Sau Khi Âm Thầm Kết Hôn Cùng Với Ảnh Đế, Tôi Mang Thai

Chương 22: Chương 22: Chương 21




“Cậu đi á?” Mia nheo mắt lại, “Người xem cũng đã bầu phiếu cho 10 người hướng dẫn cho chương trình rồi, cậu cũng không phải người được đề cử, cứ như vậy ra mắt à?”

Diệp Thiệu suy nghĩ: “Không phải Cung Trạch Ngọc đứng thứ nhất sao? Để Trình Kha Nhiên chọn cậu ta, tôi sẽ thay thế Cung Trạch Ngọc.”

Mia nhỏ giọng nói: “Nhưng khả năng Trình Kha Nhiên có thể thăng cấp hay không thì còn chưa chắc chắn, trong 20 thì có 12 thí sinh thực lực rất mạnh, Nhiếp Ba nói cũng đúng, Trình Kha Nhiên vẫn còn hơi né tránh máy quay, rõ ràng có cơ hội hút fans mà lại không làm, khả năng phát huy thì lại lúc được lúc không.”

“Bởi vì cậu ấy không thích lộ diện?” Diệp Thiệu suy nghĩ một lúc lại nói: “Như vậy đi, loại bỏ một vài người hướng dẫn ra, chỉ chừa lại 4 người, mỗi người có 3 học viên, đổi lại thành 12 thí sinh vào vòng trong, như vậy ổn chứ?”

“......” Mia cố gắng duy trì nụ cười: “Diệp tổng, hôm nay ngài cho tôi cảm giác sống trong truyền thuyết Na Tra đại náo thiên cung.”

Diệp Thiệu: “......”

“Yêu diễn không có kịch bản, cậu có muốn làm thầy thì chưa chắc Trình Kha Nhiên đã muốn cậu làm thì sao? Còn muốn đổi người được nhiều phiếu bầu nhất? Có bị điên không? Đụng vào Cung Trạch Ngọc rất phiền toái.”

Mia hiểu rõ tính xấu của Diệp Thiệu.

Chắc hẳn muốn đẩy lùi ý chí của Trình Kha Nhiên, chắc chắn mình không thể để tên này bóp chết ngôi sao này được.

Diệp Thiệu đứng dậy, vẫy vẫy tay: “Yên tâm đi, thằng nhóc Cung Trạch Ngọc kia tôi lo được, để tôi nói nó một câu, dù sao cũng chưa công bố danh sách người hướng dẫn, cứ như vậy đi, thay đổi kết cấu của chương trình.”

Sau đó Diệp Thiệu bị Cung Trạch Ngọc mắng nguyên một ngày.

Diệp Thiệu vẫn không để ý Cung Trạch Ngọc: “Sao nữa? Gấp đôi tiền công của mày rồi còn gì, mày không cần làm việc, đừng tưởng tao không biết mày đang cười trộm.”

Cung Trạch Ngọc tỉnh táo hơn Diệp Thiệu nhiều: “Tao thấy đầu óc mày có lỗ, mang tiếng ảnh đế về hưu quang vinh như thế, giờ muốn vượt rào, lại còn muốn làm hẳn thầy giáo, dựa theo tính tình của mày kiểu gì vào chương trình cũng mắng người ta đến nát cả mặt mũi, đến lúc đó fans của mày dập tắt ảo ảnh, người xem vỡ mộng...”

“Vì sao mọi người cứ nói tao không được lên sóng thế?” Mặt Diệp Thiệu hiền lành phúc hậu.

Cung Trạch Ngọc: “Mày lên kiểu gì cũng bị người ta chửi, ai quen mày đều muốn chửi mày hết.”

“......”

Diệp Thiệu không nghĩ nhiều nữa. Gần đây Trình Kha Nhiên hay trốn tránh hắn, mỗi lần gọi điện thoại hay là nhắn tin đều gượng gạo.

Cuối tuần cũng không về nhà hắn nữa, nói là vì muốn tập luyện diễn xuất cho chương trình nên mới ở trường nhờ giáo sư chỉ bảo.

Lúc đó Diệp Thiệu rất buồn bực, ông đây đường đường là một ảnh đế, em ấy không giao lưu kinh nghiệm, luận bàn sách lược với mình thì thôi, lại còn đi tìm giáo sư gì đó, giáo sư kia có đẹp trai bằng mình không?

Ảnh đế chỉ dạy miễn phí mà em ấy không thèm sao?

Chỉ còn cách đi vào chương trình tóm Trình Kha Nhiên.

Cả ngày Đồ Lũng chỉ thấy Trình Kha Nhiên lén lén lút lút, lo lắng đề phòng: “Nhiên, mày bị làm sao thế?”

“Mày nhìn thấy hot search chưa?” Trình Kha Nhiên tìm tòi các post Diệp Thiệu giữ mình trong sạch ở Weibo, cậu cực kỳ bực bội, vì sao tin tức như vậy lại lên hot search ngay sau khi mình và anh ấy làm loại chuyện đó chứ?

Việc này khiến Trình Kha Nhiên sinh ra cảm giác tội lỗi cùng cực, giống như cậu đã vấy bẩn nam thần trong lòng mọi người vậy, tuy rằng bí bí ẩn ẩn như vậy rất kích thích người khác, nhưng nó cũng khiến cho Trình Kha Nhiên càng không dám đối mặt với Diệp Thiệu thuần khiết.

Đồ Lũng: “Tao có xem hot search trên trang game của tao.”

“....Việc đó với trò chơi của mày không liên quan, mà vì sao mày lại nhận ra nhìn tao không đúng lắm? Nhìn tao chột dạ rõ lắm à?” Trình Kha Nhiên hít sâu một hơi, cố gắng làm như mình giống một người đàn ông bình thường.

Đồ Lũng lắc đầu: “Không chỉ có chột dạ, mày nhìn giống như nghi phạm đang cố lẩn tránh hiềm nghi nữa.”

“Làm sao bây giờ?” Trình Kha Nhiên rất lo lắng, dạo này Diệp Thiệu liên lạc qua lại với cậu rất nhiều, mà cậu có thể ngửi ra được mùi không hay trong đó.

Nhất định là muốn hỏi xem mình nghĩ thế nào về buổi tối hôm đó.

Trình Kha Nhiên biết mình cũng không trốn mãi được.

Nhưng cậu có cảm giác Diệp Thiệu muốn nói tới chuyện ly hôn với mình, dù sao trai thẳng cũng chẳng mấy ai chịu được làm cái này cái kia với đàn ông....

Sổ tay trà xanh cũng chẳng cứu nổi cậu nữa.

“Đồ Lũng, tao với mày nói chuyện này đi.”

Đồ Lũng: “Tao biết là mày có chuyện mà.”

Dọn dẹp sạch sẽ bàn ghế, bắt đầu họp hành.

Trình Kha Nhiên hồi hộp xoa xoa tay, nói còn chưa nên lời mà mặt thì đỏ chót: “Lần trước tao về nhà Diệp Thiệu xem phim, hai bọn tao có uống chút rượu.”

Hai tai Đồ Lũng bắt đầu dựng lên trời, kích động hỏi: “Nghe lãng mạn đấy, có phải mày định chuốc say anh ta nhưng lại bị phát hiện không?”

“Sao tao dám làm việc vô liêm sỉ như vậy được? Chuyện chính là tao còn không ngờ được Diệp Thiệu sợ phim kinh dị, cuối cùng còn lăn vào ngực tao.” Trình Kha Nhiên vẫn còn nhớ rõ nhiệt độ cơ thể của Diệp Thiệu.

Là một người đàn ông nóng bỏng.

Cằm Đồ Lũng sắp trượt ra khỏi mặt.

Diệp Thiệu mà lại sợ ma quỷ?

“Nói thật với mày, tao thấy anh ta không giống kiểu như vậy, có phải diễn xuất gì không?”

Trình Kha Nhiên lắc đầu: “Không phải đâu, là sợ thật đấy, sau đó anh ấy còn ngượng ngùng nói muốn uống chút rượu lấy can đảm.”

Đồ Lũng vò đầu: “Nhưng sao kịch bản này nghe quen thế? Có phải mày chia cho anh ta sổ tay trà xanh của tao rồi không?”

Trình Kha Nhiên: “Tao cũng đâu phải bị ngu mà tự chui đầu vào lưới như thế?”

“Sau đó hai người phát sinh quan hệ?” Đồ Lũng không thể tin nổi: “Không đúng, anh ta là trai thẳng cơ mà, kể cả uống say đến mấy cũng không thể làm được.”

“Cho nên hai người bọn tao chỉ dùng tay.” Trình Kha Nhiên thở dài.

Người không ăn được, còn vượt rào, bây giờ ở chung cũng khó xử.

Công tắc trong đầu Đồ Lũng như được bật lên: “Tao biết rồi, có phải anh ấy thử mày xem mày có phải trai thẳng hay không?”

“Đúng vậy, thế nên tao cảm thấy mình đã bị bại lộ, giờ phải cư xử như thế nào mới không bị nghi ngờ nhỉ?”

Đồ Lũng suy nghĩ một lát rồi nói: “Cứ thoải mái nói chuyện đi, không cần lảng tránh chuyện này, nếu anh ta nói đến thì cứ bảo tay nghề của anh không tồi, tôi rất thích, hay thậm chí có thể chủ động xuất kích hỏi về lần sau thì tốt rồi, đàn ông ấy mà, sướng là thích hết.”

Trình Kha Nhiên không hề nghĩ ra cách này, cậu sờ chóp mũi: “Không ổn lắm đâu...nếu tao mà khen tay nghề anh ấy tốt, kiểu gì anh ấy cũng bảo là di truyền 3 đời của nhà anh ấy thôi.”

Nhớ mãi không quên.

“Đến lúc đó mày có thể hoài nghi xem anh ta có phải trai thẳng hay không, trong lòng có quỷ mới dông dài như vậy, không giống như mày trời sinh đã thẳng, không thể tưởng tượng được việc như vậy. Nếu nói thế thì kể cả anh ta có hiểu thế nào đi chăng nữa thì mày cũng giống một thằng đàn ông t*ng trùng lên não thôi.”

Trình Kha Nhiên: “.....”

Giết địch 1000, tự tổn hại 1500, hiểu rồi!

Bảng xếp hạng của “Bạn yêu diễn xuất” cũng được công bố, Trình Kha Nhiên đứng thứ 12.

“Đệt mẹ, Đồ Lũng, duyên phận cắt đứt từ đây ư? Không chỉ có Diệp Thiệu muốn ly hôn với tao, kết quả của tao cũng bị tụt luôn rồi.”

Đồ Lũng nhìn chằm chằm điện thoại: “Lên hot search đi, mày và Kim Nghi Nhân đang ngồi trên đó.”

Trình Kha Nhiên mở điện thoại ra, đại khái nội dung hot search là “Bạn yêu diễn xuất” thêm Trình Kha Nhiên và Kim Nghi Nhân vào vòng trong, tên hot search là:【Kim Nghi Nhân Trình Kha Nhiên】

Thoạt nhìn rất giống một couple.

Nhưng bọn họ cũng không lên đầu hot search, bởi vì cái đầu tiên chính là【Diệp Thiệu trượt tay】

Tác giả có lời muốn nói:

Diệp Thiệu: Đoán xem vì sao tôi lại trượt tay?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.