Sau Khi Giải Nghệ, Tôi Trở Thành Thiếu Gia Nhà Giàu Đích Thực

Chương 11: Chương 11: Khốn nạn có văn hóa




“Nếu nóng thì ngon quá.”

Edit: Pơ

Rửa mặt xong Lộ Văn Tinh lên giường, nhớ đến bài weibo của Tống Gia Giai bèn mở ra xem.

Để khỏi xấu hổ cậu không xem hình. Lộ Văn Tinh ấn vào khu bình luận, và những bình luận được thích nhiều nhất là...

- Ai bảo con trai không được thích màu hồng hả?

- Con trai mới hợp với màu hồng nhé.

- Mấy người thấy sao màu hồng chưa? Tôi thì thấy rồi nhé...

- Từ giờ trở đi, mấy ngôi sao mà tôi thấy được đều là màu hồng.

- Chị Gia!! Đăng thêm hình đi chị, em chưa liếm đủ!!!

- Phì máu mũi

- Tìm hình trên mạng chỉ toàn ảnh mờ có độ phân giải thấp. Cám ơn chị Gia nhiều, cuối cùng cũng có ảnh để cài màn hình.

Lộ Văn Tinh ngơ ngác nghĩ, chỉ cần thể hiện mình không thích màu hồng trong lúc ghi là được. Nào ngờ, sự thật tàn nhẫn với cậu quá, giờ toàn dân mạng đều tưởng cậu thích màu hồng.

Tất cả đều là tại Cố Yến Thâm.

Lộ Văn Tinh sầu não tắt weibo, người kia đang tắm, còn cậu cầm máy tính bảng, đột nhiên thấy rảnh không biết làm gì.

Cậu trượt màn hình, lại dừng ở ứng dụng đặt tranh, mà tài khoản của cậu cũng đã được chứng thực.

Lộ Văn Tinh thường nhận đơn riêng, đơn thương mại... trên ứng dụng này, mà chủ yếu là fanart.

Vừa đăng nhập ứng dụng, cậu đã thấy chiếc loa vàng thông báo có tin nhắn.

[Mê Ngủ Nướng]: Thái thái, em muốn đặt tranh ạ.

Đây là fan kỳ cựu của Lộ Văn Tinh, từng đặt bảy, tám đơn.

Lúc đặt tranh, cô nàng thường đính kèm yêu cầu của mình, lúc thì không xem phác thảo của Lộ Văn Tinh, lúc thì xem rồi chỉ nói “cảm ơn, em thích lắm”, mỗi lần nhận được hàng hoàn thiện, đều chuyển khoản sòng phẳng.

Mới đây Lộ Văn Tinh có sắm một chiếc máy tính bảng và bút cảm ứng, nếu đơn hàng không có nhiều yêu cầu, thì hai, ba đêm là xong.

[Mê Ngủ Nướng]: Thái Thái xuất hiện rồi, em đặt tranh toàn thân nhé.

Cô nàng gửi kèm tấm hình một người mặc bộ đồ ngủ bông bông màu hồng, đầu trùm nón, tai dài chạm đầu vai.

[S]:?

Cậu bỗng thấy bộ đồ này quen quen.

[Mê Ngủ Nướng]: Quần áo như hình nhé.

Rồi cô nàng gửi tiếp mấy tấm hình nữa, Lộ Văn Tinh thấy mà hết hồn... Là cậu đây mà?

Đều là hình Lộ Văn Tinh chụp với túi con thỏ, có hình thì ôm, có hình thì hôn, lại có hình cầm tai tụi nó.

Tự nhiên Lộ Văn Tinh ngửi thấy mùi nguy hiểm, không phải như cậu nghĩ đấy chứ?

Không thế nào.

Trước đó “Mê Ngủ Nướng” đều đặt fanart, Lộ Văn Tinh còn tưởng cô nàng là fan 2D, sao tự dưng lại thành fan 3D thế này???

Lộ Văn Tinh xua ngay dự đoán của mình, gửi một dấu chấm hỏi.

[S]:?

[Mê Ngủ Nướng]: Thái thái có biết Lộ Văn Tinh không? Nổi tiếng nhờ hợp tác với siêu sao Cố Yến Thâm á.

Lộ Văn Tinh:...

Biết, anh ta còn đang nhắn tin với cô kìa.

[Mê Ngủ Nướng]: Em họ em là fan mới của ảnh, nhờ em đặt tranh hộ.

[Mê Ngủ Nướng]: Yêu cầu có bảy con thỏ, hình dáng thì tùy Thái Thái, càng nóng càng ngon, thêm cả bộ đồ ngủ con hỏ màu hồng kia nữa.

Lộ Văn Tinh:??? Gì vậy má? Tôi tự vẽ tôi á. Còn tranh nóng nữa???

Sao cậu có thể nhận vẽ tranh mình chứ? Còn mất nết vẽ tranh nóng?

Sau đó bên kia gửi luôn tám trăm tiền cọc.

[Mê Ngủ Nướng]: Em đặt cọc 20% nhé.

[Mê Ngủ Nướng]: Em họ em còn là fan của Cố Yến Thâm, muốn đặt thêm tranh toàn thân của ảnh.

[Mê Ngủ Nướng]: Yêu cầu tạo hình khốn nạn có văn hóa, âu phục phối với giày da, áo ngoài cài đến nút trên cùng, tạo cảm giác lạnh lùng cao quý, kiềm nén dục vọng.

Lộ Văn Tinh:????

Rốt cuộc là khốn nạn có văn hóa hay lạnh lùng cao quý, kiềm nén dục vọng?

Cậu không định nhận đơn fanart của người nổi tiếng, nhưng khi nghe yêu cầu của người đặt lại nổi tò mò.

Khốn nạn có văn hóa mà cũng lạnh lùng cao quý kiềm nén dục vọng được á???

[Mê Ngủ Nướng]: Như này nè [/Hình ảnh]

Cậu mở hình, là một Cố Yến Thâm đang diện bộ âu phục.

Đuôi mắt kẽ dài khiến mắt trở nên sâu hơn, chiếc kính gọng kim vàng đè trên sống mũi thẳng thớm, vẻ mặt anh hờ hững như chẳng hứng thú điều gì.

Cậu nhìn hình chằm chằm, mắt dừng trên cặp môi đỏ.

“Hửm? Cậu cũng có hình này à?”

Một chất giọng trầm sưởi ấm tai người nghe đột ngột vang lên dọa cậu hết hồn, làm rơi chiếc máy tính bảng xuống giường.

Cố Yến Thâm quàng chiếc khăn lên vai, tóc ươn ướt, vẫn đang cúi người nhìn chiếc máy tính bảng kia. Chiếc áo anh mặc rộng thùng thình, vô tình để lộ vòng ngực săn chắc.

Mùi sữa tắm còn đọng trên người anh, phảng phất lan vào khoang mũi cậu.

Thắt lưng buộc hờ nơi eo, chỉ cần cậu rướn người tới là thấy được cơ bụng dưới lớp áo.

Lộ Văn Tinh chau mày nói. “Sao thầy đi chẳng có tiếng gì thế?”

“Có tiếng mà, tại cậu xem chăm chú quá thôi.”

Lộ Văn Tinh:...

***

Pơ: Tự dưng ngắn một cách khó hiểu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.