- Võ giả Nhân Nguyên cấp một muốn đột phá đến cấp hai, huấn luyện quyền thuật là hữu hiệu nhất. Phối hợp thêm chi thuật thổ nạp hô hấp đặc biệt, rất nhanh hấp thu được Thiên Địa Nguyên Khí. “Hổ Liệt Quyền” là bộ quyền pháp mà mấy trăm năm trước, Đại Minh Hướng thống trị Cửu Châu Đại Lục công khai truyền thụ cho đám sĩ tử tập võ. Về sau, trải qua nhiều đời nhóm võ sư cung đình tập luyện, tuy rằng chưa gọi là chiêu thức hoa lệ, nhưng mỗi một chiêu, một thức đều rất thực dụng, thích hợp để võ giả Nhân Nguyên cấp một tiến hành tập luyện tăng tu vi.
"Mãnh Hổ Xuất Lung!"
"Hổ Hành Long Bộ!"
"Phóng hổ quy sơn!"
"Hổ hổ sinh phong!"
"Song hổ cạnh thực!"
Mục Thương tận lực làm từng động tác một cách chậm rãi, đem từng chiêu thức biểu diễn trước mặt Đường Tiêu một cách rành mạch. Nhưng đến chiêu cuối cùng "Song hổ cạnh thực!" thì không biết là có phải muốn khoe khoang trước mặt Đường Tiêu hay không, mà huy động hai tay, chân khí ngưng tụ thành một cái đầu hổ, thần sắc cực kỳ dữ tợn, thấy Đường Tiêu như muốn ăn tươi nuốt sống.
Trong lúc Đường Tiêu cẩn thận quan sát cái đầu hổ, Mục Thương hai tay đột nhiên đẩy về phía trước. Đầu hổ miệng đầy máu hướng Đường Tiêu lao đến. Đường Tiêu không kịp chuẩn bị, khi nhìn thấy thì cái đầu hổ kia đã mang theo một sức lực thật lớn tiến sát bên cạnh hắn, nặng nề hướng qua sau lưng hắn, nhắm thẳng vào cây hòe to như thùng nước đằng sau.
Rầm! Một tiếng động vang thật lớn. Mục Thương dùng nguyên khí ngưng tụ tạo thành một đầu hổ đột nhiên đụng vào thân cây hòe, tạo nên một lỗ thủng to. Trong nhất thời mảnh cây văng tung tóe khắp nơi. Lá hòe bay tán loạn. Thân cây hòe thô nhám lay động vài cái rồi ngả về sau. Rõ ràng là bị bẻ ngược nằm dài trên mặt đất.
Đường Tiêu phản ứng rất nhanh, không đợi Mục Thương bắt lấy, hắn đã lách mình trốn qua một bên. Đám nha đầu đứng xa xem náo nhiệt ngược lại sợ đến mức kêu lên liên tục, chạy thật xa mà vẫn chưa hoàn hồn nhìn qua bên này.
Đường Tiêu tận mắt chứng kiến cảnh tượng, lại nhớ đến vừa rồi hai tay của Mục Thương tạo thành đầu hổ, trong lòng rất kích động. Không nghĩ tới kiếp trước, trong lúc chơi trò chơi ở phố Cơ Trung đã nhìn thấy một màn như vậy. Mà nay điều này lại trở thành hiện thực.
Quá đã rồi! Đường Tiêu lập tức càng thêm kiên định học võ ở thế giới này.
- Haha, muốn dùng “Hổ Liệt Quyền” bình thường để đánh gẫy một thân cây to như thùng nước, ít nhất cần thời gian mười năm luyện tập mới có thể làm được. Ta đây phải dùng đến tu vi của một võ giả Nhân Nguyên cấp hai để đánh “Hổ Liệt Quyền” thì mới có thể đánh ra hiệu quả như thế. Với tu vi hiện tại của cậu, chỉ cần đánh ra quyền pháp cơ bản là được rồi. Tạm thời đừng nên cân nhắc vấn đề uy lực lớn nhỏ của quyền pháp.
- Đến đây đi, cậu theo như những gì ta dạy đánh trước một lần thử xem, để ta nhìn thấy cậu nhớ được bao nhiêu phần.
Mục Thương có chút tự đắc mỉm cười, mượn việc Đường Tiêu hứng thú học võ mà ra tay có chút lộ liễu. Đường Tiêu vừa rồi thần sắc phản ứng cũng làm cho Mục Thương rất có cảm giác thỏa mãn.
- Vâng!
Đường Tiêu nhẹ nhàng gật đầu, sau đó đi tới, nhớ lại trong đầu những gì mà Mục Thương đã đánh ra, chiếu theo khuôn đúc mà bắt đầu biểu diễn.
"Mãnh Hổ Xuất Lung!"
Đường Tiêu đánh mạnh ra một quyền, không khí bị dồn nén kịch liệt phát ra một tiếng “ầm”. Tuy mạnh nhưng chân khí trong cơ thể cũng không theo quyền này mà thành hình. Cho nên khí thế so với Mục Thương yếu hơn không ít.
- Cậu lần thứ nhất ra quyền, rõ ràng có thể đánh ra hữu mô hữu dạng như vậy, quả thật có thể dùng chữ thiên tài để hình dung. Lúc trước ai nói cậu là phế vật võ học chứ? Người đó quả thật có mắt như mù.
Mục Thương kinh hãi nhìn Đường Tiêu.
Với tu vi hiện tại của Đường Tiêu, có thể trong không khí đánh ra một tiếng vang như vậy thật sự là rất khó có được. Hơn nữa, những chiêu thức kia Mục Thương cũng chỉ dạy hắn có một lần. Hắn có thể đánh được như vậy càng làm cho Mục Thương cảm thấy khiếp sợ.
Haha! Đường Tiêu mỉm cười. Ở kiếp trước tuy rằng là thời đại của vũ khí, nhưng huấn luyện viên ma quỷ trong lúc huấn luyện, cũng có truyền thụ nội dung quyền thuật. Bỏ qua những loại vũ khí nóng không nói, Đường Tiêu trong phương diện đánh nhau tự do được xem là cao thủ số một. Cho nên, “Hổ Liệt Quyền” nhập môn như thế này làm sao làm khó được hắn?
"Hổ Hành Long Bộ!" Đường Tiêu ở một bên xuất ra chiêu thức, một bên thể nghiệm lại cảm giác Vạn Thú Chi Vương trong núi rừng băn khoăn tới lui tuần tra. Thể nghiệm loại quan sát chúng sinh này hết thảy đều nắm giữ ung dung trong lòng.
Cũng chỉ có thể đem ý niệm dung nhập chiêu thức cụ thể bên trong mới có thể khắc sâu biểu hiện quyền pháp, ý cảnh cùng uy lực. Nhớ ngày đó, người sáng lập ra bộ môn quyền pháp này đại khái là dùng một loại phương thức như vậy để ngộ ra quyền pháp.
""Phóng hổ quy sơn!"
Đường Tiêu thân thể vọt lên phía trước, nguyên khí trong cơ thể cũng cùng lúc dâng lên. Cứ như vậy, trong nháy mắt, Đường Tiêu mơ hồ cảm thấy dung lượng trong cơ thể tăng lên đôi chút. Nguyên khí trong ngoài cơ thể lập tức tạo thành áp lực chênh lệch. Thiên Địa Nguyên Khí dưới lực hấp dẫn của linh hồn cường đại, từ lỗ chân lông toàn thân sáp nhập vào trong cơ thể, khiến cho hắn có một cảm giác tràn đầy, một sự thoải mái không nói nên lời.
Đúng rồi, chính là loại cảm giác này! Lợi dụng sự tinh diệu của quyền pháp để cho thân xác thối tha chậm rãi khuếch trương càng nhiều Thiên Địa Nguyên Khí. Đây chính là phương thức tu luyện quan trọng nhất của một võ giả Nhân Nguyên cấp một. Khi khuếch trương đến một tiêu chuẩn nào đó, thì nguyên khí sẽ theo lượng mà biến chất, từ đó đột phá đến cảnh giới của một võ giả Nhân Nguyên cấp hai.
Sau khi tập luyện cực hạn đạt đến Thiên Địa Nguyên Khí cân đối cùng nguyên khí trong cơ thể, Đường Tiêu biểu diễn “Hổ Liệt Quyền” lại một lần nữa xuất hiện trạng thái cân bằng. Đường Tiêu trong cơ hể từng chút một không ngừng khuếch trương, Thiên Địa Nguyên Khí cũng từng chút một mà tiến vào cơ thể của hắn. Khiến cho sức mạnh của hắn tăng lên. Lực ý chí và lực linh hồn cũng trở nên cứng cỏi hơn.
Thành La Mã không phải một sớm một chiều là có thể công thành. Trường Thành cũng không phải một hai bước là có thể đi hết. Võ đạo cũng có cái trường kỳ của mình, phải tiến hành theo một quá trình có chất lượng. Muốn cho thân thể có thể nạp được nhiều Thiên Địa Nguyên Khí, tạo thành chân khí của mình, nhất định phải có một quá trình tích lũy trường kỳ.