Chung Lam rất nhanh liền ý thức được tình hình nghiêm trọng này.
Vạn nhất Đường Tiêu khống chế được nàng, bắt nàng làm gì, nàng hoàn toàn không thể phản kháng. Cái đó chính là một cảm giác thống khổ.
Sống không bằng chết.
Nhưng bây giờ Chung Lam có muốn chết cũng không còn cách nào khác.
Võ giả Địa Nguyên cấp một luyện bì trúc mô. Võ giả Địa Nguyên cấp hai luyện tẩy huyết hoán tủy. Võ giả Địa Nguyên cấp ba luyện thoát thai hoán cốt. Cho nên, ban đầu Lưu Đình bị Luyện Yêu Đại Thủ Ấn tiến vào, cốt tủy tận tàn thân thể chỉ còn lại lớp da. Sau đó trên cơ sở lớp da bắt đầu trùng kiến.
Sau khi Chung Lam bị bắt vào, lớp da của cơ thể còn bao phủ một lớp huyết tủy. Trùng kiến thân thể so với Lưu Đình dễ dàng hơn rất nhiều. Đường Tiêu dứt khoát tạm thời ở trong núi, yên lặng chờ Chung Lam khôi phục. Sau đó tiếp tục dùng phù triện ngưng kết Luyện Yêu Đại Thủ Ấn. Có được Lưu Đình và Chung Lam hai cường giả Địa Nguyên cấp làm tay chân, sau này khi hắn có thể bắt được thâm một gã cường giả Địa Nguyên cấp mạnh hơn, đến lúc đó có thể thay thế cho Lưu Đình.
Đường Tiêu đương nhiên sẽ không lưu lại một hậu hoạn nào cho mình. Một gã khác được thay thế, cũng đồng nghĩa với việc người này sẽ chết đi, từ thần hồn đến nhục thể, hết thảy đều bị triệt tiêu.
Ba ngày sau, thân thể của Chung Lam cơ bản đã hoàn toàn hồi phục. Đường Tiêu sau khi khống chế được nàng, lại hướng vào trong cơ thể nàng đưa vào một ít chân khí, đồng thời tiến nhập vào trong cơ thể nàng tự mình cảm thụ một phen. Rất nhanh Đường Tiêu đưa ra kết luận, tu vi võ học của Chung Lam so với Lưu Đình còn cao hơn nhiều. Hơn nữa, võ học của Từ Vân Tông rất phong phú. Một khi Đường Tiêu có thể tiến vào Địa Nguyên cấp, những công pháp như “luyện da trúc màng”, “tẩy huyết hoán tủy” có thể cho hắn với tư cách tham khảo.
Đương nhiên, có lẽ Đường Tiêu sẽ không luyện theo những công pháp này, mà lựa chọn công pháp khác để tu luyện. Luyện Yêu Thối Ma Hồ nói không chừng sẽ mở ra cho hắn một số công pháp mới. Công pháp Luyện Yêu Thối Ma Hồ khẳng định là đồng dạng với Luyện Yêu Đại Thủ Ấn, sẽ cho ra một số công pháp nghịch thiên.
Sau khi thân thể hoàn toàn khôi phục, được thả ra ngoài, Chung Lam càng thêm không thích ứng với việc bị Đường Tiêu khống chế. Nhưng nàng chỉ cần sinh ra ý niệm muốn công kích Đường Tiêu, hoặc ý niệm chạy trốn, lập tức sẽ bị Đường Tiêu khống chế ngay. Loại khống chế hoàn toàn không thể phản kháng này, về sau, khi Đường Tiêu bảo nàng ngồi thì nàng nhất định phải ngồi; bảo nàng ngồi cạnh thì nhất định nàng phải ngồi cạnh.
Nhưng Chung Lam vẫn cứng đầu chống lại Đường Tiêu. Chỉ cần Đường Tiêu không chủ động khống chế nàng, nàng lập tức muốn ra tay công kích Đường Tiêu. Bất đắc dĩ, Đường Tiêu phải tiến hành một phen uy hiếp đối với nàng. Đường Tiêu để cho Chung Lam tự tát vào mình, véo vào hai má của mình….Sau khi thử qua nhiều phương pháp ác độc, Chung Lam vẫn rất ngoan cố muốn công kích Đường Tiêu, hoặc chạy trốn. Đường Tiêu cuối cùng phải xuất ra thủ pháp hạ lưu đối phó nữ nhân để ngăn cản Chung Lam.
- Nếu cô cứ tiếp tục làm loạn, có muốn trước mặt ta và hắn cởi sạch hết y phục của mình không? Ta cái gì mà chẳng làm được.
Đường Tiêu uy hiếp Chung Lam một câu.
- Các bạn đang đọc truyện tại kiếm giới chấm com.
Đứng ở một bên, Lưu Đình nghe được lời nói của Đường Tiêu, xuyên qua mặt nạ đồng màu xanh vô ý đánh giá Chung Lam một phen. Thậm chí trong đầu y còn tưởng tượng cảnh Chung Lam cởi sạch y phục. Đường Tiêu lập tức cảm nhận được, trừng mắt nhìn Lưu Đình. Lưu Đình vội vàng dời ánh mắt của mình khỏi Chung Lam.
- Ngươi giết ta đi.
Chung Lam khóc một cách thê lương. Bị người khác khống chế, làm chủ thân thể của mình, đối với nữ nhân mà nói thì sống không bằng chết.
- Cô muốn giết ta, ta há lại để cho cô chết dễ dàng như vậy sao?
Đường Tiêu hừ lạnh một tiếng:
- Nếu cô còn dám có ý đồ công kích ta hoặc chạy trốn hay tự sát thì ta lập tức sẽ bắt cô cởi sạch quần áo. Thậm chí còn trong tình trạng không mảnh vải che thân chạy đến Hoa Liên thành hoặc Từ Vân Tông, trên đường cái khắp nơi tìm người hợp thể. Ta đã cho cô rất nhiều cơ hội,đừng khảo nghiệm lòng kiên nhẫn của ta nữa.
- Phản kháng cũng vô dụng thôi. Muốn chết cũng vậy. Nếu có thể thì ta đã sớm thử rồi.
Lưu Đình rất đồng tình nhìn Chung Lam. Tâm trạng tuyệt vọng bây giờ của Chung Lam, y hiểu rất rõ so với những người khác.
Chung Lam mất hết can đảm, không thể tiếp nhận cái sự thật tàn khốc này. Đường Tiêu có thể tùy tiện điều khiển cô cởi sạch y phục, là điều khiến cô lo lắng nhất. Hơn nữa, nàng cũng không biết Đường Tiêu lúc nào sẽ ra tay đối phó với nàng, hủy đi thân thể băng thanh ngọc khiết của nàng.
Khỏi cần phải nói, cho dù tên tiểu tử họ Đường kia không muốn làm điều này với nàng nhưng về sau làm sao mà tắm rửa? Một khi cởi quần áo ra, chính mình chứng kiến thân thể của mình, cũng tương đương với việc để cho hắn nhìn thấy hết tất cả. Cái này phải như thế nào cho phải? Khi đó hắn lại sinh ra ý đồ gì xấu, hết thảy đều coi như xong.
Thật muốn chết nhưng chết lại không được. Đây mới chính là điều đáng sợ nhất.
Thấy Chung Lam đã không còn làm loạn nữa, Đường Tiêu cũng không làm động tác gì dư thừa với nàng, chỉ tiếp tục tiến hành dò xét trí nhớ của nàng, hiểu được hết thảy về Từ Vân Tông, kể cả chuyện của chị Chung Lam là Vân Dương phu nhân Chung Vân. Cùng với việc Chung Vân muốn Chung Lam ra tay đối phó với Đường Tiêu, trên đường chặn giết hắn. Ngoài ra, Đường Tiêu còn trong trí nhớ của Chung Lam biết việc nàng đã gặp qua người của Sa Nam Tông ở đồi Thanh Thủy.
Sa Nam Tông cùng với Từ Vân Tông trước đây cũng có qua lại. Tuy Chung Lam không có nói chuyện về Đường Tiêu với người của Sa Nam Tông, nhưng Đường Tiêu suy đoán, người của Sa Nam Tông canh giữ vùng phụ cận đồi Thanh Thủy nhất định là vì hắn.
Căn cứ vào phán đoán của Đường Tiêu, từ đồi Thanh Thủy đến nơi đóng quân ở Phượng Lâm, ven đường có không ít thám tử của Sa Nam Tông. Bởi vì Sa Nam Tông ở chính giữa Hoa Liên thành và nơi đóng quân Phượng Lâm sắp đặt một phân đà Khê Khẩu, từ Hoa Liên thành chiêu mộ đệ tử. Bình thường tất cả đều tập trung tại phân đà Khê Khẩu. Nhân số đại khái cũng có mấy trăm người. Tuy tông chủ Sa Nam Tông Cát Long cùng Chu Kiều hành động, nhưng con cái của bọn họ bị giết chết, khẳng định là đã lén cho một số đệ tử ra ngoài làm chuyện mờ ám.
Từ Nghi Lan thành một đường hướng nam, sẽ tới thạch đầu chi thành ở Áo Bỉ đảo: Hoa Liên thành.
Phía đông Hoa Liên thành là một bờ biển vô tận. Điều này khiến cho sự quấy rối của hải tộc đối với Hoa Liên thành bị khống chế trong một phạm vi nhỏ. Sau này, hải tộc lên đất liền rồi lại lên nú6i, cách xa biển nên trên cơ bản đã suy yếu.