Edit: Kim Thoa
Tình huống này là như thế nào? Gia hỏa Thúy Minh kia hình như đã hiểu lầm cái gì đó rồi.
Hơn nữa, không phải cảnh trong nguyên tác chính là, cảnh Ngụy Vũ Ninh phát hiện y cùng Thúy Minh có quan hệ tình cảm sao, tuy rằng trước mắt nhân vật Thúy Minh cùng Ngụy Vũ Ninh hình như bị đổi chỗ một chút, nhưng kết quả cũng không có khác gì mấy.
Ngay vào lúc này, trong đầu đột nhiên nhớ tới âm thanh xì xì như tiếng quạt máy tính, ngay sau đó,bíp—— một tiếng.
【 Kiểm tra đo lường phát hiện trong nhiệm vụ tân thủ ký trụ có tiến bộ vược bậc, trước mắt hệ thống buộc phải khởi động lại, thỉnh xác nhận. 】
Khởi động lại? Không phải vẫn luôn mở sao.
Sau khi Chung Vị Lăng xác nhận, trong đầu bắt đầu xuất hiện giao diện bảng đọc.
【 Ký chủ: Chung Vị Lăng, thân phận: Ma quân, chỉ số thông minh giá trị: 30, điểm tích lũy: 0, kỹ năng đặc thù: Tạm thời không có, số liệu xác nhận xong, đang khởi động lại, khởi động lại 10%, khởi động lại 30%, khởi động lại 100%, khởi động lại hoàn thành, hoan nghênh sử dụng hệ thống giám sát vai ác, chúc ngài sinh hoạt vui vẻ. 】
Sau khi nhanh chóng đọc xong, thanh âm hệ thống quen thuộc đã trở về.
【 hệ thống: Sắp tiến vào tính toán đo lường tiến độ nhiệm vụ, tính toán hoàn thành, chúc mừng ký chủ, hoàn thành viên mãn nhiệm vụ tân thủ —— “Vết nứt tình cảm “, đạt được 100 điểm tích lũy, chỉ số thông minh tăng 20 điểm, điểm tích lũy trước mắt tổng số: 100, chỉ số thông minh: 50. 】
Chung Vị Lăng nhất thời không kịp phản ứng lại: “Ta hoàn thành nhiệm vụ? Ủa ủa ta còn chưa làm cái gì mà.”
【 hệ thống he he: Ngươi xác định ngươi cái gì cũng chưa làm? 】
Vậy tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao hệ thống lại bị cưỡng chế tắt đi?
【 hệ thống: Ký chủ ngài không cảm thấy phải nói gì đó sao? 】
Chung Vị Lăng nghĩ nghĩ, bừng tỉnh hiếp mắt nói: “Xác thật phải nói chút gì đó, ta hỏi ngươi, cái gọi là hoàn thành nhiệm vụ, có phải chỉ cần đạt được mục đích là được phải không, không cần phải hoàn toàn dựa theo nguyên tác cốt truyện?”
Nguyên tác, là Ngụy Vũ Ninh hiểu lầm mình có quan hệ tình cảm với Thúy Minh, mới dẫn đến mâu thuẫn tình cảm giữa hai người, mà hôm nay, cốt truyện hoàn toàn ngược lại, chính là mặc kệ là ai hiểu lầm ai, tóm lại đều là hiểu lầm, hơn nữa cảm tình hai người xác thật cũng bởi vì chính mình xuất hiện mà mâu thuẫn.
Điếm mấu chốt chính là, tiến độ nhiệm vụ đã đầy.
【 Hệ thống: Này...... Hẳn là vậy, ta cũng không rõ lắm, ta chỉ là giám sát viên, thêm nữa cách chơi còn cần ký chủ tự mình khám phá. 】
Ánh mắt Chung Vị Lăng sáng lên, nếu thật là như vậy, chuyện này liền đơn giản hơn nhiều. Chủ yếu là, tình tiết phía sau nguyên chủ bán thân quá nhiều, nếu hoàn toàn dựa theo nguyên văn, Chung Vị Lăng cảm thấy mình sẽ bị chính mình đánh chết.
Hệ thống muốn cùng Chung Vị Lăng nói chuyện tối hôm qua, nhưng hắn lại không biết tối hôm qua cụ thể đã xảy ra cái gì, hết thảy đều là hệ thống tự động giám sát giám sát, chỉ có thể mịt mờ nhắc nhở.
【 hệ thống: Ký chủ, ta là hệ thống chính quy, cho nên thỉnh ngươi về sau trước khi làm chuyện người trưởng thành, trước nhắc nhở ta một chút, để ta chuẩn bị tâm lý. Ngài có biết ta tối hôm qua trực tiếp bởi vì ngài thoát ly khống chế, mà cháy không? Nếu không có chức năng bảo vệ tắt máy, ta liền bị báo hỏng. 】
Muốn trách thì trách Tạ Chi Khâm, đều là hắn sai, không liên quan bổn tọa. Chung Vị Lăng ngạo kiều hừ một tiếng: “Đã biết.”
【 hệ thống: Bất quá vẫn chúc mừng ký chủ, xét thấy ngài thông qua phương thức tương đối tài tình ( vận cứt chó), lần này có chỉ số thông minh tăng thêm. Dựa theo quy tắc, chỉ số thông minh 50 điểm và một cấp độ, mỗi một lần đều sẽ được tặng một đạo cụ bất ngờ hữu hiệu vĩnh cửu. 】
Chung Vị Lăng nhướng mày: “Cái đạo cụ gì?”
Không phải là tuyệt thế kiếm pháp gì đó chứ, bổn tọa nơi nơi đều là Tàng Bảo Các, không cần.
【 hệ thống: Đạo cụ là manh mối về chủ tuyến nguyên tác. 】
Nguyên tác, tuy rằng là thiếp lập dòng thăng cấp, nhưng là chủ tuyến cốt truyện không rõ ràng, thậm chí vụn vặt đến nỗi căn bản tìm không thấy cái nào mới là chủ tuyến.
Toàn bộ quá trình đều là Thúy Minh rèn luyện, thăng cấp, sau đó yêu đương, tuyến tình cảm cũng kỳ kỳ quái quái.
Duy nhất có thể gọi là manh mối giữa toàn văn với cốt truyện là cao trào tiên ma đại chiến lần thứ hai, thẳng đến khi nguyên chủ chết, cũng không chân chính bắt đầu.
Hơn nữa, mâu thuẫn giữa tiên ma lưỡng đạo cũng đặc biệt kỳ quái, nếu nói nguyên chủ sẽ vì đến được với Thúy Minh, mà cố ý phá hư cảm tình giữa Thúy Minh cùng Ngụy Vũ Ninh chuyện này coi như hợp lý, còn chuyện nguyên chủ trộm phái người đánh lén vọng nguyệt quan Vân Đô, ý đồ cắt đứt nơi linh khí phát ra của Vân Đô, cái này rất không hợp lý.
Mọi việc như thế này, nguyên tác đâu đâu cũng có, lúc trước khi đọc tiểu thuyết này, khu bình luận cũng đầy các bình luận chửi mắng bug, nhưng tác giả hoàn toàn không care, nên bug khi còn có thể bug.
Bất quá, viết đến khi ma quân chết, tiểu thuyết liền không ra nữa, những cái kết cục truyền lưu trên mạng kia, đều là đồng nghiệp tác giả viết.
Cho nên, Chung Vị Lăng ngồi chờ tác giả lâu như vậy, thẳng đến khi xuyên qua, cũng không đọc được một cái kết cục đứng đắn.
Nhiệm vụ Chung Vị Lăng, là dựa theo cốt truyện nguyên tác, đi hết cả đời nguyên chủ.
Nhưng là, khi chính mình chân thật trải qua, cùng tiểu thuyết hoàn toàn bất đồng, bởi vì nguyên văn có thể sơ lược, thậm chí ngay cả tình tiết không đề cập tới, Chung Vị Lăng đều phải chân chân thật thật trải qua một lần. Này cũng có ý nghĩa, y ở giữa cần phải bổ sung những cái bug đó, mới có thể thuận lợi tiến vào bước tiếp theo cốt truyện.
Rốt cuộc, ban đầu lúc bị hệ thống trói định, hệ thống đã nói qua một cái chi tiết rất quan trọng, chính là mỗi hành vi của nhân vật đều phải nhất quán về mặt logic với thế giới hiện tại.
Cũng chính là, tuy rằng hành vi nào đó của nguyên chủ thực thái quá, tỷ như phái người đánh lén vọng nguyệt quan, lúc Chung Vị Lăng trải qua, nhất định phải tìm cho y một động cơ thích hợp, đem chuyện này làm hoàn hảo, bằng không, cho dù tiến độ nhiệm vụ đã đầy, điểm tích lũy cũng sẽ bị suy giảm rất nhiều.
Nếu điểm tích lũy không đủ, y cuối cùng cho dù đi hết cả đời nguyên chủ, cũng không có cách nào đổi cơ hội trọng sinh.
Cho nên, manh mối chủ tuyến nguyên tác, với y mà nói, vô cùng quan trọng.
Chung Vị Lăng nghiêm mặt: “ Manh mối gì?”
【 hệ thống: Truyền Tống Trận. 】
Chung Vị Lăng sửng sốt.
“Ma quân, ngươi làm sao vậy?” Ngụy Vũ Ninh nhìn Chung Vị Lăng vẫn luôn xuất thần, còn tưởng rằng y đã xảy ra chuyện.
Chung Vị Lăng bỗng dưng hoàn hồn: “Không có việc gì, chỉ là Thúy Minh hắn.”
Chung Vị Lăng muốn nói lại thôi, mắt nhìn cửa trống không.
Ngụy Vũ Ninh vẻ mặt mờ mịt lắc đầu: “Ai biết hắn sáng sớm đột nhiên phát điên cái gì.”
Nguyên văn, Ngụy Vũ Ninh nhân thiết chính là bông hoa ôn nhu cao lãnh. Tính tình tuy mềm, nhưng không khỏi cho người ta có cảm giác thoát tục, khắp người hào hoa phong nhã như ánh trăng trên bầu trời, phong thái cao quý không nhiễm bụi trần.
Chung Vị Lăng lúng túng nói: “Hắn hình như hiểu lầm chúng ta.”
Ngụy Vũ Ninh có lẽ là tuổi còn nhỏ, quá đơn thuần: “Chúng ta có gì để hiểu lầm.”
Chung Vị Lăng chỉ chỉ vệt đỏ trên cổ Ngụy Vũ Ninh: “Cái này.”
Ngụy Vũ Ninh sửng sốt, sau đó gãi gãi cổ: “Tiểu sư thúc trồng nhiều hoa cỏ trong viện, cực kỳ hấp dẫn muỗi, đây là tối hôm qua bị muỗi cắn.”
Gãi gãi, Ngụy Vũ Ninh tò mò nhìn chằm chằm miệng Chung Vị Lăng: “Nhưng là ma quân, môi ngài là chuyện như thế nào, hình như sưng lên không ít, mới sáng sớm, ngài vì sao lại xuất hiện ở phòng ta?”
Bị tiểu sư thúc ngươi gặm. Chung Vị Lăng cười gượng: “Tối hôm qua thức ăn quá cay, bị nóng.”
“Buổi sáng thức dậy, vốn muốn đi hít thở không khí, lại phát hiện một cái thân ảnh kỳ quái, bổn tọa thấy hắn vào trong phòng ngươi, không nghĩ nhiều, liền đuổi theo tiến vào, thất lễ.” Chung Vị Lăng bắt đầu bịa chuyện nói.
Ngụy Vũ Ninh lập tức nắm lấy bội kiếm trong tay, đề phòng nhìn quanh bốn phía: “Nơi nào?”
“Không biết, bất quá lâu như vậy cũng không có động tĩnh, hẳn là đã bỏ chạy đi nơi khác.” Chung Vị Lăng nghiêm trang nói.
Ngụy Vũ Ninh nhíu mày: “ Đại điển tiên ma sắp bắt đầu, quyết không thể để người không liên quan làm hỏng việc, ta đây liền đi bẩm báo sư tôn.”
Nói xong, Ngụy Vũ Ninh liền đi ra ngoài, Chung Vị Lăng từ phía sau gọi hắn lại: “Thúy Minh hiểu lầm trên cổ ngươi là bổn tọa làm, ngươi cùng hắn giải thích một chút.”
Mới vừa nói xong, một dòng điện xuyên qua chạy khắp người Chung Vị Lăng, Chung Vị Lăng nhất thời cảm thấy dây thần kinh chân bị tê liệt một hồi, suýt nữa lảo đảo quỳ trên mặt đất.
【 hệ thống: Lần đầu tiên cảnh cáo OOC*, ma quân chỉ mong sao hai người mâu thuẫn mà nháo, đương nhiên sẽ không đi giải thích với hắn. 】
* OOC có nghĩa “Out Of Character”, dịch sang tiếng Việt là “Không hợp với tính cách“. Từ này là từ thường dùng để đề cập đến lĩnh vực diễn xuất, diễn viên. Khi nói OOC là nói đến việc không phù hợp với tính cách, khuôn mẫu, hành vi vốn có của ai đó
Chung Vị Lăng cạn lời: “Ta chỉ là thuận miệng nói, không cần ác độc như vậy chứ? Hơn nữa ta tối hôm qua cùng Tạ Chi Khâm lên giường, cũng không thấy ngươi nói ta OOC.”
Nói thật, buổi sáng tỉnh lại, sau khi biết tối hôm qua phát sinh cái gì, Chung Vị Lăng đặc biệt sợ hệ thống bởi vì chính mình OOC nghiêm trọng, trực tiếp đem mình xóa sổ luôn.
Nhưng qua lâu như vậy, vẫn còn tốt, thoạt nhìn hình như không chuyện gì.
【 hệ thống:...... Đó là vận khí ngươi tốt, bởi vì tự động tắt máy, cho nên đoạn cốt truyện kia cũng không nằm trong phạm vi hệ thống giám sát, cho nên cũng liền không tính. Bất quá ký chủ về sau tốt nhất vẫn là không nên cùng Tạ Chi Khâm thân cận quá, một khi giữa các ngươi xác thực xuất hiện tuyến tình cảm, cốt truyện sẽ hoàn toàn lệch khỏi quỹ đạo, sinh mệnh ký chủ sẽ gặp nguy hiểm. 】
Tâm Chung Vị Lăng bỗng chốc chùng xuống, cảm giác phía sau lưng lạnh lạnh, nhất thời có chút may mắn.
Bất quá, y cùng Tạ Chi Khâm căn bản cũng không có khả năng nảy sinh tuyến tình cảm, hắn chính là thẳng nam...... Hẳn là vậy đi.
Lúc ngẩng đầu lên, Ngụy Vũ Ninh đang đứng xoay người với cửa, ánh mắt trốn tránh nói: “Nghe sư tôn nói, tiên ma sắp liên hôn, thật vậy chăng?”
Chung Vị Lăng sợ lại bị điện giựt, mặt vô biểu tình ừ một tiếng.
Giọng Ngụy Vũ Ninh trầm xuống: “Sư tôn còn nói, ma quân muốn cùng Thúy Minh thành hôn, đây cũng là thật?”
【 hệ thống: Bíp —— kích hoạt chỉ định lời thoại riêng. 】
Chung Vị Lăng ngạc nhiên, lời thoại chỉ định riêng là cái quỷ gì? Cốt truyện nguyên tác căn bản không có đoạn này, từ đâu có lời thoại riêng?
【 hệ thống: Vai chính Ngụy Vũ Ninh, ý đồ muốn thăm dò quyết tâm thành hôn của ma quân với vai chính Thúy Minh, thỉnh ký chủ dựa theo lời thoại dưới đây tiến hành trả lời, tiếng phổ thông có thể không tiêu chuẩn, nhưng không thể sai chữ, cũng không thể rò chữ. 】
【 hệ thống: Không sai, bổn tọa muốn cùng hắn thành hôn, đã muốn thật lâu, hắn chính là mệnh bổn tọa, cũng là tình cảm chân thành cả cuộc đời này của bổn tọa. Thỉnh ký chủ cùng đọc. 】
Chung Vị Lăng gảy gảy ngón chân: “ Hai câu cuối quá trời xấu hổ rồi à nha!”
【 hệ thống: Thời gian còn ba giây, 3, 2】
Đây căn bản là không cho thương lượng đường sống a. Chung Vị Lăng khẽ cắn môi, nhanh như bay nói ra nửa câu đầu, sau đó quay mặt đi, nỗ lực che giấu xấu hổ của chính mình, sống không còn gì luyến tiếc nói: “Hắn chính là mệnh bổn tọa, cũng là tình cảm chân thành cả đời này của bọn tọa.”
Cái lời thoại phỏng miệng này a!
“Này ngươi không phải đã sớm biết sao, về sau có thể đừng hỏi ta loại này vấn đề này nữa?” Xem như chừa cho ta chút tôn nghiêm, Chung Vị Lăng đầu đầy hắc tuyến, gần như cầu xin nói.
Ngụy Vũ Ninh hốc mắt đỏ, cắn cắn môi dưới, cực kỳ mất mát nói: “Ta đã biết.”
Liền xoay người đi.
Chung Vị Lăng đứng ở trong phòng, cảm giác miệng mình thật sự đã bị ô uế.
Phi phi phi ——
Bất quá, “Truyền Tống Trận” hệ thống gợi ý cùng chủ tuyến nguyên tác rốt cuộc có quan hệ gì?
Cùng lúc đó, Cửa phòng Tạ Chi Khâm.
“Sư huynh, ngươi đây là từ chỗ nào tới, vì sao chật vật như vậy?” Tạ Chi Khâm ăn mặc chỉnh tề đứng ở bậc thang, nhìn Phong Tích một thân tro tàn, vạt áo bị cháy xém, hiếu kỳ nói.
Phong Tích sợ Tạ Chi Khâm nghe không thấy, liền khoa tay múa chân, vẻ mặt nóng nảy nói: “Không biết là cái vương bát đản nào, sửa lại truyền tống pháp trận của bản tôn, bản tôn buổi sáng luyện kiếm trở về, vốn muốn đi tắm gội một chút, ai biết thế nhưng bị truyền đến đan lầu trong lò luyện đan, mẹ nó nếu không phải bản tôn chạy mau, thiếu chút nữa đã bị thiêu chết!”
Tuy là đương chưởng môn, nhưng Phong Tích tật xấu thô lỗ mắng chửi người vẫn là một chút cũng không thay đổi, một bên đệ tử quét tước xấu hổ gãi gãi đầu.
Bất quá, Tạ Chi Khâm sớm thành thói quen, thanh âm ôn hòa nói: “Không có việc gì liền hảo, bất quá, sư huynh xác định là Truyền Tống Trận có vấn đề?”
Hắn vào nhầm dục trì ma quân, cũng là Truyền Tống Trận xảy ra vấn đề, nếu nói là bởi vì hắn dùng Truyền Tống Trận mười mấy năm, chưa từng tu bổ, quá mức cũ kỹ, cho nên mới ra vấn đề, vậy Phong Tích sao cũng thế này?
Phong Tích tuy rằng tính tình thô lỗ, nhưng ý thức gian nan khổ cực tuyệt đối là mạnh nhất toàn bộ Vân Đô, trận pháp của hắn mỗi một tuần đều phải kiểm sát một lần, theo lý thuyết không có khả năng sẽ ra vấn đề.
Phong Tích bực bội nói: “Ta xác định! Đừng để cho ta biết là tên cẩu nào làm, bằng không bản tôn nhất định bắt hắn làm bò!”
Mắng hai câu, trong lòng Phong Tích thoải mái hơn nhiều, hắn gãi gãi đầu tóc hỗn độn, nhìn quanh bốn phía hoang vu cây cỏ úa tàn, rất lo lắng nhìn Tạ Chi Khâm: “ Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Hoa cỏ đầy viện, vì sao đều chết hết?”
Ngón tay Tạ Chi Khâm giấu trong tay áo mãnh liệt bấm một cái, thiếu chút nữa bấm chảy máu, một lát sau sắc mặt cứng đờ, cong mắt cười nói: “Ta cũng không biết.”