Sất Trá Phong Vân

Chương 747: Chương 747: Tổ hợp phong cách, thực lực mạnh mẽ, đoàn tụ hân hoan




Càn Kình một hơi giải phóng toàn bộ lực lượng, không chỉ vì khiến ba đồng bạn nhìn thấy thực lực của mình mà còn muốn nói cho Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh rằng chưa chắc Chiến Sĩ bình thường không thể đánh bại Chiến Sĩ huyết mạch, ít nhất Càn Kình cố gắng hướng đó.

Ba thước, bốn thước, năm thước. Càn Kình giống như ác ma ăn thịt người trong truyện kể, khí thế mạnh mẽ phát ra.

Mặt Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh lại lộ rung động. Đây là đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể? Càn Kình sử dụng được đấu kỹ của người lùn? Tiểu tử này có thật nhiều bí mật, mạnh hơn lúc ban đầu gã gặp gỡ nhiều.

- Tổ cha nó!

Đoạn Phong Bất Nhị nhảy cóc ra sau lưng lưng, hét to:

- Hung mãnh như vậy? Ui da! Ta đau bụng, đi nhà cầu đây, lần sau lại đánh với ngươi . . .

Thiết Khắc rút về lực lượng huyết mạch. Tuy Càn Kình không có hoàng kim đấu tâm, thực lực Chiến Sĩ Diệt Ma nhưng người quen hắn đều biết khi đánh nhau thật sự thì khó thể suy đoán cảnh giới.

Càn Kình thu về đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể, tiến lên ôm chặt đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc.

Càn Kình nói:

- Ta nhớ ngươi chết mất!

- Ta cũng nhớ ngươi.

Đoạn Phong Bất Nhị siết chặt hai tay, nói:

- Mỗi khi phát hiện không còn thuốc lá là ta hận, ta nhớ ngươi lắm, buổi tối toàn nằm mơ thấy ngươi!

Thiết Khắc lặng yên vỗ hai vai Càn Kình, loại người không thích nói chuyện như gã và Phần Đồ Cuồng Ca thì ôm đã đủ biểu đạt tình cảm.

- Ta nói này chiến hữu, thứ sau lưng ngươi là cái gì vậy?

Đoạn Phong Bất Nhị cười nói:

- Đúng rồi, lão Thiết, lấy thứ chúng ta cướp của mã tặc ra cho lão Càn xem thích cái gì thì lấy.

- Thiết Khắc!

Không biết đây là lần thứ mấy trăm Thiết Khắc sửa cách gọi của Đoạn Phong Bất Nhị.

- Ừm! Ừm!

Đoạn Phong Bất Nhị thúc giục:

- Lần này chúng ta cướp được nhiều thứ, ta đã hiểu tại sao có người và ma thích làm mã tặc, đôi khi cướp đồ rất sướng.

Đặc Giao Phi đứng bên cạnh nghe cười khổ. Chuyện quái quỷ gì đây? Mấy mã tặc không chuyên nói cướp đồ của mã tặc rất sướng trước mặt một đám mã tặc chính gốc.

- Cái này?

Càn Kình phất tay khiến thợ rèn nâng một vòng tròn kim loại đặt dưới đất, nói:

- Bất Nhị, ngươi đứng trên đó đi.

- Đứng lên? Đây là cái gì? Tế đàn thức tỉnh huyết mạch? Ngươi đã phỏng chế ra?

Đoạn Phong Bất Nhị hưng phấn nhảy vào vòng tròn, nói:

- Nào nào nào, hãy xem nó có khiến ta lại thức tỉnh không?

Càn Kình ngồi xổm trước vòng tròn kim loại, ngón tay gõ mấy cái trên minh văn. Càn Kình đặt một khối đấu tinh thập giai, một khối ma hạch vào chỗ lõm trên vòng tròn kim loại. Những vm trên vòng tròn kim loại lấp lánh ánh sáng chói mắt, trọng lực khổng lồ sinh ra.

- Bà nội nó! Đây là gì? Sao nặng quá vậy? Khôn đấu kỹ? Không đúng!

Đoạn Phong Bất Nhị vội nâng cao đấu khí chống cự, biểu tình ngạc nhiên nhìn Càn Kình.

Càn Kình hỏi:

- Đây là thứ gì?

Trọng lực gấp đôi, gấp hai . . . Gấp năm . . . Gấp mười lần . . .

- Cha nó! Lực lượng huyết mạch mở ra!

Đoạn Phong Bất Nhị không chống cự nổi đã mở lực lượng huyết mạch, gã vẫn cảm thấy trọng lực tiếp tục tăng lên.

- Chiến hữu, thứ này là gì?

- Quà.

Càn Kình cảm nhận ánh mắt kinh ngạc từ mọi người, nói:

- Ở trong đó thân thể của ngươi gặp trọng lực gấp đôi, đấu tâm bị ức chế, đấu khí chậm lại. Nếu trong tình huống đó ngươi có thể thức ứng hành động như thường thì bên ngoài . . .

Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh đánh giá kỹ Càn Kình. Vòng tròn kim loại đã không thể hình dung là đồ tốt, suy nghĩ đủ kinh người thế nhưng Càn Kình làm ra được? Dù là Minh Văn Đại Sư cũng không nghĩ ra nên chế tạo như thế nào, vậy mà Càn Kình làm được?

- Thứ tốt như vậy có phần của ta không?

Mộc Nột Thiên Sách phe phẩy quạt, Thiết Nam đã khỏe đi theo sau lưng gã. Mộc Nột Thiên Sách cười híp mắt nhìn Càn Kình.

Càn Kình không quan tâm nhún vai nói:

- Tặng cho ngươi một cái.

Ở chung hơn một tháng Càn Kình có ấn tuợng không tệ với lục hoàng tử, không có kiểu phách lối thấy ghét, rất thân thiện, bình thường sẽ hỗ trợ nhĩ cách làm sao mang phụ thân của Càn Kình ra Càn gia.

Càn Kình nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh đứng yên bên cạnh, lên tiếng:

- Nàng cũng có một cái.

Đám mã tặc xung quanh nhìn từng vòng tròn kim loại đặc biệt, mắt lộ ra hâm mộ, tham lam. Thứ này có tiền cũng không mua được, dù ngươi có địa vẫn không thể sở hữu nó.

Bao gồm Chân Sách hoàng triều, hoàng tộc Lộ Tây Pháp, tái ngoại, Man tộc, tất cả Minh Văn Sư chỉ có thanh niên trước mắt là chế tạo ra được.

Đây không phải thứ ngươi biết kỹ thuật minh văn là tạo ra được. Ngươi cần biết nguyên lý, rèn ra hợp kim đặc biệt.

- Thế thì xin đa tạ.

Mộc Nột Thiên Sách cười, xoay người nói với Thiết Nam:

- Cất đi, bỏ vào đấu giới.

Cổ Nguyệt Gia Anh liếc xéo Càn Kình. Thứ này nếu rơi vào tay hoàng gia thì rất có thể sau này sẽ có nhiều thứ giống y.

Càn Kình cười cười, Cổ Nguyệt Gia Anh nghĩ ra thì hắn cũng có thể, thức tỉnh lực lượng huyết mạch lão sư càng nghĩ được. Nếu chỉ sử dụng thì không sao, nhưng muốn nghiên cứu? Vậy sẽ nhanh chóng phát hiện có nhiều minh văn bên trong vòng tròn kim loại.

Mở vòng tròn kim loại ra? Nếu tách mở vòng tròn kim loại là nó sẽ nổ ngay.

- Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, ha ha ha ha ha ha! Rốt cuộc các ngươi trở về!

Tiếng rống hưng phấn của Mộc Quy Vô Tâm chấn động màng tai mọi người. Mắt Dị chớp lóe hâm mộ. Người Càn Kình chờ đợi đến nghĩa là Mộc Quy Vô Tâm sẽ nhập thánh.

nhập thánh!

- Đại thúc, nhẹ chút, nhẹ chút, ta rất mảnh mai . . .

Đoạn Phong Bất Nhị bị Mộc Quy Vô Tâm ôm chặt, cánh tay thô to kẹp cổ làm mặt gã tím ngắt.

- Ta vui, ta rất vui!

Mộc Quy Vô Tâm vừa rống to vừa cười, mắt ốc bưu ướt át tùy thời chảy lệ, râu thô cọ qua cọ lại mặt Đoạn Phong Bất Nhị.

- Má ơi, đại thúc ngươi nhỏ nước gì tren cổ ta vậy? Không thể nào, đại thúc khóc?

Đoạn Phong Bất Nhị ngạc nhiên phát hiện 9 đại nhân Hồng Lưu Chiến Bảo bình thường thô kệch, hào phóng, là Chiến Sĩ cường đại thế mà khóc. Nước mắt to như tròng mắt Mộc Quy Vô Tâm đổ rào rào xuống.

- Như thế nào? Lão tử không thể khóc sao? Lão tử sắp nhập thánh!

Bàn tay to của Mộc Quy Vô Tâm vỗ Đoạn Phong Bất Nhị bồm bộp, không thể kiềm nén nước mắt rơi như mưa.

Đoạn Phong Bất Nhị ngơ ngác nhìn Mộc Quy Vô Tâm, nói:

- Chưa nhập thánh đã khóc thảm vậy, nếu thật sự nhập thánh chẳng lẽ khóc ba ngày ba đêm?

Dị đứng bên cạnh hâm mộ Mộc Quy Vô Tâm, miệng lầm bầm:

- Khóc ba ngày ba đêm thì sao? Nếu cho ta nhập thánh thì khóc ba mươi ngày đêm cũng được.

- Đại thúc, đưa búa cho ta.

Càn Kình nhận lấy cây búa từ tay Mộc Quy Vô Tâm, vỗ Thiết Khắc đứng bên cạnh, đá lông nheo với Phần Đồ Cuồng Ca.

Đoạn Phong Bất Nhị, Cổ Nguyệt Gia Anh cùng Càn Kình bước vào phòng.

Mộc Nột Thiên Sách tung tăng đi theo, nói:

- Ta cũng muốn xem tình huống nhập thánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.