Sất Trá Phong Vân

Chương 142: Chương 142: Thuốc bạo lực hỏa sơn




Thủ pháp rèn đặc biệt khác nhau, phối hợp kim loại khác nhau, vị trí phương thức dùng sức của vũ khí khác nhau, đều chỉ có ghi lại trong những quyển sách này. Đại thúc Bố Lai Khắc chưa bao giờ mở miệng nói ra.

Về phần hoàng triều Chân Sách? Những ghi chép về kỹ năng rèn tương tự đều là một sự tồn tại bí mật, thông thường chỉ có rất ít người mới có thể đủ tư cách lật xem. Mức độ giữ bí mật của bọn họ sẽ không thua kém gì so với giữ bí mật về bí pháp đấu khí.

Bố Lai Khắc xuyên qua khe cửa cẩn thân quan sát Càn Kình, vẻ tán thương trong mắt càng lúc càng nhiều. Một thợ rèn chỉ biết vùi đầu rèn sắt, vĩnh viễn chỉ là thợ rèn, không thể trở thành đại sư rèn, thậm chí là thần tượng!

Càn Kình càng xem càng cảm thấy tầm quan trọng của quyển sách trong tay. Tuy một quyển sách này rất mỏng, nhưng tâm huyên trong đó còn nặng hơn gấp vạn lần so với nghìn cân vạn cân. Có thể thấy được bóng dáng của rất nhiều cảm xúc lĩnh hội được trong lúc rèn sắt ở trong quyển sách này. Hơn nữa không ít ghi chép còn mở ra tới những nơi mình không nghĩ tới. Thậm chí có chút sai lầm nho nhỏ, trong lúc đọc sách cũng có thể sửa chữa.

Chí bảo!

Nếu như nói bí pháp đấu khí là bí bảo của chiến sĩ, vậy những ghi chép của Bố Lai Khắc đối với bất luận một người thợ rèn nào mà nói, đều là bí bảo, thậm chí là chí bảo!

So với đủ loại bí pháp đấu khí của hoàng triều Chân Sách, nhưng loại sách về phương diện rèn này có tương đối ít.

Hai giờ đối với người thích đọc sách như Càn Kình mà nói, búng ngón tay một cái xem như đã qua.

- Đáng tiếc, không thể không đi ra...

Càn Kình lắc đầu thở dài, cẩn thận đặt quyển phân tích cơ bản về phương pháp rèn trở lại vị trí cũ. Hắn cũng đặt một mảnh gỗ vụn vào số trang mình vừa xem, để đánh dấu.

Nhà thuốc thần bí, đây không phải là lần đầu tiên Càn Kình tới đây.

Lần trước vì muốn tới đặt mua nước thuốc có thể nhanh chóng khôi phục thể lực, hắn đã từng tới một lần.

Đối với chuyện lần trước, đến nay trong lòng Càn Kình vẫn còn sợ hãi. Có trời mới biết, chân trước bước vào gian phòng, chân sau gian phòng phát sinh một vụ nổ mạnh còn đáng sợ hơn so với ma pháp cấm chú thì sao? Tới khi đó liệu có thể trực tiếp thổi mình lên những vì sao hay không? Trong lịch sử của dược sư thần bí cũng không phải không có những vụ nổ diễn ra khi tiến hành thực nghiệm, khiến chiến sĩ Hàng Ma bị nổ chết

Sau khi đẩy tốc độ khấu khí trong một trăm lẻ tám đấu khiếu lên mỗi phút sáu mươi vòng, Càn Kình bước một chân vào trong hiệu thuốc thần bí Âu Lạp Lạp. Hắn quyết định nếu vừa vào, nhìn thấy tình huống không ổn, có thể quay đầu lại chạy trốn bất kỳ lúc nào.

Giống như hai lần trước tới đây, trên người Âu Lạp Lạp vẫn mặc cái tạp dề lớn màu đỏ, đang bận rộn quanh một đống những ống thí nghiệm chứa nước thuốc kỳ quái, thỉnh thoảng lại trộn lẫn hai loại chất lỏng khác nhau vào cùng một chỗ. Sau đó có thể khiến chất lỏng vốn đang sôi trào chuyển động trở nên càng sôi trào hơn, giống như có khả năng nổ mạnh bất kỳ lúc nào.

- Tới rồi sao?

Âu Lạp Lạp ngẩng đầu thả ống nghiệm trong tay xuống, quay lại vẫy tay về phía Càn Kình:

- Bên này.

Càn Kình theo Âu Lạp Lạp đi về phía sân sau của nhà thuốc. Dọc theo đường đi, ống nghiệm sôi trào, khiến Càn Kinh vẫn duy trì mười hai vạn phần cảnh giác.

Âu Lạp Lạp đi rất nhanh về phía trước, cũng không nhìn xem dưới chân có gì. Nàng một chân đạp trúng một gốc cây có hoa màu tím, chợt nghe cây này phát ra một tiếng kêu thảm thiết nữ cao chói tai.

Âu Lạp Lạp giống như không nghe thấy, vẫn tiêu sái tiếp tục đi về phía trước. Thời điểm đế giày rời khỏi đóa hoa màu tím kia, tiếng kêu thảm thiết của nó cũng dừng lại.

Ngay sau đó lại là một con rắn nhỏ màu đỏ dài nửa thước bị đạp trúng, Càn Kình vội vàng muốn mở miệng nhắc nhở Âu Lạp Lạp cẩn thận!tu n gh oan h.vn

Mặc dù Càn Kình chưa từng thấy qua trong quyển sách nào có ghi chép về con rắn nhỏ màu đỏ này, nhưng nhìn đôi mắt hung tợn, còn có hàm răng màu xanh lam có thể thấy, nó là một loại rắn hiếu chiến! Giẫm lên nó một cước, rất dễ bị nó bị cắn ngược lại.

Con rắn đỏ tuyệt đối nắm giữ lực công kích cường đại bị Âu Lạp Lạp đạp một cước, trong ánh mắt chỉ có sự sợ hãi và ủy khuất. Nó cũng không mở miệng cắn Âu Lạp Lạp, mà phát ra tiếng khóc nỉ non giống như một đứa trẻ mới sinh.

Âu Lạp Lạp đi thẳng. Cảnh tượng quái dị ở những nơi đi qua đều vượt quá sự tưởng tượng của Càn Kình. Cho dù là ở trong núi, khi đối mặt với nhện Nguyệt Ma Hoa, hắn cũng trấn định khác thường, nhưng lần đầu trên thân thể lại liên tục nổi da gà, một dòng nước lạnh theo cột sống chui vào đại não.

- Đây là những thứ gì vậy?t u n gh o a n h. v n

Càn Kình nhìn xung quanh những nơi mình đi qua. Tốt xấu gì hắn cũng đã xem qua phần lớn sách trong thư viện của Càn gia. Sinh vật ở nơi này ngoại trừ một hai loại miễn cưỡng có thể có chút ấn tượng từng xem trong sách ra, phần lớn những thứ khác đều chưa từng thấy!

Âu Lạp Lạp đột nhiên dừng bước, một chân lại đá trúng quả bí đỏ có màu vàng lớn bằng ba người ở bên cạnh chân.

Ầm!

Quả bí đỏ liền va chạm phát ra một tiếng động khẽ. Trên đỉnh quả bí rất lớn này phun ra một chất lỏng khiến nắp tròn trên đỉnh quả bí bật ra. Âu Lạp Lạp lấy ra một ống nghiệm tản ra tia sáng nhạt, sau đó đóng nắp quả bí lại. Nhìn bề ngoài, quả bí đỏ kia hoàn toàn không thấy có bất kỳ tổn thương nào.

Phụt!

Âu Lạp Lạp mở nắp ống nghiệm, trực tiếp đưa cho Càn Kình nói:

- Uống vào đi.

- Uống sao...

Càn Kình cầm ống nghiệm do dự một chút. Đây chính là thuốc thần bí do dược sư thần bí đưa cho. Có trời mới biết nếu uống vào sẽ có hậu quả gì không? Trong lịch sử đã có đủ chuyện vì thử thuốc thí nghiệm của dược sư thần bí mà chết.

Mùi thơm thoang thoảng từ trong ống nghiệm bay ra. Hầu kết của Càn Kình lên xuống mấy cái. Mùi thơm này thoảng vào trong mũi, quả thực khiến người ta rất muốn uống nó.

Đối mặt với ống nghiệm nho nhỏ, Càn Kình tình nguyện hiện tại lập tức cầm theo Trảo Mã Đao, đi chiến đấu với nhện Nguyệt Ma Hoa một hồi, cũng không có bao nhiêu can đảm để uống loại thuốc thần bí này.

Chiến sĩ không sợ chết. Kể cả khi đối mặt với ma vũ sĩ cường đại, để bảo vệ toàn bộ nhân loại hoàng triều Chân Sách, chiến sĩ cũng có gan dũng cảm đối chiến.

Chết trận, là anh hùng!

Nhưng uống thuốc thần bí chết?

Càn Kình nhăn mặt. Như vậy lưu lại chỉ có thể là bị chê cười. Cho dù là chiến sĩ huyết mạch thức tỉnh chung cực mạnh nhất trong khoá trước, trong lịch sử cũng ghi chép rõ ràng, đối mặt với lời mời của dược sư thần bí, vẫn nên khách khí cự tuyệt cái gọi là thành phần thuốc thí nghiệm đột phá.

- Ngươi không dám sao?

Âu Lạp Lạp trợn mắt nhìn chằm chằm vào Càn Kình, trong mắt lộ vẻ khinh miệt:

- Người không có can đảm, không tư cách trở thành dược sư thần bí.

Miệng Càn Kình co giật. Ta vốn không muốn trở thành dược sư thần bí. Chỉ có điều ánh mắt này của nàng khiến ta nghĩ đến một người rất đáng ghét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.