Sất Trá Phong Vân

Chương 949: Chương 949: Thật muốn có nó




- Ngươi nói cái gì?

Lần đầu tiên Mộc Nột Chân Sách thiếu chút nữa không duy trì được hình tượng của mình. Hắn từ trên chiến mã trực tiếp ngã xuống mặt đất, mắt nhìn chằm chằm Thiết Khắc vừa tiện tay chộp lấy thanh kiếm trong tay, thái độ giống như cầm một miếng sắt vụn.

Đoạn Phong Bất Nhị cưỡi ngựa còn không bằng Mộc Nột Chân Sách. Người từ trên lưng ngựa ngã xuống, đầu ngón chân liền điểm xuống mặt đất, lại nhảy trở lại lưng ngựa, nhìn thanh kiếm trong tay Thiết Khắc.

Ngay cả Phần Đồ Cuồng Ca mấy ngày này tâm tình rất trầm ổn, thần sắc cũng không khỏi chấn động. Hắn có phần không hiểu nhìn thanh kiếm có vẻ rất bình thường trong tay Thiết Khắc.

Trong đầu mọi người đều tràn ngập sự hiếu kỳ và nghi vấn. Thanh kiếm này thoạt nhìn rất tệ, không ngờ lại là thánh khí? Càn Kình có hoa mắt không? Hay là hắn bị mấy người vừa rồi đánh cho tới mức đầu bị hỏng mất rồi?

- Đây là thánh khí sao?

Thiết Khắc nhìn trái nhìn phải, cũng không nhìn ra được thanh kiếm này có chỗ nào đặc biệt.

- Loại bỏ chút sắt vụn trên chuôi kiếm.

Càn Kình chỉ vào chuôi kiếm trong tay Thiết Khắc:

- Không biết rèn tạo sư kia làm sao làm được một chuôi kiếm như vậy. Có thể thấy chuôi kiếm là một chuôi kiếm tốt, nhưng không ngờ phía trên lại gắn một thanh trường kiếm. Hắn căn bản không biết chuôi kiếm này chính là một thánh khí. Hắn làm như vậy...

Càn Kình liên tục lắc đầu:

- Giống như đạo lý cùng có người vẽ tranh, không nên vẽ ở trên thân rắn vậy!

Tuy rằng được xem là người biết hàng, cũng không phải là người chân chính biết!

Trong lòng Càn Kình thầm thở dài. Nếu như người đánh lén kia cầm trong tay không phải là trường kiếm, mà là chuôi kiếm! Như vậy kết quả cuối cùng của trận chiến là ai sống sót thật sự rất khó nói.

Vào thời khắc mấu chốt, người đánh lén thậm chí có thể hi sinh thánh khí, trực tiếp lợi dụng thánh khí nhập thánh! Hiệu quả đó còn tốt hơn nhiều so với Hồn Binh. Toàn người nhận được sự rèn luyện tinh khiết nhất, thậm chí hồn vực của mình sẽ bị thánh hồn của thánh khí cắn nuốt, hình thành một hồn vực cường đại hơn!

Không biết xem hàng...

Càn Kình nhún vai. Cũng may người ám sát kia không biết xem hàng, nếu không ngày hôm nay tất cả mọi người không chừng phải chịu thiệt tại đây.

Thiết Khắc dễ dàng lại bọ chút sắt tạp cuối cùng này. Năm ngón tay hắn nắm lấy chuôi kiếm có một cảm giác dường như chuôi kiếm này chính là một phần thân thể kéo dài ra. Dường như toàn bộ chuôi kiếm là một phần thân thể mình. Hắn có một cảm giác thoải mái không nói ra lời.

- Đưa Đấu Hồn của ngươi vào đó.

Càn Kình thuật lại những lời trong bút ký của đại thúc Bố Lai Khắc:

- Đi câu thông với nó, đánh thức nó dậy.

Ông... Ông... Ông...

Chuôi kiếm phát ra từng tiếng chấn động. Tất cả mọi người cảm giác được toàn thân Thiết Khắc đột nhiên giống như hoàn toàn biến thành một người khác. Một tia lực lượng kỳ quái thông qua thân thể hắn tản ra phía ngoài. Dường như lực lượng cường đại lại không muốn bị khống chế trong thân thể, muốn phá thể ra ngoài.

Keng!

Lại là một tiếng kim loại phát ra. Chuôi kiếm bỗng nhiên bắn ra một thanh kiếm. Nó giống như thủy ngân mềm mại, tổ hợp lại với nhau chuyển động tạo thành một thanh kiếm.

Thnh kiếm mỏng như cánh ve, nhỏ như lá liễu, phối hợp với ngoại hình của Thiết Khắc, có một vẻ đẹp không nói hết được. Một tia lực lượng thánh hồn từ trong đó phát ra.

- Kiếm tốt!

Trong giọng nói Thiết Khắc hiếm khi lại khàn tới như vậy. Trong mắt hắn đầy vẻ mừng rỡ.

- Ta nhổ vào! Oa thật muốn có nó.

Mắt Đoạn Phong Bất Nhị nhìn chằm chằm vào trường kiếm trong tay Thiết Khắc:

- Không ngờ nó lại thật sự là thánh khí! Có thứ này rồi, chiến hữu cũng đánh không lại ngươi?

- Đúng!

Thiết Khắc rất tự tin gật đầu:

- Sinh tử tương hợp lại, ta có thể giết chết Càn Kình.

Càn Kình mỉm cười không đi tranh luận với bọn họ. Thiết Khắc cầm kiếm trong tay trên cơ bản không khác mấy so với một cường giả nhập thánh. Nếu như cứng rắn nói tới sự khác biệt, đó chính là hôn vực của cường giả nhập thánh hồn vực có phạm vi lớn hơn thánh hồn trong tay Thiết Khắc mà thôi.

Đối đầu với bán thánh, thậm chí đồng thời đối đầu với mấy tên bán thánh, Càn Kình tự tin có thể trực tiếp chống đỡ. Nhưng so với đối đầu cùng một cường giả nhập thánh thật sự, đó lại là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Tuy rằng thực lực Thiết Khắc rất cường đại, nhưng lại có một khuyết điểm trí mạng. Chính là hắn rất khó thể hiện được thực lực thật sự của mình ở trước mặt người khác.

Ở trong mảnh đất thuộc phạm vi hoàng triều Chân Sách này, mỗi lần Thiết Khắc thể hiện ra thực lực thật sự của mình, hắn sẽ phải trả cái giá rất lớn, chính là phải giết sạch toàn bộ những người ở xung quanh đã nhìn thấy cảnh tượng đó.

Tuy rằng hiện tại bởi vì Càn Kình chính là tổng hội trưởng, nên nếu Thiết khắc bị người của nghiệp đoàn thuốc thần bí biết được thân phận của hắn cũng không sao. nhưng dù sao quan hệ Nhân Ma giữa vẫn vô cùng phức tạp. Thiết Khắc với thân phận là con lai vẫn phải chờ thêm một thời gian mới có thể chân chính công khai ra bí mật này được.

Kể từ đó, thực lực Thiết đẹp trai ngược lại sẽ trở thành một thực lực yếu nhất trong đội ngũ. Chuôi kiếm thánh khí này có thể bù đắp, giảm đi rất nhiều khó khăn do phương diện này mang đến.

Giống như vừa nãy, Càn Kình bị đánh lén, trong các thành viên xuất thủ chỉ thiếu duy nhất một người. Đó chính là bản thân Thiết Khắc. Điều này cũng bởi vì trong lúc mọi người đang nhìn về phía này, hắn không tiện phát ra lực lượng ma vũ sĩ huyết mạch thiên sứ Đọa Lạc của mình.

Đó thật sự là một thân phận đặc biệt gây ra sự khủng hoảng rất lớn!

- Thánh khí!

Đoạn Phong Bất Nhị không nhịn được chảy nước miếng. Sau đó, hắn thu lực chú ý của mình, ánh mắt nhìn về phía Càn Kình:

- Chiến hữu! Ngày nào đó khi ngươi có thể rèn ra thánh khí, ngươi nhất định phải chuẩn bị cho ta một cái. Ta là người không tham lam. Chỉ cần một cái thôi. Tốt nhất là nó có vẻ ngoại giống như một điếu thuốc lá. Như vậy ta có thể ngậm hút bất cứ lúc nào, hơn nữa còn vĩnh viễn hút không hết...

Đoạn Phong Bất Nhị còn chưa nói hết yêu cầu của mình, hắn đã bị Càn Kình đạp một cước cho bay ra ngoài. Đây là thánh khí cổ quái gì vậy? Đừng nói mình không có năng lực rèn thánh khí, cho dù thật sự có năng lực rèn thánh khí cũng sẽ không làm cho hắn. Nếu để cho đại thúc Bố Lai Khắc biết được, chẳng phải mình sẽ bị chỉnh tới chết sao?

- Hiện tại càng ngày càng tới gần Càn Thành...

Càn Kình nhìn về phía xa vậy, căn bản còn chưa thấy Càn Thành, hắn lại khe khẽ thở dài một tiếng.

Mọi người không nói gì nữa. Đoàn người trầm mặc phóng rất nhanh về phía Càn Thành.

Hôm nay thân phận của Càn Kình đã hoàn toàn khác hẳn. Chỉ cần không phải ở trước mặt Càn Kính đánh loạn, cho dù người của Càn gia nhìn thấy Càn Kình cũng sẽ không chủ động trêu chọc.

Thân phận, có đôi khi cũng là một phần quan trọng của lực lượng!

Một lần nữa Càn Thành rộng lớn lại xuất hiện ở trước mặt đám người Càn Kình, Thành thị này vẫn không có tường thành bảo vệ hiện ra ở trước mắt tất cả mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.