Lúc Trương Mẫn An xuống nước bơi lội hôm nay thì bị một con cá mập theo dõi.
Bạch tuộc đang từ đáy biển chậm ung dung ngoi lên, đã nhìn thấy cá mập đang tới gần phía Trương Mẫn An.
Nó tức điên lên, một cái xúc tu cuốn qua đầu con cá mập hung dữ ném về phía đáy biển.
Trương Mẫn An vừa vặn cũng phát hiện con cá mập, nhưng cô cũng không dám động. Cô cũng không có học qua cái khi gặp phải cá mập nên làm gì a.
Bạch tuộc thở phì phì đem cô cuốn lên bờ.
“Tôi không phải cố ý, chỉ là rất nóng, tôi muốn bơi lội nha.” Trương Mẫn An ôm lấy xúc tu nhỏ của bạch tuộc giọng kinh sợ.
Bạch tuộc muốn phạt cô. Nghĩ đến lúc trước trên người cô hình dạng vết đọng một cái một cái trông rất kinh khủng, lại mềm lòng.
Không phạt là không thể nào.
Biển cả rất nguy hiểm, muốn để bé yêu* của nó nhớ được rằng không được xuống nước một mình.
(*Chỗ này là “đứa con yêu” 崽崽 Hán Việt là tể tể vì M chẳng hiểu đứa con yêu là cái quái gì nên để là tể tể hoặc là sẽ để thành “bé yêu” nhưng thấy tốt nhất vẫn nên là Tể Tể...mà thôi để bé yêu đi:P)
Giác hút xúc tu ở trên mông Trương Mẫn An, nhẹ nhàng cắn một cái.
Vội vàng không kịp chuẩn bị để đón đau đớn Trương Mẫn An hét lên một tiếng, cô ôm xúc tu hơi co lại, màu đỏ chậm rãi tràn ra khắp khuôn mặt.
Bạch tuộc đại khái không biết cắn cái mông là một chuyện quá mức thân mật... Thậm chí hành vi này hơi có chút ý vị sắc tình.
Trương Mẫn An níu lấy xúc tu.
Vậy mà không cảm thấy chán ghét. Chính cô cũng cảm thấy kinh ngạc.
Cô cúi đầu xuống ở trên mặt xúc tu nhẹ nhàng cắn một cái, so với trước kia lúc tực giận thì sức lực nhẹ hơn rất nhiều, tỏ ra càng thêm nhu thuận*, giống như đang làm nũng.
(*Nhu thuận: Chỉ tính tình mềm dẻo ôn hòa. hvdic.thivien)
Bạch tuộc toàn thân cứng ngắc lại mấy giây
Lúc đầu chỉ là muốn trừng phạt cô nho nhỏ một chút, lúc này lại quên hết vừa rồi rốt cuộc là muốn làm cái gì.
Kiểu mà bé yêu cắn nó, để cho nó cảm giác tốc độ chảy của huyết dịch cả người mình đều nhanh hơn.
Trương Mẫn An chỉ cắn một cái liền thôi, buông ra miệng tiếp tục nũng nịu.”Cậu đừng nóng giận.”
...Các thức để người ta nguôi giận lại là cắn một cái. Dưới đáy lòng Trương Mẫn An mắng mình hoang đường.
Bạch tuộc lại tại ngớ ra mấy giây sau, đột nhiên giơ xúc tu nhọn nhọn lên nhét vào bên trong miệng Trương Mẫn An. Cô gái nhỏ ngậm lấy một đoạn xúc tu kia, kinh ngạc ôm xúc tu to khoẻ không biết phải làm sao.
Bạch tuộc với cô đều không nhúc nhích.
Trương Mẫn An không dám cắn, quả thực là miệng mở rộng ngậm lấy đoạn xúc tu kia, chưa được mấy giây sau nước bọt liền chảy ra ngoài. Cô vô ý thức muốn liếm sạch, bên trong miệng lại chỉ liếm được đầu xúc tu nhọn.
Phần đầu phía trước chỉ là một móng vuốt bạch tuộc mượt mà, về phía sau một chút thì có từng cái từng cái giác hút nhô ra.
Phía trên mỗi một cái giác hút cũng giống như một cái miệng nhỏ, bên trong còn có răng.
Vốn dĩ nhìn thấy thứ đó là rất sợ hãi, hiện tại đầu lưỡi Trương Mẫn An tìm tò, lại không cẩn thận liếm vào một cái giác hút nho nhỏ trong đó, lại không thấy sợ hãi chút nào.
Giác hút nhẹ nhàng rụt lại.
Giống như là khẽ cắn đầu lưỡi Trương Mẫn An. Toàn thân cô run lên, ôm xúc tu bạch tuộc không biết có nên đẩy ra hay không.
Bạch tuộc nó đại khái* là không có ý tứ kia.
(*Đại khái: Nhìn chung, ước chừng. Wiktionary)
... Bây giờ tâm thần rối loạn chỉ sợ cũng chỉ là một mình cô mà thôi.
Trương Mẫn An không nghĩ tới chính là, bạch tuộc rất thích cái trò chuyển động cùng nhau này.
Nó đưa xúc tu lần lượt vào bên trong miệng Trương Mẫn An, mỗi một lần đều ra hiệu cô liếm một cái.
Trong đó có một cái xúc tu phản ứng lớn nhất, lực của bạch tuộc quấn quanh cô siết chặt không thể kiểm soát.
Cô không rõ ràng cho lắm, nhưng vẫn là theo tâm ý bạch tuộc ngoan ngoãn liếm một cái, sự suy sụp vừa rồi cùng bị bỏ qua.
Ngược lại là cảm xúc vui vẻ của bạch tuộc liên tục không ngừng truyền vào đầu cô, để cô càng ngày càng chóng mặt hô.
Bạch tuộc nhìn chằm chằm Trương Mẫn An.
Mỗi xúc tu của bạch tuộc đều có một chức năng cảm giác mạnh mẽ, thậm chí có thể tự hành động trong một khoảng thời gian sau khi nó rơi ra -- nó nếu như không có đem ý thức của mình chuyển dời vào trong tiểu bạch tuộc, thực ra tiểu bạch tuộc cũng có thể tự hành động.
Cho nên thật ra thì Trương Mẫn An vừa mới liếm kia một chút, đối với bạch tuộc mà nói cũng không phải là hoàn toàn không có cảm giác.
Ngược lại tương đối kích thích.
Bạch tuộc sống cực kỳ lâu.
Nó nhìn qua rất nhiều nhân loại.
Chưa từng có người nào như vậy -- thậm chí chưa từng có một con động vật, có thể khơi dậy ham muốn giao phối của nó.
Ngoại trừ người trước mắt này.
Bé yêu của nó.
////
Bạch tuộc: Muốn cùng bé yêu giao phối.
-----
Tên chương từ truyện, M để cho đỡ trống:'D