Sát Vương

Chương 35: Chương 35: Không khách khí






Trong diễn võ trường có tàng long ngọa hổ, cường giả như mây, lập tức có người nhận ra tuyệt kỹ Đường Tiêu sử dụng tới từ nơi nào.

- Hóa Điêu Lược Không Thất Thức? Tuyệt học của Trấn quốc hầu sao? Võ giả cấp Nhân Nguyên nhị giai cũng có thể bay lên trời sao?

Trên khán đài diễn võ trường vang lên những tiếng kinh hô.

Không ai biết lúc trước khi Trấn quốc hầu Đường Uyên sử dụng Hóa Điêu Lược Không Thất Thức bay lên không trung đang ở cấp bậc gì, cho nên chuyện này hiện tại cũng đã không thể nào khảo chứng.

Nhưng Nhất Phi Trùng Thiên này của Đường Tiêu, xác nhận là tuyệt kỹ, có thể khiến cho người có tu vi cấp Nhân Nguyên nhị giai có thể tiến hành bay lên không trung trong thời gian ngắn ngủi!

Quả nhiên không hổ là tuyệt học gia truyền của Trấn quốc hầu !

- Phá cho ta!

Sau khi Đường Tiêu đột ngột nhô lên từ mặt đất liền quát to một tiếng, ngay lúc hắn thả người nhảy lên, hơn mười viên đạn tinh thép trong lòng bàn tay hắn với tốc độ cực nhanh được bắn ra hết viên này đến viên khác.

Ai nói võ giả cấp Nhân Nguyên nhị giai không phá được cương khí hộ thể của võ giả cấp Nhân Nguyên tam giai? Đường Tiêu tin tưởng một đạo lý, chính là khi tất cả lực lượng đều tập trung ở cùng một điểm thì đinh ốc gỉ cũng có thể chui xuyên qua tấm thép!

Huống chi, võ giả cấp Nhân Nguyên tam giai chỉ có được cương khí hộ thể rất sơ cấp.

Tất cả viên đạn tinh thép Đường Tiêu sở hữu trên tay đều bắn về cùng một điểm, chính là cổ tay cầm roi của Dực Thai công chúa….

Khi viên đạn tinh thép đầu tiên bắn đến, hộ thể cương khí của Dực Thai công chúa theo bản năng phát ra một trận gợn sóng kích động, bắn ngược nó ra, nhưng khi viên đạn tinh thép thứ hai lập tức phi đến, một lần nữa đập vào phía trên hộ thể cương khí của Dực Thai công chúa, hơn nữa còn nện vào cùng một điểm, điều này khiến cho gợn sóng kích động hộ thể cương khí của Dực Thai công chúa càng thêm kịch liệt.

Viên thứ ba....viên thứ tư....

Rốt cục khi viên tinh thép thứ bảy đụng đến, hộ thể cương khí chỗ cổ tay Dực Thai công chúa bị xé nứt ra một lỗ thủng gợn sóng cực nhỏ. Khi lỗ thủng này còn chưa kịp khép lại, viên đạn tinh thép thứ tám, thứ chín, thứ mười đã đúng hẹn lập tức xông qua lỗ nhỏ này, đánh vào Dực Thai công chúa, khiến cổ tay của Dực Thai công chúa chảy máu đầm đìa. Mấy viên đạn tinh thép tiếp theo trực tiếp đập vỡ xương cốt trên cổ tay Dực Thai công chúa, long cốt tiên trên tay nàng cũng theo đó tuột ra ngoài.

Xương cổ tay đứt gãy đau đớn, vượt qua khả năng chịu đựng của Dực Thai công chúa mới mười lăm tuổi, nàng kêu thảm một tiếng, ném long cốt tiên trong tay đi, ôm lấy cánh tay, ngồi xổm xuống trên mặt đất.

Viên đạn tinh thép có thể tích cực nhỏ, mọi người trên khán đài căn bản không thấy rõ trong diễn võ trường rút cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ nghe thấy sau khi Đường Tiêu rống lớn một tiếng, Dực Thai công chúa hét lên ôm lấy cánh tay, ngồi xổm trên mặt đất, hiển nhiên là thống khổ đến cực hạn.

Thân là công chúa của Đại Minh, Dực Thai công chúa mặc dù tập võ có khắc khổ, nhưng chưa từng nếm qua đau đớn lớn như vậy? Loại đau đớn này nếu xảy ra trên người Đường Tiêu, hắn căn bản không cần để ý, nhưng nếu đặt trên người Dực Thai công chúa, lại vượt ra khỏi cực hạn chịu đựng của nàng. Dực Thai công chúa bất chấp đang chiến đấu với Đường Tiêu, ngồi xuống đất, trực tiếp lấy một viên thần dược chữa thương của hoàng gia nuốt vào…

Đường Tiêu bất giác lắc đầu, như vậy cũng dám ước đấu với người khác? Ngươi làm nũng hay tưởng rằng người khác không dám giết ngươi? Nếu ở kiếp trước, Đường Tiêu sớm đã giết chết nàng mấy trăm lần rồi.

Đường Tiêu bước tới, hoàn toàn không để ý Dực Thai công chúa đang thống khổ kêu thảm thiết, một tay cướp đi thần dược chữa thương trong tay Dực Thai công chúa, một tay nhặt long cốt tiên của Dực Thai công chúa rơi trên mặt đất. Hai gã thị vệ của Dực Thai công chúa thấy thế vội vàng nhảy vào trong diễn võ trường, ý định muốn tới cứu hộ nàng.

- Uớc đấu đấu võ, trước khi chưa phân thắng bại, ngay cả đương kim hoàng thượng cũng không thể can thiệp, hai người các ngươi muốn làm trái luật pháp của Đại Minh sao? Các ngươi muốn bị đày đến Đào Viên thành sung quân sao?

Đường Tiêu vung vẩy long cốt tiên liên tục trên mặt đất, hét to ngăn cản hai gã thị vệ của Dực Thai công chúa.

Hai gã thị vệ lộ ra vẻ mặt xấu hổ, xác thực căn cứ vào luật pháp Đại Minh, ước đấu đấu võ, trừ phi một người trong đó nhận thua, còn không bất luận kẻ nào cũng không thể can thiệp, nếu không sẽ dùng hình phạt tương ứng trừng phạt, mà Đường Tiêu còn uy hiếp đem bọn họ sung quân đến Đào Viên thành.

Ai không biết mười vạn đại quân của Đường Uyên đóng ở Đào Viên thành? Đắc tội với thiếu gia Đường gia, ở Đào Viên thành sẽ có quả ngon để ăn sao?

- Công chúa, ngươi nhận thua đi!

Đường Tiêu quát to một tiếng, giơ cao roi trong tay, tựa hồ như nếu Dực Thai công chúa không nhận thua, cây roi trong tay hắn sẽ lập tức nện xuống.

- Ngươi. . . . . . Ngươi. . .

Dực Thai công chúa ngồi dưới đất, giờ phút này nàng phảng phất giống như một tiểu thiếp chịu ủy khuất, nhìn Đường Tiêu nói không ra lời, nàng vẫn không thể nào nghĩ ra, những viên đạn tinh thép này làm thế nào đột phá được hộ thể cương khí của nàng, làm cổ tay của nàng bị thương.

- Đường Tiêu to gan! Ngươi lại dám phạm thượng lấy roi quất công chúa! Ngươi muốn tạo phản sao!

Từ Tiều không cách nào can thiệp vào ước đấu, đành phải đứng dậy rống lớn vài tiếng trên khán đài diễn võ trường, thuận tiện chụp mũ cho Đường Tiêu.

- Ta dạy vợ ta, ngươi tức giận gì chứ?

Đường Tiêu quay đầu lại dựng thẳng ngón giữa với Từ Tiều, Từ Tiều lập tức xìu xuống, hơi cúi đầu, ngồi xuống trên khán đài.

Đám người trên khán đài người, kể cả Từ Tiều đều không biết Đường Tiêu dựng thẳng ngón giữa là có ý gì, chỉ suy đoán đây là thủ thế hắn mắng chửi người. Nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy thủ thế này rất tàn khốc, bởi vậy sau ước đấu diễn võ hôm nay, thủ thế này đã lưu hành trong kinh thành một thời gian rất dài, bất kể nam nhân hay nữ nhân, khi trong lòng khó chịu, đều làm hành động này với đối phương.

Sắc mặt Dực Thai công chúa trắng bệch ngồi dưới đất, không biết tại sao, nàng nhìn Đường Tiêu giống như hung thần ác sát ở trước mặt, nàng cảm giác giống như đang đối diện với một ngọn núi, trước kia chỉ có trước mặt phụ hoàng, nàng mới có loại cảm giác này.

- Nếu không nhận thua, vậy đừng trách ta không khách khí!

Đường Tiêu giơ cao long cốt tiên, tựa hồ lập tức muốn nện xuống đỉnh đầu Dực Thai công chúa, trong lòng hắn đương nhiên biết rõ, với tu vi trước mắt của hắn, hơn mười viên đạn tinh thép phá vỡ được hộ thể cương khí của Dực Thai công chúa hoàn toàn do may mắn, dùng long cốt tiên thì không cách nào phá được hộ thể cương khí của Dực Thai công chúa, nhưng với tâm tính hiện tại của nàng, đe dọa nàng là đủ rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.