Tuy Lâm Quý có tu vi cảnh giới thứ ba cấp địa nguyên, nhưng lúc này khoảng cách quá
gần cũng dễ luống cuống tay chân, bối rối, mấy đạo phù triện trong cơ
thể bay ra tán loạn, lập tức xếp thành một tấm chấn, chặn lại ngàn tên
của Nhung Thương, và vung ra một tay, đột ngột đánh một quyền, đánh bay
Nhung Thương ra ngoài. Thực lực đỉnh cao cảnh giới thứ ba cấp địa nguyên không dễ khinh thường, Lâm Quý chỉ ra quyền bình thường, ba tên võ giả
cảnh giới thứ ba cấp địa nguyên được Đường Tiêu cử ra, Chung Lam bị một
quyền đánh cho gần chết, dưới tình hình Chung Lam xuất ra hai pháp khí
đều không thể đấu lại sức mạnh của địch, còn bị thương nặng đến tính
mạng, lần công kích cuối cùng này, Nhung Thương cũng bị đánh đến hấp
hối.
Đường Nhiên dám công nhiên khiêu chiến Lâm Quý đỉnh cao cảnh giới thứ ba cấp địa nguyên, cũng không nắm chắc phần thắng, nhưng Đường Tiêu ngược
lại nắm chắc trong trường hợp đánh không thắng, dùng một quân liều mình
quấy nhiễu, sau đó hắn thừa cô hội bỏ chạy, Lâm Quý cũng không thể bắt
được hắn.
Tuy nhiên hiện tại Đường Tiêu vẫn chưa đến mức phải xoay người bỏ chạy,
đối với thực lực võ giả đỉnh cao cảnh giới thứ ba cấp địa nguyên thể
hiện ra không gì kinh hãi bằng, động tác cơ thể Đường Tiêu cũng không
dừng lại, Nhung Thương và Chung Lam vừa mới liều mình tấn công, đều chỉ
là làm bước đệm cho hắn ra tay một chiêu toàn lực.
- Chết đi!
Trong lúc Lâm Quý đánh bay Nhung Thương và Chung Lam, Đường Tiêu tìm
được cơ hội tốt nhất ra tay, Giải Kiềm Kích từ trong tay phóng ra, ba
đạo phù triện lóe ra điện quang hình thành nên đinh ốc xoắn giết xoay
quanh kìm kích, dùng lực phá vỡ hư không trực tiếp xông vào trước ngực
Lâm Quý!
Sức mạnh của ba đạo phù triện so với sức mạnh của sáu đạo phù triện,
thực sự còn kém xa, thậm chí còn không chịu nổi sự công kích, kìm kích
và ba đạo phù triện cùng xuất ra là để bù vào sự chênh lệch này.
Lâm Quý đánh phải trái mỗi bên một trưởng, trước ngực không đề phòng
kịp, tuy nhiên hắn cũng không them để ý, chính lúc Đường Tiêu dốc toàn
lực đánh đến người hắn, một pháp khí hình bát kiem quang đột nhiên phun
ra, cứ thế mà tấn công vào Đường Tiêu.
Hai binh khí chạm nhau tạo thành tiếng kêu lớn, dường như phá vỡ màng tai của tất cả mọi người trong điện tướng quân.
Sắc mặt Lâm Quý lộ ra vẻ tươi cười, hắn lấy được vũ khí phòng ngự rất
mạnh từ trong tay hunh trưởng hắn Lâm Chấn, ít nhất đến bây giớ vẫn chưa bị bất kì đối thủ nào phá vỡ được.
- Ngươi cho rằng ta không phá được phòng ngự của hắn sao?
Đường Tiêu hừ một cái lạnh lùng, đột nhiên phun ra một tinh khí vào trân Loa Toàn Giảo Nhục, điện quang trong mỗi phù triện trong trận Loa Toàn
Giảo Nhục đều mạnh thêm vài phần, xoắn vào kim bát của Lâm Quý, thì
giống như đem máy khoan điện rùi vào tấm thép.
Phù triện vỡ vụn ra, nhưng điện quang trong đó lại phát sáng rừng rực,
ma sát sự sự phóng điện của phù triện và kim bát lập tức nâng cao độ ấm
trng tâm kim bát lên cả ngàn độ!
Điện phát lửa, lửa có thể luyện kim, trung tâm pháp khí của kim bát,
không ngờ bắt đầu nóng chảy trở mềm ra, Đường Tiêu một trưởng đây ra,
tiếp thu lấy phù triện điện quang trợ lực và trung tâm kim bát, với khí
thế sấm vang chớp giật xông về phía ngực Lâm Quý!
Phù triện điện quang nhiết độ cực cao, dùng sức của đinh ốc trong hộ thể cương khí, thành công đưa kìm kích đến gần Lâm Quý, đâm nát chiến giáp
bách luyện thần minh, và cuối cùng là đâm vào ngực hắn!
Chỉ có điều rất tiếc, khi Loa Toàn Giảo Nhục và Giải Kiềm Kích xuyên qua bát đồng đâm vào hộ thể cương khí của Lâm Quý, đã tiêu hao hết khí lực, cuối cùng không thể xuyên qua cơ thể Lâm Quý, chỉ thành công làm Lâm
Quý bị thương, làm cho ngực hắn làm thủng mũ và áo giáp sắt, có cả vết
máu.
- Ngươi cũng có chút tài cán sao?
Lâm Quý đánh cả buổi, vẫn chưa chạm đến cơ thể Đường Tiêu, lại bị Đường
Tiêu một đoàn đã làm vỡ pháp khí của hắn, làm ngực hắn bị thương, không
khỏi tức giận .
- Hắn không để ý Giải Kiềm Kích còn cắm vào ngực, đánh một trưởng mạnh
về phía Đường Tiêu. Khả năng trị thương trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ không gì sánh bằng, mai rùa vừa rồi bị Lâm Quý đánh vỡ đã hồi phục như ban
đầu.
Lúc này lại bay lên một lần nữa chặn Đường Tiêu, tuy nhiên cũng bị sức
mạnh quyền trưởng của Lâm Quý đánh cho nát bét. Đường Tiêu mặc chiến
giáp vạn luyện thần minh giống như một tảng đá, bị một trưởng này của
Lâm Quý đánh ra điện tướng quân, bay ra mười mấy mét nằm bất động trên
mặt đất, dường như bị đánh chết rồi.
- Đường công tử!
Thất hoàng tử có ý muốn đuổi theo ra điện tướng quân, tra xem Đường Tiêu sống hay chết, kết quả là bị Lâm Quý chặn lại, không thể cử động.
- Hahahaha…
Lâm Quý cười lớn. Hắn vung một tay ra kìm kích trong tay Đường Tiêu đâm
vào tay, ngực không ngừng chảy máu, đi ra điện tướng quân, dừng lại
trong không trung trước mặt Đường Tiêu.
- Tiểu súc sinh! Giả chết sao? Hôm nay bổn vương giết ngươi thì làm sao?
Sắc mặt Lâm Quý hiện lên vẻ vô cùng dữ tợn, trong lúc vô cùng tức giận,
hắn đã không quan tâm đến kết quả nữa, chuẩn bị cưỡng ép chiếm lấy pháp
khí công kích siêu mạnh này, sau đó dùng nó kết liễu mạng của Đường
Tiêu.
- Ta giả chết sao?
Đường Tiêu ngồi dậy từ trên mặt đất, sắc mặt đùa cợt nhìn Lâm Quý, Lâm
Quý thực sự rất độc, một quyền đánh nát mai rùa, nện trên chiến giáp vạn luyện thần minh của của Đường Tiêu. Tuy chưa hư hại đến chiến giáp vạn
luyện thần minh, nhưng đã đánh gãy xương cốt và mười mấy kim mạch trên
người Đường Tiêu.
Nhưng sau khi Đường Tiêu luyện đến cấp địa nguyên, phù triện nhập vào
sức mạnh lôi điện, khả năng chữa trị cũng đã hơn ban đầu, chính trong
thời gian hắn ngã nằm xuống đất, những vết thương trong người hắn đã hồi phục bảy tám phần rồi.
- Không chết? Tốt lắm! lần này để người chết thật?
Lâm Quý mấy lần ý đồ xóa linh hồn của Đường Tiêu mà chưa thành công, dứt khoát ném ra cua kìm kích, lại chém ra một quyền, đánh mạnh về phía
Đường Tiêu.
- Bùm!
Tiểu hầu gia Đường Tiêu cực kì vô sĩ hèn hạ, khi đối chiến sử dụng tất cả thủ đoạn tồi tệ nào có thể.
Khi Giải Kiềm Kích vừa rồi đâm vào ngực Lâm Quý, không ngờ hắn nhân cơ hội giấu hai quả sét trong ngực Lâm Quý!
Đây cũng là hai quả cuối cùng, ném toàn bộ về phía Đường Tiêu rồi.
- Bùm!
Trước ngực Lâm Quý giống như khói lửa muốn nổ tung ra, toàn thân cũng
như đứt dây bị ném về điện tướng quân, toàn thân đẫm máu, nằm trên mặt
đất cả buổi cũng không đứng dậy được.