực đấu khí, không thể thi triển sức bật đấu khí cùng lắm chỉ có thể dựa vào lực lượng hộ thể bản năng đấu khí chịu đựng đánh lâu hơn.
Khi thật sự đánh nhau, mọi người sẽ thấy Càn Kình luôn bị đối thủ đè đầu đánh, cuối cùng toàn thân trọng thương không đứng dậy nổi, Càn gia cho đòn dứt điểm.
Càn Kình xoay người mỉm cười, khom lưng cúi đầu với biển cát sau lưng.
Càn Kình nói:
- Đa tạ thời gian qua gia chủ đã bảo vệ, Càn Kình thật tệ gần đây mới phát hiện ra gia chủ.
Gia chủ? Mọi người ngẩn ra. Chợt tiếng cười sang sảng của Bàn Hoành Cơ vang trong Cổ Hoang Sa Hải.
- Thú vị, ta mới thả lỏng tinh thần một chút đã bị ngươi phát hiện ra.
Càn Kình mỉm cười không nói. Nếu gia chủ thật sự không muốn Càn Kình phát hiện thì e rằng đến bây giờ hắn vẫn chẳng hay biết gì. Đây chính là chênh lệch thực lực lớn lao. Thực lực cách biệt giữa trời và đất, bất cứ kỹ xảo nào đều không thể bù đắp.
Bàn Hoành Cơ sảng khoái đứng dậy, nhàn nhã bước đi. Khoảng cách xa xôi bị Bàn Hoành Cơ rút ngắn trong chớp mắt. Nếu Càn Kình đã mạnh mẽ đến mức này thì Bàn Hoành Cơ không ngại bán thêm nhân tình.
Hôm đó ma thú không dám xông tới tiếp, bây giờ Càn Kình đã hiểu ra. Không phải vong linh giống Hải Thanh Nhi thương tình hắn mà là e ngại cường giả đại lục đỉnh giai sau lưng hắn, Bàn Hoành Cơ Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà thức tỉnh thiên cực.
Càn Kình tin tưởng nếu hôm đó Bàn Hoành Cơ muốn thì hàng ngàn ma thú không thể sống sót rời khỏi Cổ Hoang Sa Hải.
- Càn Kình vĩnh viễn ghi nhớ ân cứu mạng của gia chủ.
- Chuyện nhỏ chuyện nhỏ.
Bàn Hoành Cơ rất vui vẻ. Bàn Hoành Cơ cố ý lộ tung tình, Càn Kình cũng hiểu ẩn ý, nói chuyện với người thông minh đỡ mệt.
Càn Kình cười cười, không nói nhiều. Biểu hiện mấy ngày nay đều nằm trước mắt Bàn Hoành Cơ, nếu vậy thì địa vị của Càn Kình càng nặng trong lòng gia chủ của Bàn gia, đều có lợi cho hai bên.
- Ta mới nghe nói các ngươi định đi Càn gia đúng không?
Biểu tình của Bàn Hoành Cơ lại trở về vẻ ung dung thường ngày, nói:
- Vừa lúc ta đã lâu không đi khỏi nhà, hay là cùng nhau?
Càn Kình ngẩn người, đã hiểu suy nghĩ của Bàn Hoành Cơ. Gia chủ bảo đi cùng nhau là muốn ở bên cạnh làm bảo tiêu, nhưng vì Bàn Hoành Cơ đường đường là gia chủ của Bàn gia nói bảo vệ một hậu bối, chuyện này truyền ra thanh danh không dễ nghe.
Càn thành đối với Càn gia tựa như một vương quốc odọc lập. Tiến vào Càn thành, chiến đấu với thế hệ trẻ của Càn gia, dù đánh thắng hay thua thì kết quả đều rắc rối.
Càn Chiến Huyền không phải người rộng rãi. Đứng trên vị tí đỉnh cao trong gia tộc khổng lồ như Càn gia, đúng là không cần rộng rãi với người dưới chót.
Cái gọi là rộng rãi ở trong mắt nhiều người bị coi là dễ khi dễ. Quyết đoán, độc ác, bảo vệ ích lợi cho Càn gia mới là gia chủ hợp cách trong mắt người ngoài.
Nhưng loại gia chủ hợp cách này lại có mâu thuẫn là bộ dạng, lập trường, suy nghĩ quyết định.
Bàn Hoành Cơ hiểu rõ Càn Chiến Huyền, lần này dù Càn Kình đánh thắng hay thua thì đều rất rắc rối. Chỉ có cường giả đẳng cấp như Bàn Hoành Cơ, cùng với thế lực sau lưng mới bảo vệ Càn Kình an toàn rút ra Càn thành được.
- Vậy làm phiền gia chủ đại nhân.
Càn Kình hơi khom người nói:
- Vừa lúc chỗ của ta còn một ít dược tề thức tỉnh huyết mạch Cửu Đầu Xà lúc trước điều chế mà chưa dùng hết, cứ để đó thì sợ dược liệu sẽ ngày càng kém. Không biết gia chủ đại nhân có hứng thú cho đấu giới của ta trống trải một chút không?
Bàn Hoành Cơ cười híp mắt liên tục gật đầu. Dược tề thức tỉnh huyết mạch Cửu Đầu Xà vĩnh viễn cần thiết với Bàn gia. Chúng nó là nền tảng quan trọng để Bàn gia một lần nữa bùng nổ, về thực lực tổng hợp ức chế chín gia tộc huyết mạch khác, thậm chí sóng vai cùng ba gia tộc huyết mạch chung cực.
Bàn Hoành Cơ là gia chủ của gia tộc Cửu Đầu Xà, tất nhiên gã có đấu giới của mình. Khi Bàn Hoành Cơ mở đấu giới ra trước mặt mọi người thì Càn Kình hút ngụm khí lạnh.
Đấu giới và thực lực của Chiến Sĩ có liên quan ở mặt nào đó. Đấu giới với đường kính hai ngàn thước của Càn Kình đã rất to lớn, nhưng trước đấu giới của Bàn Hoành Cơ thì nó nhỏ đến nỗi không bằng một gian nhà tranh.
Đấu giới của Bàn Hoành Cơ nhìn không tới cuối, nó mênh mông đến cỡ nào? Đấu binh, trang bị, vàng thỏi, đủ loại tài liệu chồng chất trong đấu giới. Đấu giới của Càn Kình hơi giàu có một khi so sánh với đấu giới của Bàn Hoành Cơ thì hắn biến thành người nghèo.
Tài liệu duy nhất trong đấu giới có thể thắng đấu giới của Bàn Hoành Cơ chỉ có khối Cửu Dương Chân Viêm Thiết, loại kim loại hiếm hoi đến gần tuyệt chủng.
Rào rào rào rào rào!
Bàn Hoành Cơ nhìn nước suối không ngừng ùa vào đấu giới, mi mắt liên tục co giật, lòng thầm tò mò trong đấu giới của tiểu tử này không chứa thứ khác sao? Tại sao chứa nhiều dược tề như vậy? Không lẽ dược thủy nhà hắn là nước giếng tùy tiện vớt lên chơi?
Càn Kình thanh lý chín phần nước, cảm giác không gian đấu giới thuận mắt hơn nhiều, cảm giác trống trải có thể chứa thứ khác.
Nhiều như vậy?
Bàn Hoành Cơ thầm tính toán, đây là dược tề đặc biệt dù có núi vàng cũng không mua được, nếu bị tộc nhân gia tộc huyết mạch khác biết chắc sẽ nổi điên.
Cho dù không thể mở ra thức tỉnh chung cực cũng có thể tăng thực lực tông thể gia tộc. Bàn Hoành Cơ nhìn Càn Kình đi bên cạnh, có suy nghĩ làm bảo vệ mấy năm cho hắn. Mỗi khi Càn Kình gặp nguy hiểm là Bàn Hoành Cơ kiếm được thù lao hời như vậy, mấy năm tích lũy nên tính với con số như thế nào?
Bàn Hoành Cơ cố nén suy nghĩ dâng lên trong lòng. Chuyện này tự tưởng tượng là được, tuyệt đối không thể làm như vậy. Nếu Bàn Hoành Cơ làm điều đó thì đấu tâm, đấu hồn sẽ bị lợi ích che mờ, có khả năng thực lực không tăng mà còn giảm. Ngẫu nhiên làm một vố điều chỉnh tâm tình thì được, cứ làm lâu dài thì rất nguy hiểm.
- Càn Kình, ngươi nói xem lần này chúng ta xuất hiện trước cửa Càn gia chiến đấu với thế hệ trẻ Càn gia có hù sợ Càn Chiến Huyền độc ác không nhỉ?
Hai tay Đoạn Phong Bất Nhị gác lên Bất Nhị thương để sau đầu, nói:
- Hai tháng nay chúng trưởng thành siêu nhanh.
Càn Kình nhìn bãi cát dưới chân. Càn gia là một gia tộc độc ác với kẻ thù và cả chính mình. Bởi vì bọn họ độc ác với bản thân nên mới bồi dưỡng ra một đám 'quân đoàn vua' ở trên chiến trường nhân ma khiến ma tộc cực kỳ nhức đầu.