Cung Trạch Ngọc chỉ thích xem náo nhiệt: “Tốt, nhất định là phải cố gắng một tí, mày cũng nên gặp khó khăn trong chuyện tình yêu một lần đi, đỡ mất công tự xem bản thân là sát thủ tình trường.”
“Đó giờ tao vẫn là một bông hoa trong hàng triệu cái lá mà, rất trong sạch, sát thủ tình trường phải là mày.” Diệp Thiệu sửa lại câu.
Cung Trạch Ngọc xem thường hắn: “Sao? Giờ mới chịu cứu lại danh tiếng của bản thân à? Sợ người ta coi thường hơi thở giang hồ của mày?”
Diệp Thiệu phủi phủi cổ áo: “Danh tiếng của tao tốt mà.”
“....” Có cảm giác nếu mắt của Trình Kha Nhiên không có vấn đề, chắc chắn cậu ấy sẽ không sống nổi với Diệp Thiệu được: “Tao nhắc nhở mày vài câu, mấy năm ở nước ngoài mày cũng tích cóp oanh oanh yến yến xung quanh hơi bị nhiều đấy.”
Diệp Thiệu cau mày nhìn anh: “Oanh oanh yến yến cái gì?”
“Có Tiếu Tiếu đấy thôi?” Cung Trạch Ngọc suy nghĩ nửa ngày: “Không phải cô ấy ra nước ngoài du học sao?”
“Cô ấy đi du học thì liên quan gì đến tao?” Diệp Thiệu không hiểu ra làm sao: “Tao tốt nghiệp rồi.”
Cung Trạch Ngọc nhỏ giọng nói “Nếu không biết mày kết hôn với Trình Kha Nhiên, tao còn tưởng mày với Tiếu Tiếu sẽ thành đôi đấy.”
“Ba người chúng ta lớn lên cùng nhau từ nhỏ, sao mày đi mà thành với cô ấy đi? Phủi phui cái mồm, mày đúng là không phải cái thứ tốt đẹp gì.”
Cung Trạch Ngọc nghĩ Diệp Thiệu vẫn cần phải biết thêm về xã hội hiểm ác.
Không phải vác khuôn mặt đẹp trai ra rồi muốn làm gì thì làm.
Buổi tối hôm nay Trình Kha Nhiên một mình đi tới chiếc xe vans, còn quay hình mình ở trong xe cho Diệp Thiệu xem.
“Anh xem, anh không ở đây nên tôi thấy chỗ nằm rất rộng luôn. Lăn qua lăn lại cũng thoải mái.” Trong video, Trình Kha Nhiên đi một đôi tất màu trắng, hai chân cậu đung đưa qua lại.
Hắn đã đưa đôi tất đó cho Trình Kha Nhiên để dự phòng, cậu nhóc còn rất ngoan mà xỏ vào.
Diệp Thiệu nhìn video bật cười, bắt đầu đánh máy.
【Diệp Thiệu: Chỗ nằm rộng lắm à? Có phải cậu thấy tôi nằm chiếm giường nên mới bắt tôi đi ngủ giường tầng trên không?】
【Trình Kha Nhiên: Không phải, tôi thấy tôi đến nhà anh đột ngột quá nên sợ anh không quen, tôi cố tình để cho anh không gian riêng đó. 】
【 Trình Kha Nhiên: Nhưng lại quên mất anh còn có phòng cho khách để ngủ.】
Câu sau nghe có chút kỳ cục.
Diệp Thiệu cảm thấy sai sai ở đâu đó nhưng lại không phát hiện ra.
【 Diệp Thiệu: Vậy tôi ngủ ở giường dưới cậu có để ý không?】
【 Trình Kha Nhiên: Giường cũng mua rồi, không cần lãng phí. 】
Trình Kha Nhiên nghĩ thầm: Người này cũng thẳng quá rồi, không thèm phòng bị mình chút nào hả? Không đúng, mẹ nó chứ người nên phòng bị là mình mới phải.
Hôm qua Diệp Thiệu còn có phản ứng kia kìa.
Việc đó nằm ngoài sức tưởng tượng của nhân loại luôn rồi.
Sau đó Diệp Thiệu dặn dò Trình Kha Nhiên đi ngủ sớm một chút, ngày mai dậy sớm còn có tinh thần tốt để quay chương trình. Trình Kha Nhiên vâng vâng dạ dạ đồng ý.
Xoay người một cái đã gọi điện thoại cho Đồ Lũng.
“Đệt mẹ, giờ tao mới có thời gian gọi điện cho mày đó!” Trình Kha Nhiên nói to.
Đồ Lũng ngáp một cái: “Sao muộn thế rồi còn gọi điện thoại? Ban ngày tao xem live mà còn suýt tưởng mày không tham gia chương trình, nhìn chằm chằm nửa giờ cũng không nhìn ra góc áo của mày.”
“....Không sao cả.” Trình Kha Nhiên không quan tâm mình có lọt vào ống kính hay không, giống như người ngốc vậy, mà Diệp Thiệu cũng không ở đây nên cậu không phải diễn: “Nhưng tao cũng không tốn công vô ích nhé, có tiến triển.”
Đồ Lũng hơi tỉnh táo lại: “Thế nào rồi? Sổ tay trà xanh dùng tốt lắm đúng không?”
Trình Kha Nhiên nói: “Không biết, chỉ dùng một chút thôi, sau đó tao không chịu nổi nữa, mỗi lần tao đang muốn chủ động xuất kích nói gì mờ ám một chút, tao phát hiện ra anh ấy còn vô liêm sỉ hơn tao.”
“.....Núi cao còn có núi cao hơn.” Đồ Lũng thở dài.
Trình Kha Nhiên nhỏ giọng nói: “Mày nói....Tao hỏi mày một chuyện.”
“Nói đê ngại ngùng chi?”
Trình Kha Nhiên: “Mày có phản ứng với tao được không?”
Đồ Lũng nhảy từ trên giường xuống: “Đuỵt mẹ, có phải mày có bệnh mẹ rồi không? Có bệnh thì phải đi bác sĩ!”
“Lúc biết tao là gay không phải trông mày rất thương tâm sao? Còn nói vì sao tao cong mà không suy xét đến mày.” Trình Kha Nhiên thật thà đặt câu hỏi.
Đồ Lũng chỉ nghĩ thằng nhóc này quá ngây thơ: “Mẹ nó....Tao tức là vì hóa ra tao không đẹp trai bằng Diệp Thiệu, bằng không nhiều năm ở bên nhau như thế, mày cong như nào mà không thèm thích tao trước, tao tức là vì tao không đủ đẹp trai, mày đừng nghĩ nhiều.”
“Mày nói thế thì tao an tâm rồi.” Trình Kha Nhiên cầm điện thoại lăn lộn trong xe.
Đồ Lũng: “......”
Sao? Chả lẽ hai đứa còn phải làm nghi thức đề phòng lẫn nhau à?
Tình bạn bao năm cũng chỉ như vậy.
Trình Kha Nhiên: “Tao nói cho mày nhé, Diệp Thiệu...hmmm, có nên nói không nhỉ, tao với mày nói chuyện này có phải hơi vô duyên không?”
Một câu mà nửa ngày cũng chưa nói ra, tuy Đồ Lũng cũng đoán ra được nhưng không thể tin: “Mày nghiêm túc đó à? Anh ta là trai thẳng, trong giới không ai không biết, kể cả sổ tay trà xanh có hiệu quả nhưng mày lại nói là không phải...Trời má, không phải Diệp Thiệu là gay thật đó chứ?”
Trình Kha Nhiên vẫn lăn trên giường: “Không phải mà, tao còn cảm nhận được cơ. Tối qua anh ấy còn nói anh ấy cũn g không hiểu, còn lo tao sẽ sợ.”
“Mày sợ cục cức á, dù sao anh ta cũng có cảm giác với mày rồi, coi như là thành công một nửa.” Đồ Lũng nói.
Trình Kha Nhiên nghĩ đến thân thể của mình, ông nội còn hay nói cậu phải biết bảo vệ cơ thể của mình, biết đâu lại có vụ thân thể gia truyền, có con mất thì phải làm sao bây giờ?
Diệp Thiệu có thích trẻ con không nhỉ?
Trình Kha Nhiên lại mong ước: “Mày nói xem, nếu tao sinh được cho anh ấy một đứa con, có phải hai người bọn tao không thể ly hôn với nhau hay không?”
Đây không phải lần đầu tiên Đồ Lũng nghe được Trình Kha Nhiên nói Diệp Thiệu đẹp trai tới mức chỉ muốn sinh cho hắn một đứa con: “Nếu mày sinh được thì cứ thử.”
“Không được, cái tao muốn không phải một gia đình hoàn chỉnh với anh ấy.” Trình Kha Nhiên vùi mình vào chăn nệm: “Tao chỉ thích anh ấy, không phải muốn trói buộc anh ấy, tao không muốn vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn như vậy, như vậy là không tốt.”
“......Muốn làm gì thì làm.” Đồ Lũng không dám kêu Trình Kha Nhiên đang ảo tưởng: “Cứ thế đi, chờ lúc mày sinh được thật rồi lại nghĩ tiếp.”
“......”
Bên kia Diệp Thiệu cũng lăn qua lộn lại ngủ không được.
Bèn mở diễn đàn ẩn danh mở một topic.
【Cơm cháy khốc cay soái: Làm thế nào để theo đuổi trai thẳng? 】
【 Cơm cháy khốc cay soái: Tôi là nam, điều kiện cũng khá tốt, bề ngoài trông cũng ổn, hồi đi học thành tích của tôi cũng ổn, còn có một ít fans. Cậu ấy cũng không tồi, về mặt thành tích cá nhân cũng được coi là tôi thứ 2】
【 Cơm cháy khốc cay soái: Tôi có rất nhiều thời gian để ở chung với cậu ấy, cậu ấy hơi dễ xấu hổ, lớn lên....có khả năng sẽ có thể debut, nhưng phong cách của cậu ấy hơi khác tôi, không nghe nói rằng cậu ấy có bạn gái.】
【 Cơm cháy khốc cay soái: Tôi chỉ muốn biết hai người có thể ở bên nhau được không. Nếu không thể thì cũng sợ là không có cơ hội làm bạn, vì lúc đầu ở chung tôi đã biết cậu ấy không thích con trai rồi, sợ cậu ấy sẽ nghĩ tôi là kẻ lừa đảo.】
Diệp Thiệu lầu bầu lầu bầu ở phần comment một lúc khiến topic được đẩy lên đầu rất nhanh.
【Có khả năng người viết không phải kẻ lừa đảo, trong lời nói còn lộ ra sự tự tin của bản thân.】
【Đã theo đuổi người ta còn không quên nhắc đối phương là bản thứ 2 của mình, không bằng anh ta.】
【Muốn bẻ thẳng thành cong? Chủ nhà soi gương, tự vấn lương tâm đi. Người ta coi anh là bạn bè, anh tưởng mình đẹp trai lắm à? Đẹp đến nỗi khiến đối phương có thể cong vì anh được.】
【Đối phương có thể debut thì chắc chắn sẽ phải có nhan sắc. Kể cả người ta có cong chắc gì đã để ý đến người vừa bình thường lại tự tin thái quá là anh?】
【Cách anh nói chuyện còn giống trai thẳng hơn.】
【Làm như mình là Diệp Thiệu vậy. 】
【 Diệp Thiệu cũng không dám nói như vậy. 】
Diệp Thiệu: “......”
Kêu mọi người phân tích xác xuất thành công của tôi, sao tự dưng lại lôi tôi ra?
【Cơm cháy khốc cay soái: Cảm ơn mọi người, vậy nên giờ cứ nói tôi là Diệp Thiệu đi, muốn theo đuổi trai thẳng, có bí kíp nào có thể nắm chắc được người ta không?】
【Chủ tus à, nếu anh là Diệp Thiệu thì đã không có vấn đề này rồi.】
【Đúng, bởi vì Diệp Thiệu sẽ không có kiểu phiền não như vậy.】
【Không có ai là anh ấy không theo đuổi được, kể cả đàn ông.】
【Đây chính là sự chênh lệch giữa anh và Diệp Thiệu đó.】
【Chính là nó đó. Mấy năm gần đây Diệp Thiệu mang tiếng là trai thẳng sắt thép đầy nghị lực. Có khá nhiều nam minh tinh muốn đóng thử phim đề tài đồng tính với anh ta đó.】
【Chủ lầu có xấu hổ hay không hả? Sao lại lôi Diệp Thiệu nhà chúng tôi vào như vậy? Diệp Thiệu của chúng tôi không liên quan đến vụ này. 】
【Xin phép ôm Diệp Thiệu đi, ảnh đế của chúng tôi 100 năm nữa cũng không cong, xin cảm ơn. 】
【 Xin đừng bịa đặt. 】
Sau đó bởi vì fans cuồng của mình nhiệt liệt báo cáo tài khoản của hắn, Diệp Thiệu bị cấm đăng bài trên diễn đàn 3 ngày.
Cạn cmn lời.
Diệp Thiệu suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng cũng đưa ra quyết định không nên làm mọi việc thẳng thắn trắng trợn mà phải đi từng bước thử lòng người.
Sau khi kết thúc 2 ngày quay chụp, Trình Kha Nhiên ngồi xe bus trở về, các thí sinh khác khi xuống xe đều được Nhiếp Ba đi xuống chào tạm biệt.
Đến địa điểm xuống của Trình Kha Nhiên, cậu vừa xuống xe thì có một người đưa cơm chạy tới chỗ cậu, trong tay còn ôm một bó hoa hồng rất to.
Hình như đã nằm vùng đã ở đây lâu lắm rồi.
“Có phải anh Trình Kha Nhiên không ạ? Đây là hoa hồng tặng anh, xin anh hãy nhận lấy.”
Trình Kha Nhiên sửng sốt, bó hoa này to tổ bố....Khi ôm bó hoa này trong ngực còn bị che hết nửa người trên luôn.
“Xin hỏi là ai đưa vậy ạ?” Trình Kha Nhiên ôm bó hoa xuống xe, cố gắng ló người ra.
Người giao hàng lắc đầu: “Tôi cũng không biết, bên tôi chỉ nhận đơn hàng rồi giao tới thôi, cũng không rõ được thông tin của khách đặt.”
Vốn dĩ Trình Kha Nhiên đã im hơi lặng tiếng 2 ngày, khi phát sóng trực tiếp cũng không có tiết mục đặc sắc, ai ngờ vào ngày cuối cùng kết thúc khi vừa mới xuống xe lại nhận được một bó hoa to như vậy, trong nháy mắt đã thu hút sự chú ý của người xem.
【Hahahaha, đm, trai đẹp chính là như vậy, nhận được hoa hồng mọi lúc mọi nơi.】
【Ai đưa vậy nhỉ?】
【Vì sao tôi lại cảm thấy cậu ấy tự đưa nhỉ? Người anh em này ở chương trình không có cảm giác tồn tại, lại cố tình mỗi lần lên xe xuống xe lại có chuyện, đây không phải kịch bản sẵn thì là cái gì?】
【Chắc chắn là tự đưa bản thân rồi, mọi người xem đi, không phải là đạt được mục đích rồi sao? Giờ tôi có ấn tượng rất sâu sắc với cậu ấy rồi.】
【Tính ra mà nói thì thấy điên rồi, kỹ năng diễn xuất không cố mà luyện cho tốt, chỉ chăm chăm vào mấy việc lung ta lung tung này, nếu thật sự có tiền thì lần sau xuống xe thì được tặng một chiếc siêu xe, khác biệt hẳn với mấy thí sinh ngồi xe bus.】
【Hình như cậu ấy rất nghèo, ở trên diễn đàn của trường này nếu như tìm tên của cậu ấy sẽ thường xuyên nhìn thấy ảnh tàu điện ngầm, xe bus, cậu ấy không có xe, bình thường hay ngồi phương tiện công cộng, có khả năng lộ ảnh chụp cũng là tìm người chụp vì không nổi lên được.】
【Cậu nhóc này cũng ổn mà, sao lại phải đi con đường như vậy.】
Nhiếp Ba lại còn hơi che miệng lại, cười như không cười nói: “Sao lại không mua một bó hoa nhỏ hơn nhỉ? Cầm như vậy không tiện lắm.”
Trình Kha Nhiên quay đầu lại nhìn Nhiếp Ba nói: “Tôi cũng nghĩ thế, nhưng sợ thiếu một bông thì anh lại không nhìn thấy, hai ngày quay chụp vừa rồi trong mắt anh tôi cũng đâu khác gì không khí đâu?”
Nhiếp Ba: “......”
Trình kha Nhiên ôm hoa nghênh ngang mà đi.
【Hay, cũng rất dám lên tiếng! 】
【Cậu ấy không sợ mình gây thù với MC hay sao?】
【Hình như cũng gây thù rồi, hai ngày nay thời gian lên hình đúng là ít đến đáng thương.】
【Sao tôi lại thích sự thẳng thắn của cậu ấy vậy nhỉ?】
【Nếu cậu ấy là MC chắc còn hay hơn Nhiếp Ba ấy chứ, tính tình rất tốt, cũng không quan tâm đến việc lên hình lắm thì phải.】
【Bây giờ tôi sợ cậu ấy không thăng cấp được, tôi hy vọng cậu ấy sẽ thăng cấp, tuy rằng tần số xuất hiện không nhiều, nhưng mỗi lần cậu ấy lên hình tôi thấy cậu ấy cũng rất nhập tâm, so với những người khác còn ngại ngùng thì rất ổn.】
【Đúng thật, hy vọng “Bạn yêu diễn xuất” làm việc cho thật tốt, tuy rằng có vẻ họ sẽ không thích thí sinh có nhan sắc, nhưng nhân tố có kỹ thuật diễn xuất ổn như vậy thì cũng nên để ý chứ? Bắt nạt người khác quá.】
【Tôi cảm thấy Trình Kha Nhiên rất tốt, tính cách cũng vẫn đơn thuần.】
【Có thể là bởi vì xuất phát từ hai bàn tay trắng, cho nên vẫn luôn có dũng khí và ý chí.】
【Vì sao không ai cảm thấy thật ra cậu ấy chẳng hề có ham muốn tham vọng gì nhỉ? Cảm giác cái “chí” không nằm ở đây.】
【Lầu trên nghĩ nhiều rồi.】
Trình kha Nhiên ôm hoa hồng bước nhanh về phía ký túc xá, cả một đường chỉ niệm chú: “Ném chết người, ném chết người.”
Vừa vào ký túc xá cậu đã ném bó hoa vào giường Đồ Lũng.
Đồ Lũng mê mang ôm hoa: “Đệt mẹ...không phải hôm qua tao từ chối mày rồi ư? Hai ta không có khả năng đâu, mày có tiêu tiền tao cũng không trả cho mày đâu.”
“Có phải là mày làm không?” Trình Kha Nhiên hỏi cậu ta: “Sao lại không nói cho tao biết trước, giờ bọn họ đều nghĩ tao diễn nhiều, chắc chắn Diệp Thiệu cũng sẽ nghĩ tao không từ thủ đoạn mà debut, quá mất mặt, sao mày không thuê hẳn cái Lamborghini đầy hoa luôn đi? Lại còn hoa cầm tay? Cầm còn không nhìn thấy đường.”
Đồ Lũng: “......”
Trình Kha Nhiên ngồi ở ghế ôm mặt, hai tai cậu đỏ rực: “Hy vọng ban nãy anh ấy không xem live, hy vọng anh ấy không thấy.”
Đồ Lũng cảm thấy là fans của Trình Kha Nhiên đưa, cậu đặt hoa sang một bên: “Mày có muốn nhắn tin cho Diệp Thiệu nói về việc này không? Vụ Nhiếp Ba cố tình cắt giảm thời lượng của mày, anh ta rất đáng ghét.”
Trình Kha Nhiên dựa vào bàn, lấy giấy hôn thú trong ngăn kéo bắt đầu vuốt ve, không để ý nói: “Tao biết.”
“Vậy mày cứ để anh ta bắt nạt thế à?”
Trình Kha Nhiên hơi cao giọng: “Sao có thể? Chờ tao thăng cấp, sau đó ký hợp đồng với Duệ Kỳ, tao sẽ hướng lên con đường làm MC.”
Đồ Lũng: “Mày thích làm MC hả? Sao tao không biết nhỉ?”
“Không thích, nhưng tao làm được, chỉ cần muốn làm thì tao cảm thấy mình có thể làm được, dù sao cũng không có cách khác, tao cũng rỗi hơi mà.” Trình Kha Nhiên quyết định.
“Mày muốn đi theo con đường của Nhiếp Ba để sau này anh ta không còn đường để đi?” Đồ Lũng được khơi dậy hứng thú, nở một nụ cười xấu xa.
Trình Kha Nhiên lắc đầu: “Nếu anh ta không có đường để đi thì năng lực chuyên nghiệp cũng quá yếu, tao chỉ giúp anh ta nâng cao kỹ năng, luyện tầm nhìn dài hạn.”
Đồ Lũng giơ ngón tay cái, Trình Kha Nhiên lại nói: “Anh ta chỉ nghĩ tao là đối thủ cạnh tranh, nhưng tao muốn làm vợ của ông chủ anh ta đấy, vậy nên tao phải rộng lượng một chút, nếu giống cái kiểu hẹp hòi của anh ta, thì cùng lắm tao chỉ là MC được thôi.”
Nói xong, Trình Kha Nhiên bò lên giường nằm xuống, nghiên cứu xong triết học trà xanh thì bắt đầu nhắn tin cho Diệp Thiệu.
【Trình Kha Nhiên: Hôm nay tôi thảm quá, vừa xuống xe đã nhận được một bó hoa hồng, sau đó còn bị người ta giễu cợt vừa làm màu lại keo kiệt.】
【Trình Kha Nhiên: [ muốn được an ủi.jpg] 】
Tác giả có lời muốn nói:
Diệp Thiệu: Keo kiệt? Chưa ra trận đã ngỏm tỏi à?
Trình Kha Nhiên: Huhuhu muốn được an ủi.
Diệp Thiệu: An ủi thân thể sao?
Trình Kha Nhiên: Anh bậy quá! (Đỏ mặt).