Sau Khi Bị Tra

Chương 78: Chương 78




Có ai có đã từng gặp Doãn Bạch năm 19 tuổi?

Trừ giải đạo diễn mới xuất sắc ra thì 《 Nữ tiên sinh 》 còn giành lấy giải kịch bản gốc xuất sắc nhất, nhạc phim xuất sắc nhất, còn nữ phụ thì được đề cử...... So với các đoàn đội khác thì bộ phim điện ảnh này vẫn tương đối vinh quang, cho nên các fans càng thêm tiếc hận thay cho Tả Tĩnh U đã vào bệnh viện.

Các fans hóa thân thành Leeuwenhoek, sau khi tìm ra thông tin người đàn ông hành hung ở hiện trường là fan tư sinh của Tiêu Niệm, thì như được khai sáng bỗng nhiên hiểu được vì sao Tả Tĩnh U bị thương ngoài ý muốn, có lẽ là từ một hồi khuất mắc trong tình cảm.

Tài khoản V tương đối có danh tiếng suy đoán: Fan tư sinh của Tiêu Niệm, bởi vì phản cảm chuyện Doãn Bạch cùng Tiêu Niệm, cho nên sau khi bị đả kích lớn đã xâm nhập hội trường để trả đũa Doãn Bạch. Kết quả có Tả Tĩnh U che chở nên Doãn Bạch không bị thương, thay cô ấy chặn lại một đợt tấn công này.

Tổng kết: Chuyện Tiêu Niệm cùng Doãn Bạch có thể là sự thật, Tả Tĩnh U không có so đo những việc này, Tả Tĩnh U chân ái với Doãn Bạch.

Sau bài này được đăng lên, cũng đã truyền đi rộng rãi trên các diễn đàn lớn. Trước mặc kệ chuyện của Tiêu Niệm cùng Doãn Bạch có phải thật hay không, nhưng khi nhìn đến Tả Tĩnh U không chút do dự kéo Doãn Bạch đến dưới thân che chở, thì ai có thể không nói một câu đây là chân ái chứ?

Rất nhiều cư dân mạng ăn dưa rất là thổn thức, vô luận phân tích từ góc độ gì cũng chỉ có thể chứng minh Tả Tĩnh U cứu người theo bản năng là một người phi thường tốt.

Cho dù mấy hắc tử có tới bàn luận bôi nhọ nàng thì cũng không bằng hành động trực tiếp từ nhân tâm này. Rốt cuộc Tả Tĩnh U cứu người là thật, còn mấy tin đồn kia bất quá đều là bịa đặt thôi.

Trong khoảng thời gian ngắn, thông báo trên Weibo chờ mong Tả Tĩnh U bình yên vô sự đã nhiều lên.

Dư luận lên men thành như vậy, Tả Tĩnh U đành phải lên đăng một bài Weibo: "Cảm ơn hội đồng đã công nhận, cảm ơn người đại diện vẫn như người bạn tốt ủng hộ, cảm ơn Doãn Bạch tiểu thư đã cật lực giúp đỡ, cảm ơn những nhân viên công tác đã nỗ lực...... Có thể đạt được giải thưởng này, là vinh hạnh của tôi, cũng là khích lệ đối với tôi. Về sau, tôi sẽ càng nỗ lực hơn, quay được điện ảnh hay hơn. 【 cố lên 】【 cố lên 】"

Bài đăng này còn kèm theo ảnh Khổng Thiên Nhất thay nàng nhận giải, sau khi phát biểu xong cảm nghĩ đoạt giải, Tả Tĩnh U cũng xuống khu bình luận nói tình huống bị thương của mình: "Bác sĩ nói bị thương không quá nghiêm trọng, mong các vị fans điện ảnh cùng fans không cần vì tôi mà lo lắng quá độ. Tôi chỉ cần nghỉ ngơi một khoản thời gian sẽ tốt lên thôi ~"

Ngữ khí có cảm giác vẫn rất lạc quan kiên cường như cũ, không có một chút dấu hiệu bán thảm nào. Ngồi ở bên cạnh nàng, Doãn Bạch lắc lắc mặt nói cùng Tả Tĩnh U: "Rõ ràng bị thương nặng vậy, sao cái gì chị cũng không nói ra chứ?"

Giống như là lần trước vậy, cái gì cũng tự mình nuốt xuống, nhưng như thế lại làm cô đau lòng muốn chết.

Tả Tĩnh U buông điện thoại, nhích lên nằm vào trong lòng ngực cô, ôm lấy eo cô dịu dàng nở nụ cười: "Cũng không phải chuyện rất nghiêm trọng, cũng sẽ khỏe lại. Còn nữa, không phải chị đã làm nũng với người yêu rồi sao?"

Doãn Bạch cắn môi, có chút oán niệm nhìn nàng: "Chị thật là siêu cấp dùng viên đạn bọc đường......" Cho dù là tâm tình lo lắng cũng phải bị Tả Tĩnh U hống thành không có.

Doãn Bạch thở dài, cúi người hôn lấy môi Tả Tĩnh U rồi thấp giọng nói: "Đêm nay em ở đây cùng chị, chị an tâm ngủ đi."

Tả Tĩnh U gật gật đầu, nói một tiếng tốt.

Lăn lộn cả đêm, xác thật Tả Tĩnh U cũng mệt mỏi. Sau khi Doãn Bạch hỗ trợ lau khô thân thể, cũng đã cùng nàng không quản phong ba nữa trực tiếp ôm nhau ngủ.

Một đêm ngủ yên, buổi sáng thức dậy, trong lúc Doãn Bạch cùng Tả Tĩnh U ăn bữa sáng bỗng nhiên nhận được điện thoại của Trương Ngọc. Trong điện thoại, Trương Ngọc đặc biệt kích động nói: "Boss, Boss ngài tỉnh chưa? Mau xem Weibo! Mau xem Weibo!"

Doãn Bạch bất đắc dĩ: "Lại xảy ra chuyện gì sao? Không phải nói mọi người cứ kiện hắc tử hết hay sao?"

Trương Ngọc kích động mà nói năng lộn xộn: "Không phải...... Không phải hắc tử, là cô Tiêu Niệm!"

Tiêu Niệm?

Doãn Bạch nhíu mày, nói với Trương Ngọc: "Em là chưa ngủ tỉnh sao? Cô Tả còn ở bên cạnh tôi mà lại kêu tôi đi xem Tiêu Niệm? Làm ơn bỏ đi mà làm người, đầu óc thanh tỉnh một chút!"

Tả Tĩnh U một bên nghe được hai chữ Tiêu Niệm, ngẩng đầu nhìn về phía Doãn Bạch, nhỏ giọng hỏi: "Làm sao vậy?"

Doãn Bạch nhún nhún vai, trả lời nói: "Không có gì, phỏng chừng không phải chuyện gì quan trọng."

Trương Ngọc bên đầu điện thoại kia thở dài, rất là sốt ruột nói: "Tóm lại, Tiêu Niệm đang phát sóng trực tiếp trên Weibo, nếu là không xem ngài sẽ hối hận!"

Như này thì xem như chuyện sẽ hối hận gì?

Doãn Bạch nghĩ thầm, nếu là hiện tại Tả Tĩnh U rời khỏi cô, hoặc là bởi vậy mà để ý thì cô mới có thể hối hận cả đời đây! Không sai, cô chính là một người phụ nữ dễ dàng thay lòng đổi dạ như vậy, hiện tại trái tim cô là hình bóng của Tả Tĩnh U!

Doãn Bạch không chút suy nghĩ, trực tiếp tắt điện thoại Trương Ngọc, Trong miệng còn lẩm bẩm một câu, có phải đầu óc Trương Ngọc không thanh tỉnh hay không? Sao hiện tại lại không chút linh động như thế!

Tả Tĩnh U ngước mắt nhìn về phía Doãn Bạch: "Trương Ngọc kêu em xem cô Tiêu Niệm phát trực tiếp?"

Doãn Bạch trừng lớn mắt, hoàn toàn kinh ngạc nói: "Chị nghe được hả?" Lúc nói xong rồi lại toái toái niệm, sao thanh âm của điện thoại này không tốt như thế, như vậy cũng có thể để chị ấy nghe thấy.

Tả Tĩnh U cong môi cười: "Là thính lực của chị quá tốt."

Tả Tĩnh U nói như vậy, duỗi tay cầm điện thoại tới, cắn cái muỗng uống cháo click mở màn hình điện thoại, lại rất nhẹ nhàng nói ra: "Dù sao buổi sáng cũng không có chương trình gì, nếu Trương Ngọc kêu em xem, vậy thì em xem đi."

Doãn Bạch trợn mắt há hốc mồm: "Chị không ngại sao?"

Tả Tĩnh U liếc cô một cái, cười như không cười nói: "Nếu chị để ý loại chuyện này, em cho rằng chị còn sẽ cùng em ở bên nhau sao? Thời tuổi trẻ ai mà không từng yêu vài người chứ?"

Tả Tĩnh U nói, click mở Weibo Tiêu Niệm, trực tiếp bấm vào phòng phát sóng trực tiếp.

Sau khi Internet tải một chút, Tiêu Niệm mặc áo tắm dài màu trắng, tóc đen xõa ra, nằm ở trên sô pha hiện ra. Ánh mặt trời tháng 4 rất tươi đẹp, cô ấy xoay cốc chân dài một chút, nằm ở cảnh xuân, ý cười nhợt nhạt nhìn màn hình, nhẹ giọng nói chuyện: "Lúc trước tôi đã thấy không ít ảnh chụp...... Nói cô ấy có khuynh hướng bạo lực...... Bởi vì thân thể không tốt, cho nên tính tình cũng không tốt...."

"Kỳ thật căn bản không phải như vậy, ngược lại thì cô ấy là người phi thường ôn nhu. Những vết thương đó, đều là bị thương lúc đóng phim......"

"Mọi người phỏng đoán điều đó từ ảnh cô ấy kéo tay tôi, kéo tôi đi khỏi đoàn phim. Kỳ thật cánh tay xanh tím không phải là cô ấy làm ra, mà là trước đó đóng phim đã bị diễn viên quần chúng không cẩn thận dùng roi làm bị thương...... Chính là khi diễn bộ phim mai phục 《 Đêm lạnh 》......"

"Lúc ấy tôi cứ ở phim trường làm việc gần mười bảy mười tám tiếng đồng hồ không ngưng...... Cô ấy mới lo lắng, mà đến kéo tôi đi...."

Tiêu Niệm nói xong rồi nhấp một ngụm rượu vang đỏ, chuyển mắt nhìn về phía màn hình, trong mắt long lanh nước nói: "Tôi không nhận phỏng vấn từ truyền thông, cũng không phải tôi cảm thấy đây là một đoạn quá khứ không tốt gì, tôi chỉ không muốn bị người khác hiểu lầm quan hệ giữa chúng tôi."

"Không phải cô ấy bao nuôi tôi, là tôi lựa chọn cô ấy. Không có cô ấy thì cũng không có tôi của hôm nay......"

"Từ nơi thấp nhất của giới giải trí, vẫn luôn bò đến bây giờ, trừ bỏ đóng phim vất vả ra thì những chuyện các diễn viên khác buộc phải trải qua tôi cũng không phải trải qua..."

"Cô ấy cũng không bất kham như mọi người nghĩ, tôi cũng không thanh cao bi thảm như mọi người tưởng......"

"Mọi người hiểu về Doãn Bạch sao? Biết cô ấy là người như nào sao? Đã từng thấy bộ dáng năm cô ấy 19 tuổi chưa? Có biết đôi mắt của cô ấy có bao nhiêu thuần tịnh không?"

"Cô ấy là hoàng tử bé của tôi, mà tôi lại không phải tiểu hoa hồng của cô ấy......"

Trong mắt Tiêu Niệm ứa nước mắt, tình ý bên trong đó không giống làm bộ. Tả Tĩnh U nhìn đến bộ dáng thâm tình chứa đầy mắt này của người kia thì quay đầu nhìn về phía Doãn Bạch.

Doãn Bạch cắn cánh môi nhìn màn hình điện thoại, đang không ngừng quét qua bình luận, mỗi một bình luận chỉ vào Tiêu Niệm mê hư vinh, hám làm giàu, đều như dao bén đâm về phía Tiêu Niệm trong màn hình vậy.

Nhưng cô ấy lại làm như không thấy cứ nương hơi say lâng lâng, kể ra quá khứ mà hai người họ không muốn người khác biết đến.

Doãn Bạch thở dài, duỗi tay tắt điện thoại Tả Tĩnh U đi, nhìn Tả Tĩnh U nói: "Cô Tả, cô ấy như vậy là muốn hủy danh tiếng nhiều năm trong một sớm. Còn có mấy hợp đồng đại diện và điện ảnh cô ấy nhận cũng phải ngưng hết......"

"Chị nói xem cô ấy đang làm chuyện quỷ gì đây?"

Nếu lúc trước đã đi quyết tuyệt như thế, cũng không để cho cô nhớ nhung một chút, vì sao hiện tại lại phải làm chuyện như này chứ?

Vì sao đây?

Tả Tĩnh U thở dài, vỗ vỗ bả vai Doãn Bạch, nói: "Còn có thể là cái gì? Không phải trong lòng em đã rõ sao?"

"Cô ấy đã từng...... Cũng từng yêu em....."

Chỉ là đã quá trễ, quá trễ để ở bên nhau.

Buổi sáng cùng ngày, Weibo bởi vì lần phát sóng trực tiếp này của Tiêu Niệm mà sôi trào đến trực tiếp hỏng mất.

Trong khoảng thời gian ngắn, fans Tiêu Niệm cứ thoát fan thoát fan, một ít đại ngôn hợp tác thương mại thấy hướng gió không ổn thì yêu cầu bồi thường. Tiêu Niệm tùy hứng, làm toàn bộ đoàn đội của cô ấy đều bận đến sứt đầu mẻ trán.

Trong một đóng video quay màn hình lại, đoạn video được lan truyền rộng rãi nhất là phát sóng trực tiếp của Tiêu Niệm. Cô ấy mặc áo tắm dài màu trắng nằm ở sô pha, nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ lẩm bẩm tự nói: "Khi đó tôi còn quá tuổi trẻ, lại quá kiêu ngạo, không có cách nào phân biệt được bộ dáng một người thật tình là như thế nào."

"Tôi luôn cho rằng, cô ấy chỉ muốn một đóa hoa hồng đặt ở trong vườn hoa thưởng thức thì tốt rồi."

"Tôi cũng chưa từng nghiêm túc nhìn nhận qua cô ấy đã dùng bao nhiêu thời gian cùng tinh lực trên người tôi, cũng đã nghiêm túc che chở tôi đến cỡ nào."

"Cho đến khi...... Thật lâu về sau tôi mới hiểu được, bộ dáng thật tình của cô ấy là thế nào."

"Tôi mới biết được, cô ấy yêu thật tình thật lòng."

Tiêu Niệm ngửa đầu, khóe mắt trượt xuống một giọt nước mắt: "Cô ấy đã từng hỏi tôi, có một khắc từng yêu cô ấy hay không."

"Tôi rất tiếc, chưa từng nói cùng cô ấy, số lần tôi yêu cô ấy, so với số lần nhân diễn sinh tình còn nhiều hơn. Chỉ là khi đó quá trẻ, cũng quá kiêu ngạo, còn lòng tự trọng thì quá cao......"

"Cô ấy chưa bao giờ thương tổn tôi, tôi cũng hy vọng những người khác đừng bởi vì tôi đến thương tổn cô ấy."

Tiêu Niệm thở dài, nhìn về phía màn hình, như là cách Doãn Bạch nói: "Doãn Bạch, gặp lại, cô phải thật hạnh phúc nha."

Lúc kết thúc phát sóng trực tiếp Tả Tĩnh U đã đăng một Weibo, tag @ Tiêu Niệm: "Em ấy cũng nói với tôi một câu: 'Chị đã từng gặp Tiêu Niệm vào năm 21 tuổi chưa? Ở trên sân khấu, kiều diễm hơn bất cứ tiểu hoa hồng nào ở trên thế giới, em đã nhất kiến chung tình với cô ấy.' "

Sát điên rồi sát điên rồi, một nhóm cư dân mạng ăn đều bị yêu hận tình thù của ba người phụ nữ, sát thành cẩu hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.