Người cháu trai đã từng một thời ngạo nghễ của mình đã biến mất. Hiện tại tiểu tử trước mắt này, chỉ là một con chó đi theo phía sau Càn Kình mà thôi.
- Ta trưng cầu ý kiến của Càn Kình, bởi vì không sự giúp đỡ của hắn, ta sẽ không có được thực lực như bây giờ. Ta trưng cầu ý kiến của hắn, bởi vì bộ bí pháp đấu khí một trăm lẻ tám đấu khiếu ta sửa lại cũng là do hắn đưa cho ta! Không thu bất kỳ thù lao nào, chỉ bởi vì ta là bằng hữu của hắn!
Phần Đồ Cuồng Ca đột nhiên tiến về phía trước một bước, nhìn thẳng vào mắt Phần Đồ Hưng Vũ:
- Lục thúc! Thúc nên biết, thế gia Phần Đồ chúng ta cũng không có đấu khí một trăm linh tám đấu khiếu? Lục thúc! Thúc nên biết nếu như bên ngoài có người biết, Càn Kình có thể đưa cho ta bí pháp như vậy, hắn sẽ gặp phải tình trạng thế nào?
Bí pháp một trăm lẻ tám đấu khiếu! Loại bí pháp này ngay cả trong rất nhiều thế gia huyết mạch cũng chưa từng tồn tại! Nếu như để cho bên ngoài biết được tình huống này...
Phần Đồ Hưng Vũ kinh ngạc đứng ngây người tại chỗ giống như hóa đá. Trong đầu hắn không ngừng tưởng tượng ra các trường hợp. Chỉ sợ sẽ có vô số thế lực muốn giành được bí pháp này. Nếu như nịnh bợ không chiếm được, như vậy sẽ phát động thế tiến công.
Càn Kình quả thật là một trong các thủ lĩnh lớn nhất hiện nay, nhưng nếu quả thật phải ứng phó với sự điên cuồng của chiến sĩ bình thường và chiến sĩ huyết mạch...
Chiến sĩ huyết mạch cho dù bản thân không thể luyện, cũng có thể để cho người hỗ trợ mình đi tu luyện.
Một tin tức cũng đủ khiến Càn Kình gặp phải vô cùng chuyện phiền toái!
Bí pháp một trăm lẻ tám đấu khiếu!
Phần Đồ Hưng Vũ cảm giác tay chân của mình cũng trở nên tê dại. Thế gia Phần Đồ lại có người học được bí pháp tu luyện một trăm lẻ tám đấu khiếu sao?
Đây... Đây là...
Trong mắt Phần Đồ Hưng Vũ đầy vẻ cuồng nhiệt. Nếu như bộ bí pháp này được mở rộng ở trong thế gia Phần Đồ, như vậy sau này còn có chiến sĩ bình thường nào có thể lay động được địa vị của thế gia Phần Đồ nữa? Đến lúc đó, cái gì mà Chiến Đường, cái gì mà Càn Kình, ở trong mắt của thế gia Phần Đồ cũng chỉ là nhân vật nhỏ mà thôi!
Không sai!
Mặt dù thực lực của Càn Kình có thể giống như lời đồn bên ngoài, vậy nhất định là liên quan tới bộ bí pháp một trăm linh đấu khiếu này.
- Cuồng Ca, mau lên! Mau đưa phương thức tu luyện bí pháp nói cho ta biết...
Phần Đồ Cuồng Ca bình tĩnh nhìn ánh mắt mê mẩn cuồng nhiệt của Phần Đồ Hưng Vũ, khẽ lắc đầu:
- Lục thúc, chuyện này không thể nóng vội được. Chờ tới khi Lục thúc tỉnh táo lại rồi nói sau...
- Nói bậy! Ta làm sao mà không tỉnh táo?
Phần Đồ Hưng Vũ gầm thét cắt ngang lời Phần Đồ Cuồng Ca nói:
- Ta chỉ vì thế gia Phần Đồ sau này. Bây giờ ngươi còn nhỏ, còn không biết tầm quan trọng trong việc kéo dài địa vị của gia tộc! Càn Kình thì tính là cái gì? Hắn họ Càn, ngươi họ Phần Đồ! Các ngươi không phải là huynh đệ. Giữa các ngươi không có quan hệ liên kết huyết thống. Chỉ cần sau này tách ra, giao tình giữa các ngươi sẽ không còn! Chỉ có gia tộc... Chỉ có gia tộc...
- Lục thúc, thúc nên đi tắm nước lạnh cho tỉnh táo lại một chút đi.
Sắc mặt Phần Đồ Cuồng Ca âm trầm. Nếu như người trước mắt hắn không phải là Lục thúc từ nhỏ đã đối xử tốt với mình, nếu như không phải biết Lục thúc trước mắt này cũng không phải có ý xấu, chỉ là suy nghĩ cho con cháu, suy nghĩ cho một gia tộc, mình đã sớm một quyền đánh vào mặt đối phương, đánh bay người lộ rõ sự cuồng nhiệt cùng với một chút ác tâm, muốn gây xích mích cho mối quan hệ giữa mình và bằng hữu.
- Tỉnh táo, bình tĩnh? Ta không cần tỉnh táo bình tĩnh, ta...
- Lục thúc, nhân lúc ta còn có thể nhớ được ngài đối xử với ta tốt thế nào, nhân lúc ta còn có thể nhịn được, ngài tốt nhất vẫn nên đi tắm cho tỉnh táo lại một chút đi. Ta biết ngài không có ý xấu, nhưng ngài đã tổn thương tới bằng hữu của ta. Mong ngài không khiến ta phải khó xử...
- Khiến ngươi khó xử sao?
- Lục thúc, Càn Kình không phải là thân thích của ta, nhưng là bằng hữu của ta! Hắn không kém hơn so với huynh đệ, thậm chí còn càng thân hơn! Lần lượt trải qua các cuộc chiến sinh tử, chúng ta đã giao phía sau lưng mình cho đối phương. Sự tín nhiệm này không phải như ngài nói, chỉ tách ra là có thể tan vỡ.
Phần Đồ Cuồng Ca dùng sức hít sâu một cái, nhìn Phần Đồ Hưng Vũ:
- Cho dù có ngày nào đó chúng ta thật sự sẽ tách ra, cũng sẽ không ảnh hưởng tới tình nghĩa của chúng ta!
- Nếu như sau này tách ra, thời điểm Càn Kình có nguy hiểm tới tánh mạng, cho dù cách xa nhau ngàn dặm vạn dặm, cho dù nguy hiểm hắn phải đối mặt là Đại Ma Vương tự mình động thủ đánh hắn, ta cũng sẽ qua giúp hắn đánh một trận! Cho dù đánh không thắng, ta cũng có thể chết cùng hắn!
Khóe mắt Phần Đồ Hưng Vũ liên tục giật mạnh:
- Ngươi... Ngươi là tên ngu xuẩn này! Không ngờ ngươi... Là ai?
Phần Đồ Hưng Vũ cảm giác mình hai chân đột nhiên rời khỏi mặt đất, gáy bị người ta dùng tay nắm lấy nhấc lên. Thân thể hắn trực tiếp bị nhấc tới vị trí trên cao. Mặt hắn đầy giận dữ quay đầu lại nhìn. Ở trên lãnh địa của chiến sĩ bình thường này, ai dám đối xử với người của thế gia Phần Đồ như vậy.
- Vị đại thúc này, ta thấy điều ngài cần không phải là đi tắm nước lạnh, mà là đi ngâm trong giếng nước.
Đoạn Phong Bất Nhị phát ra lực lượng huyết mạch rắn chín đầu, nhấc Phần Đồ Hưng Vũ hai chân còn đang đạp loạn trên không trung, nhanh chân đi về phía giếng nước:
- Đi xuống tỉnh táo lại một chút cho ta.
- Bất Nhị...
- Cuồng Ca, hắn là trường bối của ngươi, hơn nữa đối với ngươi thoạt nhìn cũng không tệ. Ngươi không động thủ không sao.
Đoạn Phong Bất Nhị nhìn Phần Đồ Hưng Vũ rơi xuống trong giếng nước:
- Nhưng ngươi phải biết rằng, ngươi động thủ sớm tốt hơn so với động thủ muộn. Nếu như để mặc hắn tiếp tục hồ đồ, thật sự làm ra chuyện tổn thương tới Càn Kình, tới lúc đó phải làm thế nào? Ngươi sẽ phải làm sao?
Ý niệm đầu tiên xuất hiện trong đầu Phần Đồ Cuồng Ca, không ngờ chính là giết! Trong chớp mắt khi suy nghĩ này xuất hiện ở trong đầu, theo bản năng hắn chợt rùng mình một cái. Từ trước tới nay, mình chưa từng nghĩ tới chuyện muốn giết Lục thúc. Nhưng nếu như Càn Kình thật sự bị tổn thương bởi Lục thúc, không ngờ mình thật sự muốn giết Lục thúc.
- Có thể trước khi ngươi động thủ, thế gia Phần Đồ các ngươi đã gặp phải tai họa rồi.
Đoạn Phong Bất Nhị lạnh lùng nói:
- Tưởng tượng tới tên Thiết đẹp trai ẻo lả kia, nếu như biết Càn Kình bị tổn thương vì thế gia Phần Đồ, hắn sẽ làm thế nào.
Trong đầu Phần Đồ Cuồng Ca dần hiện ra hai mắt Thiết Khắc lạnh như băng, giống như mũi kiếm, đầy vô tình, quyết tuyệt! Trên đời này hắn có thể không phải là người mạnh nhất, nhưng nhất định là sát thủ thích hợp nhất!
- Gặp phải ta, Lục thúc ngươi tính là may mắn.
Đoạn Phong Bất Nhị vỗ vào vai Phần Đồ Cuồng Ca:
- Nếu như tên ẻo lả kia ở chỗ này, chắc hẳn trên cổ Lục thúc ngươi hiện tại đã có thêm một lỗ máu.