Tác giả: Lâm Thược
Edit: Bilun
Ba ngày sau, Úc Khải được chuyên cơ đưa tới một hòn đảo nào đó ở Bắc Thành, chuẩn bị bắt đầu quay chụp quảng cáo.
Mùa hè đang đến.
Loại kem trang điểm mà quốc gia sản xuất này chủ yếu là nhẹ và không lộ vân kem, dưới ánh mặt trời, có vẻ càng thêm trắng nõn mịn màng.
Úc Khải theo lệ thường thay quần áo và ngủ bù trong lúc trang điểm, chờ cậu tỉnh ngủ, cũng trang điểm xong.
Vì quảng cáo kem trang điểm nên kiểu trang điểm cũng nhẹ nhàng.
Úc Khải nhìn gương lại lần nữa cảm thán sự lợi hại của chị Trần, trang điểm mà giống như không trang điểm, rất tự nhiên.
Đây có lẽ là cảnh giới cao nhất nhỉ?
Trang điểm xong liền chuẩn bị bắt đầu quay, Úc Khải từ trên xe bước xuống, nhìn thấy anh trai nhiếp ảnh gia mới vừa đặt máy ảnh, đang điều chỉnh độ sáng, một đoàn đội quay chụp khác cư nhiên lại đi tới đây, mở miệng nói những lời ngông cuồng, muốn bọn họ nhường ra vị trí.
Úc Khải: "Đây là ai?"
Chị Trần nhìn thoáng qua, cô lăn lộn trong ngành làm đẹp lâu như vậy, cơ bản đều quen biết: "Là Dud chăng?"
Đúng lúc này, một chàng trai trẻ tuổi từ trên xe bảo mẫu bước xuống, khuôn mặt khá xinh đẹp, nhưng nói chuyện lại mang theo một chút huênh hoang.
"À, Úc Khải, thật trùng hợp, cậu cũng ở đây à? Đại ngôn cho thương hiệu nào thế?" Tư Nhân ra vẻ khó hiểu nhìn xung quanh một chút, nhìn thấy sản phẩm trong tay trợ lý: "Long Mộc Đường? Sao có vẻ như chưa từng nghe thấy bao giờ vậy?"
Úc Khải ngơ ngác: "Anh là ai?"
Tư Nhân: "Cậu không biết tôi?!"
Úc Khải: "Không biết."
Trò đùa gì vậy, với danh tiếng của Tư Nhân y ở trong giới giải trí, sao có thể không biết y? Huống chi bọn họ còn là đối thủ, sao có thể không biết y là ai?
Nhưng Úc Khải đúng là thật sự không biết đây là ai.
Úc Khải cũng là một người có trí nhớ tốt, đối với những thứ mà cậu để ý chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhớ rõ, hơn nữa qua bao lâu cũng sẽ không quên, nhưng đối với những thứ không có hứng thú thì căn bản không thèm nhìn nhiều một cái.
Cho nên tuy cậu tiến vào giới giải trí cũng đã nửa năm, nhưng những người trong giới mà cậu có thể nhận ra cũng chỉ có một vài minh tinh từng hợp tác qua và giáo viên dạy cậu diễn xuất.
Cơ bản đều là ảnh đế ảnh hậu cực kỳ nổi tiếng, Tư Nhân thật đúng là không đủ tư cách và trình độ.
Tư Nhân cố nén không vui trong lòng, lộ ra một nụ cười tươi với cậu: "Tôi là Tư Nhân, chúng ta là nghệ sĩ trong cùng công ty, tôi cũng coi như là tiền bối của cậu."
Úc Khải không quan tâm à một tiếng: "Vậy thì sao? Có chuyện gì à?"
"Là như thế này, chúng tôi cũng định quay quảng cáo ở đây, bởi vì buổi chiều tôi còn thông cáo khác, thật sự rất vội, các cậu có thể nhường để chúng tôi làm trước được không?"
Nói thì rất khách khí, nhưng bãi biển này lớn như vậy, sao cứ phải chen chúc ở đây? Rõ ràng là tới kiếm chuyện.
Dud là một thương hiệu ở Tây đại lục, tuy còn lâu mới bằng thương hiệu cao cấp nhưng vẫn là thương hiệu tầm trung, rất có tiếng trong nước, cho nên đuổi đi một thương hiệu nhỏ từ thời lập nước tới giờ chưa từng nghe nói ở nước Thiên Long thì có là gì?
Dám từ chối, khiến bọn họ về sau đừng có mơ lăn lộn trong giới nữa.
Trong bất luận giới nào cũng tồn tại một mô hình xã hội thu nhỏ, kẻ mạnh có thể bắt nạt kẻ yếu, mà rất nhiều lúc, trừ khi bị ép đến đường cùng, kẻ yếu chỉ có thể lựa chọn nén giận, một sự nhịn chín sự lành.
Nếu đổi thành nhãn hàng nhỏ khác, có lẽ thật sự phải nhường đường.
Đáng tiếc người ở đây hôm nay chính là quốc gia ba ba.
Vốn Úc Khải muốn trực tiếp từ chối, nhưng nhìn mặt trời trên bầu trời, đột nhiên đổi ý: "Được, dù sao chiều nay tôi cũng không có việc gì, mời tiền bối dùng trước đi."
"Được, vậy cảm ơn các cậu." Tư Nhân vì thành công vượt mặt, đắc ý dào dạt xoay người đi quay quảng cáo.
Nhưng y vội vàng nhất thời, lại hoàn toàn quên mất một vấn đề, Bắc Thành khác với Cửu Thành và Giang Thành, mùa này nhiệt độ cao nhất ở Bắc Thành lên tới 40 độ, còn một tiếng nữa sẽ là thời điểm nóng nhất trong ngày, mặt trời trực tiếp chiếu lên bãi biển.
Không nóng chết bọn họ coi như cậu thua.
Úc Khải cho người trong đoàn đội của mình nghỉ ngơi ở trong xe điều hòa mát lạnh, còn mình thì ngồi dưới bóng râm mát của ô để xem diễn.
Quả nhiên, chưa tới một tiếng, Tư Nhiên đã nóng chảy mỡ, mồ hôi ướt đẫm, chuyên viên trang điểm vẫn luôn bổ trang cho y cũng không che hết được.
Úc Khải dám chụp ảnh ở thời gian này, một mặt là vì cậu bôi kem chống nắng do quốc gia ba ba sản xuất, bên trong cũng có thành phần của dược phẩm công nghệ cao, hiệu quả chống nắng tốt gấp trăm lần so với kem chống nắng bình thường.
Mặt khác là cậu mặc đồ nội y điều chỉnh nhiệt độ, tuy cậu cũng đứng dưới ánh nắng mặt trời, nhưng không hề cảm thấy nóng bức chút nào, thậm chí còn có loại thoải mái mát mẻ giống như ở trong phòng mở điều hòa.
Hơn nữa đoàn đội nhiếp ảnh mà quốc gia ba ba trang bị cho cậu cũng là tốt nhất chuyên nghiệp nhất, chụp một bộ ảnh rất nhanh là xong, bọn họ có thể rời đi trước khi nhiệt độ nóng nhất.
Cho nên Tư Nhân một hai phải chiếm trước, vậy cứ cho y đi.
Nhìn bộ dáng này của y không mất hai ba tiếng là không chụp xong được.
Dưới cái nắng hơn 40 độ, Tư Nhân nóng đến mức sắp ngất đi, lúc này mới hậu tri hậu giác nhận ra hành vi này của mình đúng là có chút não tàn.
Chụp quảng cáo dưới cái nắng nóng hơn 40 độ?! Tự mình chuốc lấy cực khổ!
Càng đáng giận hơn là.
Y quay đầu liền nhìn thấy Úc Khải thoải mái tươi tỉnh ngồi bắt chéo chân trên ghế, vừa uống nước dừa mát lạnh, mỉm cười nhìn y.
Như vậy còn chưa hết.
Bộ phim tình cảm cổ trang mà Tư Nhân bọn họ quay lúc trước đã cố ý phát sóng trước hai ngày để lấn át bọn họ một đầu, lần này Úc Khải cũng cố tình tung ra quảng cáo cùng ngày với ngày y tung ra quảng cáo đại ngôn.
Cùng một thời gian, cùng một bãi biển, cùng loại quảng cáo.
Mặc kệ là kỹ thuật quay chụp, kỹ thuật hậu kỳ hay là trạng thái của người mẫu, giá trị sắc đẹp đều ở mức nghiền áp.
Vì thế hai người lại bị cộng đồng mạng đưa ra so sánh một phen.
[Thiếu chút nữa nghĩ là cùng một hệ liệt quảng cáo, nhìn kỹ mới nhận ra không phải, ừmmm.....Tư Nhân kém xa.]
[Đúng vậy, bộ ảnh quảng cáo của Úc Khải có cảm giác thị giác rất lớn, nhìn thế nào cũng rất hoành tráng, Tư Nhân giống như học sinh tiểu học chụp ảnh du xuân.]
[Xem ảnh thì không sao, nhưng video thì chậc chậc, mặt Tư Nhân sắp bị chát phấn đến mức không nhìn thấy mũi đâu nữa rồi nhỉ?]
[Tôi nghe nói Úc Khải bọn họ là người đầu tiên quyết định địa điểm quay chụp, Tư Nhân cứng rắn thò lại gần, đây là bắt chước bừa bãi?]
Cư nhiên nói y bắt chước bừa bãi?! Tư Nhân tức đến mặt mũi đỏ bừng.
Ngày đó y bị cháy nắng đến mức da bong chóc cả một lớp, kết quả cuối cùng còn không được như ý muốn!
Y nhanh chóng chạy đi tìm người đại diện của mình, để anh ta ám chỉ cho fan của mình đi công kích Úc Khải.
[Cái gì vậy, Long Mộc Đường? Chưa từng nghe thấy bao giờ!]
[Thật sự có người mua loại sản phẩm ba không do minh tinh đại ngôn này sao? Cũng không sợ bị nát mặt à!]
[Nói khó nghe một chút, minh tinh là lấy tiền làm việc, lấy tiền chụp quảng cáo xong liền chạy lấy người, mặc kệ sống chết của fan.]
[Vẫn là Tư Nhân có trách nhiệm, đều quảng cáo cho những nhãn hiệu nổi tiếng quốc tế!]
Quả nhiên thành công dẫn dắt dư luận.
Không chỉ có anti-fan, ngay cả fan của Úc Khải cũng bị kích động.
Mọi người đều biết, địa vị của một minh tinh bình thường có quan hệ trực tiếp với nhãn hiệu mà mình đại diện, nhãn hiệu mà minh tinh đại diện cũng đều là những nhãn hiệu nổi tiếng, nhãn hiệu quốc tế.
Loại đại diện thương hiệu này là cường cường liên thủ, có thể khiến bản thân minh tinh danh lợi song thu.
Mà Úc Khải cư nhiên từ chối mấy nhãn hiệu quốc tế, nhận một cái "Long Mộc Đường" không hề có danh tiếng, nghe có vẻ rất không cao cấp lắm.
[ Úc bảo! Đừng nhận loại sản phẩm ba không này nữa!!]
[Con trai, con có ngốc không? Loại nhãn hiệu này vừa nhìn là biết lừa đảo!]
Một vài người hơi quá khích đã bắt đầu mắng chửi đoàn đội và công ty của Úc Khải.
[Úc Khải không phải con ruột của giải trí Đỉnh Thịnh không phải là việc ngày một ngày hai, một hai năm trước coi Úc Khải như người vô hình không cho tài nguyên không có thông cáo, hiện tại thấy cậu hot, lập tức lợi dụng cậu ấy để kiếm tiền!]
[Ta đoán có lẽ Úc Khải cũng không biết mình bị công ty và đoàn đội bán đứng nhỉ? Úc bảo, mau hủy hợp đồng!!]
[@ Phòng làm việc của Úc Khải - Cái đồ đoàn đội kéo chân sau này!]
Nhưng rất nhanh, Weibo chính thức của Long Mộc Đường đã lên tiếng bác bỏ tin đồn.
"Chúng tôi đúng là một thương hiệu nội địa, nhưng có bằng sáng chế độc quyền của quốc gia, tuyệt đối không phải sản phẩm ba không."
Sau đó đem ngày sản xuất, chứng chỉ chất lượng, nhà sản xuất, giấy phép sản xuất, danh sách thành phần và các chứng nhận liên quan khác đăng lên toàn bộ.
Úc Khải cũng đăng Weibo.
"Xin lỗi vì khiến mọi người hiểu lầm, đại ngôn này là tự tôi quyết định muốn nhận, cũng không phải công ty và đoàn đội ép buộc, tôi nhận làm đại diện là vì đã tìm hiểu qua, Long Mộc Đường thực sự không phải thương hiệu nổi tiếng quốc tế, nhưng kem trang điểm và kem trị mụn thảo dược này là sản phẩm được phát triển với sự hợp tác cùng viện nghiên cứu khoa học của quốc gia chúng ta, chất lượng và hiệu quả có thể bảo đảm. Tối nay tôi sẽ livestream, mọi người có thể xem hiệu quả trên phát sóng trực tiếp rồi hãy đưa ra kết luận."
Điều này càng khiến đối thủ và anti fan bắt được điểm yếu, điên cuồng công kích cậu vì tiền không từ thủ đoạn.
[Còn bốc phét cái gì mà bằng sáng chế độc quyền Nhà nước? Ta không tin, thời buổi này một đống sản phẩm tâng bốc mình là hợp tác với trường đại học khoa học kỹ thuật, hợp tác với đại học y dược, trời mới biết là từ viện nghiên cứu ở góc xó xỉnh nào ra, ta bảo đảm Úc Khải chắc chắn chưa từng dùng thử.]
[Không phải chứ không phải chứ, thật sự có fan nói cái gì mà "Úc bảo em tin anh", "em chờ anh"? Thực sự có người dám mua sản phẩm ba không minh tinh đại diện sao?]
[Úc Khải: Đừng hỏi, hỏi chính là do bọn họ trả quá nhiều tiền.]
[Còn nói cái gì mà hình tượng anh trai mối tình đầu thanh tâm quả dục? Huệ~, thừa dịp đang hot liền mau chóng vớt tiền đúng không? Loại sản phẩm ba không chưa từng nghe nói qua này mà cũng làm đại diện? Fan não tàn mau đi mua đi! Nát mặt thì đừng có khóc!]
[Xem ra tiền công cũng không ít, bị chửi như vậy còn dám đứng ra đội nồi!]
Úc Khải cũng không để ý tới những tiếng mắng chửi này, tối đó đúng hẹn mở ra phát sóng trực tiếp.
Cậu phát sóng trực tiếp trong phòng nhà mình.
Trên bàn trước mặt ngoài mấy sản phẩm ra, còn có một chậu nước trong.
"Hi, chào mọi người."
Úc Khải lần đầu tiên một mình phát sóng trực tiếp qua điện thoại di động, tự nói chuyện một mình có chút hơi xấu hổ, tự giới thiệu xong mới muộn màng vẫy tay Hi một tiếng.
Thoạt nhìn có chút vụng về lại thực đáng yêu.
[ Ha ha ha ha, Úc bảo thật sự quá đáng yêu nha!! ]
[ Má ơi, dáng vẻ của Úc bảo thật sự chạm đúng manh điểm của ta!]
Úc Khải chào hỏi xong, cũng không biết phải nói gì nên đã đi thẳng vào vấn đề, bắt đầu giới thiệu về sản phẩm Long Mộc Đường.
Những cái này là bản thảo Đường Hân Nhiên đã viết sẵn, trực tiếp ghi nhớ là được.
Nhưng cậu nói muốn dùng thử, thì chính là thực sự dùng thử, trước tiên cậu rửa mặt bằng chậu nước, không chỉ dùng sữa rửa mặt mà còn dùng nước tẩy trang, cuối cùng còn lấy khăn giấy lau khô, mới bắt đầu sử dụng.
Sau đó, việc khôi hài đã xảy ra.
Úc Khải, kiếp trước là một trai thẳng, kiếp này là một người có chỉ số gay cao tới 90% nhưng trước mắt vẫn cảm thấy bản thân là một thẳng nam sắt thép.
Chưa nói tới trang điểm, cậu chính là kiểu đàn ông ngay cả màu son có là gì thì trong mắt cậu cũng đều giống nhau như đúc, nhưng tên của 68 Ultraman lại có thể đọc đến rành mạch.
Cho nên nhận thức của cậu đối với đồ trang điểm cũng chỉ dừng lại ở bôi, cậu cho rằng kem trang điểm kem mặt nạ gì đó đều giống nhau, phương pháp sử dụng không khác mấy, nghĩ tới nếu muốn thể hiện hiệu quả đương nhiên phải bôi nhiều một chút.
Cho nên lấy một đống rồi bôi lên mặt.
"A, khoan đã, Tiểu Khải!"
Chuyên viên trang điểm của cậu ngăn cản nhưng không kịp.
Chỉ có thể trơ mắt mà nhìn cậu bôi mặt mình như chát vữa tường, chỉ còn dư hai con mắt to và hai cái lỗ mũi lộ ra ngoài.
Úc Khải tự tin tràn đầy bôi xong, ngẩng đầu nhìn về phía gương, sau đó trầm mặc: "......?"
Sao lại vậy sao lại vậy.
Cho dù có cách một lớp kem thật dày cũng không thể che giấu được vẻ nghi hoặc cơ hồ tràn ra ngoài màn hình di động.
Mà đồng thời tràn ra màn hình di động còn có tiếng cười của các fan.
[ Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!!! ]
[ Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!!! ]
Ước chừng bị ha ha hơn 300 lần.
[Buồn cười quá đi ha ha ha ha ha!! Ta cmn cười đến đấm tường! Đây thật sự không phải phát sóng trực tiếp chương trình hài kịch đấy chứ! Ha ha ha ha!! ]
[Trời ơi, Úc Bảo không luyện tập một chút trước à ha ha ha ha ha!! ]
[ Ta tin ta tin, đây nhất định là sản phẩm tốt, nếu không ai mà dám trực tiếp bôi cả đống lên mặt như vậy.jpg]
[ Chúc mừng Úc bảo giới thiệu hàng thành công! ]
Trong lúc bọn họ cười đến rút gân.
Phía sau Úc Khải truyền tới một giọng nói.
"Đồ ngốc, tôi thoa kem giúp cậu một chút."
[Giọng nói này?!]
[Không phải chứ không phải chứ!]
Ngay sau đó, bọn họ hét lên.
[ A a a a a a a a! ]
Tiến vào màn hình đương nhiên không phải ai khác, chính là Cảnh Vân Trăn vừa chạy xong thông cáo trở về, sau khi kết thúc chương trình ở nơi khác hắn liền người ngựa không dừng vội vã trở về, tới dưới tầng mới biết Úc Khải đang phát sóng trực tiếp.
Hắn ở cửa nhìn một lát, nhìn thấy tiểu cá mặn ngây ngốc trát mặt mình thành tường, nhìn thấy các fan cười ha ha như điên, bản thân cũng đỡ tường cười đến đau bụng.
Thấy chưa, cười người hôm trước hôm sau người cười! Ai bảo cậu cả ngày chia sẻ video quỷ súc của hắn còn ha ha ha!
Đây là báo ứng!
Nhưng rất nhanh, nhìn thấy Úc Khải vẻ mặt ngơ ngác đối diện với màn hình di động, hắn lại thấy thương, vội vàng chữa cháy.
Vì thế bình luận lại nổ như pháo hoa.
[A a a a a a! Là Cảnh ca!!!!! Là anh ấy!!!]
[Cảnh ca đây là đang ở nhà Úc bảo]
[Hu hu hu, cư nhiên thấy được Cảnh ca, lời rồi lời rồi!!]
[A a a a a, ta biết ngay mà, đúng là thật!!!]
Vốn Cảnh Vân Trăn muốn tìm công cụ gì đó, kết quả nhìn một vòng trên bàn không có, vì thế hắn rửa tay sạch sẽ, sau đó trực tiếp ra tay, lấy bớt kem trên mặt Úc Khải ra, không hề sợ bẩn trực tiếp bôi lên trên mặt mình.
"Có thể dưỡng trắng da đấy, không thể lãng phí." Cảnh Vân Trăn không chút để ý, nhưng vẫn quá nhiều, vì thế lại đem kem thừa bôi lên tay các trợ lý.
Tới khi trên mặt Úc Khải chỉ còn một lớp mỏng, liền dùng tay trái nắm lấy cằm Úc Khải, lòng bàn tay phải dựa theo phương thức từ trong ra ngoài nhẹ nhàng bôi đều trên làn da.
Đây cũng là lần đầu tiên Cảnh Vân Trăn giúp người khác thoa kem, động tác tuy có chút lạ lẫm, nhưng khi thoa lại rất nghiêm túc chuyên chú, đôi mắt sâu thẳm đào hoa nhìn chăm chú vào Úc Khải, tạo cho người ta một loại cảm giác thâm tình mị hoặc.
Khiến trái tim thanh niên có một giây thất thần.
Nhịp tim vô thức đập nhanh hơn.
"Như vậy là được rồi."
Tận đến khi Cảnh Vân Trăn lên tiếng, Úc Khải mới hồi phục lại tinh thần.
Cậu nhìn về phía gương, phát hiện kem thừa trên mặt mình đều bị lấy bớt, còn lại trở nên tự nhiên hơn sau khi được thoa đều.
Chưa kể, tuy bản thân da của Úc Khải đã không tồi, nhưng khi nhìn vào camera ở khoảng cách gần vẫn có thể nhìn lông lỗ chân lông, nhưng sau khi bôi kem này vào, tiến tới trước màn ảnh cư nhiên hoàn toàn không nhìn thấy lỗ chân lông, da mặt cực kỳ trắng mịn.
Quan trọng nhất là, vừa rồi Úc Khải lăn lộn một phen như vậy, nó lại không hề bết phấn!!!
Hơn nữa không chỉ cậu, tính cả Cảnh Vân Trăn và 6 vị "người bị hại" bị bôi kem vừa rồi cũng như vậy, da không chỉ trắng lên một tông, còn cực kỳ tự nhiên mềm mịn, để gần sát vào màn ảnh, cũng không nhìn thấy vết kem, ngay cả hiệu quả che khuyết điểm cũng có thể so sánh với một số loại kem BB.
Hiệu quả nổi bật!
Nếu nói Úc Khải và Cảnh Vân Trăn là minh tinh, vốn dĩ da mặt đã đẹp, nhưng trợ lý của bọn họ đều là người bình thường, ngay cả người bình thường dùng cũng có hiệu quả như vậy, thực sự vượt quá sức tưởng tượng.
[Đậu móe, thật hay giả? Hiệu quả này là thật à!?]
[OMG, thật sự không phải đột nhiên bật filter chứ?]
[Oa, phấn khích quá! Xin link mua!]
Úc Khải rèn sắt khi còn nóng chỉ vào bên dưới màn hình: "Có thể mua ở giỏ hàng bên dưới, giá gốc 100 g là 680 tệ, nhưng vì sản phẩm này được hợp tác với viện nghiên cứu khoa học quốc gia, cho nên hiện tại có quốc gia ba ba tạo phúc lợi cho mọi người, nếu bạn chứng minh được mình là người nước Thiên Long, cũng chỉ cần 58 tệ bao ship, nhưng mỗi tài khoản chỉ được giới hạn mua hai tháng một chai thôi."
[ Oa! Còn có loại ưu đãi này? ]
[!!! Fuck, rẻ như vậy?! Còn chần chừ gì nữa! Người Thiên Long xông lên!]
[Đã đặt hàng!!! Cần phải ủng hộ Úc bảo!!]
[ Úc bảo xông lên ~~! ]
Úc Khải lại nghiêm trang mà tỏ vẻ: "Không, mọi người đừng vội mua sắm, bởi vì còn kem trị mụn cho mọi người xem hiệu quả, nhưng hai ngày nay tôi không nổi mụn, ngày mai tôi ăn cay nhiều một chút, xem có thể tranh thủ nổi lên vài cái mụn hay không."
Cảnh Vân Trăn: "Phốc."
Có cần đáng yêu như vậy không!
Lời này vừa nói ra bình luận lại điên cuồng ha ha ha.
[ Ha ha ha ha, Úc bảo cũng quá liều mạng rồi! Buồn cười chết ta, ha ha ha! ]
[ Không đến mức không đến mức! Úc bảo, đừng ngay thẳng như vậy, thật sự không đến mức, ha ha ha ha! ]
Cũng may trợ lý của Cảnh Vân Trăn chủ động giơ tay: "Úc lão sư, Úc lão sư, tôi có mụn, tôi có thể làm người thử nghiệm không?"
Lúc này mới dập tắt "kế hoạch cố gắng nổi mụn" của Úc Khải.
Cô gái này vốn dĩ rất dễ thương, đáng tiếc là người bị bệnh trứng cá điển hình, mặt đầy mụn trứng cá và vết thâm, vô cùng ảnh hưởng tới vẻ ngoài."
Úc Khải dò hỏi chị Trần một chút, xác định có tác dụng trị mụn, liền để cô ngồi trước màn ảnh bôi kem trị mụn.
"Loại kem trị mụn này một ngày bôi một lần, khoảng một tuần là có thể thấy hiệu quả rõ ràng, cho nên 6 ngày tới, buổi tối mỗi ngày chúng tôi đều sẽ đều bôi kem trị mụn cho chị ấy, hoan nghênh mọi người tới xem hiệu quả."
[Oa!! Chơi lớn như vậy sao?]
[Xem ra Long Mộc Đường này cũng được đấy?]
Còn chưa thấy qua thương hiệu nào dám chơi như vậy.
Thao tác bình dân như vậy, khiến mọi người rất có cảm tình, sôi nổi đặt mua.
Đương nhiên, anti-fan và Tư Nhân đều khịt mũi coi thường.
Mánh lới mà thôi, sao có thể hữu dụng như vậy?
[Đừng đùa, nực cười, giá gốc 680, người Thiên Long chỉ cần mua với giá 58??? Ngoài fan não tàn của Úc Khải ra, loại nhãn hàng siêu nhỏ này sẽ có người mua sao?]
[Còn giới hạn mua? Thật sự bán nổi sao, nực cười!]
Nhưng Úc Khải nói được thì làm được, 6 ngày tiếp theo, thật sự mỗi ngày đều phát sóng trực tiếp bôi kem trị mụn cho trợ lý của Cảnh Vân Trăn.
Một màn thần kỳ xuất hiện, mụn trứng cá trên mặt cô gái bằng tốc độ mắt thường có thể thấy tốt lên, những nốt mụn đó ngày càng ít hơn, chờ tới ngày thứ bảy, chỉ còn là những vết đỏ mờ nhạt, thậm chí ngay cả mụn thâm cũng đỡ đi rất nhiều.
[Thật hay giả!?]
Bản thân trợ lý cũng rất khiếp sợ, cô nhìn gương mà kinh hô: "Trời ơi! Cả bốn năm đại học tôi nghĩ đủ mọi cách cũng không chữa khỏi được đám mụn trên mặt! Hiện tại cư nhiên bôi một cái là khỏi! Đây là loại linh đan diệu được gì vậy!"
Nhìn thấy bình luận có người hoài nghi là mụn giả.
Trợ lý tức giận ngay lập tức lấy ra di động, cho bọn họ xem ảnh chụp của mình thời học đại học, bức nào mặt cũng toàn mụn, đánh phấn cũng không thể che đi hết.
Mụn cứng đầu bốn năm không phải là giả.
[?! Tuyệt vời! Nếu là thật, hiệu quả này đúng là quá tuyệt vời!]
[Quá lợi hại! Đây không phải là sản phẩm mà viện nghiên cứu khoa học nước ta nghiên cứu ra đấy chứ?!]
Nghe thấy Úc Khải cho câu trả lời khẳng định.
Đám quần chúng vây xem kêu lên ngao ngao.
[A a a a a! Quá mạnh!! Nước ta cư nhiên cũng có loại ký thuật này!]
[Quá lợi hại!! Tổ quốc ba ba thật tuyệt vời!! ]
[Ủng hộ sản phẩm thương hiệu trong nước!! Lên nào!!]
Nếu nói trước kia bọn họ chỉ đi theo doanh số của Úc Khải, hiện tại đều là thật lòng muốn mua sản phẩm.
Đám người mấy ngày trước còn cười nhạo Long Mộc Đường đều câm miệng, còn có vài người không phục mà la hét "Lừa đảo!" là "Đóng kịch!" một nhãn hàng nhỏ như vậy sao có thể lợi hại như thế?
Nhưng không bao lâu, cái thương hiệu mang theo thẻ bài quốc gia ba ba "Long Mộc Đường" này liền vươn tầm thế giới, trở thành thương hiệu mỹ phẩm dưỡng da hàng đầu, đồng thời trở thành tên tuổi lớn mà người nước ngoài muốn mua đều khó có thể mua được.
Mà lúc ấy đám anti-fan thấy mùi ngon muốn mua, thì đã bán hết hàng!
Lúc này, nhìn doanh số bắt đầu bay lên vùn vụt, tuân theo câu nói "tới cũng tới rồi", Úc Khải quyết định nhân tiện quảng bá các sản phẩm trang điểm khác của Long Mộc Đường.
Những sản phẩm nội địa tuy không có danh tiếng gì nhưng hiệu quả sử dụng thực tế kỳ thực không hề kém với hàng nhập khẩu, mà giá cả lại chỉ bằng 1/3 giá cả những sản phẩm thương hiệu quốc tế đó.
"Cái này là son môi, màu.....màu rất đẹp, cái này là phấn nền, màu thực.....thực tự nhiên. Cái này là bút kẻ mắt, rất mịn...." Khi lướt mạng Úc Khải cũng từng xem qua video của một blogger về làm đẹp, học theo cầm lấy một đống mỹ phẩm thử màu trên tay, nhưng thử một hồi, cậu cầm lấy một cái hộp màu đen, mặt lộ vẻ nghi hoặc: "Cái này.....cái này.....là phấn mắt?"
Hình như không giống lắm.
Úc Khải quay đầu xin giúp đỡ từ Cảnh Vân Trăn: "Anh, anh có biết nó không? Đây là cái gì?"
Cảnh Vân Trăn: "Phốc."
Không nhịn được, lại bị đáng yêu đến bật cười.
[ Ha ha ha ha ha ha ha nấc, ta cmn thật là cười đến nấc lên!! ]
[ Ha ha ha, cá mặn nỗ lực giãy giụa.jpg ]
[ Cho nên Long Mộc Đường thật sự không huấn luyện cho Úc Khải một chút sao ha ha ha! ]
[ Úc bảo giới thiệu hàng ngược hướng ( 1/1) ]
Cảnh Vân Trăn: "Đây là bút kẻ mắt."
Úc Khải: "A? Nhưng vừa rồi không phải có bút kẻ mắt rồi sao?"
Cảnh Vân Trăn: "Cái này cậu không hiểu đúng không? Bút kẻ mắt được chia thành bút kẻ mắt dạng lỏng, bút kẻ mắt dạng gel và bút kẻ mắt dạng kem."
Úc Khải: "Sao anh lại biết thế?"
Đã nói cùng nhau tin vào ánh sáng, anh lại trộm học hóa trang?
"Tới đây, tôi hóa trang thử cho cậu." Cảnh Vân Trăn thuận tay cầm lấy đồ trang điểm trên bàn trang điểm cho Úc Khải.
Cảnh Vân Trăn nói một cách nghiêm túc và vô cùng tự tin.
Úc Khải và quần chúng vây xem đều tin, kết quả cuối cùng khi Úc Khải quay đầu nhìn về phía gương.
Thấy một gương mặt giống như bậc thầy về nghệ thuật trừu tượng.
Phấn mắt màu xanh lá cây, mí dưới kẻ màu xanh da trời, má hồng diễm lệ, còn có đôi môi màu hồng barbie.
Cả khuôn mặt giống như ——Ngũ thải ban lan, ngũ thải tân phân, hoa hoè loè loẹt, ngũ quang thập sắc, ngũ mã phanh thây!
[ Ha ha ha ha ha ha ha!!!! ]
[ Chết tiệt, ha ha ha ha ha ha ha ha, đây là cái kiểu bất công gì thế ha ha ha! ]
[Đừng nói, kỳ thực cũng rất có mùi vị cá tính!]
Úc Khải:???
Trong một khoảnh khắc, cậu cho rằng mình đã đắc tội Cảnh Vân Trăn ở đâu đó, con hàng này đang trả thù mình.
Ai ngờ Cảnh Vân Trăn đắc ý dào dạt: "Đẹp không?"
Biết ngay mà, biết ngay không nên hi vọng gì nhiều vào cái thẩm mỹ đồng bóng hoa hòe lòe loẹt của người này mà!!!
Tiểu cá mặn phẫn nộ! Cậu tức giận từ trong lòng, lan đến túi mật! Nhảy dựng lên giống như một con cá mặn quẫy đuôi, định đánh bay Cảnh Vân Trăn!
Kết quả Cảnh Vân Trăn không bị đánh bay, tự cậu lại không cẩn thận ngã xuống còn kéo theo Cảnh Vân Trăn xuống đất.
"Cẩn thận!" Cảnh Vân Trăn theo bản năng vươn tay bảo vệ cậu, hai người bẹp một tiếng ngã nhào ra đất.
"Không sao chứ?" Cảnh Vân Trăn vội vàng ngồi dậy xem xét Úc Khải.
Nhưng Úc Khải hiện tại có chút sống không còn gì luyến tiếc, nằm trên mặt đất không muốn động đậy.
Đình công đi, cậu mệt mỏi.
"Tiểu cá mặn?" Cảnh Vân Trăn chọc chọc cậu.
"Úc Khải?"
Thấy sườn mặt hừ hừ giận dỗi của tiểu cá mặn, người đàn ông đột nhiên bật cười, cúi đầu, ghé sát vào tai Úc Khải nhẹ nhàng gọi vài tiếng.
"Tiểu Úc?"
"Tiểu Khải?"
"Em trai Tiểu Úc?"
Cảnh Vân Trăn gọi một lượt cái loại xưng hô lấy lòng, sau đó dừng một chút: "Ừm....."
"Úc bảo bối?"
Hơi thở ấm áp đảo qua bên tai.
Bờ môi của hắn cơ hồ hôn lên vành tai Úc Khải.
Úc Khải:!!!!
Fuck fuck fuck fuck fuck!
Úc Khải đột nhiên ngồi dậy, che lại vành tai nóng bỏng.
Sao tự dưng hắn lại gọi cậu như vậy?
Fan gọi như vậy thì cũng thôi? Đây là cách gọi mà giữa anh em trong sáng nên có sao?"
Đã vậy hắn sáp lại gần như vậy làm gì?! Hắn muốn làm gì?
Tuy màn ảnh không chụp tới, nhưng xung quanh đều là người đấy có được không!
Giờ phút này Úc Khải lại bắt đầu thấy bình luận bay đầy trời.
"Tiểu cá mặn, không giả chết nữa à?" Người đàn ông kia cong môi nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cậu.
Úc Khải:!
Cố ý! Cái tên chó má này chắc chắn là cố ý!!!
Tác giả có lời muốn nói: Sa điêu công: Hoa hòe loè loẹt đồng bóng công lược bà xã ing~